Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 113: Chẳng lẽ cậu không thích chị.


- Ngươi, ngươi... Tại sao không mặc quần áo chạy vào đây?
Chu Tử Y cảm thấy quả tim dường như sắp nổ tung, cảm giác vừa xấu hổ, vừa giận lại có thêm một chút chờ mong. Thậm chí tuy lúc này dùng tay che mặt nhưng vẫn tò mò nhìn lén Tiêu Thần qua khe hở giữa những ngón tay. Hóa ra thân thể đàn ông cũng có thể cường tráng, khỏe mạnh và nổi đường cong sắc nét như vậy. Nhìn thấy Tiêu Thần dùng tay xoa chỗ yếu hại, vừa làm vừa bày ra dáng vẻ oan khuất, Chu Tử Y dù muốn cười cũng không dám cười. Vừa rồi nghĩ lại không ngờ mình dùng miệng hôn lên chỗ nhạy cảm ấy, trên mặt như phỏng đỏ lên, thân thể càng lúc càng run, cô nàng lập tức kéo chăn chùm kín, không dám nhìn Tiêu Thần nữa.
- Còn không nhanh mặc quần áo của ngươi vào!
Chu Tử Y đang đắp chăn lông, dùng hết khí lực toàn thân nói ra một câu như vậy.
- Chà, bà chị đừng lo, nếu muốn tìm hiểu cấu tạo sinh lý đàn ông kỹ một chút, tôi sẽ rất vui được cống hiến sức lực. Về phần trả thù lao, chúng ta được coi là bằng hữu nên tôi sẽ chỉ lấy bằng tiền lương một tháng ở chỗ làm thôi.
Tiêu Thần sau một thoáng run sợ liền nhận ra bản thân không muốn rời đi, thậm chí lúc này còn có can đảm buông lỏng tiểu huynh đệ, hiên ngang dựng lên giữa phòng, sinh khí bừng bừng.
- Cút!
Lúc này Chu Tử Y quả thật đã nổi giận, cô nàng đã gặp qua kẻ có da mặt dày nhưng tới mức như tường thành thế này thì thực quá dọa người. Ta thưởng thức thân thể ngươi đã là may mắn để mắt tới, còn muốn trả thù lao, đúng là một thằng nhóc hư hỏng.
Một cái gối ôm lớn từ trên giường ném thẳng về phía Tiêu Thần khiến hắn tức giận chạy ra ngoài, đóng cửa phòng, sau đó nhanh chóng chạy vào nhà tắm xả nước lạnh hạ nhiệt cho tiểu huynh đệ.

...
Tới gần bốn rưỡi sáng, trong nhà vẫn tối mờ mờ, Tiêu Thần mặc áo tắm màu trắng, Chu Tử Y trên người khoác áo ngủ màu hồng nhạt, hai người đứng đối diện trong phòng khách. Dù khoảng cách khá xa nhưng có thể nhìn thấy vẻ mặt cả hai có chút hồng, một hồi đấu khẩu sắp sửa bùng phát.
- Tiêu Thần.
- Chị Tử Y.
Hai người cùng ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, sau đó lại cùng mở miệng chuẩn bị nói.
- Cậu nói trước đi.
- Chị nói trước đi.
Hai người gần như đồng thời lảng tránh ánh mắt đối phương, lại cùng cúi đầu tranh để người kia nói trước.
- Vậy để chị nói trước.
Tiêu Thần có chút sốt ruột.
- Vậy để tôi nói trước đi.
Chu Tử Y thoáng vẻ ngượng ngùng nói.
Tiêu Thần thân là đại nam nhân vẫn nên nhường quyền ưu tiên cho phụ nữ.
- Chuyện vừa rồi cậu định tính thế nào?
Chu Tử Y lấy hết cam đảm, ngẩng khuôn mặt đang rực hồng nhìn chăm chú Tiêu Thần.
- Tất cả nghe theo chị, chị nói thế nào sẽ là thế đó.

Tiêu Thần ra vẻ lợn chết không sợ nước nóng, dù sao ta đây cũng là một thân nam nhi cường tráng, nếu hiện tại người muốn dùng sức quật ngã xuống sàn thì ta vui còn không hết, hoan nghênh hoan nghênh.
- Tốt.
Chu Tử Y vừa lòng gật đầu sau đó tiếp tục nói:
- Tôi là người theo tư tưởng truyền thống. Hiện giờ cũng không sợ cậu chê cười, tuy rằng tôi đã hai mươi bốn tuổi nhưng vẫn còn là một xử nữ.
Chu Tử Y mặt càng đỏ hơn, có thể tưởng tượng nói ra lời thành thật như vậy cần dũng khí lớn tới mức nào.
- Ừm, chị Tử Y là người truyền thống, điều này tôi đương nhiên tin tưởng.
Tiêu Thần vội vàng gật đầu phụ họa.
- Không cần cậu nói chen vào.
Chu Tử Y liếc nhìn Tiêu Thần sau đó nói tiếp:
- Đêm nay phát sinh chuyện thế này, tuy rằng chủ yếu do cậu gây ra nhưng ttôi thừa nhận cũng có một phần trách nhiệm. Dù sao lúc ấy tôi còn chưa nhìn kỹ đã ôm lấy cậu, kết quả mới sinh ra bi kịch như thế.
- Nhưng tôi đã suy nghĩ rồi, nếu như đã phát sinh chuyện như vậy thì cả hai sẽ cùng gánh vác hậu quả, hy vọng cậu sẽ có trách nhiệm với ta.
Chu Tử Y thở dồn dập, khó khăn lắm mới nói ra được những lời này.
- Trách nhiệm? Trách nhiệm thế nào?
Tiêu Thần mở to mắt nhìn Chu Tử Y, hay là trời sập? Vì một sự hiểu lầm mà bà chị xinh đẹp này sẽ chủ động yêu thương nhung nhớ ta sao? Ông trời ơi, ta yêu ông quá!
- Đúng vậy, tôi hy vọng cậu sẽ chăm lo cho cuộc sống sau này của tôi. Vừa rồi cũng đã hôn vào nơi đó thế nên tôi cũng sẽ có trách nhiệm với ngươi, dù sao Chu Tử Y tôi cũng là người có quan điểm bảo thủ.
Chu Tử Y gật đầu, tiến gần hơn về phía Tiêu Thần, giọng đầy tha thiết:
- Chẳng qua nếu hai người chúng ta chăm sóc lẫn nhau thì tôi hy vọng cậu có thể buông tha cho những bạn gái trước kia, cùng thử sống chung với tôi. Đợi tới lúc thích hợp chúng ta sẽ kết hôn, tuy rằng tuổi tôi lớn hơn ngươi một chút nhưng dù sao đã xảy ra chuyện hôm nay nên cũng không thể chỉ đơn thuần là bạn bè như lúc trước.

Chu Tử Y có cảm giác thiệt thòi, dù mình thực sự có tình cảm với chàng trai trước mặt nhưng còn chưa tới mức yêu thương. Mình lại còn lớn hơn hắn tới gần bảy tuổi, nếu một người hai mươi hai, một người hai mươi bảy thì còn có thể chấp nhận được, nhưng hiện giờ tiểu tử này mới mười bảy, mình lại đã hai mươi tư, khả năng có thể sống chung với nhau sẽ rất khó khăn.
- Sao?
Tiêu Thần hiển nhiên rất không hài lòng với yêu cầu của Chu Tử Y, hắn nhảy dựng lên kiên quyết lắc đầu:
- Không thể được! Tôi không thể bỏ rơi Cao Thi Nhu, không thể vì chị mà bỏ rơi cô ấy.
Đúng như lời Tiêu Thần nói, trong suy nghĩ hắn đã sớm coi Cao Thi Nhu như người vợ trong tương lai, vì một chuyện hiểu lầm mà bỏ rơi bà xã, đây tuyệt đối là chuyện không thể làm được. Tuy rằng Chu Tử Y rất hấp dẫn nhưng chuyện vì một quả hồng rơi mà bẻ gãy cành thì Tiêu Thần tuyệt đối sẽ không làm.
- Vì sao? Chẳng lẽ cậu không thích chị sao?
Chu Tử Y cảm thấy kinh ngạc hỏi lại Tiêu Thần.
Trong lòng cô luôn nghĩ Tiêu Thần chắc chắn có tình cảm với mình. Đã vài lần cùng nhau vào sinh ra tử, một lần là truy đuổi đám cướp bang Thanh Long trốn chạy, một lần âm thầm trợ giúp phá án thuốc phiện, một lần bất chấp nguy hiểm tới cứu mình thoát khỏi quán bar Lệ Dương. Cô cảm nhận được nam nhân trước mắt này thích mình, bản thân mình cũng có vài phần chờ đợi đối với hắn, chẳng qua do hai người có chênh lệch tuổi tác nên còn chưa dám thổ lộ. Hôm nay mình đã có gan phá bỏ đi khoảng cách ấy, có gan nói ra suy nghĩ của mình trước, dũng cảm như vậy mà thật không ngờ hắn lại không đồng ý. Chẳng lẽ mình kém hơn Cao Thi Nhu bạn gái hắn hay sao?
- Thích thì thực sự là có, nhưng tôi...
Tiêu Thần cảm thấy rất khó nói, hắn không nghĩ tới Chu Tử Y sẽ đưa ra yêu cầu như thế.
- Vì cái gì? Chẳng lẽ ta không bằng cô Cao Thi Nhu kia sao? Hay ngươi muốn một tay chèo hai thuyền?
Chu Tử Y đứng lên, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Tiêu Thần, chờ đợi đáp án của hắn.