Hoàng Dung từ khi đến thế giới này nàng cực kỳ điệu thấp, trong lòng nàng vẫn luôn có một nỗi sợ vô danh, nỗi sợ nơi đất khách quê người.
Hoàng Dung biết nơi này không phải quê hương của nàng, không phải thế giới thuộc về nàng, nàng thậm chí chưa từng tồn tại ở nơi này.
Bản thân Hoàng Dung đã thay đổi rất nhiều so với chính Hoàng Dung nguyên bản, cũng như Tây Thi đã nói lúc trước, một người phụ nữ mạnh mẽ đến đâu cũng cần một chỗ dựa, một người phụ nữ mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ gục ngã khi không còn gì cả.
Không còn gì cả ở đây có thể là tiền tài, có thể là danh vọng nhưng mà tất cả những thứ này chưa phải vấn đề chính, nếu cô lập được nàng, nếu có thể khiến nàng trở thành lục bình không rễ, trên thế giới này không còn bất cứ thân nhân, không còn bất cứ ai để dựa vào vậy khi đó nữ nhân kia liền gục ngã, liền cần một chỗ gửi gắm tình cảm, cần tìm một chỗ dựa vào thậm chí không giữ lại gì cả.
Hoàng Dung rời thế giới kia, thế giới không còn bất cứ người thân, không còn bất cứ ai mà nàng quen biết mà đi theo Vô Song thậm chí vì hắn nàng chấp nhận thay đổi, chấp nhận cùng người phụ nữ khác hầu hạ một nam nhân, đây là điều trước đây Hoàng Dung chưa từng nghĩ tới.
Khi xuyên đến thế giới này, không có Vô Song ở bên chính Hoàng Dung cũng không biết làm thế nào, nàng cực kỳ thông minh nhưng vì nàng thông minh nên nàng càng thêm sợ hãi, nàng không biết phải đối mặt với một ‘mình’ khác như thế nào, ở bên cạnh nàng đã không có Vô Song, nàng càng không biết đối mặt với thế giới này thế nào.
Lần Tiềm Long Đại Hội này, bản thân nàng muốn dành ngôi quán quân, nàng hy vọng cái tin tức này có thể truyền ra khắp toàn bộ phương nam để Vô Song có thể nghe thấy, có thể đến đón nàng nhưng chỉ có thực sự tham gia Tiềm Long Đại Hội nàng mới biết thiên tài thế giới này mạnh mẽ ra sao.
Thiên tài thế giới này mạnh hơn xa thiên tài tại thế giới của nàng nhưng cũng vì thế bọn họ cho nàng áp lực, đám thiên tài này bỗng thổi cho Hoàng Dung một luồng sinh khí, nàng muốn tranh đấu, nàng nhìn thấy nơi này có tiềm long đang theo thế mà lên, có phượng hoàng muốn cất cánh giữa cửu thiên, nàng nhìn thấy đại thế.
Trong lúc vô số của thiên tài của thế giới này đang muốn hướng về bầu trời bay lượn, nàng thân là đệ nhất thiên tài tại thế giới kia... nàng cũng muốn theo bọn họ, nàng cũng muốn bay, muốn nhìn thấy thế giới này rốt cuộc ra sao, nàng đột nhiên không muốn nhìn người khác bay lượn một mình.
Cái gì gọi là Phượng Minh Cửu Thiên?, tại Tiềm Long Đại Hội năm nay được chứng kiến ba con phượng hoàng đằng vân mà lên, chứng kiến ba nữ nhân khác nhau bước ra những bước đầu tiên trong quỹ tích cuộc đời của mình.
_ _ _ _ _ __
Đối thủ của Hoàng Dung là Tả Thừa Phong.
Tả Thừa Phong đương nhiên rất mạnh, vào được đến Bát Cường sẽ không có ai yếu nhưng mà lúc này Tả Thừa Phong không hiểu tại sao lại run lên, ánh mắt hắn khẽ chuyển động, ánh mắt khẽ nhìn Hoàng Dung.
Hoàng Dung trên người không có chút khí thế nào nhưng lại cho hắn áp lực thật lớn, áp lực đè thẳng về phía Tả Thừa Phong đến mức làm một kẻ lạnh lùng như Tả Thừa Phong trên mặt cũng không thể không hiện ra cái vẻ ngưng trọng.
Giây phút Hoàng Dung bước lên sàn đấu đương nhiên trận chiến bắt đầu, Tả Thừa Phong bị Hoàng Dung gây cho áp lực thật lớn, cánh tay cầm kiếm run lên trực tiếp đâm ra một chiêu.
Hắn biết chỉ có thể tấn công, chỉ có thể điên cuồng áp chế Hoàng Dung thì mới có thể tự mình phá bỏ áp lực trong lòng, mang cái áp lực kia chuyển cho Hoàng Dung.
“Tung Dương Xuất Khiếu”.
Lại là một kiếm cực nhanh để chiếm tiên cơ đồng thời hàn khí quy tụ lại ở mũi kiếm, một đường kiếm thẳng hướng mà đâm tới.
Tả Thừa Phong chân trái bước lên, tay trái đâm mạnh ra một kiếm nhưng đồng thời tay phải lại dấu sau lưng, hắn cố tình ẩn đi tay phải.
Tay trái là chiêu đầu tiên nhưng cũng là hư chiêu, tay phải mới là sát chiêu của hắn, trên bàn tay phải của Tả Thừa Phong đã bắt đầu ngưng tụ hàn khí.
Huyền Băng Chưởng, tuyệt học chưởng pháp của phụ thân Tả Lãnh Thiền.
Hoàng Dung đứng đó, nàng thấy Tả Thừa Phong tiến tới nàng cũng chậm rãi xoay gậy trúc của mình, tiếp theo... toàn bộ khách quý của Tiềm Long Đại Hội đều không thể tin được mà mở to mắt ra nhìn nàng.
Thiên địa đồng âm, thứ âm thanh của vô số cây gậy gỗ gõ xuống đại địa, đây là một loại hư huyễn âm thanh nhưng lại rõ vô cùng, âm thanh như gần như xa nhưng tất cả đều lấy Hoàng Dung làm trung tâm.
Bất kể Sư Vương, Hồng Thiên Vũ, Phong Mạc Vân, Phạm Bất Vũ, Đường Nghị đều không tin được vào những gì mình sắp được nhìn thấy, không tin được vào những gì mà mình đang nghe.
Cho dù Lý Thu Thủy vốn nhìn ra Hoàng Dung có sử dụng Đả Cẩu Bổng Pháp để đánh bại Khương Hạ nhưng mà nàng hiện tại cũng không khỏi nhéo mắt lại, mang ánh mắt nhìn về phía Sử Hỏa Long.
Sử Hỏa Long hiện tại một mặt liền kích động vô cùng nhưng lại không hề có bất ngờ, Hoàng Dung là bang chủ Cái Bang, nàng không biết Đả Cẩu Bổng Pháp thì ai biết?.
Đả Cẩu Bổng Pháp là tuyệt học côn pháp trong thiên hạ, nó được thiên địa công nhận, được phép sinh ra dị tượng.
Dị tượng của Đả Cẩu Bổng Pháp được gọi là Thiên Địa Đồng Âm – Thiên Địa Vô Cẩu.
Thứ âm thanh kia căn bản không nhầm được.
Chỉ có người nắm giữ toàn bộ Đả Cẩu Bổng Pháp mới có thể gọi ra Thiên Địa Đồng Âm, cũng chỉ có người luyện Đả Cẩu Bổng Pháp đến mức tinh thâm vô cùng, luyện Đả Cẩu Bổng Pháp đến cảnh giới xuất thần nhập hóa mới có thể làm được Thiên Địa Đồng Âm – Thiên Địa Vô Cẩu.
Thiên Địa Đồng Âm thì Hoàng Dung đã làm được rồi, vậy còn Thiên Địa Vô Cẩu?.
Hoàng Dung cũng không biết kình đang gây ra cái gì nhưng mà nàng cũng động, thẳng hướng tới mũi kiếm của Tả Thừa Phong sau đó cây gậy trúc trên tay nàng toàn bộ đều biến thành màu vàng, chính Hoàng Dung cũng đang cảm nhận được mình không phải cầm một cây gậy trúc nữa mà là tuyệt thế thần binh.
Cái cảm giác này rất lạ rất lạ nhưng mà Hoàng Dung không quan tâm.
Tại thế giới kia, Đả Cẩu Bổng Pháp không thể làm ra được dị tượng hơn nữa cũng chẳng có mấy võ công có thể sinh ra dị tượng nhưng tại thế giới này thì không phải.
Gọi được ra dị tượng của võ công tức là được thiên địa thừa nhận như vậy uy lực liền viễn siêu bình thường.
“Phách Tự Quyết”.
Hoàng Dung nhẹ giọng lẩm bẩm sau đó Tả Thừa Phong liền sợ rồi.
Hắn lúc này nào chỉ cảm thấy áp lực, hắn như cảm thấy cả thiên địa đè xuống, cả thiên địa liền muốn đập chết hắn vậy.
Phách Tự Quyết đại diện cho khí phách, đại diện cho bá lực của Đả Cẩu Bổng Pháp.
Gậy trúc của Hoàng Dung đập tới, liên chiêu liền xuất ra.
“Bổng Đả Cẩu Thủ”
“Cầu Cùng Hàng Cẩu”
“Phong Cẩu Giảo Hầu”
“Lạc Thủy Đả Cẩu”.
Bốn gậy xuất ra, gậy đầu tiên xuất ra theo cách thức không thể tin được, khi mũi kiếm của Tả Thừa Phong sắp đâm tới thì Hoàng Dung thân hình nhẹ xoay một cái, mượn một chiêu Tiêu Dao Du lách qua một kiếm của đối phương sau đó tay phải vung ra, gậy đập thẳng vào đỉnh đầu Tả Thừa Phong.
Tả Thừa Phong chỉ thấy ông một cái, hai mắt tối sầm, xung chấn làm toàn bộ đại não của hắn bị choáng, hắn trong phút chốc như chết lặng.
Chiêu thứ hai từ đầu mũi gậy khẽ xoay, dọc theo phần vai của Tả Thừa Phong đập thẳng vào eo của hắn, một gậy làm nửa người Tả Thừa Phong nghiêng đi.
Chiêu thứ ba mũi gậy lại xoay lướt thẳng lên trên, một gậy lần này đắng thẳng vào cổ của Tả Thừa Phong.
Tả Thừa Phong mất trụ cả người liền ngã xuống, trong giây phút này tay Hoàng Dung thu lại, mũi gậy nhẹ xoay, cánh tay Hoàng Dung rút về rồi lại đánh ra, lần này là đánh từ dưới đánh lên, gậy đi thẳng vào mạn sườn Tả Thừa Phong, tiếng xương vỡ lập tức vang lên, lực đang tụ ở cánh tay phải của hắn thậm chí trực tiếp bị đánh tan, Tả Thừa Phong căn bản đã thở không ra hơi, cứ thế theo một cái vung tay từ dưới lên trên của Hoàng Dung, Tả Thừa Phong bị đánh bay khỏi võ đài, thân hình ngã rầm xuống đất chỉ để lại Hoàng Dung đứng một góc võ đài cùng cây gậy trúc nhè nhẹ xoay tròn với thứ ánh vàng mờ mờ ảo ảo đang nhanh chóng tan đi.
Phách Tự Quyết còn một chiêu cuối cùng gọi là Thiên Hạ Vô Cẩu, một chiêu này khi đối phương bị hất bay đi liền lướt lên theo đối phương, cả người nhảy thẳng lên rồi nhằm đầu đối phương mà nện, một chiêu này đánh nát đầu đối phương vốn là việc quá đỗi bình thường.
Nếu không phải Hoàng Dung cưỡng ép thu tay, nhận xong một Phách Tự Quyết... Tả Thừa Phong chết chắc.
Nàng lần này đánh bại Tả Thừa Phong... thực sự gây nên oanh động lớn vô cùng.
Đây đã không còn là thiên tài Cái Bang đánh bại thiên tài Tung Sơn nữa, đây là bang chủ Cái Bang đời tiếp theo đang thị uy với con trai chưởng môn Tung Sơn đời này.
Chỉ cần là người có kiến thức ai không biết người học được Đả Cẩu Bổng thì chính là bang chủ đời tiếp theo của Cái Bang.
Kiều Phong mới tại vị được 3 năm còn đang một mực gây dựng Cái Bang ấy vậy mà một đời bang chủ tương lai của Cái Bang đã xuất hiện, điều này thực sự làm không biết bao nhiêu người hít một hơi khí lạnh, bọn họ độ nhiên cảm thấy... Cái Bang thâm sâu vô cùng, mạnh mẽ vô cùng.