Cưng Chiều Lão Bà

Chương 8: 8 Dự Tiệc 2


" À...à ngại quá Lục Tổng , Hạ Vũ không giỏi ăn nói lắm " Cố Tổng thấy tình hình không mấy khả quan , lại nhìn sắc mặc của Lục Tử Ngạn vẫn bình thản lại còn có chút ý cười trong miệng ông lo rằng lỡ đắt tội thì Ninh Hạ Vũ sẽ không thể có được cơ hội kí hợp đồng .
- " Lục Tử Ngạn 27 tuổi , tổng tài của tập đoàn Lục Thị - Tân Thời.

Rất vui được làm quen " Anh hé môi cười nhẹ một chút rồi đưa ly rượu ra gần trước mặt cô ý bảo cạn ly để làm quen .
Ninh Hạ Vũ cũng hiểu được cô mỉm cười chào lại rồi đưa ly chạm vào ly của anh , tiếng cạn ly vang lên rồi cả hai cùng đưa lên miệng uống một ngụm .
Có thể cô không hiểu gì về hắn nên vẫn bình thản như thế chứ hai ba người đứng xung quanh cô đều đang sửng sốt há hốc mồm vì bất ngờ đây.

Lục Tử Ngạn là ai cơ chứ ? Là tổng tài của một tập đoàn lớn , một tháng có thể thu vào cả tá tiền tỷ.


Hơn nữa về mảng khách sạn , nhà hàng , điện ảnh và đầu tư hắn ta hầu như đều góp mặt đầy đủ.

Không phải một boss lớn tầm cỡ như thế giới nhưng ở nước này anh ta là trùm cuối rồi đấy .
Nổi tiếng lạnh lùng cao ngạo , chỉ có người đi tự làm quen với hắn chứ hắn chưa bao giờ đi tự mình làm quen với ai.

Vậy mà hôm nay tại giờ này vị trí địa điểm này Lục Tử Ngạn lại đi giới thiệu bản thân với một cô ca sĩ ? Lại còn cụng ly ?
Cố Tổng và Ánh Tuyết động loạt không hẹn mà nhìn nhau ngỡ ngàng rồi nhanh chóng thu lại ánh mắt tò mò ấy.

Đương nhiên cậu thư kí A Triết kia cũng hốt hoảng một phen , sếp của hắn ta vậy mà lại cười ôi trời chắc tối nay mưa lớn lắm .
- " Sắp tới chúng tôi sẽ kí hợp đồng chụp ảnh với Ninh tiểu thư , mong sẽ hợp tác vui vẻ " Anh thu lại nụ cười rồi nhìn thẳng vào mắt cô với một chút khiêu gợi mà lên tiếng .
- " Hợp tác vui vẻ " Cô cũng hé nở nụ cười công nghiệp à không gượng gạo lại với anh .
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện mờ ám và đầy mưu mô kia thì anh cũng rời đi.

Mưa dần thấm lâu nên không cần phải vội vã hấp tấp , hôm nay như vầy là đủ rồi !
- " Chị Tuyết , em có hơi mệt " Đứng một hồi thì cô liền cảm giác có chút lạ lạ , toàn thân nóng lên gương mặt lại đỏ ngần như say rượu mắt thì lờ đờ nhìn lúc rõ lúc không .
- " Có sao không ? Chị đưa em về ? " Ánh Tuyết thấy vậy liền lo lắng mà đỡ lấy cánh tay của Hạ Vũ
- " Không sao , em đi rửa mặt một lát " Cô cố lấy lại tinh thần rồi tự đi một mình .

Vào đến nhà vệ sinh rửa mặt qua nước lạnh thật nhiều mà vẫn không hết mà nó còn càng thêm khó chịu.

Cô chập chững bước lão đảo ra ngoài thì đụng trúng một cô phục vụ .
- " Có thể giúp tôi một chút được không ? "Hạ Vũ cúi đầu chỉ nhìn thấy phần đồng phục dưới cũng biết là nữ bởi mang guốc nên an tâm một chút mà nhờ vã.
- " Ha ? Giúp sao ? Ninh Hạ Vũ , tôi nói cho cô biết sự nghiệp của tôi danh tiếng và hào quang của tôi chỉ trong một đêm liền bị cô phá hủy.

Tại sao chứ ? Chỉ là một người đàn ông thôi mà tại sao cô lại khiến tôi ra nông nổi như thế này ? "
Giọng nói này là Uyển Cơ , là người tình của Phương Liệt.

Vừa nghe thấy giọng nói này Hạ Vũ liền có chút sợ hãi lo lắng , nhận thấy trong lời nói của cô ta đang rất giận dữ theo phản xạ mà cô chập chững lui dần về sau.

- " Cô may mắn như thế , nổi tiếng như thế tại sao còn không tha cho tôi ? " Uyển Cơ từ đâu rút con dao ra mà đưa về hướng Ninh Hạ Vũ.


- " Cô bình tĩnh , đừng lại gần đây " Ninh Hạ Vũ bây giờ một chút sức lực để chống chọi cũng không có , cô cố gắng níu lấy thành tường mà trụ để hai chân đứng vững.

- " Haha chết đi " Cô ta hét lớn lên đưa dao về hướng Ninh Hạ Vũ định đâm thì bỗng dưng có một người mặc đồ đen chặn tay lại rồi đẩy cô ta ra cho đám người đằng sau.

Ninh Hạ Vũ cũng chẳng còn sức lực nữa mà lờ đờ mắt rồi ngất lịm đi.