August đứng dậy hướng về giáo chủ Yade Just hành lễ, chờ đối phương đáp lễ lại, liền nói với Edward: “Nếu ngài muốn bắt đầu đọc kinh, vậy ta không quấy rầy nữa.”
Không chờ Edward nói chuyện, giáo chủ Yade Just lên tiếng lưu lại y: “Mời ngài hãy lưu lại.” Trên mặt của hắn lộ ra vẻ mặt ẩn nhẫn, “Tuy rằng ta là nhân viên thần chức, thế nhưng bất luận ra sao, ta chính là một tên thú nhân, mà điện hạ là á thú nhân. Để điện hạ đơn độc cùng một thú nhân ở chung một phòng bịt kín, e rằng danh dự điện hạ sẽ hỏng mất. Hi vọng Aboulous tiên sinh có thể lưu lại.”
“Ha, trời ạ, giáo chủ Yade Just, ai sẽ hoài nghi phẩm đức của ngài đây…” Trên mặt August nụ cười khách khí theo câu nói này dần dần biết mất, cuối cùng chỉ còn lại độ cong khô cằn, y hơi trợn to mắt, nhìn chằm chằm giáo chủ nhìn về phía Edward trên mặt vẫn còn tia ưu thương mà vẻ mặt lại ẩn nhẫn, hít sâu một hơi ngắn ngủi, cuối cùng ngay cả độ cong khô cằn cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Edward nhíu mày, y không biết giáo chủ Yade Just đến cùng đang giở trò quỷ gì, chỉ có thể theo lời nói của hắn khách khí nói: “Ta cũng rất là tin tưởng nhân phẩm của ngươi, giáo chủ đại nhân. Orgona lựa chọn ngươi làm phát ngôn viên của người, dạy cho ngươi quyền lực truyền bá giáo huấn, đây là chứng minh người tin tưởng phẩm tính ngươi, huống chi người nơi này cũng đều đối với ngươi tán dương rất nhiều, mà ta tin tưởng ánh mắt của mọi người. Lại nói, thời điểm ngày hôm qua ngài đến đây đọc kinh, cũng không có muốn cầu người khác ở đây, ngày hôm nay cũng không cần đi.”
“Ngày hôm qua… Nhưng ngày hôm qua lại không giống nhau…” Giáo chủ Yade Just cười cợt suy yếu, trên mặt xẹt qua một tia bi thương đau xót, “Có điều, cảm tạ tín nhiệm của ngài dành cho ta. Hoặc là, cái này cũng là Orgona thử thách ta đi.” Hắn nói câu này ý vị không rõ xem như là lời cuối, tiếp đó, liền lấy ra thánh huấn, hỏi xem Edward có muốn làm một chút chuẩn bị hay không.
Edward lắc lắc đầu, rồi hướng về August nói: “Ngươi có thể rời đi.”
“Không cần ta lưu lại sao, điện hạ?” August tiến lên một bước, “Ta cho rằng giáo chủ Yade Just nói rất đúng, hắn dù sao cũng là một thú nhân.”
“Ta cũng không phải chưa từng cùng thú nhân ở chung một chỗ, chưa bao giờ truyền ra lời đồn đãi bất lợi nào.” Edward nói, “Ngươi là phòng bị người hầu Orgona, hay là không tín nhiệm phẩm đức của ta?”
“Không, đương nhiên là không có. Ta rất xin lỗi khi mạo phạm ngài, điện hạ.” August chỉ có thể lùi về sau, cúi người chào liền rời khỏi phòng.
August sống lưng thẳng tắp, trên mặt theo quán tính mỉm cười rụt rè, trong ánh mắt một đám thị vệ thú nhân đầy ngưỡng mộ mê luyến, bước chân mềm mại duyên dáng xuyên qua hành lang, trở lại phòng của mình. Trong phòng y còn có 3 người hầu, có điều giờ khắc này bọn họ đang hưởng thụ thời gian sum vầy cùng người nhà, không có một ai ở trong phòng. August khóa cửa phòng, kéo lại tấm mành cửa sổ, xoay người dựa lưng ở trên ban công, nhắm hai mắt lại.
“Yade Just Green…” August nghiền ngẫm danh tự này, hận không thể đem tên chủ nhân xé nát. Tại sao hắn dám dùng ánh mắt ấy nhìn chằm chằm Edward? Đến cùng ngày hôm qua phát sinh chuyện gì, ở giáo đường vào ngày chủ nhật đã phát sinh chuyện gì? Lẽ nào cái tên thú nhân khoác áo thần quan này giả vờ vô dục vô cầu, đối với Edward nảy ra tâm tư không nên có!?
Dần dần, y hít thở càng trầm trọng, như một con cự long bị vây ở trong hồ băng, không ngừng mà va chạm xác băng thật dày, cuối cùng đột nhiên, phá tan ràng buộc, ở trên mặt hồ nổi lên sóng biển ngất trời. August chợt giơ tay lên, đem bình hoa đặt trên bàn nhỏ hất xuống mặt đất, tiếp đó nắm vật trang trí chất liệu bằng bạc mạnh mẽ đập về hướng lò sưởi, va vào mấy vật trang trí thủy tinh đặt trên lò sưởi cùng một tòa chuông vàng, rơi xuống mặt đất, phát ra tạp âm không nhỏ.
Rất nhanh, ngoài cửa truyền đến một loạt tiếng bước chân, binh lính tuần tra gấp gáp gõ cửa: “Xảy ra chuyện gì? Nếu không nói lời nào chúng ta liền đạp cửa!”
August hít một hơi điều chỉnh tâm trạng của chính mình, cuối cùng kéo màn cửa sổ ra, triển khai nở nụ cười không khác gì bình thường, mở cửa, nói lời xin lỗi với binh lính ngoài cửa: “Xin lỗi, chỉ là do ta không cẩn thận mà thôi.” Y kéo cửa phòng ra, trưng ra gian phòng đổ nát bừa bộn cho binh sĩ nhìn, lại nói: “Giúp ta mời người làm đến dọn dẹp một chút, cảm tạ.”
Binh sĩ rất tình nguyện trợ giúp á thú nhân xinh đẹp, August cười hướng về phía bọn họ nói lời cảm ơn, rời khỏi phòng.
Mà một bên khác, Edward đi tới bên cửa sổ, nghi hoặc cảnh giác nhìn giáo chủ Yade Just: “Rốt cuộc khi nãy ngươi muốn nói cái gì?”
Giáo chủ Yade Just nhún vai một cái: “August Aboulous, ta biết cái tên này, tuy rằng y không phải thành viên đảng tự do, có điều cũng có ý đồ liên hợp Doherty lật đổ người trong gia tộc Lancaster, địa vị của y thật sự rất thấp.”
Edward: “Xin lỗi, ngươi đang nói cái gì?”
“Ngài lui tới cùng với những người trong đảng tự do. Hiệp sĩ Knightley mới vừa tới viếng thăm ngài, cái lão gia hỏa kia, là người không thành thật.” Giáo chủ Yade Just chậm rãi tới gần Edward, “Có điều, cho dù là bọn họ, cũng không biết Bryant còn sống. Thân phận Bryant cùng với thân thế ngài là bí mật trọng yếu, thậm chí người của chúng ta hay gặp, gặp được Bryant chỉ là con số cực nhỏ. Ngày đó ta và Bryant liều lĩnh, làm ngài sợ hãi rồi, ngài phẫn nộ rời đi như thế, sợ là gây không ít hiểu lầm cho những người có lòng hiếu kỳ. Mà vì muốn đem sự chú ý của mọi người dời đi, ta liền quan tâm đến bọn họ một chút.”
Edward nheo mắt lại, thoáng suy nghĩ một chút đoạn đối thoại vừa phát sinh, chờ sau khi phản ứng lại, lập tức nhíu mày, lạnh lùng nói: “Nói dối người khác rằng ngươi thích ta, đây chính là điều mà mọi người quan tâm? Thật sự là quá hoang đường!”
Giáo chủ Yade Just cười híp mắt tiếp nhận lời quở trách của Edward: “Thế nhưng ngài không thể không thừa nhận, mọi người liền đồng ý tin lời nói dối này, tình cảm gút mắc, tình yêu cấm kỵ, cho dù không hợp lý, lý trí của bọn họ cũng bởi vì tin tức này mang đến kích thích không biết đã trôi đi nơi nào. Đương nhiên, ngài không cần lo lắng, ngài là á thú nhân ưu tú như vậy, nắm giữ số lượng đông đảo người theo đuổi cùng người ngưỡng mộ là chuyện hết sức bình thường, trong những người ngưỡng mộ này hơn một nửa là thú nhân tâm thần không kiên định, cũng không phải tin tức gì quá lớn không thể tưởng tượng nổi.”
Edward hừ lạnh một tiếng: “Tùy ngươi. Thời gian không còn sớm, bắt đầu đọc kinh đi.”
Thế nhưng giáo chủ Yade Just lần này không dự định lại buông tha cơ hội nói chuyện, ngày hôm qua tâm tình Edward cũng không ổn định, thế là hắn để cho Edward thời gian một ngày để tĩnh tâm bình tĩnh, nhưng còn xử lý như vậy, chuyện này sẽ sống chết mặc bây.
“Thân thế ngài, ngài từ lúc nào biết được?” Hắn đi tới bên người Edward, “Là người trong đảng tự do chủ động nói cho ngài sao? Vì sao ngài lại tin tưởng lời bọn họ nói? Đương nhiên, lời bọn họ nói chính là sự thật, có điều cứ cho là như vậy đi, những người này cũng không phải là đối tượng đáng tin cậy. Bọn họ chỉ là muốn lợi dụng ngài mà thôi.”
“Hình như chuyện này không liên quan tới ngươi thì phải.” Edward chậm rãi nói, “Ta khuyên ngươi một câu, có những bí mật, biết rồi tốt nhất vẫn nên giữ trong lòng. Lòng hiếu kỳ sẽ hại chết con mèo, rõ ràng chỉ là một con mèo, vậy mà lại vọng tưởng mình là con sư tử đang chiến đấu.”
“Đa tạ lời khuyên của ngài.” Giáo chủ Yade Just mỉm cười nói, “Có điều, chúng ta không phải là con mèo, trong trận cờ này, thấy thế nào, chỉ như một con sư tử thôi.”
Edward chậm rãi mở mắt ra, nhìn giáo chủ Yade Just đứng bên cạnh mình, ánh mắt lóe lên, cuối cùng nheo mắt lại, trong miệng phun ra một từ đơn giản: “Tiếp tục.”
“Không bằng chúng ta ngồi xuống trước?” Giáo chủ Yade Just đề nghị, “Đây là chuyện rất dài, có điều cũng may trước đó có một chút chuyện mà ngài đã rõ rồi. Ví như Michelle Wilton. Đúng, chính là khi ngài vừa tới Aixia thì điều tra cái tên đáng thương kia, ông ta bị vợ cho đội nón xanh thật lớn, khiến ông bị gian phu đưa vào ngục giam.” Nói xong, hắn lộ ra nụ cười có chút bất đắc dĩ, “Nói đến thực sự có chút mất mặt, người sáng lập gia tộc Green, chính là phu nhân Wilton và bá tước Amood lén lút vụng trộm nhau, sinh ra đứa con riêng liền bị ném vào giáo đường.”
Ralph Green dẫn đầu đội buôn, đang ở cửa chính thành Aixia làm kiểm tra. Vệ binh cửa thành rất quen thuộc với hắn, vỗ vai hắn, hưng phấn nói: “Nói vậy ngươi đã biết tin tức vương tử điện hạ Edward đang nghỉ phép ở chỗ chúng ta đi.”
Ralph gật gật đầu, cười nói: “May là ta sớm trở về, bằng không chắc đã bỏ qua rồi.”
Một đám vệ binh khác tập hợp lại đây nói: “Vương trữ điện hạ lớn lên thật là đẹp mắt, ngày hôm qua thời điểm lúc giảng đạo, chúng ta canh giữ ở nhà thờ lớn, nhìn thấy ngài ngồi trên xe ngựa.” Ánh mắt của hắn sáng lên, “Người hầu bên cạnh vương trữ điện hạ cũng đẹp không kém cạnh, ngồi ở bên người vương trữ, mặc y phục hoa lệ, mỗi người đều như đang phát sáng, chói mắt khiến người ta cảm thấy như đang nằm mơ. Ta nghĩ, thần Orgona trưởng thành có loại dáng vẻ này đi.”
Ralph cười ha ha: “Ta nhìn ngươi là muốn tìm vợ kết hôn rồi đi!”
Vệ binh có chút ngại ngùng gãi gãi đầu, vệ binh thứ nhất lại nói: “Ngươi còn không biết đi, em trai ngươi giáo chủ Yade Just lọt vào mắt xanh điện hạ rồi, liên tục hai ngày tối ngày hôm qua còn có tối hôm nay đều đọc kinh với nhau, vương trữ điện hạ đều đặc biệt để hắn đến chủ trì đấy.”
Lúc này thị vệ thứ ba cũng sượt lại đây, “Đúng rồi, Ralph, nếu em trai ngươi có thể tiếp cận vương trữ, ngươi nói với hắn một tiếng, có thể cho ta lọn tóc vương tử Edward được không!?”
Đợi đến khi Ralph dẫn đội buôn tiến vào trong thành, thì đã qua cơm tối, hắn để tôi tớ dẫn phi hành thú vận hàng tới nhà kho gia tộc Green thu xếp dỡ hàng xuống, chính mình cưỡi thú dực mã bé nhỏ, vòng qua chợ đêm náo nhiệt, trở lại dinh thự mình.
Ralph gõ gõ cửa, nửa ngày không có ai lên tiếng, hắn nhướng lông mày, đang nghĩ xem có nên nhìn trong rương hành lý lục tung tìm chìa khóa gia tộc không biết bị vứt tới nơi nào, hay là phá cửa mà vào, hoặc là cùng lắm đột nhập vào cửa sổ, một trận tiếng bước chân vội vã lúc xa lúc gần từ trong phòng truyền đến, vừa nghe chính là Bryant.
Tiếp đó cửa liền mở ra, Bryant mặt lo lắng xuất hiện ở trước mặt Ralph, sốt ruột bật thốt lên “Yade Just, ngươi sao…”
Âm thanh im bặt đi, Bryant há to miệng.
Ralph mở hai tay ra, mỉm cười nói: “Sao thế, không cho chồng một cái ôm ấm áp nhiệt tình à? Phải nói, mới vừa về nhà đã nghe em gọi tên thú nhân khác, còn vì thú nhân kia không để ý mà chạy va vào nhau, cho dù người kia là em trai ta, ta cũng cảm thấy rất đau lòng.”