Cực Võ

Quyển 2 - Chương 260: Oan Gia Ngõ Hẹp

Vân Đóa rời đi, Vô Song mới có thể thở ra một hơi.

Vân Đóa tương đối hồn nhiên, hơn nữa nàng chỉ mới 7 tuổi.

Vô Song căn bản sẽ không chấp nhận tình cảm của nàng chứ đừng nói là giúp nàng sinh ra một cái tiểu quỷ quỷ, hắn với nàng cùng lắm chỉ có thể coi là bằng hữu.

Bản thân Vô Song cũng không biết, Quỷ Tộc hiện nay gặp một vấn đề rất lớn.

Quỷ Tộc là một chủng tộc mới tồn tại trên thế giới này, bản thân Vân Đóa hoàn toàn có thể coi là Quỷ Tộc thế hệ đầu tiên.

Quỷ Tộc thế hệ đầu tiên như nàng xuất hiện tại thế giới này cũng mới có khoảng 7 năm nay, tư duy của nàng thực sự tương đối giống trẻ em, có chút ngây thơ cùng thuần khiết.

Quỷ Tộc mới xuất hiện được 7 năm nên căn bản không có khái niệm thọ tận mà chết, vì vậy chính Vân Đóa cũng không biết tuổi thọ của chủng tộc mình là bao nhiêu thậm chí nàng có chút ngây thơ cho rằng Quỷ Tộc có thể thọ cùng thiên địa, dù sao nàng cũng chưa thấy Quỷ Tộc nào chết già.

Dân số của Quỷ Tộc phi thường trẻ tuy nhiên Quỷ Tộc cũng đang gặp một vấn đề lớn, vấn đề cũng liên quan tới dân số.

Vân Đóa không làm ở cục dân phòng, thế giới này lại càng không có cái gì là cục dân phòng, nàng không thể biết được chính xác dân số của Quỷ Tộc, nàng chỉ có thể đưa ra con số đại khái, từ 1000 đến 3000 người.

Dân số quỷ tộc ít đến thảm thương lại thêm Quỷ Tộc rất khó để tạo nên ‘máu mới’ cho chính bọn họ.

Cách thức chuyển hóa người phàm thành Quỷ Nô tất nhiên vẫn có thể sử dụng nhưng mà tại Ma Sơn đào đâu ra phàm nhân nữa?.

Nếu muốn tăng mạnh dân số Quỷ tộc cũng chỉ có cách diệt sát trận doanh nhân loại rồi đưa ma khí xâm chiếm các vùng dân cư khác, từ từ chuyển hóa nhân tộc thành quỷ tộc.

Cách này hiện tại có chút không khả thi, quỷ tộc không biết vì lý do gì phải chia nửa lực lượng ra, bằng một nửa lực lượng như hiện nay khó mà công hãm được trận doanh nhân loại thậm chí còn có chút thua thiệt so với trận doanh nhân loại.

Ngoại trừ cách dùng ma khí thì còn một cách tương đối dễ dàng khác, đấy chính là giao phối.

Cấu tạo thân thể của Quỷ tộc tuy không hẳn quá giống so với con người nhưng một số chức năng thì không khác gì, chí ít về mặt giao phối.

Phương thức này tương đối thực dụng đồng thời đây tuyệt đối là phương pháp lâu dài, là tương lai phát triển của quỷ tộc tuy nhiên tại quỷ tộc thì Quỷ Nô cùng Quỷ Binh không thể sinh sản.

Chỉ có từ Quỷ Tướng trở lên mới có thể sinh sản hơn nữa cũng không rõ vì lý do gì, giữa hai người không được cùng cấp độ.

Điều này giải thích thế nào?, tức là chỉ có Quỷ Tướng – Quỷ Vương, Quỷ Tướng – Quỷ Đế hoặc Quỷ Vương – Quỷ Đế.

Vân Đóa là Quỷ Vương, nàng chỉ có thể chọn giao phối với Quỷ Tướng hoặc Quỷ Đế.

Quỷ Đế thì là việc không thể nào, về phần Quỷ Tướng thì sao?, nàng chướng mắt với Quỷ Tướng.

Bản thân Vân Đóa lần này tấn công nhân tộc không ngờ lại phát hiện ra Vô Song, nàng vừa nhìn thấy Vô Song đã yêu thích không thôi, hơn nữa nàng cảm thấy với việc ‘chế tạo’ tiểu quỷ quỷ thì Vô Song là nhân tuyển tốt nhất.

Bản thân Vô Song cứ nghĩ Vân Đóa đùa hoặc Vân Đóa không hiểu chuyện nhưng hắn nào biết bản thân Vân Đóa cực kỳ nghiêm túc, cũng cực kỳ cấp bách?.

......

Lại nói đến Vô Song, hắn nhìn mặt trời bắt đầu lên, thân hình chậm rãi quay lại quan sát A Châu.

A Châu hô hấp đều đều, so với sáng hôm qua thì khuôn mặt trở nên hồng nhuận hơn không ít.

Nhìn A Châu, Vô Song đột nhiên nhớ ra một chuyện, hắn hình như quên luôn Đoàn Dự.

Dùng tay vỗ trán mình một cái, Vô Song tuy không có giao tình gì với Đoàn Dự cũng không quá thích nhân vật này bất quá hắn đã gặp mặt Đoàn Dự, đại khái cũng sẽ không để Đoàn Dự chết thảm nơi ma Sơn.

Cũng may Đoàn Dự có Lăng Ba Vi Bộ, Vô Song cảm thấy tuy Đoàn Dự bị thương ở chân nhưng có Lăng Ba Vi Bộ, hắn chưa chắc đã gặp nguy hiểm, dù gì Thi triều cũng đang rút đi, tạm thời sẽ không có đại nhân vật thuộc trận doanh Thi Quỷ hiện thân.

Nghĩ nghĩ một chút, càng nghĩ càng cảm thấy yên tâm cho an toàn của Đoàn Dự, Vô Song bắt đầu gọi tỉnh A Châu.

A Châu hiện nay cũng không tựa vào vai Vô Song mà là tựa vào một thân cây, dù sao Vô Song cũng không muốn khi nàng tỉnh dậy lại nghĩ xấu cho hắn như Niệm Từ.

Niệm Từ nghĩ xấu hắn có thể nhận dù sao hắn cũng sẽ phụ trách với nàng, về phần A Châu vẫn cứ nên để Kiều Phong phụ trách đi.

A Châu dưới chân khí của Vô Song, không mất bao lâu liền tỉnh lại.

Nàng tỉnh lại ánh mắt có chút mơ hồ, tuy nhiên cả người khoan khoái đến lạ.

A Châu rất nhanh nhìn xung quanh sau đó liền phát hiện ra Vô Song.

Để tránh làm A Châu xấu hổ, Vô Song vẫn là đeo mặt nạ, trực tiếp xếp bằng giả vờ như đang luyện công.

A Châu vừa nhìn thấy Vô Song, quả thực giật mình không nhẹ bất quá khác với Niệm Từ, A Châu càng thêm hướng nội, cũng càng thêm bình ổn.

Nàng lặng đi một lúc, đầu óc rất nhanh chuyển động, nàng bắt đầu cố nhớ lại cảnh tượng trước khi mình ngất đi.



Trước đó nàng chỉ nhớ mình cùng công tử bị lũ Cương Thi vây sát, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc thì có một bóng trắng hiện thân, bóng trắng này vừa ra tay liền diệt sạch toàn bộ Cương Thi xung quanh.

A Châu chỉ nhớ được đến đây sau đó liền không nhớ gì khác.

Nàng không nhìn rõ dung mạo của ân nhân khi đó bất quá nàng cũng hiểu được, ân nhân chắc chắn là tiền bối giang hồ, chỉ có nhân vật cấp bậc ngũ tuyệt mới có võ công cao cường như vậy.

“Chẳng nhẽ đây là tiền bối cứu ta? “.

Tự hỏi một câu, A Châu bắt đầu đánh giá Vô Song.

Vô Song thực sự không có bất cứ cái gì giống tiền bối.

Vô Song tuy bịt mặt lại khiến A Châu không thể biết dung mạo của hắn nhưng mà toàn thân Vô Song trắng như bạch ngọc, da thịt trơn bóng vô cùng, cả người toát ra một loại sức sống của tuổi thanh xuân, vừa nhìn đã thấy không giống tiền bối võ lâm.

A Châu nghi hoặc một chút, ánh mắt lại bị thu hút bởi màu tóc Vô Song, mái tóc trắng kia... nàng cảm thấy tương đối quen mắt.

Nàng lại vỗ trán mình một cái, nàng nhớ ra bản thân vị tiền bối kia hình như cũng có mái tóc trắng cực kỳ yêu dị.

“Chẳng nhẽ đây là tiền bối? “.

Ngay lúc này, giọng nói của Vô Song vang lên.

“Quan sát đủ chưa?”.

A Châu bị Vô Song nói, hơi hơi đỏ mặt rồi cúi đầu đáp.

“Là tiền bối cứu A Châu sao?, không biết công tử gia nhà tiểu nữ thế nào rồi?, còn có Vương cô nương”.

Vô Song nghe nàng hỏi, chậm rãi đáp.

“Hai người bọn họ trở về doanh trại rồi, thực lực không ra sao bất quá gan là không nhỏ, dám lén trốn ra ngoài liệp sát Cương Thi, đúng là không biết lựa sức mình”.

Cũng như Ngữ Yên, A Châu là fan trung thành của Mộ Dung Phục, cũng vì quá thần tượng Mộ Dung Phục mà A Châu mới bắt đầu có hứng thú với Kiều Phong, muốn xem nhân vật tề danh cùng công tử nhà mình là thần thánh phương nào, kết quả mới tạo ra một trong những cuộc tình dang dở nhất Kim Dung.

Nghe Vô Song nói thực lực công tử nhà mình không ra sao, A Châu tất nhiên cảm thấy không phảinhưng Vô Song là tiền bối giang hồ võ công cái thế hơn nữa còn là ân nhân của nàng cùng công tử, nàng căn bản không dám cùng Vô Song đối nghịch.

Biết được Mộ Dung Phục cùng Vương Ngữ Yên trở về an toàn, A Châu thở nhẹ ra một hơi sau đó nàng lại bắt đầu không hiểu, hai người kia đã trở về, sao nàng lại ở đây?.

“Tiền bối... tiểu nữ có chuyện không rõ ràng... vì cái gì tiểu nữ lại? “.

Không đợi A Châu nói xong, Vô Song đáp.

“Ngươi đã bị ma khí nhập thể, không bao lâu tất nhiên ma hóa, dù sao thực lực ngươi quá yếu không thể chống lại ma khí, ta không đành lòng nhìn nữ hài như ngươi chết đi, vì vậy mới giữ ngươi lại bên mình, vì ngươi tiêu trừ ma khí, ngươi không cảm thấy thân thể tốt hơn nhiều sao? “.

Nói dối mà thôi, cái này Vô Song chính là chuyên gia.

A Châu nghe Vô Song nói vậy, quả thực thấy thân thể mình đã tốt hơn rất nhiều, trên khuôn mặt ngập tràn cảm kích.

A Châu từ nhỏ là cô nhi, người đối tốt với nàng căn bản không nhiều, nàng rất dễ cảm động khi người khác đối xử tốt với mình.

“A Châu đa tạ tiền bối cứu mạng, công ơn của tiền bối A Châu nguyện cả đời không quên “.

A Châu hiện nay chỉ thiếu nước khóc lên, làm Vô Song tương đối bất đắc dĩ.

Đuổi đi một nữ quỷ thuần khiết lại mời đến một nữ tử thuần khiết không kém.

A Châu cũng biết khóc lóc trước mặt tiền bối là không tốt, nàng liền lau đi mấy giọt nước mắt, đối với Vô Song lại cúi đầu.

“Tiền bối, không biết phương tính đại danh của người là gì?, A Châu biết tiền bối là thế ngoại cao nhân nhưng cũng xin cho A Châu biết phương danh, sau này... A Châu chỉ cần có thể nhất định sẽ báo đáp tiền bối”.

Vô Song có chút cười cười, vốn lại muốn mượn tên Đông Phương Bất Bại tuy nhiên rất nhanh hắn cảm thấy có chút không ổn.

Đông Phương Bất Bại cái danh hiệu này siêu cấp soái, vừa nghe đã thấy vô địch.

Trong tiềm thức của Vô Song, ngoại trừ danh hiệu Độc Cô Cầu Bại ra còn chưa có cái danh hiệu nào so sánh được Đông Phương Bất Bại tuy nhiên cái danh hiệu Đông Phương Bất Bại này hiện nay có chút khó xử.

Vô Song lúc trước không nghĩ đến nhưng mà hiện nay hắn không dám chắc hắn sẽ không có quan hệ gì với Quỷ Tộc, nếu dùng danh hiệu Đông Phương Bất Bại về một mặt nào đó có khả năng bị lộ đuôi.

Đầu tiên cái câu Nhật Xuất Đông Phương – Duy Ta Bất Bại, câu cửa hiệu này Niệm Từ đã nghe qua, nàng đương nhiên sẽ liên hệ Đông Phương Bất Bại cùng Đông Phương Bạch.

Đấy là chưa kể tại lần luận võ Yến Kinh, Vô Song đối với không ít người đều hô khẩu hiệu này.

Hắn tuy đã giết đám người Toàn Chân nhưng không có nghĩa giang hồ tứ xứ không có ai nghe thấy, nếu có người nghe được lại trùng hợp từ Yến Kinh đi đến đây, quả thật có thể lại gây khó cho Niệm Từ.

Hắn đương nhiên cũng không thể dùng tên Vô Song.

Nghĩ nghĩ một chút lại nhìn nhẫn của Tiêu Dao Phái trên ngón tay, Vô Song khẽ nhếch miệng.

“Ta gọi Tiêu Hà, ngoại hiệu Vô Hà Tử”.

Lão Vô Hà, đành phải mượn tên lão dùng tạm vậy.

Đối với Vô Hà Tử âm thầm xin lỗi, Vô Song liền thẳng thắn dùng cái tên này.

........

Trong lúc Vô Song đang ở cùng A Châu thì một người khác, một người Vô Song cực kỳ quan tâm hiện nay không tốt cho lắm.

Nàng chính là Tây Thi.

Tây Thi đánh chết cũng không ngờ, nàng lại một lần nữa gặp kẻ trước mặt.

Khác với A Thanh, Tây Thi căn bản không hiểu bao nhiêu về Ma Sơn, nàng chỉ biết Ma Sơn có một tồn tại siêu cường vượt qua cả A Thanh, không thua kém gì Thiên Đạo, đây là lý do nàng để lại đường lui cuối cùng cho mình nơi Ma Sơn.

Nàng sau khi phát hiện A Thanh bị đoạt xá, lập tức kéo Vô Song đến Ma Sơn.

Nàng tính toán căn bản không sai, Thiên Đạo đúng là không dám thò tay vào Ma Sơn.

Tây Thi đối với tồn tại ẩn mình nơi Ma Sơn không hiểu chút nào nhưng tình hình đại khái của Ma Sơn thì nàng vẫn hiểu, nàng biết với thực lực của mình tuyệt không gặp nguy hiểm nào, nàng sau khi tiến vào Ma Sơn đơn giản có thể bảo vệ được Vô Song cùng Niệm Từ.

Nàng nào ngờ khi mình còn chưa kịp hạ thân xuống mặt đất liền có một đại hắc thủ tóm lấy nàng.

Tây Thi cũng chỉ làm ra một phản ứng duy nhất là thả Vô Song cùng Niệm Từ xuống, cũng may thủ pháp của nàng tinh diệu để Niệm Từ ngã lên người Vô Song nếu không Niệm Từ chắc chắn phải gãy vài cái xương.

Tây Thi sau đó liền bị hắc thủ một kéo, kéo thẳng qua vô tận hắc ám, sau đó nàng cái gì cũng không rõ.

Tây Thi cứ như vậy mê mê hồ hồ suốt hai ngày, đến khi nàng mở mắt ra, bản thân mình đang nằm trên một chiếc giường ngọc, cực độ cao quý tuy nhiên hai chân nàng lại bị xích, bị gắn với thành giường.

Với năng lực của Tây Thi nàng đương nhiên thừa sức đập nát giường ngọc, phá tan xiềng xích nhưng mà nàng nào ngờ trên người mình lại dính phải phong ấn?, một cái phong ấn cả đời nàng còn chưa thấy, vậy mà nó hoàn toàn khóa lại thực lực của nàng khiến Tây Thi không thể động một chút xíu sức lực nào, nàng hoàn toàn bị biến thành nữ tử trói gà không chặt.

Tố chất tâm lý của Tây Thi vẫn là phi thường cường hãn, nàng cảm thấy không thoát ra được liền không thoát nữa, an ổn mà ăn ngủ thêm một ngày.

Một ngày qua với nàng tương đối thoải mái, hoa quả bầy ngay bên tay phải, nước uống ở bên tay trái, đấy là chưa kể người dùng xích trói nàng.... đầu óc không bình thường.

Sợi xích tuy gắn chặt với giường ngọc nhưng mà phi thường dài, nàng vậy mà có thể đi khắp phòng, còn có thể tắm rửa thoải mái, thậm chí nàng tin tưởng mình có thể đi ra ngoài, đáng tiếc là cửa đã khóa mà thôi.

Cứ như vậy trôi qua một ngày, Tây Thi liền gặp phải đả kích.

Nàng rốt cuộc nhìn thấy kẻ phong ấn mình hơn nữa khi nhìn thấy người này, bản thân nàng sợ hãi không khác gì Thiên Đạo.

Nàng biết kẻ này, người duy nhất vượt qua A Thanh.

Chiến Thần – Tây Sở Bá Vương – Hạng Vũ.

So với A Thanh, Hạng Vũ càng mạnh, sức mạnh của Hạng Vũ căn bản không thể tưởng tượng có điều tính cách Hạng Vũ lại không thích hợp cúi đầu trước kẻ khác, vì vậy Thiên Đạo mới không khiến Hạng Vũ thay thế A Thanh.

Nếu lần Đế Thích Thiên đến, thay vị trí A Thanh bằng Hạng Vũ, Đế Thích Thiên chưa chắc thắng nổi.

Người mạnh nhất lịch sử Trung Hoa, sao có thể yếu?.

Tây Thi gặp Hạng Vũ, điều này căn bản không có gì nhưng mà đừng quên nàng là đại diễn viên dưới tay Thiên Đạo.

Thiên Đạo không muốn Hạng Vũ xưng đế, không muốn một kẻ không bị khống chế làm hoàng đế, vì vậy Thiên Đạo chấp thuận Lưu Bang, từ đó đưa nàng đến bên Hạng Vũ, bào mòn khí vận của Hạng Vũ, khiến nhà Hán thành công diệt Sở mở ra thiên triều bá nghiệp.

Năm đó... nàng từng đóng qua vai Ngu Cơ.

Tây Thi gặp mặt Hạng Vũ có thể không tính là cái gì nhưng Ngu Cơ gặp mặt Hạng Vũ chính là siêu cấp đại sự.

Hạng Vũ chính là tồn tại mạnh nhất ở Ma Sơn, là người có thể đứng song song với Thiên Đạo.

Vì cái gì Hạng Vũ phát triển thành dạng này, không ai biết, có lẽ chỉ có Thiên Đạo cùng Đế Thích Thiên hiểu được nhưng mà bất kể lý do là gì, thực lực của Hạng Vũ hiện nay là thật.

Dưới gầm trời này, cho dù Thiên Đạo cũng phải nể Bá Vương ba phần.

Tình hình của Tây Thi lúc này... cực xấu chí ít nàng sợ Hạng Vũ không khác gì Thiên Đạo.

.....

P/S: Chương hơi muộn, mọi người thông cảm:sad: