- Anh đi đi, hôm nay tôi thấy mệt, muốn được nghỉ ngơi!
Elizabeth không trả lời câu hỏi hoang đường của Tiêu Thần, thu hồi ánh mắt lại, hạ lệnh đuổi khách.
Tiêu Thần nổi giận, đứng lên quát:
- Cô đùa bỡn tôi đó hả! Đồng mưu mưu hại nhà khoa học quan trọng của nước tôi, cô cho là bằng câu nói của cô, tôi sẽ bỏ qua sao?
Elizabeth là người đẹp, tính tình, cảm xúc thẳng thắn, quyến rũ, nhất là bây giờ trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm trắng, thậm chí chỉ cần Tiêu Thần bất ngờ ra tay, có thể giật cái khăn trắng ấy xuống là nhìn thấy toàn bộ thân thể đẹp đẽ của cô ta. Dáng người duyên dáng này, nhưng Tiêu Thần không có tâm trí ấy, hắn và cái cô nữ hoàng đó trước kia chỉ gặp nhau có một lần, ở chung cũng không lâu, cũng không biết người phụ nữ này rốt cuộc là người như thế nào.
Cái vị gọi là nữ hoàng không ngờ lại là một nữ sát thủ có tiếng, với thân phận này, Tiêu Thần liền có lý do để tin rằng, cô gái này có mưu mẹo, vì nước mình không cho phép buông tha cô ta trừ phi cô ta có lời giải thích hợp lý.
- Vậy anh muốn thế nào đây? Muốn bắt tôi vào nhà giam nước Cộng hòa?
Elizabeth đứng lên, tiến tới trước Tiêu Thần, mặt đối mặt.
- Haha, nhà giam?
Tiêu Thần cười lạnh nhạt:
- Nếu cô không thực sự kêu gọi, thì tôi không ngại gì đưa cô vào cảm thụ một chút, nước Cộng Hòa chúng tôi trước giờ có ưu đãi truyền thống cho tù binh, nói không chừng cô là người ngoại quốc, vào đó sẽ phải chịu chiếu cố đặc biệt.
Có thể nhận chiếu cố đặc thù hay không Tiêu Thần không dám chắc, nhưng những tù nhân nữ khác giống Elizabeth giam trong ngục bị các bà quản giáo trông giữ. Đùa một lần là không thể tránh khỏi.
- Anh thật sự muốn đưa tôi vào nhà giam?
Đôi mắt của Elizabeth lóe lên sự u oán, tuy nhiên sau đó lại lạnh lùng.
Tiêu Thần hừ một tiếng, nói:
- Chẳng lẽ cô thật sự nghĩ rằng Đại Pháo tôi là người chỉ cần sắc đẹp? Vậy thì cô đã lầm to!
- Tổ chức sát thủ cấp cao Hắc Liên, rõ ràng cái thân phận này đủ để bỏ tù cô mấy chục năm!
Tiêu Thần lạnh lùng cười.
Tây Dương tử mẫu hoa, là một sát thủ cấp cao của tổ chức khủng bố Hắc Liên tổ chức sát thủ Hắc Liên hết sức thần bí, có biết cũng một số ít sát thủ có tiếng mới biết được.
Tiêu Thần thực tế không cùng bọn họ giao tiếp trực tiếp, nhưng Tham Lang Thượng Dật Ngân trước kia đã nói với hắn về tình hình tổ chức này, nó dành riêng cho các thành phần gồm một số tổ chức phản loạn đảng và quân phiến loạn trong nước. Tổng kết mà nói, tổ chức Hắc Liên, thuộc loại tổ chức hắc ám, bọn họ luôn thúc đẩy một số chia rẽ làm rối loạn quốc gia
Hai người đứng trước sofa, bốn mắt nhìn nhau, không khí lạnh như băng, bất cứ lúc nào cũng có thể động thủ.
- Anh cũng là sát thủ?
Elizabeth lên tiếng hỏi, thân phận của mình chỉ có vài cao thủ có tiếng mới biết được.
Tiêu Thần nhấp một ngụm nước lạnh, khẽ nói:
- Tôi có phải sát thủ hay không cô không cần quan tâm, tôi chỉ hỏi cô, cái miếng Long Công mộ chí minh bài kia là thứ gì? Hắc Liên các người tại sao phải hao tổn sức lực để lấy cho được nó!
- Tôi đã nói với anh ta chỉ phụ trách tiếp ứng Quy Điền Nhất Lang, những thứ khác tôi thực sự không biết! Về phần anh nói tấm bia gì đó, tôi càng không rõ!
Elizabeth nũng nịu nhẹ nhàng nói, lấy ly nước trong tay Tiêu Thần để sang một bên, quay mặt chỗ khác mà khoác tay nói:
- Anh nhanh đi cho! Sau này không được để tôi thấy anh nữa!
- Hừ! Cô cho là dễ dàng vậy sao?
Tiêu Thần lạnh lùng cười một tiếng, quăng chai nước đang cầm, hay tay chộp lấy, hướng vào Elizabeth.
Cô gái này hôm nay thật sự hơi kiêu ngạo, không giáo huấn cô ta tí, cô ta không biết mình lợi hại.
Tiêu Thần nhào tới bắt lấy cánh tay nõn nà của Elizabeth, Elizabeth không dám đón đỡ, lùi xuống một bước ngắn, chân dài đá cao lên, hướng về phía bàn tay Tiêu Thần.
- Đại Pháo ca hôm nay không đánh cô, cô sẽ không biết lợi hại!
Tiêu Thần xuất quyền bằng hai ngón tay, chặn chân Elizabeth lại, chỉ tiếc là cô nữ hoàng này thu chân nhanh quá, nếu không Tiêu Thần này cúi đầu một cái, cũng có thể nhìn đến “cấm địa” của cô ta, đừng quên nữ hoàng chỉ quấn có khắn tắm, không mặc bất kì quần áo gì trên người.
Tiêu Thần thuận thế tung quyền về hai bên vai trái phải của Elizabeth, tốc độ ra quyền thật sự quá nhanh, Elizabeth cũng không giỏi tấn công gần. Cô ta liền né ra một bên, đúng lúc bên phải là sofa, cô này bất chợt trực tiếp ngã vào, Tiêu Thần thừa cơ lao thẳng tới. Cứ thế bổ nhào về phía trước, Tiêu Thần liền tự tay đẩy Elizabeth té nhào vào sofa, cả người Tiêu Thần đều đè lên cô, đùi bên phải đặt giữa hai chân Elizabeth. Một tay ghì cả hai tay của cô, đè lên ngực khiến cô không để động đậy.
- Buông tôi ra!
Elizabeth bị Tiêu Thần một chiêu khống chế, thật không cam lòng, nghiến răng nhìn Tiêu Thần căm tức. Còn may cô không giống mấy người đàn bà chanh chua, cho dù còn có thể mở miệng nói chuyện, cô cũng không nhổ nước bọt vào mặt Tiêu Thần.
- Dựa vào cái gì mà thả cô?
Tiêu Thần cười đắc ý, cứ thế đè lên thân thể nữ hoàng, vẫn là cảm giác chiếm hữu đấy, vì uy danh, hắn còn cố tình hướng miệng đến môi đỏ mọng của Elizabeth, nói:
- Nữ hoàng, cô biết không? Tôi rất thích khống chế nữ hoàng, thật không dễ để một vị nữ hoàng như cô phục tôi, tôi không khống chế cô thì làm sao đối mặt với bản thân.
- Nếu như anh dám nói xằng bậy với tôi, tôi nhất định sẽ giết anh!
Elizabeth cứng giọng quát, cô dù là con gái phương Tây đến đây, nhưng xương cốt vẫn là một nữ nhân khá bảo thủ, nếu như bị Tiêu Thần xâm phạm thật, chỉ sợ cô sẽ bị nhục cả đời, trả thù Tiêu Thần.
- Haha, tôi sợ quá ah!
Tiêu Thần một chút cũng không quan tâm, Elizabeth cứ thế uy hiếp đối với sự cứng rắn của hắn chả ăn thua gì, Tiêu Thần ngược lại còn tiến lại gần hơn, liền đưa miệng xuống hôn đôi môi đỏ mọng của Elizabeth. Elizabeth bị tấn công, lập tức chống cự mạnh mẽ, nhưng tứ chi đều bị Tiêu Thần giữ chặt, cô không thể nhút nhích được gì, đành phải lắc đầu, không cho Tiêu Thần hôn dễ dàng.
- Không phải cô thích hương vị của tôi sao? Bây giờ tôi cho cô nếm thử, sao lại từ chối! Cô càng phản kháng, tôi càng hứng thú, hôm nay tôi sẽ phải khống chế cô nữ hoàng ạ!
Tiêu Thần nhíu mày nói khẽ, hắn không thật sự muốn xâm phạm sự thanh khiết của nữ hoàng, chỉ có nhẹ nhàng hôn môi cô vài cái, sau đó thu về, nhưng không ngờ cô phản ứng dữ dội vậy, điều này làm hắn cảm thấy chút thất bại, không thoải mái.
- Tôi cũng không phải nữ hoàng, không đáng cho anh khống chế!
Elizabeth hơi nóng nãy, muốn nhấc chân đánh vào cái chi thứ năm của Tiêu Thần (nói đùa một chút, đàn ông ngoài tứ chi còn có chi thứ năm) một đòn nghiêm trọng, nhưng không đượ,c bị Tiêu Thần đè chặt quá rồi!
- Cô không phải nữ hoàng vậy tại sao lần trước xưng là nữ hoàng?
Tiêu Thần nghi ngờ nói.
- Tôi chỉ là nữ hoàng Hắc Liên thôi, không phải nữ hoàng của nước nào cả!
Elizabeth nói.