Cực Võ

Quyển 2 - Chương 158: Hoàng Đế Nội Kinh – Song Tu Thuật

Nói thân thể của Tây Thi ‘bẩn’ chắc chắn cũng không đúng, nàng cũng giống như Vô Song là một dạng xuyên không, một dạng sống lại tất nhiên đây chỉ là tương đối mà thôi, về bản chất hai bên vẫn là khác nhau rất nhiều.

Tây Thi cùng Vô Song đều có thể coi là mang theo linh hồn cùng ký ức kiếp trước sống lại một thế, một cơ thể hoàn toàn mới, một thân phận hoàn toàn mới, có chăng thì Tây Thi vẫn mang theo cơ thể cùng dung mạo giống hệt kiếp trước mà thôi.

Về phần khác nhau cũng rất rõ ràng, Vô Song không biết tương lai hay vận mệnh của mình có bị kẻ khác chưởng khống hay tính toán không chỉ biết rằng hiện tại hắn vẫn chưa cảm thấy gì còn Tây Thi lại như một phần mềm được lập trình sẵn, nàng như một diễn viên được giao cho kịch bản vậy, tất cả mọi thứ diễn ra trong cuộc đời nàng đều là một cái kịch bản.

A Thanh có thể giết bao nhiêu người?, cho dù võ lực A Thanh kinh người, cho dù nàng vô địch thiên hạ đi chăng nữa thì nàng cũng không bao giờ có thể so ‘lực sát thương’ với Tây Thi, một đời Tây Thi xuất hiện liền đại diện hàng vạn người vì nàng mà chết, đại diện một vương triều suy sụp, một thế lực biến mất khỏi dòng chảy thời gian để rồi một vương triều mới sinh ra, một đời lặp lại một đời, số lượng người vì nàng mà chết chỉ sợ đã lên đến con số vài trăm vạn thậm chí ngàn vạn.

Một người từ khi sinh ra đã phải đi theo một khuôn mẫu nhất định, không có tương lai mà cũng chẳng tồn tại cái gọi là thực tại, một người như vậy có bao nhiêu bi ai?, một đời một thế cứ lập lại như vậy thì lại có bao nhiêu bi ai?.

Tây Thi có vẻ đẹp khoáng cổ tuyệt kim nhưng chính vẻ đẹp này lại hại chính bản thân nàng bước vào một con đường không có chỗ quay đầu, một nữ nhân bán đi thân thể, bán đi nụ cười, bán đi cả cảm xúc của bản thân để thực hiện cái kịch bản mà thiên đạo vẽ ra sẵn, một nữ nhân như vậy là bi ai đến nhường nào?.

Nàng còn không có quyền nghĩ suy, không có quyền mưu cầu hạnh phúc, nam nhân của nàng đáng lẽ phải là người mà nàng yêu thương nhất nhưng không thể, nam nhân của nàng từ trước khi nàng sinh ra đã được vạch rõ ràng, nàng chỉ cần giao phó thân thể này cho hắn mà thôi, dùng cái vẻ đẹp khoáng cổ tuyệt kim này mà câu dẫn hắn, đơn giản vô cùng mà cũng đắng cay vô cùng.

Vô Song không biết lời nói của Tây Thi có bao nhiêu phần thật, bao nhiêu phần giả nhưng nếu Vô Song bị đặt vào vị trí của Tây Thi, hắn nhất định cũng muốn giết chết thiên đạo hoặc ít nhất tìm cách giải thoát cho chính mình.

Lần trước Vô Song đã được nhìn thấy hắc khí đầy tà ác kia bao phủ lấy A Thanh, hắn tất nhiên cũng nhận ra hắc khí là thật, thứ khí tà ác kia thậm chí còn tạo cho Vô Song một cái đan điền thứ hai, còn cho Vô Song biết ‘tà khí’ kia có liên quan đến hắn, loại cảm giác này không giả được.

Về phần lần này được gặp mặt Tây Thi, nhìn thấy hành động tự sát điên cuồng của nàng, Vô Song đương nhiên cũng không nghĩ là giả hơn nữa hai hàng huyết lệ kia lại có thể khiến Vô Song từ trong chân tâm rung động.

Giữa A Thanh cùng Tây Thi, hắn thật sự không biết chọn ai mới tốt.

Mục đích của A Thanh là gì?, chính là cứu cả thế giới này về phần Tây Thi nàng chỉ đơn giản cầu sự giải thoát, cầu một cái chết mà thôi.

Vô Song biết hắn là người đứng ngoài thế giới, là người không có mệnh cách chính vì vậy hắn... có thể không phải chịu những quy luật của thế giới này bất quá từ việc ‘không có mệnh cách’ đến việc lấy thiên đạo làm mục tiêu thực sự quá mức xa đi?.

Vô Song rốt cuộc vẫn đứng lên, Tây Thi cũng cao xấp xỉ Vô Song, so về thân hình hai người cũng không có quá nhiều khác biệt vì vậy Vô Song cũng trực tiếp cởi áo ngoài của mình ra, hắn dùng áo của mình che đi thân thể mềm mại tuyệt mỹ kia của Tây Thi, cho dù Vô Song không có bất cứ tà niệm gì nhưng mà khi đến gần nàng trái tim vẫn không khỏi loạn nhịp.

Nàng... quá đẹp.

Tây Thi cảm nhận được động tác của Vô Song, khuôn mặt xinh đẹp khẽ xuất hiện một nụ cười mỉm, nàng quay đầu nhìn hắn, trên khuôn mặt vẫn là hai hàng huyết lệ kia nhưng mà nàng lúc này lại trở về với Tây Thi trong ấn tượng ban đầu của Vô Song, một Tây Thi đầy ma mị, đầy mị hoặc.

“Hì hì, đây có thể coi như đệ đệ quan tâm tỷ tỷ hay không?”.

Tây Thi thay đổi còn nhanh hơn cả lật sách nữa nhưng hiện tại Vô Song lại bắt đầu sinh ra thiện cảm với nàng, Tây Thi thật sự rất giỏi, chỉ cần vài câu nói lại khiến Vô Song có cảm giác hắn sâu đậm hiểu lầm nàng đồng thời khi nhìn vào Tây Thi... Vô Song lại nghĩ đến Lý Thu Thủy.

Hai người thực sự quá mức giống nhau có điều Tây Thi so với Lý Thu Thủy càng thêm đáng thương, Lý Thu Thủy ít nhất còn có cuộc sống của mình còn Tây Thi đến cả cuộc sống của mình cũng không có.

Đối mặt với dung nhan khuynh thế kia, Vô Song rốt cuộc gật đầu thậm chí sắc mặt của Vô Song còn hơi hơi đỏ lên.

“Thi tỷ tỷ, thứ lỗi cho ta tạm thời không thể đưa ra được đáp án, ta còn cần phải suy nghĩ thật kỹ việc này... hơn nữa ta muốn biết Thiên Đạo rốt cuộc là gì?”.

Thiên Đạo cái này gần như có thể hiểu là luật lệ của một thế giới, Thiên Đạo cũng chẳng bao giờ xuất hiện trong võ hiệp, đây là sản phẩm của tiên hiệp, kiếp trước Vô Song thỉnh thoảng cũng đọc vài mẩu truyện tiên hiệp trong quá khứ, hắn cũng biết Thiên Đạo không phải là thứ mà người phàm có thể đụng đến, không phải là thứ sức người thường có thể đụng tới, không rõ Thiên Đạo trong cái thế giới này thế nào?.

Nghe thấy câu trả lời của Vô Song, Tây Thi cũng không quá mức ngạc nhiên, nàng cần là cần Vô Song nghiêm túc suy nghĩ, nghiêm túc toàn tâm toàn lực giúp đỡ nàng chứ nàng không cần chút cảm xúc nhất thời kia, Vô Song muốn suy nghĩ nàng tất nhiên sẽ cho Vô Song thời gian suy nghĩ.

Đến khi nàng nghe thấy câu hỏi của Vô Song, miệng nhỏ hơi hơi mở ra rồi lại thở dài.

Tây Thi không có trả lời câu hỏi của Vô Song, nàng chỉ đặt một ngón tay nhỏ lên miệng hắn rồi lại đặt chính ngón tay đó lên miệng mình, một tay còn lại liền chỉ chỉ lên trên đầu, ngụ ý không nói ra cũng biết.

Nàng cùng A Thanh có thể coi là người của Thiên Đạo, thân là người của Thiên Đạo tất nhiên đủ khả năng bàn luận về Thiên Đạo nhưng người khác đừng mơ tưởng, Thiên Đạo thứ này... không phải ai muốn bàn là bàn quan trọng hơn thân là Thiên Đạo một giới, nếu không phải thời gian thích hợp liền không thể mang ra bàn luận.

Vô Song nhìn thấy động tác của Tây Thi liền không tiếp tục muốn hỏi về Thiên Đạo nữa, hắn tất nhiên cũng hiểu có những thứ biết nhiều quá đương nhiên không tốt.

Vô Song vốn muốn chắp tay lui xuống trở về vương phủ tỉnh dưỡng nhưng lúc này... áo khoác ngoài hắn khoác lên người Tây Thi lúc này đột nhiên rơi xuống, lần này Vô Song vậy mà vẫn đang giữ tư thế vòng hai tay qua người Tây Thi, lúc này lại giống hệt như hắn muốn ôm nàng vào lòng vậy.

Khuôn mặt xinh đẹp ngước lên nhìn Vô Song, trong phút chốc không gian và thời gian cứ như toàn bộ ngừng lại vậy, Vô Song thậm chí còn không thể suy nghĩ được gì nữa, hô hấp cảu hắn dần dần trở nên ngừng lại.

Tây Thi hơi hơi kiễng chân lên, nàng vậy mà đặt vào môi Vô Song một nụ hôn phớt qua, sau đó hai tay đặt vào ngực hắn... lần đầu tiên trong đời Vô Song bị một cái nữ nhân đẩy ngã.

Vô Song một thân võ công hiện nay vậy mà toàn bộ không dùng được, Tây Thi đẩy rất nhẹ căn bản không dùng sức vậy mà vẫn có thể làm cho Vô Song không thể giữ thăng bằng được, cả người liền ngã xuống đất.

Thứ mà Vô Song thấy tiếp theo chỉ là bộ ngực cao ngất của Tây Thi, một cảnh tưởng thậm chí làm hắn muốn chảy máu mũi.

Tiếp theo thì sao?, tiếp theo chắc là ai cũng biết đi?.

Vô Song căn bản không hiểu được Tây Thi tại sao lại muốn làm như vậy tuy nhiên... cái cảm giác tiêu hồn lạc phách này quả thực có thể nói là nhân gian lạc tiên, tiên nhân có lẽ cũng phải ghen tỵ đi?.

Trái ngược với Hoàng Dung, công phu giường chiếu của Tây Thi rất tốt... thậm chí phải nói là rất rất tốt, cơ thể nàng mềm mại như yêu xa mà di chuyển trên người Vô Song, làn da trắng nõn mềm mại đến mức Vô Song khi chạm vào còn cảm nhận đường từng đợt từng đợt đàn hồi, làn da của nàng cứ như da em bé vậy, xúc cảm mười phần.

Trên người Tây Thi bình thường không nhận ra nhưng chỉ có lúc này mới có thể cảm thấy một mùi hương dịu nhẹ mà say lòng người, mùi hương cơ thể của Tây Thi khiến Vô Song không cách nào bình tĩnh được, hô hấp càng ngày càng càng trở nên gấp gán, huyết mạch cứ như sôi trào.

Thân thể mềm mại không xương, cặp nhũ phong mềm mại chạm vào ngực Vô Song, khuôn mặt hoàn mỹ kề sát mặt hắn, cái lưỡi như đinh hương khẽ mở ra, nàng hé đầu xuống thở nhẹ một hơi nhọc khí vào cổ Vô Song.

“Ngoan, đừng chống cự, tỷ tỷ sẽ ôn nhu”.

Câu nói này làm khuôn mặt Vô Song giật giật, đây hình như là lời thoại của hắn mới đúng?, từ bao giờ lại thành lời thoại của Tây Thi?.

Vô Song cũng là một nam nhân, bất kể lý trí hắn có muốn hay không thì lúc này khi đối mặt với Tây Thi phần con tuyệt đối cắn chết phần người.

Hắn dùng hai tay liền ôm lấy vòng eo tinh mỹ kia rồi đè thẳng nàng xuống bên dưới, trong gian phòng này giờ đây chỉ còn lại tiếng thở dốc của Vô Song cùng những âm thanh yêu mị rung động đến tận tâm hồn của vị thiên hạ đệ nhất mỹ nhân mà thôi.

.........

Tây Thi quả thật là nhân gian vưu vật, chỉ sợ không có bất cứ một nữ nhân nào trong thiên hạ hiểu rõ về nam nhân như nàng, có thể làm nam nhân cảm thấy thỏa mãn như nàng dẫu sao trong thế giới này Tây Thi là nhân vật cấp độ ‘diệt quốc’, dùng thân thể cùng dung mạo của mình mà mở ra chế độ diệt quốc.

Đừng nói anh hùng mà cho dù là kiêu hùng một đời cũng không vượt qua được vị mỹ nhân này, việc Vô Song thất thủ đương nhiên cũng chẳng có gì là khó chấp nhận chỉ là ngay chính Vô Song hiện nay cũng có chút lúng túng.

Thứ nhất hắn cùng Dương Khang có thể coi là đồng thế hệ vậy mà lúc này hắn lại đang ôm mẹ của Dương Khang trong ngực?, nghĩ đến đây quả nhiên có chút tà ác.

Thứ hai Vô Song còn chưa quên Hoàng Dung vẫn đang trong vương phủ đợi hắn, việc hắn làm chẳng khác nào đang lừa dối Dung nhi cả, thật sự không khác gì mấy sếp tổng ở hậu thế cho dù biết vợ đang đợi cơm ở nhà vẫn là ôm tình nhân say bí tỷ.

Cảm nhận hô hấp của Tây Thi đều đều trong ngực mình, Vô Song một mặt hắc tuyến hơn nữa nhìn thân thể hoàn mỹ không mảnh vải che thân, nhìn làn da ửng hồng sau một cuộc mây mưa, nhìn thân thể nàng khẽ run lên sau mỗi lần hô hấp suýt chút nữa Vô Song còn không khống chế được tà hỏa của mình, nữ nhân này quá yêu mị rồi.

Vô Song từng tự hào vì có thể ngăn cản được mị thuật của Lý Thu Thủy bất quá đối với Tây Thi thì cái định lực này của hắn trở nên yếu đuối vô cùng.

Cố gắng rút cánh tay của mình ra một cách nhẹ nhàng nhất, Vô Song chậm rãi ngồi dậy thậm chí còn có chút lén lút đi lấy quần áo, cố gắng nhìn ra ngoài trời, phát hiện ra lúc này đã là ban chiều chính Vô Song còn giật mình một cái.

Hắn cùng Tây Thi dĩ nhiên ở trong phòng gần nửa ngày?.

Thở ra một hơi, mặc lại quần áo trên người, Vô Song liền muốn rời khỏi tòa lầu các này tuy nhiên khi hắn chuẩn bị rời đi vẫn là có chút không đành lòng quay đầu lại, nhìn thấy người ngọc còn đang say ngủ Vô Song chậm rãi quay lại lấy một tấm chăn mỏng gần đó muốn đắp cho nàng.

Cho dù là nàng chủ động nhưng Vô Song hắn cũng không thể ăn xong quẹt mép, cũng không thể mặc kệ nàng ta không cần suy nghĩ gì đến nữa.

Ngay khi Vô Song đắp tấm chăn mỏng lên cho Tây Thi thì nàng đột nhiên mở mắt ra, khóe miệng xuất hiện một nụ cười đầy tinh nghịch.

“Tiểu đệ đệ vẫn không tính là bạc tình nha, ít nhất còn có chút ôn nhu”.

Vô Song bị Tây Thi nói thể sắc mặt hơi hơi đỏ lên, đây là lần đầu tiên trong hai kiếp làm người Vô Song để một cái nữ nhân hoàn toàn chủ động... thậm chí hắn bi ai phát hiện kinh nghiệm giường chiếu hai kiếp làm người đối đầu cùng Tây Thi căn bản không tính tiền, chấp cả Hoàng Đế Nội Kinh mà Vô Song tu luyện cũng không thể đối kháng cùng nàng.

Võ công của Tây Thi thế nào thì không biết nhưng mà kỹ năng giường chiếu của nàng quả thực vượt qua Vô Song ít nhất 10 con phố.

Nhìn ánh mắt Tây Thi đầy ai oán nhìn mình, Vô Song vẫn là hơi hơi chột dạ.

“Tỷ tỷ... khụ khụ... ta có chút việc phải trở về vương phủ trước, không thể tiếp tục bồi tỷ tỷ “.

Vô Song nói đến đây liền mặc niệm, hắn nhất định sẽ phải quay đầu rời đi nếu không sẽ bị Tây Thi hút khô dương khí, nếu hắn mà ở lại nhìn nàng thêm mấy lần chỉ sợ hắn cũng không kiềm chế được mà lại muốn lên giường chiến tiếp vài hiệp với nàng, đến khi đó... cũng không biết khi quay về phải nói gì với Dung nhi đây?.

“Tiểu đệ đệ không ngoan nha, vậy mà không đối với tỷ tỷ phụ trách?, phải biết tỷ tỷ vì giúp ngươi liền rất mệt mỏi, rất chịu thương chịu khó nha “.

Nói xong Tây Thi lại nhìn về phía hạ thân của Vô Song, ánh mắt ma mị hơi hơi ngước lên.

“Thật ra mà nói, đệ đệ ngươi vẫn làm tỷ tỷ ta tương đối hài lòng có điều tỷ tỷ thắc mắc là giữa tỷ tỷ cùng tiểu cô nương Hoàng Dung kia, đệ đệ thích lên giường cùng ai hơn?”.

Mấy cái lời này ngoại trừ Lý Thu Thủy ra có lẽ cũng chỉ có Tây Thi dám nói ra, nàng căn bản không hề cố kỵ hơn nữa nàng có vốn để không hề cố kỵ, tất nhiên Vô Song sẽ không trả lời cái câu hỏi này, hắn với Dung nhi là tình yêu còn với nàng... có lẽ chỉ là tình dục.

Ừm, có lẽ là thế đi?.

Mặc lại quần áo chỉnh chu, Vô Song hít vào một hơi thật sâu muốn rời khỏi tòa lầu các này nhưng rất nhanh hắn liền cảm thấy giật mình mà sờ sờ đan điền của mình, ánh mắt cực kỳ kinh ngạc nhìn Tây Thi.

“Ta.. thân thể ta?”.

Tây Thi nhìn vẻ mặt ‘ngây thơ’ này của Vô Song liền cảm thấy muốn phì cười, Vô Song vốn giống hệt một cái đại mỹ nhân, nhìn Vô Song khiến nàng càng cảm thấy đang đối mặt với một cái muội muội hơn, đây là lý do tại sao Tây Thi lại thật tâm muốn đẩy ngã Vô Song như vậy.

Công bằng mà nói, Tây Thi nàng không thích nam nhân, thử nghĩ mà xem với một nữ nhân đời đời kiếp kiếp phải hy sinh thân thể để làm đồ chơi chon am nhân thì nàng có thích nam nhân hay không?, đáp án tất nhiên là không, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì nàng sẽ không lên giường với nam nhân tuy nhiên có một cái nghịch lý là... nhu cầu sinh lý của nàng cũng lớn hơn nữ nhân bình thường rất nhiều.

Cái này chính bản thân Tây Thi cũng không hiểu tại sao nhưng quả thật ham muốn giường chiếu của nàng vượt xa nữ nhân bình thường, có thể coi đây là tác dụng phụ từ thân thể mị hoặc đệ nhất nhân gian đi?.

Vì cái nghịch lý trên khiến Tây Thi nhiều lúc cũng cảm thấy cực kỳ khó chịu nhưng mà nàng đã luyện mị thuật đến đỉnh phong, chỉ cần nàng muốn nàng vẫn hoàn toàn đè ép được dụng vọng của bản thân mình xuống, nàng thật sự không muốn dùng thân thể bồi tiếp nam nhân nữa.

Tây Thi thật sự cũng không ngờ nàng có thể gặp được một cái nam nhân càng giống nữ nhân, một cái nam nhân xinh đẹp đến mức làm nữ nhân phát hờn, đối với nàng mà nói đây chính là chút niềm vui nho nhỏ trong cái dòng đời đầy nghiệt ngã này.

Lại nói về Vô Song, hắn bất ngờ bởi vì nội thương của hắn vậy mà toàn bộ đều đã chữa khỏi hơn nữa thân thể nội tức tràn đầy, nội lực sung mãn căn bản không có dấu hiệu của việc trọng thương qua thậm chí nội lực còn hơi hơi tăng tiến, đây là cái gì?.

Tây Thi cũng khẽ ngồi dậy, nửa thân dưới bị tấm chăn mỏng phủ lên, nửa thân trên thì hoàn toàn lộ ra trước mặt Vô Song, nàng thậm chí đưa hai tay ra đằng sau khẽ búi lại mái tóc của mình, theo động tác này bộ ngực kia như càng muốn thị uy với Vô Song, muốn tiếp tục câu dẫn Vô Song vậy.

Muốn ôn nhu có ôn nhu, muốn xinh đẹp có xinh đẹp mà muốn mị hoặc đương nhiên có mị hoặc.

Hai tay vẫn đang chăm chú búi tóc, Tây Thi đầy mỉm cười nhìn Vô Song.

“Vô Song, tỷ tỷ có thể nói với ngươi nếu ngươi một mực tu luyện nội công theo con đường bình thường ngươi rất khó có thể vượt qua kẻ gọi là Kiều Phong kia, hắn thông qua rượu có thế chắt lọc dược lực, chuyển hóa dược lực thành nội lực, nội lực của hắn đã đến một mức độ kinh người, cho dù cao thủ hàng đầu trong thiên hạ cũng chưa chắc đã sánh bằng, thiên phú của ngươi tất nhiên cũng rất tốt nhưng muốn vượt qua kẻ gọi là Kiều Phong kia ít nhất cũng phải có 3-5 năm khổ tu”.

“Tỷ tỷ có thể trợ giúp ngươi khiến con đường này trở nên ngắn hơn rất rất nhiều, bản thân A Thanh đã giúp đỡ ngươi thì tỷ tỷ cũng sẽ không thua kém nàng ta, có hứng thú theo tỷ tỷ song tu không?, tỷ tỷ dạy ngươi cách dùng Hoàng Đế Nội Kinh chính xác?”.

Tây Thi quen thuộc nhất là gì?, chính là thuật phòng the.

Nam nhân của nàng từ trước đến nay ai không phải nhân vật đứng đầu thiên hạ?, có kiêu hùng, có anh hùng hơn nữa phần nhiều chính là hoàng đế một quốc gia.

Tây Thi chỉ cần nhìn cũng biết Vô Song có tu luyện qua Hoàng Đế Nội Kinh nhưng mà Hoàng Đế Nội Kinh mỗi triều đại cũng không giống nhau hơn nữa Hoàng Đế Nội Kinh của Vô Song trong mắt Tây Thi như một cái đứa trẻ còn đang tập đi tập nói vậy, Vô Song căn bản không biết cách dùng Hoàng Đế Nội Kinh.

Tây Thi âm khí no đủ, nàng là nhân vật sống không biết bao nhiêu năm lại tu luyện mị thuật đến đỉnh cao quan trọng hơn một đời một đời tích lũy nàng đã tích lũy không biết bao nhiêu long khí của đế vương, đây chính là loại dương khí của cửu ngũ chí tôn, nàng có mười phần tự tin nếu Vô Song cùng nàng song tu, bằng vào dương khí này nàng có thể giúp Vô Song trong thời gian ngắn hạn trực tiếp đột phá đại tông sư cảnh giới, trở thành một đời ngũ tuyệt.

.......

Nếu thấy lỗi chính tả hãy comment để lại cho mình, càng nhiệt tình càng tốt.

Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.

Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.