"Tĩnh ca ca, chúng ta phải làm gì bây giờ?, chẳng nhẽ cứ để như vậy? ".
Từ trong một tòa trạch viện nằm ở rìa ngoài Đào Hoa Đảo, giọng nói của Quách phu nhân vang lên, lúc này hai người đang ngồi trong trạch viện mà hướng mắt nhìn ra ngoài.
Để đảm bảo không ai tiến vào trong nội đảo theo đúng lời của Hoàng Dược Sư, khi mà hai bên đều không thể tin tưởng lẫn nhau thì tốt nhất tụ về một chỗ, ít nhất có thể tự mình quan sát được đối phương.
Quách Tĩnh cùng Quách phu nhân mang theo Quách Phù về bên trong trạch viện, đây chính là trạch viện mà đám người bọn họ sống, trạch viện hiện tại bao gồm gia đình Quách gia, đại Võ tiểu Võ, Kha Trấn Ác cùng Trình Anh.
Khi hai vợ chồng Quách gia hướng ra ngoài đương nhiên là vì nhìn Vô Song, bản thân Vô Song không đi vào trạch viện mà mang theo tiểu Dương Quá ở bên ngoài.
Từ vị trí của Quách Tĩnh rõ ràng có thê thấy Vô Song giống như đang dạy Dương Quá võ công, ánh mắt của Quách Tĩnh liền nhíu lại.
Vô Song thực lực siêu mạnh, đây là những gì chính Quách Tĩnh cũng phải nhận định, có cường giả bậc này dạy võ công cho Dương Quá thì gần như là một loại tạo hóa vậy tuy nhiên vì thế mà Quách Tĩnh cảm thấy thực sự lo lắng, trong mắt Quách Tĩnh bản thân Vô Song vẫn cứ là cao thủ của Đại Kim Quốc, nhắm đến Dương Quá dĩ nhiên là mang theo ý đồ xấu.
Biết thì biết thế, Quách Tĩnh đương nhiên muốn ngăn cản Dương Quá tiếp xúc với đối phương nhưng mà Quách Tĩnh cũng chẳng biết mở miệng kiểu gì, dù sao Quách Tĩnh hiểu mình chưa dạy một chiêu nửa thức nào cho Quá nhi chẳng nhẽ lại ngăn người khác dạy Quá nhi hay sao?, nếu Quách Tĩnh làm vậy sẽ mang theo tác dụng phụ rất lớn, sẽ khiến Dương Quá càng thêm bất mãn.
Quách Tĩnh hiểu rất nhiều việc chỉ là có nói ra hay không mà thôi, Quách Tĩnh cũng biết Dương Quá ở Quách gia thật sự chịu rất nhiều ủy khuất nhưng mà một bên là phu nhân một bên là Dương Quá bản thân Quách Tĩnh sao có thể chọn Dương Quá được đây?, sau sự kiện Kha Trấn Ác phát hiện ra Dương Quá học võ công của Âu Dương Phong thì Quách Tĩnh càng thêm bức thiết muốn mang Dương Quá ra ngoài.
"Dung nhi, ta cũng không nghĩ ra được cách gì, kẻ kia võ công cực cao, cho dù là ta cũng không làm gì được, nếu nhạc phụ đại nhân không giúp một tay thì trên đảo này không ai hàng phục được hắn, có lẽ phải đợi đại ca Dương Chí tới ".
Hoàng Dung nghe vậy lập tức nhăn hai hàng lông mày lại.
"Cũng không biết phụ thân lúc này nghĩ gì, dĩ nhiên lại bảo Anh muội đến nói yêu cầu vô lý như vậy, nữ tử tự xưng là Hoàng Dung kia chẳng nhẽ đối với phụ thân dùng thủ đoạn gì? ".
Quách phu nhân trong lòng thầm nghĩ tuy nhiên cũng không nghĩ ra cách gì để người khác có thể làm ảnh hưởng tới phụ thân mình, nếu Đông Tà dễ chịu ảnh hưởng như vậy đã chẳng phải Đông Tà, nàng biết phụ thân mình kiên định cùng cố chấp hơn bất cứ ai hết.
Quách phu nhân hiện tại cũng không có sáng kiến gì, cũng chỉ có thể để mặc Vô Song cùng tiểu Dương Quá làm gì thì làm, nàng hiện tại âm thầm quyết định đợi tới sáng mai nhất định phải đến thư phòng của phụ thân hỏi cho ra lẽ, nàng muốn biết phụ thân rốt cuộc tính toán cái gì?.
Ở phía ngược lại, Vô Song đương nhiên không quan tâm lắm tới cái nhìn của người khác, Vô Song đang suy nghĩ sau này sắp xếp cho Dương Quá như thế nào.
Rất hiển nhiên Vô Song khó mà có thể mang Dương Quá đi theo bên người mình cùng Hoàng Dung bởi sau chặng đường ở Đào Hoa Đảo thì Vô Song còn một chặng đường rất dài phải đi, Vô Song có thể tự tin bảo hộ Dung nhi nhưng khó lòng tự tin bảo hộ Dương Quá.
Một vấn đề khác là cơ duyên của Dương Quá, từ trước đến nay Vô Song luôn cho rằng cơ duyên lớn nhất của Dương Quá nằm ở Kiếm Mộ của Độc Cô Cầu Bại, là nơi Dương Quá bắt đầu lột xác, đây cũng là con đường thích hợp nhất với Dương Quá vì vậy Dương Quá nhất định phải trở về Trung Nguyên.
Dương Quá ở bên cạnh Quách Tĩnh cùng Quách phu nhân gần như đã khiến đứa bé này bỏ lỡ rất nhiều thời gian, Vô Song cũng không muốn tiếp tục trì hoãn con đường võ đạo của Dương Quá.
Lúc này cũng như Hoàng Dung, Vô Song dạy cho Dương Quá phương pháp thổ nạp, vẫn cứ là Liệu Thương Thiên của Cửu Âm Chân Kinh nhưng mà trình độ võ học của Vô Song hơn xa Hoàng Dung, Vô Song có thể giúp Dương Quá hiểu ra rất nhiều chỗ.
Dương Quá thật ra được tiếp xúc với võ học từ rất sớm ít nhất là đứa bé này biết Cáp Mô Công được một đoạn thời gian khá lâu nhưng mà chỉ là tiếp xúc về mặt da lông chứ chưa ai giúp đỡ Dương Quá đi chuyên sâu vào trong con đường võ đạo.
Lúc trước Dương Quá nghe Hoàng Dung giảng dạy về Liệu Thương Thiên thì thích lắm, cứ như nghe tiếng trời vậy bởi đây là lần đầu tiên Dương Quá được phép tu tập nội lực một cách chính thức tuy nhiên bản thân Dương Quá cũng có rất nhiều chỗ không hiểu, rất nhiều chỗ muốn hỏi Hoàng Dung tỷ tỷ, đáng tiếc là tại thời điểm đó Quách bá bá xuất hiện khiến Dương Quá không thể lên tiếng.
Hiện tại một lần nữa tu luyện Liệu Thương Thiên, hơn nữa còn được tường tận giải thích từng phần không hiểu, từng khoảng tối trong đầu khiến đôi mắt của Dương Quá càng ngày càng sáng.
Lúc trước ở bên cạnh Hoàng Dung, Dương Quá dựa vào Liệu Thương Thiên mà tu luyện ra một tia nội lực mỏng manh nhưng hiện tại dưới sự dạy dỗ của Vô Song thì Dương Quá bắt đầu có thể đưa một tia nội lực kia di chuyển trong cơ thể, hoàn thành một chu thiên vận công.
Dương Quá rốt cuộc mở mắt ra,cả người cảm thấy thần than khí sáng, khuôn mặt đầy vẻ vui sướng mà nói.
"Đại ca ca, ta cảm thấy cả người đều thật tốt, cảm giác đau đớn cũng bớt đi nhiều rồi ".
Dương Quá nói xong lập tức đứng lên, bản thân khẽ nhún nhảy một hồi, quả thật những vết bầm tím trên người tuy chưa biến mất nhưng mà cũng không còn gây nên đau đớn như trước nữa, Dương Quá đã có thể chạy nhảy một cách tự nhiên.
Liệu Thương Thiên gần như là một trong những phần quan trọng nhất của Cửu Âm Chân Kinh, tuy tác dụng tu luyện của nó không cao nhưng mà khả năng điều trị thương thế thì luôn được Vô Song đánh giá vô cùng cao.
Vết thương của Dương Quá tuy nhiều nhưng chỉ là thương tổn ngoài da, bầm tím ngoài da đương nhiên không là gì so với Liệu Thương Thiên.
Vô Song nhìn Dương Quá vui vẻ, khẽ mỉm cười.
"Những thứ ta dảng cho đệ về Liệu Thương Thiên đã nhớ hết chưa? ".
Dương Quá nghe vậy lập tức gật đầu.
"Dung nhi tỷ tỷ nói một lần, đại ca lại nói kỹ càng một lần, đệ lúc này nhớ rõ mồn một ".
Vô Song đối với câu trả lời của Dương Quá mà hài lòng gật đầu sau đó lại nói.
"Trước là Liệu Thương Thiên, mỗi lần đệ bị thương liền vận dụng tâm pháp của nó cũng như cách vận khí của nó, bất kể là ngoại thương hay nội thương đều sẽ có tác dụng ".
"Tiếp theo nghe kỹ một chút, đại ca lại dạy đệ pháp môn tu luyện nội công chân chính ".
Vô Song học rất nhiều loại võ công tuy nhiên để tìm được một môn nội công phù hợp với Dương Quá thì đúng là không nhiều, bởi Dương Quá hiện tại không cần thần công tuyệt học mà cần đánh chắc căn cơ.
Thời gian Vô Song ở cùng Dương Quá cũng sẽ không dài, hai bên sớm muộn cũng chia tay nhau hơn nữa từ vấn đề nguyên tác thì Vô Song luôn cảm thấy Dương Quá thích hợp nhất là đi theo con đường luyện thể, lấy luyện thể làm chú trọng còn nội công cũng không cần một mực để ý, Dương Quá không cần thần công mà cần một môn nội công nhu hòa giúp đứa nhỏ này cải thiện căn cơ võ đạo, sau này liền lại tính đến việc đổi công pháp sau.
Trong tất cả các loại công pháp, Vô Song cũng chỉ nghĩ được đến Nhạn Hành Công của Toàn Chân Giáo,
Nhạn Hành Công là một loại pháp môn tu luyện của đạo gia, chủ yếu là về thổ nạp, bảo nó là nội công cũng không hoàn toàn đúng bởi nó thiên hướng về thân pháp nhiều hơn tuy nhiên phải biết môn Nhạn Hành Công này năm xưa cũng là thứ mà Mã Ngọc dạy cho Quách Tĩnh, chẳng phải ngẫu nhiên năm xưa Vô Hà Tử một mực yêu cầu Toàn Chân Giáo "nôn" ra Nhạn Hành Công cho Vô Song.
Pháp môn tu luyện của đạo gia, luôn lấy ổn trọng cùng an toàn làm đầu, lấy ra để Dương Quá rèn luyện căn cơ âu cũng là hợp tình hợp lý, chưa kể Nhạn Hành Công còn giúp bản thân Dương Quá nhẹ như chim nhạn trên trời, giúp Dương Quá bắt đầu tiếp xúc với khinh công cùng thân pháp, sau này có thể rút ngắn rất nhiều thời gian làm quen từ đầu.
Dương Quá không hổ là một trong những nhân vật chính có tư chất đáng sợ nhất thế giới Kim Dung, chỉ qua nửa giờ đồng hồ bản thân Dương Quá dựa vào Nhạn Hành Công bắt đầu có thể làm đến trình độ giữ nhịp cho hơi thở, thậm chí bắt đầu vận được nội công, nếu Vô Song nhìn không lầm thì Dương Quá bắt đầu vận hành được 3 tiểu chu thiên, chỉ cần thêm vài ngày Dương Quá có lẽ thực sự có được lượng nội lực đầu tiên.
Có vài tia nội lực trong người làn da của Dương Quá bắt đầu nổi lên ánh hồng thay vì cảm giác xanh xao như trước, Vô Song hoàn toàn tin tưởng có lẽ khoảng nửa tháng nữa Dương Quá nhất định sẽ thành một mỹ nam tử mê chết không biết bao nhiêu người.
Dương Quá hiện tại nhìn chỉ như một thiếu niên xanh xao gầy gò thậm chí là có chút bệnh tật ốm yếu nhưng ngay cả thế từng nét trên khuôn mặt Dương Quá đều đã lộ ra ngoài, từng góc cạnh trên khuôn mặt đều là tiền đề cho một mỹ nam tử trong tương lai.
Lúc Vô Song đang nhìn Dương Quá bỗng có một âm thanh vang lên nơi chân trời, một khúc nhạc được tấu lên.
Không chỉ Vô Song mà cho dù vợ chồng Quách Tĩnh cũng nghe thấy âm thanh này rõ mồn một hơn nữa chắc chắn có thể nhận ra, đây là Bích Hải Triều Sinh Khúc của Đông Tà – Hoàng Dược Sư.
Tiếng sáo ngọc vang lên, sau đó không để mọi người đợi lâu, thân ảnh của Đông Tà rốt cuộc xuất hiện có điều lần này sau lưng Đông Tà rõ ràng có thêm hai nữ tử.
Khoảng thời gian Vô Song cùng Hoàng Dung lên Đào Hoa Đảo là gần giữa trưa, lúc này đã là chiều tà, rốt cuộc Hoàng Dược Sư một lần nữa xuất hiện trong tầm mắt mọi người, dĩ nhiên hai nữ tử kia Vô Song đều nhận biết, một người là Dung nhi của hắn, một người là Mai Nhược Hoa.
Không nhìn thấy Nhược Hoa thì thôi, vừa thấy Vô Song đã giật mình bởi khí tức của nàng thay đổi nghiêng trời lệch đất, gần nửa ngày trước Nhược Hoa rõ ràng chỉ là đại tông sư ấy vậy mà hiện tại về mặt cảnh giới chỉ sợ không thua gì Kiều Phong, đương nhiên đây chỉ là mặt cảnh giới, chiến lực chân chính của Kiều Phong vẫn mạnh hơn Nhược Hoa nhiều.
Nhìn biến hóa nghiêng trời lệch đất của Nhược Hoa, Vô Song thật sự không biết nói gì cho tốt.
Không chỉ Vô Song im lặng mà hai vợ chồng Quách gia cũng nhìn nhau không biết nói gì, cả hai không nhận ra Mai Nhược Hoa nhưng sao không nhận ra Hoàng Dung?, vẫn là bộ quần áo đó, vẫn là thân ảnh đó, vẫn là cái mặt nạ kia thì sao có thể nhầm được?.
Hoàng Dung đi vào trong nội đảo nửa ngày, rõ ràng trước khi tiến vào ai cũng thấy nàng cùng Hoàng Dược Sư không quen nhau vậy mà hiện tại hai người tựa hộ cực kỳ thân cận.
Cũng chẳng cần để Vô Song lên tiếng trước, lúc này Quách Tĩnh cùng Quách phu nhân cũng đã lướt ra ngoài, sau đó Quách phu nhân trực tiếp mở miệng.
"Phụ thân ... người? ".
Quách phu nhân nhìn thấy Hoàng Dung đi cùng Hoàng Dược Sư thì quả thật không biết nói gì cho phải, việc này nhất định phải để Hoàng Dược Sư đến giải thích.
Hoàng Dược Sư nhìn hai vợ chồng Quách Tĩnh – Quách phu nhân rồi lại nhìn Vô Song đứng xa xa hơn một chút, rốt cuộc ông mỉm cười nói.
"Vào trong nhà rồi nói, đừng ngoài này còn thể thống gì? ".
Hoàng Dược Sư nói xong cũng tự mình đi về trạch viện, trạch viện ở ngoài rìa đảo đương nhiên cũng là của ông, trạch viện này vốn là để gia đình Quách gia tới sinh sống nhưng mà đều là do ách bộc xây dựng.
Hoàng Dược Sư cứ thế đi vào, Hoàng Dung cùng Nhược Hoa đều đi theo sau, Hoàng Dung khi đi qua Quách phu nhân còn khẽ gật đầu với nàng coi như chào hỏi, về phần Nhược Hoa ánh mắt rõ ràng dừng lại trên người Quách phu nhân lâu hơn nhiều, thú thật tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng Nhược Hoa vẫn khó mà quen được với cái hình ảnh trước mặt.
Thấy Hoàng Dược Sư dẫn người vào trong, hai vợ chồng Quách gia lại nhìn nhau, rốt cuộc cũng đi vào, đương nhiên Vô Song cũng sẽ không ở lại bên ngoài làm gì, lúc này cứ như... họp gia đình vậy.
_ _ _ _ __ _ _ _
P/S ; Thông báo với mọi người là hôm nay mình dọn nhà, bận cả ngày không có thời gian viết được,dọn nhà để chuẩn bị cho thứ 7 - chủ nhận thợ người ta đến lắp đặt thiết bị, nên mình cũng bị bận lắm.
Thông báo xin phép nghỉ lễ luôn, trong thời gian nghỉ lễ mỗi ngày mình sẽ up 1c, mùng 1/5 mình sẽ quay lại với mọi người.