Cuộc Sống Của Thiên Thần Chán Đời Tại Dị Giới

Chương 14: C14 Bài Kiểm Tra Thăng Hạng

  Đáng lí ra là 2 ngày nữa mới up tại gần 4k chữ với lại phải viết nhiều để dành 20/5.  


Nhưng up sớm, ăn mừng 1k view.

Tung bông cho tác.

___ Pov main___


Hồi chuông sáng đã điểm, tôi ngủ cũng đã nữa hôm qua và hôm kia hai nhóc đã cho tôi ngủ bù rất rất nhiều luôn.

Hôm nay là ngày mà chúng tôi phải đi đến buổi kiểm tra thang hạng guild hai nhóc đã nói với tôi hôm kia. Tôi cũng phải đi vì không ai được phép lên thẳng rank B mà không qua bài kiểm tra.

Nghe hai nhóc nói về những chiến tích mà hai nhóc đã là được khiến tôi thấy ấm lòng, El còn nói giết cướp không khó như em ấy tưởng nhưng 3d khiến cho em ấy thấy ớn lạnh mỗi lần nhắc đến, mặc dù tôi không có thù ghét gì 3d tại tôi là một người sống theo chủ nghĩa bình đẳng.

Kai hỏi tôi mấy thứ như 3d là gì, hay tại sao mấy tên cướp trong hang lại sờ soạng nhau, lúc đó tôi cắn phải lưỡi của mình đấy, thằng con trai gì mà lại ngây thơ trong sáng đến thế. Sau này tôi sẽ dạy dỗ lại em ấy, từ a đến y luôn z thì để vợ em ấy chỉ.(mọi người biết mik đang nói đến cái gì mà >w<)

Và hai nhóc có vẻ rất thích pudding tôi làm, sau này phải làm thật nhiều để dành mới được, hiện tại trong [kho không gian] tôi chỉ còn có 100 cái đủ cho chúng tôi ăn trong 10 thôi.

Dẹp nó qua một bên giờ tôi phải đi chợ và làm bữa sáng cho hai nhóc đang ngủ say sưa trên lầu.Hôm qua hai nhóc đến trại mồ côi từ sáng đến tối mới về, chúng còn xin tôi làm hơn 30 hộp bento cho mấy đứa trẻ trong trại và hai quản lí nữa, đống đó làm tôi tốn hết 4 tiếng đồng hồ để làm đó...mà thôi cũng đáng để cho hai nhóc vui.

Tôi đi đến chợ vì đóng bento đã ngốn hết nguyên liệu rồi, mọi người thấy tôi là né tôi như thấy ma, chắc tại chuyện của ông bụng phệ rùm ben quá kèm theo mấy lời đồn thất thiệt của mạo hiểm giả nữa.

Tôi đi thẳng tới gian hàng của Mei-san, chị ấy là người bán hàng cho tôi khi chúng tôi đi dạo phố hôm bữa.

"Mei-san bán cho tôi lượng đồ ăn như cũ nhé"

"Ồ Nico-kun em lại đến à...chị xin lỗi nhưng cà rốt chị bán gần hết rồi chỉ còn lại 1 phần 2 số lượng em cần...em có lấy không?"-Mei

"Em sẽ mua, chị là người duy nhất thân thiện với em thôi nên em biết ơn lắm"

Tôi rất biết ơn những người bán đồ ăn cho tôi, tôi không muốn nhớ lại cảnh kinh hoàng hồi đó, cảnh đồ ăn không có, không ai cho tôi ăn, tôi bị..đối xử như súc vật.

Dẹp đi, quá khứ đã là quá khứ.

"Em nói gì vậy, chị chỉ làm đúng nghĩ vụ của người bán hàng thôi, với lại mọi người không ghét em đâu, họ chỉ hơi đề phòng em vì cái danh thôi."-Mei

Chị ấy biết à, tên nào rêu rao đến tai chị ấy thế, ta chém...đùa thôi giết người bừa bãi là không được, tôi có nguyên tắc của mình chứ.

"Hahaha"

Tôi cười trừ, sau đó bỏ đồ vào [kho không gian] đưa tiền cho Mei-san rồi tạm biệt chị ấy để đi về nhà nghỉ.

El em hên đó, cà rốt không còn nhiều nên em không phải ăn nhiều đó. Nhân tiện anh xin lỗi Kai món em thích không còn nhiều đâu.

Tôi về nhà nghỉ, vào bếp và nấu ăn cho mọi người, xong xuôi tôi gọi hai nhóc dậy, chuẩn bị đồ cho hai nhóc, hôm nay tôi lấy chính những bộ đồ làm từ lông cánh của mình sửa lại một chút cho phù hợp với vóc dáng của hai nhóc, đồng thời nhuộm thêm tí màu luôn cho nó chất, để hai nhóc mặt đồ trắng và đen nghe nó hơi bị nổi. Bộ đồ làm từ lông cánh của tôi đã được yểm một vài phép thuật như [tăng cường vật lí] [giảm tiêu hao ma lực] [ kháng phép] bla bla các kiểu, nói chung muốn làm hai nhóc đau khi đánh trúng bộ đồ khó như lên trời.

Tôi nghĩ mình đã thành bảo mẫu rồi từ nấu ăn đến may vá cái gì cũng làm được, lỡ mai mốt có thằng nào hốt tôi về làm dâu thì sao... không, nhất quyết không ta là thẳng.

Hôm nay có bài kiểm tra, tôi không muốn hai nhóc thua mặc dù tôi nghĩ khó có ai rank C có thể đánh bại được hai nhóc, nhưng rank B lại là chuyện khác, có thể hai nhóc sẽ có tí chật vật nếu không tháo mấy cái vòng ra.

Tôi không nói à, nhờ Kuro và Shiro hai nhóc mạnh lên gấp đôi cái gì cũng gấp đôi tất nhiên là khả năng hấp thụ kinh nghiệm để lên lv cũng gấp đôi vì thế hai nhóc mạnh lên nhanh như tên bắn. Mấy cái vòng chỉ đơn giản giống như cái van kiềm hãm sức mạnh của hai nhóc lại.

"Chào buổi sáng, anh Nico"-El

"Chào buổi sánh Nico-nii"-Kai

Hai nhóc xuống lầu chào tôi kéo tôi ra khỏi màng độc thoại của bản thân.

"Chào buổi sáng, hai em ăn sáng đi rồi chúng ta đi đến guild"

Chết...hai nhóc đang lo lắng vì buổi kiểm tra mà tôi lại thêm dầu vào lửa.

"Em sẽ thắng"-El

"Vì để đuổi kịp Nico-nii"-Kai

Hai nhóc quyết tâm rồi à, có lẽ tôi đã lo lắng thái quá.

Chúng tôi giải quyết xong bữa sáng, El và Kai nhìn tôi với ánh mắt lấp lánh trông chờ, biết ngay mà, hai nhóc nghiện rồi.

"Được rồi, được rồi, nhưng đừng trách anh nếu hai đứa mập lên đó"

Tôi vừa nói vừa lấy ra ba cái bánh pudding từ [kho không gian], tôi cũng cần phải ăn chứ.


"Anh mới là người mập lên đó"-El

"Anh cứ ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn thì mai mốt ai mập chúng ta biết liền"-Kai

Hai nhóc vừa ăn vừa nói với tôi.

Sau món tráng miệng chúng tôi chào tạm biệt Basil rồi đi đến Guild, tất nhiên tôi có để lại phần pudding cho hai mẹ con đó chứ.

Đến guild, tôi bỏ qua cái mùi rượu khó chịu và những lời bàn tán cũng như những lời chọc ghẹo của mạo hiểm giả dành cho tôi và hai nhóc, đến thẳng chỗ của Loura.

"Loura, hôm nay tôi và hai nhóc đến để làm kiểm tra thăng hạng."

"Ồ, của chúng ta, con người đã dạy dỗ cho hai nhóc làm sao mà chúng mất hẳn khái niệm về sức mạnh vậy ta"-Loura

Cô ta không nói móc tôi thì cô ta chết à, với lại đây là lần đầu tôi chăm sóc trẻ em, tôi thiếu kinh nghiệm, được chưa?

"Tôi không biết được chưa, giờ làm ơn cô cho chúng tôi làm bài kiểm tra được không"

"Loura-san nhờ chị"-hai nhóc

« Đùa tí thôi mà, mấy người không có khiếu hài hước gì hết, để tôi thông báo với hội trưởng cái, ba người đi vào phòng chờ đi, tôi dẫn đường »-Loura

Loura dẫn chúng tôi tới một căn phòng, tôi [dò tìm] một phép thuật do tôi nghĩ ra, tôi cũng chỉ lại cho Shiro và Kuro, sau này tôi sẽ dạy cho El và Kai luôn, tôi cảm nhận thấy trong đó có 3 người, họ khá mạnh.

Tôi và hai nhóc đi vào, trong đó có 2 nam và một nữ. Một nam cao khoảng 1m7, là con người,vắt một thanh kiếm bên hông, mặc một bộ giáp toàn thân, anh ta có vẻ là kiếm sĩ hoặc là tank.

Nam còn lại đang nói chuyện với cô gái, anh ta cao chừng 1m6, mang theo một cây cung và một hộp đầy tên, anh ta có vẻ là cung thủ, và anh ta là elf, đôi tai nhọn là đặc trưng của loài này. Hơn nữa theo như [thần nhãn] cái skill tôi dùng để nhìn thấy Status của hai nhóc cho tôi biết anh ta đã 113 tuổi rồi, mặc dù vẫn nhỏ hơn tôi.

Cô gái còn lại là con người, cô ta mang theo cây trượng dài, theo như lượng ma lực mà cô ta sở hữu thì cô ta là pháp sư với hai nguyên tố Phong và Lôi.

Họ thấy chúng tôi đi vào, nói lầm bầm gì đó rồi cô gái loài người nói.

"Anou... ba người có phải là tổ đội gồm phải không"-cô gái


Vậy là danh chúng tôi nổi đến vậy à.

"Sao cô biết đến chúng tôi ngay từ lần gặp đầu tiên vậy"

"Là do mái tóc trắng hiếm thấy của cậu và hai nhóc á nhân một đen một trắng đen lúc nào cũng kè kè theo sau đã trở thành đặc điểm nhận dạng của tổ đội của các cậu"-chàng elf

Vậy à, nếu tôi đi một mình thì họ có nhận ra không.

"Vậy thì hãy trả lời câu hỏi của Char, các cậu có phải là tổ đội không?"-kiếm sĩ

"Vâng, đúng vậy"

"Này Timor, cậu thô lỗ với người ta quá đó"-Char

"Tôi mới là người phải nói đó Char và Gil hai cậu chưa chào hỏi gì họ đã hỏi mấy câu hỏi vô căn cứ rồi"-Timor

"Tớ xin lỗi"-hai người họ

Theo tôi thấy thì họ có vẻ là bạn nhỉ.

"Tôi xin lỗi vì đã thô lỗ với cậu, tôi là Charlotte, nhưng cứ gọi tôi là Char cho ngắn, nghề nghiệp là pháp sư, xin được cậu giúp đỡ trong kì kiểm tra"-Char

"Tôi là Gilbert nhưng cứ gọi là Gil, như cậu thấy tôi là cung thủ"-Gil

"Tôi là Timor nghề nghiệp là kiếm sĩ,  xin lỗi vì hành động lỗ mãng của bạn đồng hành của tôi"-Timor

Họ lần lượt giới thiệu bản thân, bọn họ khá là lịch sự so với mạo hiểm giả đó, hơn nữa họ không kì thị á nhân, khá là tốt.

"Tôi không bận tâm đâu, hai nhóc này cũng vậy, tôi là Nico, làm ơn đừng thêm kính ngữ vào tôi thấy kì lắm và nghề nghiệp là ma kiếm sư"

"Em là El là đệ tử của anh Nico, nghề nghiệp cũng là ma kiếm sư"-El

"Em là Kai cũng là đệ tử của Nico-nii, nghề nghiệp giống như nee-chan cũng là ma kiếm sư"-Kai

Sau khi biết chúng tôi là ma kiếm sư họ nhìn chúng tôi với ánh mắt kì kì sao ấy cứ như thấy sinh vật lạ vậy.

"Nico tại sao ba người lại chọn nghề này..."-Char

"Phải đó, cái nghề kiếm không ra kiếm phép không ra phép, cái nghề tồi tệ này"-Gil

"Sao cậuvà hai nhóc không chọn nghề khác"-Timor


Phải ha, ai cũng sẽ thấy lạ khi một tổ đội lại chỉ có một nghề duy nhất và còn là ma kiếm sư nữa.

"Tại sao à...tại vì tôi và hai nhóc này có thể sử dụng cả kiếm thuật lẫn ma thuật."

"Thật không? Nó không dễ đâu."-Char

"Phải đấy, tôi luyện cung tên từ nhỏ mà còn gặp một vài vấn đề khi bắn từ xa, còn ba người thì làm song song hai cái luôn"-Gil

"Hai người họ nói phải, với lại tổ đội của cậu cần thêm Healer, Tank và một vài chức vụ khác chứ"-Timor

"Cái đó không cần bởi vì tôi sẽ lo tất"

Chết lỡ nói rồi, không có ai ở Gin có thể làm nhiều nghề như thế đâu, dù là anh hùng trong truyền thuyết đi chăng nữa.

"Cậu nói thật không?"-ba người họ

Họ hỏi tôi với khuôn mặt bán tín bán nghi nhưng họ nhìn tôi có vẻ không hề tin tưởng tí nào.

"Anh Nico nói thật đó, tí nữa anh chị sẽ tin"-El

"Đến lúc đó thì không tin Nico-nii vẫn chưa muộn"-Kai

Hai nhóc này làm ơn đừng có thêm dầu vào lửa.

Bầu không khí đang có phần nặng nề bỗng cánh cửa phòng mở ra, Loura bước vào và nói.

"Mời mọi người ra sân tập luyện để tiến hành bài kiểm tra đầu tiên."-Loura

Nghe Loura gọi mọi người đi ra sân tập, ở đó có một người đàng ông cao to vạm vỡ, cơ bắp lộ ra dưới lớp áo thun mỏng được che một nửa bằng giáp nhẹ.

Ông ta là... Hal-ojisan

"Yo, mèo trắng, chúng ta lại gặp nhau"-Hal

"Ông làm cái gì ở đây, không phải ông mở một cửa hàng tạp hóa à"

"Đó là nghề phụ còn nghề chính của ta là mạo hiểm giả rank B."-Hal

"Sao ông không nói sớm."

"Ta mà nói thì làm sao thấy được cái khuôn mặt bất ngờ của cậu, thật là đã"-Hal

"Ông trêu người hơi quá rồi đó"

"Mèo trắng im đi, ai là người đã để hẳn một cái xác của một con sói đỏ lên bàn rồi cho luôn hả"-Hal

Ặc...ông ta nói đúng.

"Mèo trắng cậu quen với chủ khảo à"-Loura

"À có, tôi thường mua quần áo cho hai nhóc ở của hàng của ông"

Tôi nói chuyện với Loura trong lúc hai nhóc lại chỗ Hal chào hỏi.

"Nico, không ngờ cậu lại quen với một người như thế này đó, hơn nữa mối quan hệ còn rất tốt"-Char

Char à, con mắt nào của cô thấy tôi và Hal-ojisan thân nhau.

"Không nói nhiều nữa, chúng ta bắt đầu được chưa, ta đang bỏ cửa hàng ở nhà kìa"-Hal

"Vâng, giờ thì tôi sẽ giải thích, mỗi người sẽ được bắt cặp để đánh với nhau, chủ khảo sẽ nhìn vào biểu hiện của mọi người mà cho điểm, ai trên 5 điểm thì đạt. Có ai thắc mắc gì không?"-Loura

"Vâng, nếu là pháp sư thì sao"-Char

"Pháp sư thì sẽ được cho thời gian là 10 giây để niệm trước khi bắt đầu trận đánh, nếu không có câu hỏi gì thì chúng ta quyết định cặp đấu bằng hình thức bóc thăm"-Loura

Loura cầm cái hộp không biết lấy từ đâu ra, chúng tôi lần lượt cho tay vào, tôi bóc trúng số 1, El và Kai thì là số 3, tôi xem của Char và Gil thì hai người là số 2, vậy tôi và Timor sẽ đánh với nhau.

Cặp số 1 sẽ đánh với nhau trước.


Mọi người dạt qua một bên nhường phần giữa sân cho chúng tôi.

Loura tuyên bố trận đấu bắt đầu.

___ Pov Timor___

Loura-san tuyên bố trận đấu bắt đầu, tôi rút kiếm ra khỏi vỏ, hướng mũi kiếm về phía Nico.

Nico là một chàng trai nhỏ con, thậm chí còn thấp hơn cả Char, nhưng cậu ấy lại mang nghề nghiệp là ma kiếm sư cái nghề bỏ đi ấy, hơn nữa cậu ta còn nói là cậu ta đảm nhiệm nhiều vai trò trong đội, ai mà tin được.

Tiên hạ thủ vi cường, tôi lao về phía Nico, cậu ta có vẻ thảnh thơi quá rồi, tay trái của cậu ấy còn không bỏ ra khỏi quần.

Lúc tôi cách cậu ấy chỉ còn vài bước chân thì đột nhiên một cái lỗ màu đen xuất hiện trong không trung, Nico đưa tay vào, cái đó là gì vậy, nó có an toàn không.

Cậu ta lấy ra một thanh kiếm, cái đó có phải là ma thuật [kho không gian] không, tôi đã nghe Char lảm nhảm rất nhiều về nghi thức để kích hoạt nó, nó rất phức tạp và nguyên liệu dùng để vẽ vòng ma thuật rất khó tìm.

Làm sao mà cậu ta lại có được nó.

" [Kiếm kĩ ]"-Timor

Tôi tung đòn ra, phải đánh bại cậu ta, tôi có linh cảm không lành.

Nico vẫn đứng đấy, cậu ta không tránh à.

Một đường xé gió bay tới Nico, cậu ta không làm gì cả chỉ giơ thanh kiếm kì lạ ra, rồi cậu ta...chém đòn ra làm đôi?

Cái gì vừa xảy ra vậy, mắt tôi không thấy được, cậu ta đã làm gì.

Nico cúi người lao về phía tôi...nhanh quá... cậu ra đang áp sát tôi, tôi không tránh kịp, một lần vung kiếm, tôi bị chém một đường dài ở ngực, tôi ngả gục...cậu ta...mạnh quá.

"[Hồi phục toàn phần]"

Hửm...sao lại không đau nữa rồi...cậu ta đang chữa trị cho tôi...phép này là... tại sao cậu ta lại có thể sử dụng một phép trị liệu cao cấp mà không niệm chú.

Cậu ta quá mạnh...rất mạnh.

"Xong rồi, nhưng cậu cần phải nghỉ ngơi, phép thuật không phải là vạn năng đâu"

Cậu ta còn nói được như vậy à.

"Cảm ơn"-Timor

"Không, tôi là người có lỗi, tôi không kiểm soát được bản thân"

Thật là tôi tin cậu ta có thể đảm nhiệm nhiều vai trò trong đội rồi đấy, thân thế của người này rốt cuộc là sao.

____Pov main___

Tôi thắng khá dễ, tôi phải chứng minh cho mọi người ở đây thấy rằng mình không nói xạo...mà tôi có lẽ hơi quá tay rồi, Char và Gil đang há hốc mồm nhìn Timor của họ bại dưới tay tôi sau 30 giây kìa.

Hal nhiễu mồ hôi hột kìa, còn Loura...thôi cô ta quen với điều này rồi.

"Anh Nico anh làm hơi lố rồi, xin lỗi người ta đi."-El

"Lần sau Nico-nii nhớ nhẹ tay thôi"-Kai

Bị quở trách rồi, tôi buồn quá. Nhưng đổi lại là tôi đã được mọi người xem là không nói dối về sức mạnh, cũng có thu hoạch đấy chứ.

Trận thứ 2 là trận của Char và Gil, hai người họ thuộc loại đánh tầm xa nên có vẻ không ổn.

Char có 10 giây để niệm phép trong lúc đó Gil chuẩn bị tên, cậu ta sẵn sàng bắn bất cứ lúc nào.

Char đang niệm phép [Phong đao], cô nàng có vẻ đã biết cách rút gọn câu chú nên thời gian niệm chỉ mất 6 giây.

Gil né nó và bắn tên về phía Char, Char tránh không kịp nên ăn trọn mũi tên, Gil tuyên bố trận đấu kết thúc để chữa trị cho Char.

Cậu ta có vẻ biết tí phép thuật về trị liệu, nhưng có vẻ không ổn, nó chỉ làm cho miệng vết thương khép lại một tí.

Tôi phải giúp nhỉ.

"Gil, để tôi [Hồi phục]"

  Char không bị nặng như Timor nên phép trung cấp là đủ rồi.  


"Cảm ơn cậu, Char tớ xin lỗi"-Gil

"Không sao, không ai muốn trượt nên chúng ta phải đánh hết sức không nhân nhượng, đúng không? Nico tớ cảm ơn, cậu làm sao mà vô niệm được phép đó hay vậy"-Char

Sao chủ đề lại chuyển qua tôi rồi.

"Do tinh linh yêu quý tớ"

Mọi phép thuật đều được vận hành trên các nguyên tố do tinh linh cung cấp, nếu tinh linh yêu quý ai đó thì chúng sẽ bám họ 24/24 và nếu nhiều tinh linh yêu quý một người thì người đó sẽ sử dụng được nhiều nguyên tố.

Người thường không thể thấy được tinh linh, tất nhiên là nó chỉ được áp dụng với người thường, ác ma và thiên thần có thể thấy chúng.

Tất nhiên là tôi thấy được tinh linh dù đang ở dạng á nhân, xung quanh tôi là tinh linh của tất cả các hệ Quang, Ám, Hỏa, Thủy, Mộc, Lôi, Phong, Băng. Còn của El là Quang, Ám và Băng, Kai thì có Thủy và Hỏa.


Phép thuật có được thi hành hay không là nhờ vào tinh linh, nên niệm chú chính là cầu xin tinh linh cho mình sử dụng phép thuật, khi đến một mức độ nào đó, tinh linh sẽ ban cho một người nó yêu quý đến mức không cần phải niệm hết câu mà vẫn sử dụng được phép thuật. Riêng với những người không cần niệm chú họ vẫn phải gọi tên phép thuật để tinh linh biết mà cho nguyên tố vào trong phép, nếu không gọi thì tinh linh nào sẽ là người thi triển nguyên tố.

"Cậu nói chuyện như vậy dễ bị ghét lắm đó"-Char

"Hehe"

Tôi cười. Trận thứ 3 là của El và Kai, tôi muốn xem xem bọn nhóc tiến bộ đến đâu rồi.

___ Pov Kai___

Tôi và nee-chan bóc thăm trùng số với nhau nên chúng tôi sẽ bắt cặp đối kháng với nhau.

Trận đầu tiên Nico-nii thắng rất dễ dàng đúng như mong đợi, trận thứ 2 Char-nee và Gil-nii đánh với nhau và Gil-nii thắng rất nhanh, chắc tại Char-nee không thể niệm phép thứ hai kịp, nếu đó là tôi và nee-chan, chúng tôi sẽ tránh được mũi tên đó.

Bây giờ tôi và nee-chan đang đứng giữa sân, tín hiệu trận đấu bắt đầu đã vang lên, tôi đặt tay lên kiếm, nhưng tôi không muốn làm nee-chan đau và nee-chan cũng nghĩ như tôi.

"El, Kai hai em đánh hết sức đi, lỡ như có bị thương thì anh hồi phục cho, nếu làm anh thất vọng thì hôm nay và ngày mai sẽ không có tráng miệng đâu"

Nico-nii động viên chúng tôi, vậy là tôi có thể yên tâm rồi, nee-chan và tôi sẽ không sao đâu nhưng...

"Anh Nico, anh ác lắm, không tráng miệng thì em sống sao nổi"-El

"Em muốn ăn bánh, em nhất định không để anh thất vọng đâu"-Kai

Chúng tôi la về phía Nico-nii rồi tôi và nee-chan nhìn nhau, cả hai tỏa sát khí hướng về đối phương.

Nee-chan rất mạnh, nhưng tôi không thua đâu.

Tôi lao về phía nee-chan, chuẩn bị tung đòn.

"[Thiên kĩ ]"-Kai

"[Ma kĩ ]"-El

Nee-chan cũng tung ra tuyệt kĩ mà Nico-nii dạy, nó bao gồm các bước kiếm kĩ, thiên kĩ, ma kĩ, và thần kĩ. Chúng tôi chỉ học được một vài chiêu cấp thấp ở bộ ma kĩ thôi, còn bộ kiếm kĩ và thiên kĩ thì học được cũng không nhiều, tại thời gian gấp gáp, chúng tôi học nó ở trong đại lâm All lúc đánh với con gấu.

Hai đòn đánh chạm vào nhau, không khí xung quanh bị một áp lực lớn tạo nên cơn gió mạnh.

Chúng tôi liên tục tung ra các đòn đánh, chém, đâm, động tác giả, tôi và nee-chan còn triệu hồi phép thuật nữa, tất cả đều là vô niệm nếu không sẽ có người dính đòn.

Tôi vừa đánh vừa né các đòn tấn công dồn dập của nee-chan, nee-chan quả thực rất mạnh, chị ấy không bằng tôi ở khoảng sức mạnh vật lí nhưng về phép thuật tôi không thể địch nổi nee-chan.

Chúng tôi đánh nhau như vậy nửa tiếng rồi.

Tôi cảm thấy mình nên kết thúc trận đấu đi nhỉ gần tới bữa trưa rồi, và nee-chan cũng nghĩ như thế.

"Nee-chan chúng ta nên kết thúc nhỉ"-Kai

"Em hiểu chị đấy"

Chúng tôi đồng loạt nhảy về phía sau và niệm phép.

Với phép sơ cấp thì chúng tôi vô niệm được vài phép còn với phép trung cấp thì bó tay, còn phép cao cấp thì chúng tôi chưa đủ khả năng để học.

Tôi không hiểu sao hôm nay tôi và nee-chan đánh nhau không thấy mệt nhiều như lần trước và lượng ma lực tiêu hao có vẻ ít hơn. 

Sao vậy nhỉ.

"<...đến với ta [Hỏa ngục]>"-Kai

"<...nghe theo ta [Địa băng]"-El

Chúng tôi niệm xong câu chú và thi hành phép thuật. 

Dưới chân tôi xuất hiện 4 cột lửa, tôi điều khiển nó bay về phía của nee-chan, trong khi đó, nee-chan quỳ một chân, để hai tay lên mặt đất, từ tay của nee-chan, những mảng băng bắt đầu mọc lên và hướng về phía tôi.

[Hỏa ngục] và [Địa băng] chạm nhau, khói được tạo ra dày cả một mảng, tôi không thể thấy phía trước.

Nhưng nhiêu đây đâu làm khó được chúng tôi, tôi và nee-chan lao theo một đường thẳng rồi chạm mặt nhau, Kuro và Shiro cũng vậy, chúng tôi tung ra các đòn tấn công, gạt kiếm, động tác giả, tay đôi, nee-chan cũng triệu hồi [Băng thương] hay [Ám đao] để tấn công tôi, chị ấy biết đánh tay đôi thì tôi sẽ thắng nên chị ấy tận dụng triệt để lợi thế về phép thuật của chị.

Chúng tôi không ai nhường ai, và cũng không ai thắng được.

Đột nhiên có một ai đó xen vào giữa trận chiến của chúng tôi, đang lúc tôi và nee-chan vung Kuro và Shiro người đó chen vào chặn hai thanh kiếm bằng tay không.

Hai thanh kiếm đang nằm gọn trong 4 ngón tay của người đó, chúng tôi dừng hẳn mọi hành động lại.

"Hai em có biết là hai em sai rồi không"

Giọng này là của Nico-nii, sao anh ấy lại chen vào.

"Anh nói sẽ để hai em đánh hết sức nhưng không có bảo hai em đánh lâu như thế, gần đến chuông trưa rồi kìa, hai đứa định bỏ bữa trưa hả"

Anh ấy nói rồi cốc đầu chúng tôi...đau quá...sao đánh với nee-chan nó lại không đau bằng cái cốc của Nico-nii.