Cực Võ

Quyển 2 - Chương 248: Địa Ngục (5)

Cưu Ma Trí ở Ma Sơn đã đánh không biết bao nhiêu trận, chiến lực của hắn ngày qua ngày được đúc kết, nói thật cho dù Đồng Lão đích thân đến đây cũng chưa chắc đã dễ dàng thắng được hắn nhưng ai bảo hắn gặp Vô Song đây?.

Cưu Ma Trí chỉ cảm thấy một lực lớn vô cùng vô tận đánh lên cơ thể mình, nói thật bản thân Cưu Ma Trí gặp không biết bao nhiêu cao thủ lại xuất thân từ Mật Tông một nơi chuyên đào tạo luyện thể cao thủ mà hắn còn chưa gặp được sức mạnh cơ thể nào lớn như vậy.

Một quyền duy nhất, trực tiếp đánh cho Cưu Ma Trí không ngửa đầu lên nổi, nếu không phải thân thể hắn đủ cường, nhận một quyền này của Vô Song chỉ sợ trực tiếp ngất đi.

Cố gắng nhịn đau, ngửa mặt lên Vô Song sau đó ánh mắt liền ngập tràn sợ hãi.

“Ngươi... ngươi là đế thi”.

Cưu Ma Trí nói không sai, Vô Song quả thực hiện nay có thể coi là đế thi.

Đế thi có thể ngang hàng với đế vị cao thủ của nhân loại.

Vô Song ở trong trạng thái Tam Long cũng không thua kém bất cứ một đế vị cao thủ nào, đương nhiên về mặt kinh nghiệm hắn vẫn thiết rất nhiều để so được cùng đế vị cường nhân.

Nhìn thấy tam long của Vô Song, nội tâm Cưu Ma Trí ngay lập tức trầm lại.

Tại sao lại nói như vậy?.

Đầu tiên là lượng ma khí quá kinh khủng của Vô Song, ma khí của hắn thậm chí còn nhiều hơn đế thi mà Cưu Ma Trí gặp.

Thứ hai là hình dạng bên ngoài của Vô Song, toàn thân hắc hóa đồng thời sau lưng hắn hiện ra ba đầu hắc long gắn chặt vào sống lưng, ba đầu hắc long vốn không khác gì những sinh vật sống, vẻ ngoài của Vô Song hoàn toàn giống hệt với ác ma.

Thứ ba mới là cái làm Cưu Ma Trí sợ nhất, hắn sợ Ma Sơn lại cho ra một ‘sản phẩm’ mới.

Đế thi rất mạnh nhưng cộng đồng mọi người đều công nhận, đế thi mạnh nhưng còn cách đế vị cao thủ một khoảng cách rất lớn.

Đầu tiên đế thi không có suy nghĩ cụ thể, đế thi muốn trở nên mạnh mẽ, muốn có thể sử dụng toàn bộ thực lực của bản thân nó liền phải trải qua chiến đấu, nó liên tục trải qua chiến đấu liền thu được kinh nghiệm, kinh nghiệm càng nhiều, đế thi càng cường đại.

Thứ hai, đế thi mạnh ở thân thể siêu cấp biến thái ngoài ra về mặt võ học nó chưa từng được đánh giá cao, đế thi là loại cường giả giống với trạng thái của Vô Song hiện nay, thuần tốc độ cùng sức mạnh cơ thể.

Thủ đoạn công kích của đế thi chung quy quá đơn điệu, vì nó quá đơn điệu nên chỉ cần hai ngũ tuyệt cao thru phối hợp tốt với nhau, chưa hẳn đã thua trong tay đế thi.

Hiện nay thì sao?, nếu Vô Song thật sự là đế thi thì đây hoàn toàn có thể là con đế thi hoàn hảo nhất, con đế thi... thậm chí không khác gì con người.

Cưu Ma Trí thật sự bị trạng thái hiện nay của Vô Song dọa sợ, quan trọng nhất hắn không hiểu Ma Sơn rốt cuộc có bao nhiêu con Đế Thi như Vô Song?.

Việc tiếp theo Vô Song làm lại càng làm Cưu Ma Trí trợn mắt há mồm, chỉ thấy Vô Song trở về trong trạng thái bình thường, hai ngón tay biến thành chưởng, chuyển đổi nội lực trên người thành hàn khí, sau đó trên bàn tay hắn bắt đầu xuất hiện nước.

Lại chuyển nội lực về trạng thái chí dương chí cương, từ hai ngón tay của Vô Song có một vật bị bắn ra.

Cưu Ma Trí chỉ cảm thấy có thứ gì đó bắn xuyên qua cơ thể mình, một cảm giác buốt lạnh chạy dọc sống lưng hắn, sắc mặt Cưu Ma Trí lập tức trở nên hoảng loạn.

Cưu Ma Trí từng thấy Vô Song sử dụng Thiên Sơn Lục Dương Chưởng, bản thân Đồng Mỗ là cao thủ vực ngoại đương nhiên Cưu Ma Trí phải biết.

Tại sao Cưu Ma Trí thà trao đổi Hàng Long chứ không muốn trao đổi Thiên Sơn Lục Dương Chưởng?, đây chính là vì Cưu Ma Trí sợ Đồng Mỗ, hắn thừa hiểu Tiêu Dao võ học không truyền ra bên ngoài, nếu hắn mà học được Thiên Sơn Lục Dương Chưởng chỉ sợ Đồng Mỗ tự mình đến giải quyết hắn.



Lại nói Đồng Mỗ đáng sợ nhất ở điểm nào?, chính là Sinh Tử Phù.

Cưu Ma Trí chưa từng nhìn thấy Sinh Tử Phù nhưng mà từ biểu hiện của Vô Song cũng có thể tưởng tượng được một hai, nghĩ đến bản thân mình bị dính Sinh Tử Phù, Cưu Ma Trí run cả người.

“Ngươi... ngươi là người hay ma?”.

Không quan tâm đến câu hỏi của Cưu Ma Trí lắm, Vô Song thản nhiên ngồi xuống cười cười.

“Cưu Ma Trí, ta có chút tò mò muốn hỏi, lúc trước ta gặp một tên tăng nhân, theo ta đoán hắn bị ma khí nhập thân, lục phủ ngũ tạng hoàn toàn cũng đang biến đổi, ngươi cũng là tăng nhân, vì cái gì ngươi không nhiễm ma khí? hay vì ngươi mạnh hơn hắn “.

Cưu Ma Trí sắc mặt giật giật một chút, cuối cùng liền ngậm miệng lại, mặt quay đi một hướng khác, hắn mới không trả lời câu hỏi của ma vật.

Cưu Ma Trí lúc này lại nhớ đến một truyền thuyết, truyền thuyết trong Ma Sơn có sinh vật vượt quá đế thi, phải chăng sinh vật này chính là Vô Song?.

Nghĩ mà xem, Vô Song sức mạnh hiện nay chưa quá mức đáng sợ, ít nhất còn xa lắm mới có thể coi là vô địch thiên hạ nhưng mà đừng quên võ công Vô Song dùng, Cưu Ma Trí biết bản thân Hồng Thất Công hay Đồng Mỗ đều chưa đến Ma Sơn, nếu như vậy võ công Vô Song học từ đâu?.

Đáp án rất đơn giản Vô Song hóa trang thành con người, tiến vào thế giới loài người sau đó tiếp cận hai vị cao thủ này đương nhiên càng đáng sợ hơn nữa, Vô Song rất có thể đạt được một loại lực lượng thần kỳ cho phép hắn sao chép võ học trong thiên hạ.

Cưu Ma Trí càng nghĩ càng sợ, dù sao hắn cũng không tin Đồng Mỗ thu nam đệ tử, lấy thân nam tử muốn học võ công của Đồng Mỗ... vốn là việc không tưởng.

Thấy Cưu Ma Trí không chịu nói, Vô Song cũng không khó chịu gì cho lắm, một ngón tay đưa ra, điểm vào ngực Cưu Ma Trí.

Cưu Ma Trí bị Vô Song điểm một cái lập tức hét thảm một tiếng, mặt mũi trắng bệch, hai tay ôm lấy cơ thể điên cuồng mà run lên.

Vô Song thật sự dùng Sinh Tử Phù lên người Cưu Ma Trí.

Mặc kệ Cưu Ma Trí lăn lê bò toài, Vô Song lại vận thân pháp mà đi về chỗ Niệm Từ đang say ngủ, hắn bế nàng lên, thân hình rất nhanh biến mất.

Cưu Ma Trí nằm trên mặt đất, gân tay gân chân nổi hết lên, hắn sau lần đầu hét thảm vì quá đau đớn liền cắn răng chịu đựng, cả người cong lại như con tôm, cơ thể nhễ nhại mồ hôi.

Cưu Ma Trí là cao tăng hàng thật giá thật, tâm trí vô cùng kiên định, hắn thật sự có thể nhịn được mà không hét lên nhưng Cưu Ma Trí cũng biết, hắn... nhịn không lâu nữa.

Cảm giác của Sinh Tử Phù như thế nào?, cảm giác đầu tiên là toàn bộ kinh mạch lạnh buốt như bị đóng băng vậy sau đó tấm băng mỏng kia bị khí nóng kinh khủng khiếp hòa tan... sau đó khí nóng lại bị đóng băng, rồi băng lại bị hòa tan, cứ như vậy tạo thành một vòng tuần hoàn bất tận.

Đau đớn của Sinh Tử Phù vốn không cần nói nhưng ngoài trừ đau đớn còn ngứa ngáy khắp người, cơ thể như muốn nứt toác ra vậy, vô cùng kinh khủng, từng mạch máu như muốn vỡ tung, xương cốt toàn thân run lên từng đợt, như có hàng ngàn hàng vạn con kiến chạy trong cốt, chạy trong tủy vậy.

......

Vô Song sẽ không để Cưu Ma Trí chết nhưng mà hiện nay hắn lại phải quan tâm đến cái khác, hắn đi đến chỗ tên tăng nhân bị đạp gãy chân lúc nãy.

Tăng nhân này vẫn bất tỉnh nhân sự, chưa có chuyện gì xảy ra nhưng mà Vô Song có thể cảm giác, ma khí của hắn càng ngày càng mạnh.

Đặt Niệm Từ nằm xuống, chậm rãi lại gần đối phương, Vô Song bắt đầu suy nghĩ.

Theo Vô Song nghe thấy thì Cưu Ma Trí muốn giết hắn vậy có phải người nhiễm ma khí sau khi chết sẽ không bị hóa ma hay không?.

Suy nghĩ này dựa trên lời nói của Cưu Ma Trí liền có vài phần đúng nhưng theo lẽ thường thì Vô Song không tin lắm, không phải cương thi chỉ được sinh ra khi chết sao?.

Đứng lặng một lúc, cũng không nghĩ ra đáp án chính xác, Vô Song cũng không nghĩ nữa, trực tiếp dùng một chưởng đánh vào đỉnh đầu ác tăng.

Một chưởng của Vô Song mang theo kình lực thế nào hắn đương nhiên tự tin, một chưởng trực tiếp đánh nát óc ác tăng.

Xác nhận ác tăng đã chết, Vô Song sắc mặt căn bản không thèm nhíu, từ ống quần rút ra một thanh chùy thủ.

Đâm thẳng chùy thủ vào trong ngực đối phương, rạch một cái.

Việc tiếp theo Vô Song căn bản không tin được, sau đó trong mắt liền có hứng thú.

Bên trong ruột kẻ này, không có lục phủ ngũ tạng, chẳng có gì cả chỉ có ma khí.

Ma khí màu đen tuyền, đặc sệt lại, chiếm lấy toàn bộ khoang ngực, không kinh mạch cũng chẳng có mạch máu, cứ như một cái xác được đổ đầy thứ chất lỏng màu đen đặc sánh vào vậy.

Rút con dao ra, Vô Song động thủ tiếp, đâm một nhát vào đùi đối phương, chậm rãi rạch ra.

Một đùi rồi hai đùi.

Thực sự không có bó cơ, không có máu cũng chẳng có xương, toàn bộ bên trong ngoài ma khí cũng chỉ có ma khí.

“Bên ngoài là người, bên trong toàn bộ đều là ma?”.

Trong lúc Vô Song đang nghi hoặc, hắn liền thấy thân thể đã chết kia bắt đầu co giật, sau đó dùng một cách khó tin, đang trong tư thế nằm vậy mà có thể đứng lên, cơ thể cũng trở nên thô cứng, làn da thậm chí bắt đầu đóng vảy.

Việc thú vị nhất là vì cơ thể đối phương bị rạch, Vô Song có thể nhìn ra được ma khí đang sục sôi rồi càng ngày càng ít, ma khí vậy mà toàn bộ đều tiến vào lớp da bên ngoài, gần như trú sạch ma khi đổi lấy sự cường hóa toàn thân vậy.

Ác tăng thực sự sống lại nhưng ai có thể gọi đây là ác tăng?.

Trừ cái đầu trọc ra, từ trên xuống dưới cơ thể chỉ có một màu đen, toàn thân còn đóng từng lớp vảy, không khác quái vật là bao.

Ác tăng đã hóa thành cương thi.

Con cương thi này hướng về phía Vô Song, lợi trảo hướng đến hắn mà cào mà xé.

Đương nhiên Vô Song không quan tâm lắm, trực tiếp dùng một ‘nhị hợp chưởng’ oanh kích vào đầu đối phương.

Lại một chưởng đánh tới, lần này đầu cương thi nát vụn, thân hình ầm ầm đổ xuống sau đó... lại càng đặc biệt, ma khí trong người vốn đã nhập thể nhưng khi thân thể chét đi, ma khí lại hòa vào mặt đất, toàn bộ mặt đất bên dưới biến thành màu đen, màu đen lúc đầu cực đậm nhưng dần dần tản ra, không bao lâu mặt đất liền tìm về màu vốn có.

Về phần cái xác, triệt để biến mất.

“Là đánh vào đầu sao?”.

Lưu ý một điểm này, Vô Song bước về phía Niệm Từ, lại bế nàng lên, vẻ mặt không có một tia thay đổi, trở về vị trí cũ, nơi Cưu Ma Trí đang sống không bằng chết.