Cưng Chiều Lão Bà

Chương 47: 47 Đội Vợ Lên Đầu Trường Sinh Bất Tử


Sau khi phát hành MV thành công rực rỡ thì công việc của cô đương nhiên cũng sẽ tăng lên gấp đôi, đi diễn đi tham gia show truyền hình, chụp tạp chí chụp quản cáo.

Bận bịu đủ thứ khiến cô buộc phải bỏ bê anh nhà của mình.
- " Hạ Vũ, em đã bỏ bê anh suốt cả tháng trời rồi đấy.

Hôm nay phải đền bù cho anh đi " Lục Tử Ngạn tỏ ra vẻ tội nghiệp ôm cô từ đằng sau.
- " Cả ngày đây toàn bộ thời gian của em đều dành cho anh, thế được chưa? " Cô cười ngọt ngào nhìn Lục Tử Ngạn.
- " Ừm " Lục Tử Ngạn gật đầu đồng ý rồi hôn vào cổ cô một cái.

Định tiến tới làm vài bước tiếp theo thì bị Ninh Hạ Vũ ngăn lại.
- " Khi khác đi, hôm nay em tới ngày " Cô vịn tay anh lại mà nói.
- " Đau bụng lắm đúng không? Anh xoa bụng cho em nhé? " Nói rồi Lục Tử Ngạn đưa tên lên bụng cô mà xoa.
- " Xoa bụng chứ không phải lợi dụng đâu nha " Cô nhìn anh mà ghẹo.
- " Anh đang nghiêm túc xoa bụng nè " Lục Tử Ngạn dường như nói trúng tim đen nên liền đáp lại.
- " À đúng rồi, em nhờ anh điều tra Mục Kiến Thụy anh điều tra đến đâu rồi? "
- " Xong hết rồi, chỉ đợi đến ngày em trừng phạt hắn thôi vợ yêu "
- " Nhanh vậy sao? " Cô hơi ngạc nhiên.
- " Ừm, vốn anh đã nghi ngờ từ vụ scandal đó nên đã bảo A Triết theo dõi rồi lấy thông tin.


Không ngờ lại phát hiện được bí mật lớn, lần này không ở tù thì anh cũng sẽ khiến hắn ta ở tù mọt gông "
- " Giỏi lắm " Ninh Hạ Vũ hôn môi anh một cái nhẹ xem là phần thưởng.
Lúc này tiếng chuông cửa vang lên cô và anh đều giật mình.
- " Để anh ra xem " Lục Tử Ngạn đứng lên đi về phía cửa nhìn vào màn hình thì thấy mẹ mình đứng trước nhà anh nhanh chóng chạy lại nói.
- " Mẹ anh "
- " Sao? Chết không được, em phải chạy thôi anh mau kiếm chỗ cho em trốn đi " Cô luống cuống làm anh cho anh hoảng loạn theo.
- " Nhưng trốn làm gì? Mẹ anh rất thích em mà " Lục Tử Ngạn nói.
- " Không được, em nghĩ mình phải trốn "
Nói rồi cô nhanh chân chạy vào phòng của Lục Tử Ngạn rồi đóng cửa lại trốn trong đấy.
Lục Tử Ngạn cười phì rồi đi ra mở cửa cho mẹ mình.
- " Làm gì mở cửa lâu thế, giấu người trong nhà à? "
- " Đâu có, mẹ đến đây làm gì? "
- " Có gì mới đến à? " Phương Kiều ngồi xuống ghế sofa ánh mắt nhìn thẳng vào cái bàn thấy cộng dây thun liền hỏi tiếp.
- " Của ai đây? "
- " Của....của A Triết " Lục Tử Ngạn bịa đại.
- " A Triết? Nhớ thằng nhóc đó tóc ngắn mà "
- " Con không biết nữa mẹ đừng quan tâm làm gì " Nói rồi Lục Tử Ngạn nhanh chóng cầm sợi dây lên bỏ vào túi quần.
- " Mẹ nói rồi đấy, mẹ chỉ nhận đứa con dâu là Hạ Vũ thôi "
- " Con biết rồi " Lục Tư Thần mỉm cười.
______
30 phút sau.

Lục Tử Ngạn vào phòng mở cửa ra nhìn bộ dạng của Hạ Vũ đang lom khom trốn ở trong góc tủ thì lại bật cười lên thành tiếng.
- " Mẹ đi rồi đi ra đi "
- " Vậy sao? Đỡ em đi, mỏi chết mất tê chân rồi " Cô đưa hay tên lên trước mặt nũng nịu nhìn anh.
Lục Tử Ngạn dịu dạng bế cô lên giường rồi quỳ một chân xuống nâng chân cô để lên đùi mình.
- " Anh làm gì? "
- " Xoa chân cho em " Nói rồi Lục Tử Ngạn bắt đầu xoa bóp chân cho Hạ Vũ, cô cũng không từ chối hành động này chỉ mỉm cười nhìn anh và cảm thấy thật hạnh phúc.
- " Lục Tổng à, nếu hình ảnh này để nhân viên anh nhìn thấy chắc họ sẽ xỉu hết đó "
- " Cưng chiều lão bà của mình thì có gì sai, người ta nói đội vợ lên đầu trường sinh bất tử.


Anh muốn sống lâu nên em cứ ngồi im đi " Lục Tử Ngạn đáp.
- " Ai thèm làm vợ anh chứ? "
- " Không làm thì anh sẽ bắt cóc em về "
Và cứ thế cả hai ngọt ngào âu yếm với nhau, cùng nhau chơi đùa hẹn hò cả một ngày.
Một Tháng Sau.

Ngày diễn ra buổi trao giải Kim Nhạn, giải thưởng lớn nhất trong ba năm nay.

- " Bọn họ là ai? "
Cô nhìn đám người trước mặt cùng một hàng váy trang phục liền hỏi.
- " Bọn họ sẽ giúp em làm đẹp cho tối nay "
- " Nhưng...em đã có trang phục và đoàn người makup cho mình rồi ".

- " Anh đã bảo Ánh Tuyết đuổi họ về rồi, các cô mau giúp cô ấy đi "
Nói rồi các cô gái kia liền kéo cô đi theo vào trong phòng khác.

Sau một khoản thời gian lâu cuối cùng cũng xong, cô bước ra khỏi cánh cửa liền khiến cho Lục Tử Ngạn đao đứng bởi vẻ đẹp đó.
Chiếc váy đuôi cá màu hồng baby nhạt kiểu áo trở vai bó sát thân thể, tà váy xõa dài xuống phũ hết chân.

Bênh ngoài còn thêm một tà váy khác được gắn vào tạo nên điểm nhấn nhá cho chiếc váy.

Gương mặt được trang điểm tinh tế xinh đẹp với kiểu tóc bó nhẹ xoăn bồng vô cùng hợp với gương mặt của cô.

Lục Tử Ngạn đứng lên ôm cô vào lòng mà nói.
- " Không muốn em mang bộ dạng này ra đường chút nào "
- " Hửm? "
- " Xinh đẹp như thế này, bọn họ đều nhìn thấy.

Thật ghen tị "
- " Anh cũng được nhìn thấy mà "
- " Khác chứ "
- " Được rồi, mau đi thôi.

" Cô thả Lục Tử Ngạn ra rồi nói.

Cô và anh đi xe riêng, vì vẫn chưa công khai với bênh ngoài nên không đi chung.

Ngày hôm nay là một ngày rất quan trọng với cô vậy nên mọi thứ đều phải cẩn thận.