Toàn bộ không gian gần ngàn mét vuông tràn ngập chất khí màu tím nhạt chứa mùi cổ quái, Tiêu Thần cũng không thể nhìn ra những quỷ dị của chất khí này. Nhưng có một điểm hắn có thể xác định, chính là chất khí màu tím nhạt này nhất định có thể ảnh hưởng đến tâm chí. Đừng quên những chuyện xảy ra ở tầng hầm đầu tiên, chỉ cần một mắt nhân xà linh tuyền nhỏ đã khiến cho người thanh niên tiểu Hổ kia bị lạc tâm chí, cuối cùng đã đánh mất tính mạng, có thể thấy được sự mạnh mẽ của chất khí này.
- Mày tốt nhất là đầu hàng đi, tao cũng không muốn giết mày, thật sự rất đáng tiếc.
Âm thanh của yêu nhân quanh quẩn bên trong tầng hầm, trong tiếng cười mang theo một chút âm trầm.
Tiêu Thần tránh ở sau một cây cột không hề lên tiếng mà nghĩ biện pháp ứng đối, cơn xoáy trong đan điền lúc này cũng bắt đầu vận động, so với bình thường thì nhanh hơn mười lần, cũng đang cố gắng thay Tiêu Thần đuổi trừ chất khí màu tím nhạt ảnh hưởng tới thần kinh hắn.
- Nếu không ra ngoài! Vậy để tao cho mày nếm thử bảo bối xà cổ!
- Bảo bối, thả mầm mống xà cổ của ngươi ra, để chúng cắn nuốt tên đáng thương kia!
Yêu nhân mạnh mẽ quát lên, cự xà lập tức há mồm phun ra một mảng côn trùng nhỏ màu trắng, côn trùng bắt đầu phiêu đãng xung quanh tầng hầm, chỉ trong chốc lát đã tìm được vị trí của Tiêu Thần rồi lao về phía hắn.
Nhãn lực Tiêu Thần đương nhiên không kém, hơn nữa lại có Cầm long chân khí trợ giúp, có thể thấy rõ ràng một mảng côn trùng màu trắng đang lao về phía mình. Tiêu Thần không chút hoang mang ném ra một cây châm, cây châm chui vào một con trùng màu trắng nhưng không hề đâm chết nó, nó chỉ dừng lại vài giây rồi lại tiếp tục hóa thành chất khí màu trắng, sau đó ngưng tụ lại thành một con trùng mới rồi tiếp tục lao về phía này.
- Xem ra tất cả đều là mầm móng hư ảo của xà cổ!
Tiêu Thần có thể nghe thấy mấy âm thanh rì rào của côn trùng, cũng không phải một loại thanh âm đơn giản, loại thanh âm này nghe vào rất có tần suất rồi lại có chút hỗn độn chói tai, tiến vào trong óc người như thể đang công kích thần kinh thính giác.
O... o... o... n... g. . .
Mầm mống xà cổ phát ra từng trận âm thanh vù vù không ngừng vòng vèo bên tai Tiêu Thần, Tiêu Thần nhanh chóng nhắm tịt hai mắt lại, dùng Cầm long chân khí trong người đúc thành một tầng khí mỏng manh bên ngoài cơ thể, lúc này mới dễ chịu hơn một chút.
Tuy rằng tạm thời dùng tầng chân khí này để chặn mầm mống xà cổ, tuy nhiên mầm mống xà cổ đó hung hãn không sợ chết, hơn nữa chết rồi lại có năng lực để lập tức tái sinh, không ngừng đụng vào tầng chân khí bên ngoài. Cho dù Tiêu Thần hiện tại có tu vi tầng bốn, nhưng đối phó với nó vẫn phải cố hết sức. Nhất là Tiêu Thần đối với chân khí nắm giữ vẫn còn thiếu sức nóng, cũng không thể thao túng Cầm long chân khí theo ý mình.
- Không thể tưởng được mày còn có thể chống cự được mầm mống xà cổ lâu như vậy, thật sự khiến người giật mình!
Âm thanh của yêu nhân lại vang lên, tuy nhiên âm thanh của gã lúc này không lớn như vừa nãy, hơn nữa dường như có chút mệt mỏi, xem ra thi triển mầm móng xả cổ này cũng tiêu hao không ít thể lực của gã.
- Tên này cũng chống đỡ chẳng được bao lâu nữa, hiện tại xem người nào chống đỡ được hơn!
Tiêu Thần cắn răng một cái, ngồi xuống ngay trên xà ngang, đem cơn xoáy trong đan điền thu lại và vận hành Cầm long quyết.
Vừa tu luyện Cầm long quyết vừa phóng thích Cầm long chân khí để duy trì tầng khí bảo vệ, tinh thần hắn rất nhanh liền ổn định lại, mầm mống xà cổ bên ngoài thay nhau công kích cũng bị hắn tạm thời quên mất.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, yêu nhân ngồi trên đầu cự xà có chút không yên, sắc mặt trắng bệch. Tiêu Thần đoán không sai, phóng xuất ra mầm móng xà cổ này đích xác phải tiêu hao không ít thể lực. Mầm mống xà cổ đánh vào Tiêu Thần đã phát ra tầng chân khí hộ thể, sẽ bị chính chân khí giết chết, tuy rằng có thể tái sinh ra mầm mống xà cổ mới, nhưng vẫn phải tiêu hao thể lực của mình.
Khiến yêu nhân có chút buồn bực chính là, mười phút đồng hồ trôi qua, chân khí hộ thể kỳ quái kia chẳng những không biến mất, chẳng những không bị mầm mống xà cổ công phá, mà ngược lại càng ngày càng chắc chắn, mầm mống xà cổ đụng vào cũng sẽ bị chân khí hùng mạnh kia tiêu diệt.
Phụt!
Yêu nhân rốt cuộc không khống chế nổi, một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra, phun lên thân thể khổng lồ của cự xà, mầm mống xà cổ kia cũng bắt đầu thối lui, ngay cả chất khí màu tím nhạt trong tầng hầm cũng từ từ biến mất, yêu nhân ngồi trên đầu cự xà thở hổn hển kịch liệt.
- Tiểu Bạch, chúng ta mau rời khỏi nơi này đi! Đi tìm xà hoàng bệ hạ!
Yêu nhân vỗ vỗ đầu cự xà dưới thân, gã hiện tại đã không còn sức chiến đấu nữa rồi, phải mau chóng chạy trốn.
- Muốn chạy? Không dễ như vậy!
Tiêu Thần ngồi sau một cây cột mạnh mẽ mở hai mắt ra, Cầm long chân khí trong nháy mắt xuất hiện, ở trước mặt Tiêu Thần tạo thành một chân khí hình cây thương
- Đi đi! Bá Vương thương!
Tiêu Thần gọi Chân khí thương này là Bá Vương thương, Bá Vương thương mang theo thế lôi đình đâm vào bảy tấc của cự xà, Tiêu Thần cũng từ cây cột nhảy lên, mượn lực nắm chặt nắm đấm đập vào cự xà.
Ngao!
Chân khí hình thành Bá Vương thương có tốc độ và sức mạnh kinh người, dũng mãnh chui vào bảy tấc bên trong cự xà, trong nháy mắt phong tỏa hệ thần kinh cự xà.