Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 109: Ngươi thuần khiết kiểu Trần Quán Hy.


Sau một hồi trò vui, Tiêu Thần rút cuộc cũng về tới nhà, lúc này đã là ba giờ sáng.
Khoảng thời gian này ước chừng là lúc gã mập mạp trong phòng trực ban bảo vệ đã say giấc sau một hồi mây mưa đại chiến, Tiêu Thần vừa lúc cảm thấy buồn ngủ, liền lập tức chui vào phòng trực ban.
- Ặc, a, ư, oh yeah!...
Vừa mới đẩy cánh cửa phòng bảo vệ, bên trong liền truyền tới tiếng rên gào mây mưa cuồng loạn theo kiểu Âu Mĩ. Tên béo đang chăm chú nhìn màn ảnh đang chiếu cảnh một nam hai nữ cuốn lấy nhau, nhìn tới mức hai mắt tỏa sáng, không hề để ý có người bước vào.
Đối với thể loại phim người lớn Âu Mĩ này, Tiêu Thần không cảm thấy có nhiều hứng thú. Hắn luôn cho rằng loại phim này ít động tác, nội dung đơn giản sơ sài, ngay từ đầu đã ào ào cởi quần xé ảo, quả thực không có nhiều hấp dẫn. Tuy rằng nữ diễn viên trong phim ngực nở mông cong, động tác có biên độ lớn, thể lực mạnh mẽ, thời gian kéo dài nhưng lại không hợp khẩu vị của Tiêu Thần. Tên béo bảo vệ gần đây đặc biệt ham thích phim ảnh ân ái Âu Mĩ. Nào là hãng phim Chim gõ kiến, hãng phim Hạnh phúc,... mỗi hãng đều sưu tầm rất đầy đủ.
Tên béo này tên là Hạ Hà Đào, vốn là dân bản xứ, cha mẹ gã hiện đang sống dựa vào lương hưu trong một căn nhà nhỏ ở vùng ngoại ô Lĩnh Hải. Sau khi tốt nghiệp trung học gã cũng không thi lên đại học mà qua người quen giới thiệu liền tới tiểu khu Cảnh Dương này là một người bảo vệ bình thường.
Tiêu Thần nhìn chốc lát liền tiến tới ấn nút close, hiển nhiên hắn không thích bộ phim này. Hắn tìm một chiếc ghế dựa, ngồi xuống rót nước rồi chậm rãi uống.
- Tiểu Thần, ngươi tới rồi.

Đối với sự xuất hiện đột nhiên của Tiêu Thần, gã béo cũng không hề kinh ngạc, dù sao Tiêu Thần thường xuyên xuất hiện giống như quỷ, sớm đã thành thói quen.
- Ực, bộ phim kia rõ ràng không xem được, ngươi còn chăm chú xem tới mức xuất thần, cắt!
Tiêu Thần hừ một tiếng khinh thường nói.
- Đúng vậy, chết tiệt, ta cũng thấy thất vọng, càng nghĩ càng giận, thời điểm tải về nhìn tiêu đề phim quả thực hấp dẫn "một ngày của hai chị em tóc vàng và chàng trai khỏe mạnh", vừa đăng lên diễn đàn trong một ngày đã tạo đột phá với một vạn lượt tải về. Thế nên ta mới vội vàng tải về, nào ai ngờ hai diễn viên nữ quả thực tóc vàng nhưng phía dưới trắng bóng, cạo sạch tới mức khó coi, càng đáng giận là tên nam nhân kia vừa vào trận không nói không rằng đưa ngay tiểu huynh đệ lâm trận, không có chút tình tiết nào đáng xem. Lúc ấy ta mới biết mình đã hoa mắt lú lẫn mất rồi.
- Ha ha.
Tiêu Thần cười phá lên.
Tiêu Thần buông chén đánh giá một chút Hạ Hà Đào, người này cao chừng một mét bảy, nặng tới trên một trăm sáu mươi cân, tuy béo béo nhưng đầu óc cũng có thể tính là thông minh. Nhiều lần nói chuyện phiếm cùng Hạ Hà Đào, Tiêu Thần vẫn hoài nghi gã đang ẩn mình giấu tài. Trên thực tế bình thường phân công công việc gã cũng không chuyên tâm cho lắm, căn bản là không muốn làm, nếu không cũng không dám ngang nhiên xem phim đồi trụy trong phòng trực ban, một khi bị cấp trên phát hiện hoặc bị quần chúng tố giác, gã nhất định sẽ bị đá khỏi đội bảo vệ.
- Sao ngươi lại nhìn ta như vậy?
Bị Tiêu Thần nhìn gắt gao, Hạ Hà Đào cảm thấy lạnh người, hai tay che lấy mặt, sợ hãi quát:
- Ta, ta nói cho ngươi biết, ta là nam nhân chân chính, không muốn chơi trò hai cây gậy đánh trứng với ngươi đâu nhé. Ông đây tuyệt đối không phải loại người đáng khinh đó.
- Ta ngất! Cút! Thân hình phì nộn của ngươi lão tử không có hứng thú, có lẽ đem cho chó ăn còn được.
Tiêu Thần cười mắng.
- Được, ta cũng biết Tiêu Thần ngươi sẽ không có chủ ý như thế với ta đâu.
Hạ Hà Đào nhếch miệng cười, gã ngồi xuống cạnh Tiêu Thần sau đó bắt chéo đôi chân phì nộn, trên mặt lộ vẻ cười xấu xa hỏi:
- Tên nhóc ngươi sao muộn thế này mới trở về, mới chui từ trong chăn với đàn bà ra phải không?

- Cút, ông đây là thanh niên thuần khiết, thật sự vẫn còn là xử nam.
Tiêu Thần quát mắng.
- Ta khinh.
Hạ Hà Đào tức giận bất bình mắng:
- Liên tục trong thời gian mấy tháng ta đi làm ở chỗ này, ngươi dắt theo không dưới năm cô nàng xinh đẹp cực phẩm. Xử nam sao? Trừ phi ngươi không phải đàn ông.
- Ặc!
Tiêu Thần nhất thời nghẹn lời, trong lòng bực bội. Mẹ nó, sao lại thế này, tại sao mấy người ta gặp hôm nay đều nói lão tử có khuyết tật. Chẳng lẽ Tiêu đại gia ta tướng mạo thật sự giống nam nhân bất lực hay sao?
Xem ra lúc nào đó có cơ hội phải đi Nhật Bản quay một bộ phim nhựa để tuyên bố với người đời rằng mình là nam nhân khỏe mạnh.
- Ta và các cô ấy đều là quan hệ rất thuần khiết.
Tiêu Thần thở dài một hơi.
Quả thật Tiêu Thần cũng không nói dối, đối với vài nữ nhân đã tới nhà hắn vẫn luôn duy trì quan hệ rất thuần khiết. Đường Diễm Vân trước kia đã từng tới nhà Tiêu Thần, nhưng hiện giờ vẫn là một vị giáo sư của hắn mà thôi. Uông Tiểu Kỳ ở chung với hắn hơn nửa tháng, cuối cùng hai người cũng hôn nhau một lần ở dưới quảng trường tiểu khu. Chu Tử Y hiện giờ ở tại nhà Tiêu Thần, hai người phát sinh hiểu lầm, dù có lúc vui vẻ mặn nồng, nhưng mọi chuyện cũng chỉ dừng lại ở đó. Mới nói vài câu đã khiến cô hiểu lầm rời đi. Lương Yến Yến cũng từng qua nhà hắn ở hai ngày, đáng tiếc còn chưa có cơ hội động tới một ngón tay. Hai nàng Tần Vận và Hồ Tú quan hệ còn chưa tới mức có thể dẫn được về nhà. Từ những chuyện này có thể thấy Tiêu Thần đúng là rất thuần khiết.
- Ha ha, biết ngươi thuần khiết mà!
Hạ Hà Đào cười lớn vỗ vai Tiêu Thần.
- Bạch bạch bạch!
Trong lúc Tiêu Thần còn đang đoán xem thâm ý trong lời Hạ Hà Đào thì cánh cửa phòng trực ban bảo vệ đột nhiên bị đập mạnh.

- Tên khốn kiếp nào gõ cửa muộn thế này, thật không có chút lễ phép nào!
Hạ Hà Đào nhíu mày. Gã nhớ lúc trước hình như mình không khóa cửa, liền hỏi Tiêu Thần:
- Vừa rồi lúc ngươi vào tiện tay khóa cửa phải không?
- Tất nhiên, nếu không cấp trên kiểm tra chẳng phải sẽ tóm gáy ngươi đang xem phim đồi trụy hay sao?
Tiêu Thần gật gật đầu, nghiêm túc mà nói hắn là người cực kỳ cẩn thận, đây là một trong những đức tính mà một sát thủ cấp cao nhất như hắn cần phải có.
- Cảm ơn, để ta mở cửa!
Hạ Hà Đào nói lại một câu cũng không quá khách sáo, sau đó đứng dậy đi mở cửa nhưng liền bị Tiêu Thần giơ tay ngăn cản.
- Không được đi! Bên ngoài tới không chỉ có một người! Dường như ngươi gặp phải phiền toái rồi đó?
Tiêu Thần ngăn cản Hạ Hà Đào, theo cảm giác của hắn, bên ngoài có nhiều tiếng bước chân hỗn tạp, tuyệt đối không chỉ có một người. Hơn nữa nghe tiếng gõ cửa thùng thùng, có thể đoán được tay người này cầm gậy sắt.
- Ặc, sao ngươi biết, hôm nay ta mới đánh một tên móc túi trên xe bus.
Hạ Hà Đào kêu lên kinh ngạc.