Cực Võ

Quyển 2 - Chương 119: Tiêu Dao Bí Võ

Tiểu Vô Tướng Công quả thực không phải là một loại võ công dễ để học thậm chí cho dù đã bỏ đi cái điều kiện phải phế võ công của Tiểu Dao Phái thì Tiểu Vô Tướng Công cũng có độ khó đến mức dọa người, đây là việc Vô Song đã sớm nghĩ đến chỉ là hắn không nghĩ là nó khó đến vậy mà thôi.

Tiểu Vô Tướng Công không nằm ở việc tư chất luyện võ của ngươi cao bao nhiêu cũng không quan tâm ngươi là thiên tài thế nào, Tiểu Vô Tướng Công chú trọng vào việc ngươi có thể cảm nhận được mọi vật rõ ràng bao nhiêu, ngươi có thể sáng tạo đến thế nào.

Nhìn vào yêu cầu của Tiểu Vô Tướng Công mà nói bản thân Vô Song lập tức nghĩ đến Trương Quân Bảo, có lẽ cũng chỉ có loại yêu nghiệt như Trường Quân Bảo mới có thể dễ dàng nắm giữ được môn võ công này.

Võ công của Tiểu Dao Phái đúng là vượt rất xa võ công thông thường ở thế giới này tuy nhiên cũng không phải người nào muốn cũng học được, thậm chí rất có khả năng cả vài trăm năm cũng chưa chắc đã tìm ra được một người thích hợp với võ công của Tiểu Dao Phái, chỉ từ một điểm này mà nói thì Tiểu Dao Tử đúng là vận khí nghịch thiên.

Lý Thu Thủy tất nhiên không chỉ dạy cho Vô Song về mỗi Tiểu Vô Tướng Công mà nàng còn nói cho Vô Song biết tất cả các môn võ công của Tiểu Dao Phái, trong mắt Lý Thu Thủy cho dù Vô Song mới chỉ là đệ tử ký danh của Tiểu Dao Phái nhưng trong tương lai hắn chính là đệ tử chân truyền của Tiểu Dao Phái thậm chí là chưởng môn Tiêu Dao Phái, nói cho Vô Song mấy vấn đề này cũng không phải là không thể.

Việc Lý Thu Thủy nói rõ cho Vô Song tất cả yêu cầu của võ học Tiểu Dao Phái cũng làm Vô Song cảm thấy... việc Tiêu Dao Phái bị biến mất khỏi dòng chảy thời gian trong các tác phẩm của Kim Dung cũng không phải là quá khó hiểu.

Nói đến Tiểu Dao Phái thì phải nói đến Bắc Minh Thần Công, Tiểu Vô Tướng Công cùng Duy Ngã Độc Tôn Công, đây là ba bộ công thể mạnh nhất của Tiêu Dao Phái tuy nhiên mỗi bộ công thể lại có yêu cầu ngặt nghèo đến mức chính Vô Song còn phải mặc cảm.

Đầu tiên là Bắc Minh Thần Công, bản thân Bắc Minh Thần Công vốn dựa trên một câu nói cổ xưa ghi trong Sơn Hải Kinh vì vậy mới lấy Bắc Minh làm tên.

Bắc Minh Thần Công tu luyện ra Bắc Minh Chân Khí đồng thời Bắc Minh Chân Khí cũng chia thành Bắc Minh Nội Khí cùng Bắc Minh Ngoại Khí, khi Vô Song xem trên phim ảnh hắn cảm thấy Bắc Minh Thần Công tuyệt đối là cỗ máy gian lận đáng sợ nhất Kim Dung bất quá khi hắn nghe Lý Thu Thủy nói về yêu cầu của Bắc Minh Thần Công thì cũng giật mình không thôi, loại võ công ‘hack’ như Bắc Minh Thần Công cũng cần một loại thể chất ‘hack’ không kém.

Nói một chút về Bắc Minh Thần Công thì nó yêu cầu người luyện võ không được có nội công trong người, một thân nội lực toàn bộ đều không tồn tại chỉ có như vậy mới có thể biến toàn bộ nội lực trong người chuyển hóa thành Bắc Minh Nội Khí, chỉ có nắm giữ Bắc Minh Nội Khí thì sau này hấp thu nội lực của kẻ khác mới không phải lo đến việc tẩu hỏa nhập ma mà chết.

Bắc Minh Nội Khí vốn yêu cầu kẻ không có nội lực tu luyện nhưng đây chỉ là yêu cầu cần, yêu cầu đủ của nó chính là kẻ này phải có một thân kinh mạch rộng hơn người thường không biết bao nhiêu lần đồng thời toàn bộ kinh mạch trong người không được tồn tại tạp chất, kinh mạch được đả thông toàn bộ... nói dễ hiểu hơn một chút thì kẻ không có võ công kia phải có thể nội sánh ngang với đại tông sư cao thủ.

Đã không luyện võ còn đòi thể nội sánh với đại tông sư cao thủ?, loại yêu cầu này có lẽ cũng chỉ dành cho con ông cháu cha – những kẻ được siêu cấp cao thủ dùng nội lực quán thông bảo vệ kinh mạch rồi tẩy trừ tạp chất hoặc có... vận khí nghịch thiên như Đoàn Dự.

Lý Thu Thủy tu luyện Tiểu Vô Tướng Công, bản thân Bắc Minh Thần Công cùng Tiểu Vô Tướng Công vốn đi rất gần với nhau thậm chí trong mắt Tiêu Dao Tử mà nói đây còn là hai loại thần công bổ trợ lẫn nhau cũng vì vậy nàng có thể mượn nội lực Tiểu Vô Tướng Công mà diễn hóa thành Bắc Minh Thần Công để rồi dùng xảo mà thành công luyện ra Bắc Minh Ngoại Khí, thành toàn Bắc Minh Thần Công cho chính nàng.

Tất nhiên Bắc Minh Thần Công của Lý Thu Thủy không thể nào so nổi với Bắc Minh Thần Công của Vô Nhai Tử hay nói đúng hơn Bắc Minh Thần Công hiện tại có thiên huống giống với Hấp Công Đại Pháp của Nhậm Ngã Hành hơn.

Một tuyệt học khác của Tiểu Dao Phái là Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công, loại võ công này tuyệt đối xứng đáng được coi là võ công ‘tên dài nhất’ trong Kim Dung, cái tên của Duy Ngã Độc Tôn Công thực sự rất bá khí đồng thời theo miệng Lý Thu Thủy nói thì Duy Ngã Độc Tôn Công cũng là công thể bá đạo nhất Tiêu Dao Phái.

Theo Lý Thu Thủy nói năm xưa Tiêu Dao Tử từng gặp qua một cái kỳ ngộ, Tiểu Dao Tử tìm được một vùng đất trong truyền thuyết gọi là Bất Lão Trường Xuân Cốc đồng thời cũng thành công đạt được một loại bí thuật trong Bất Lão Trường Xuân Cốc... được gọi là Bất Lão Trường Xuân Công, mượn nhờ Bất Lão Trường Xuân Công thì Tiểu Dao Tử liền sáng tạo ra Duy Ngã Độc Tôn Công, một loại võ công khoáng cổ tuyệt kim tuy nhiên cũng vì nó khoáng cổ tuyệt kim mà Duy Ngã Độc Tôn Công... không có khả năng tiếp tục truyền thừa.

Duy Ngã Độc Tôn Công là một loại kỳ công có thể giúp người khác phản lão hoàn đồng vĩnh trú thanh xuân, bất quá muốn luyện Duy Ngã Độc Tôn Công nhất định phải tìm được Bất Lão Tuyền Thủy, chỉ có Bất Lão Tuyền Thủy mới có thể làm môi giới khiến bản thân con người tu luyện được loại ‘tiên thuật’ như Duy Ngã Độc Tôn Công.

Bất Lão Trường Xuân Cốc ở đâu thì cả ba đệ tử của Tiêu Dao Phái đều không có biết, Tiêu Dao Tử không nói với bất cứ ai trong ba người tuy nhiên Bất Lão Tuyền Thủy thì khác, bản thân Tiêu Dao Tử vừa vặn có một bình Bất Lão Tuyền Thủy, bằng bình Bất Lão Tuyền Thủy này mới giúp Vu Hành Văn thành công bước vào cánh cửa nhập môn của Duy Ngã Độc Tôn Công đồng thời... đây có lẽ cũng là bình Bất Lão Tuyền Thủy duy nhất còn lại trong thiên hạ.

Duy Ngã Độc Tôn Công lấy 30 năm làm một chuyển, bản thân Tiêu Dao Tử có nói chỉ cần luyện thành cửu chuyển liền trường tồn cùng trời đất chân chính đạt được bất tử, tuy nhiên cho dù là Lý Thu Thủy cũng hoài nghi cái học thuyết này của sư phụ.

Trên đời này ngoại trừ Thiên Sơn Đồng Mỗ - Vu Hành Văn ra thì cũng chỉ có Tiêu Dao Tử là học được Duy Ngã Độc Tôn Công nhưng rõ ràng... Tiêu Dao Tử cũng không đạt được đến cái cấp độ bất tử kia.

Duy Ngã Độc Tôn Công lấy 30 năm làm một cột mốc, mỗi 30 năm phải tiến hành cải lão một lần, mỗi lần cải lão không chỉ khiến cơ thể trẻ lại mà còn khiến nội công tăng tiến, mỗi lần cải lão lại kéo dài hơn lần trước 30 ngày đồng thời sẽ mất sạch võ công, chỉ cần an toàn trải qua đến lần cải lão thứ 3 thì nội công thậm chí có thể vỗ ngực tự tin vô địch thiên hạ.

Bàn về nội công mà nói bất kể là Bắc Minh Thần Công hay Tiểu Vô Tướng Công đều không có cách nào so được với Duy Ngã Độc Tôn Công tuy nhiên Duy Ngã Độc Tôn đi ngược lại ý trời, mỗi lần cải lão lại càng trở nên khó khăn hơn, việc cải lão đến lần thứ chín căn bản là vô vọng.

Thân thể một người luyện võ đương nhiên mạnh mẽ hơn phàm nhân rất nhiều, người luyện võ vốn bắt nguồn từ cường thân kiện thể, tuổi thọ của bọn họ vì thế cũng cao hơn phàm nhân bất quá Duy Ngã Độc Tôn Công lại cho cơ thể một cái áp lực khổng lồ, lần cải lão đầu tiên cùng lần cải lão thứ hai có thể tạm thời không tính vì dù sao cũng chỉ là 60 năm công lực mà thôi nhưng vấn đề của nó là lần cải lão thứ ba trở lên.

Đầu tiên thì từ lần cải lão thứ ba sẽ mất đến 90 ngày trở thành phế nhân, thân thể không có chút nội công nào, kinh mạch trở nên rỗng tuếch, không bàn đến trong thời gian này có gặp phải kẻ thù ám toán hay không chỉ cần... nghĩ đến việc thân thể phải chịu áp lực liền đã tê cả da đầu.



Muốn cải lão đến lần thứ ba ít nhất cũng phải sống đến 90 tuổi, một lão nhân 90 tuổi... không có chút nội lực nào trong người... tình trạng này kéo đến 3 tháng thời gian thì liệu có thể sống bao lâu nữa?, khi không có nội lực trèo chống thì toàn bộ áp lực của thời gian liền đè lên cơ thể cùng gân cốt, một mạch chịu đựng suốt 3 tháng thời gian, đây là một cửa khảo nghiệm cực lớn.

Trong thế giới cũ của Vô Song có không ít cường nhân sống quá trăm tuổi, chỉ cần chạm đến cảnh giới ngũ đế thì trăm tuổi là một cột mốc quá dễ phá thậm chí khi đạt đến trăm tuổi vẫn còn sinh long hoạt hổ vô địch thiên hạ nhưng tiền đề của nó dựa trên nội lực vô cùng vô tận của ngũ đế cao thủ, Vô Song cũng không biết nếu phế sạch nội lực của ngũ đế cao thủ đi thì liệu bọn họ còn có thể sống thêm... bao nhiêu ngày.

Lần thứ ba đã như vậy thì lần thứ tư lại càng không cần nói, 120 tuổi cùng 120 ngày không có nội lực... đây có lẽ là giới hạn cuối cùng của thân thể con người, có lẽ chỉ có ngũ đế cường nhân tại thế giới cũ của Vô Song mới thành công vượt qua đạo khảo nghiệm này.

Về lần thứ năm thì căn bản... không cần bàn nữa, ngoại trừ Trường Sinh Chân Nhân ra... Vô Song chưa tưởng tượng nổi người nào đủ sức vượt qua.

Duy Ngã Độc Tôn Công đến tần thứ tư gần như đã không thể tiếp tục tiến lên, lần thứ năm đã coi như vô vọng vậy thì nói gì đển cửu chuyển vĩnh sinh?.

Nội công của Tiêu Dao Phái bác đại tinh thâm nhưng nó cũng có yêu cầu cao đến dọa người, không phải là thứ phàm nhân có thể mơ tưởng đến.

Sau khi bỏ qua nội công của Tiêu Dao Phái thì Lý Thu Thủy tiếp tục nói cho Vô Song về võ công của Tiêu Dao Phái, nếu nói về võ công thì phải nói đến Lăng Ba Vi Bộ, Thiên Sơn Lục Dương Chưởng cùng Thiên Sơn Chiết Mai Thủ.

Lăng Ba Vi Bộ đương nhiên là nổi tiếng nhất trong ba bộ võ học kể trên cũng là loại võ công được nói là tiên thiên bất bại tuy nhiên sự thật cũng không phải như vậy.

Lăng Ba Vi Bộ dựa trên quẻ tượng trong bát quái, khả năng của Lăng Ba Vi Bộ nằm ở việc biến ảo liên tục các phương vị với nhau dẫn đến đối phương không thể chạm vào cái vạt áo của người sử dụng bất quá nếu gặp phải cao thủ am hiểu đạo học cùng trận pháp thì Lăng Ba Vi Bộ liền gặp phải cường địch thậm chí là gặp rất mạnh áp chế.

Lăng Ba Vi Bô cũng là bộ pháp liên tục phải sử dụng chân trong một tiết tấu viến siêu khả năng nhận thức của người thường, điều này dẫn đến áp lực mà Lăng Ba Vi Bộ truyền đến cổ chân là cực kỳ lớn, nếu không có một quá trình liên tục rèn luyện thể chất thì người sử dụng Lăng Ba Vi Bộ thậm chí không cần bị đối thủ đánh cũng tự động sụp đổ.

Điểm yếu cuối cùng của Lăng Ba Vi Bộ là vấn đề tiên thiên áp chế, Lăng Ba Vi Bộ không sợ dang đơn mục tiêu công kích nhưng nếu là đa mục tiêu công kích, nếu có thể khóa hoàn toàn phương vị di chuyển của Lăng Ba Vi Bộ thì có thể khiến Lăng Ba Vi Bộ hoàn toàn bị vây vào tử lộ.

Đương nhiên Lăng Ba Vi Bộ cho dù có ba cái điểm yếu này thì cũng căn bản không là gì so với độ tinh diệu của nó cả, quan trong hơn Lăng Ba Vi Bộ mỗi lần đi hết một lộ tuyến chu thiên chuyển động bên trong đều có thể khiến nội công tăng lên hay nói đúng hơn Lăng Ba Vi Bộ có mang theo một loại thổ nạp phương pháp đi kèm dẫn đến chỉ cần liên tục sử dụng Lăng Ba Vi Bộ thì nội công từng chút từng chút một đều sẽ được tăng cường, về phần nếu một ngày Lăng Ba Vi Bộ bị đối phương khóa chết thì đương nhiên phải dùng chân tài thực học mà quyết đấu.

Cái gọi là chân tài thực học quyết đấu thì Tiêu Dao Phái cũng chẳng ngại bất cứ môn phái nào bởi bọn họ có Thiên Sơn Chiết Mai Thủ cùng Thiên Sơn Lục Dương Chưởng.

Bản thân Thiên Sơn Lục Dương Chưởng là chí dương chí cương chưởng pháp trong thiên hạ so với Đại Lực Kim Cương Chưởng của Thiếu Lâm hay Hàng Long Thập Bát Chưởng của Cái Bang thì cũng không hề rơi vào thế hạ phong tất nhiên Thiên Sơn Lục Dương Chưởng tuy có sức sát thương siêu cường lại là cũng là một trong những môn chưởng pháp hao phí nội công vào hàng lớn nhất thiên hạ.

Về phần Thiên Sơn Chiết Mai Thủ lại đi theo con đường khinh linh cùng âm nhu đồng thời đây cũng là một loại ngoại công cổ kim hiếm thấy, Thiên Sơn Chiết Mai Thủ đặt rất nặng vào cổ tay của người sử dụng vì cũng như Lăng Ba Vi Bộ thì phần cổ tay phải rèn luyện rất nhiều mới đủ chịu được sự biến hóa của Thiên Sơn Chiết Mai Thủ.

Nếu nói Độc Cô Cửu Kiếm là kiếm pháp đứng đầu thiên hạ thì Thiên Sơn Chiết Mai Thủ dám tự tin nhận định là quyền pháp đứng đầu thiên hạ.

Thiên Sơn Chiết Mai có ba đường chưởng pháp và ba lộ cầm nã thủ, tuy chỉ có sáu đường nhưng bao hàm tinh nghĩa của phái Tiêu Dao, trong chưởng pháp và cầm nã thủ có ẩn giấu cả kiếm pháp, đao pháp, tiên pháp, thương pháp, trảo pháp, thủ pháp các tuyệt chiêu của mọi loại binh khí, biến hóa rất phức tạp, cũng chính vì cái loại biến hóa rất phức tạp này mà Thiên Sơn Chiết Mai Thủ trở nên cực kỳ khó học, một loại chưởng pháp đặt rất nặng khả năng phán đoán, biến chiêu cùng tư chất của người học.

Vì đặc điểm của ba loại võ công này mà Tiêu Dao Tử cũng chia thành ba loại lộ tuyến.

Bắc Minh Thần Công sẽ đi với Lăng Ba Vi Bộ.

Duy Ngã Độc Tôn Công sẽ đi với Thiên Sơn Lục Dương Chưởng.

Tiểu Vô Tướng Công sẽ đi với Thiên Sơn Chiết Mai Thủ.

Lần này ‘sư phụ’ Lý Thu Thủy đầu tiên là muốn dạy Vô Song Tiểu Vô Tướng Công sau đó từ Tiểu Vô Tướng Công liền sẽ để Vô Song học Thiên Sơn Chiết Mai Thủ.

Thiên Sơn Chiết Mai Thủ cũng là loại võ học đầu tiên thuần ngoại công của Vô Song, là loại võ học đầu tiên cho cái thân thể cấp đại tông sư của Vô Song.

.......

Một tháng sau

Yến Kinh

Vô Song đến thế giới này cũng đã gần 2 tháng, lúc này là lần đầu tiên hắn thăm thú thế giới, lần đầu tiên hắn đi đến một đại thành thị của thế giới này.

So với Thái Hồ Độ thì Yến Kinh lớn hơn nhiều lắm thậm chí phải nói là... vượt xa Thái Hồ Độ bởi Yến Kinh cũng không còn nằm trong địa phận của nhà Bắc Tông.

Lịch sử của thế giới này vẫn mang theo thiên hướng của thời kì Xạ Điêu làm chủ đạo, lấy giữ kiện lịch sử của nhà Bắc Tống làm chủ bất quá so với lịch sử chân thật thì vẫn thay đổi một chút.

Yến Kinh trong thế giới này vốn là của nhà Liêu, triều Liêu lúc này như một con sói đói rình mồi, tuy đây là một con sói già nhưng vẫn là một con sói đầy ma mãnh, chiến lực của nước Liêu không thể coi thường tất nhiên nhà Liêu cũng đang chịu áp lực cực đại.

Nhà Liêu cho dù mạnh nhưng bi ai ở chỗ thế giới này còn có cả Mông Cổ cùng Đại Kim, người Kim vốn là láng giềng của Liêu Quốc, so với Liêu Quốc vốn chỉ là tiểu quốc nhưng sau khi Hoàn Nhan A Cốt Đả lên ngồi thì Đại Kim liền trở thành cường quốc số hai thiên hạ, trực tiếp đánh cho người Liêu không có sức phản kháng, nếu coi nhà Liêu là một con sói già thì Đại Kim chính là một đầu hung lang, một con sói đang tràn đầy sinh lực cùng với bụng sôi cồn cào.

Dưới sức mạnh của Hoàn Nhan A Cốt Đả cùng Đại Kim thì nhà Liêu không cách nào chống lại, sau khi mất Thượng Kinh và Trung Đô, bị buộc phải nam dời, trong thời điểm này Đồng Quán và Thái Kinh vào cung thỉnh được đánh Liêu để lấy Yên Vân thập lục châu.

Người Liêu thấy quân Tống, đã định xin hàng, nhưng Thái Kinh và Đồng quán kiêu căng tự đắc, xem thường người Liêu, lại đánh tới cùng. Người Liêu tuyệt vọng, cùng cực, đánh tan quân Tống. Tuy quân Tống chiếm được Yên Kinh nhưng lúc này tướng Tống là Lưu Cáp phải cầu cứu quân Kim. U Châu mấy chốc lại tràn đầy chiến sự giữa quân Tống và tàn quân Liêu.

Khi Lưu Cáp và Nhạc Phi tới trại quân Kim, Hoàn Nhan Niêm Hãn không tiếc lời sỉ nhục người Tống. Tuy vậy, quân Kim vẫn khởi binh tiến đánh, nhưng đánh dẹp quân Liêu rồi thì lại chiếm luôn Yên Kinh.

Chính vì sự việc lịch sử này mà Yến Kinh hiện nay có thể coi là đất người Kim.

Trên lý thuyết mà nói Yến Kinh hay Yến Vân thập lục châu đều là của nhà Bắc Tống nhưng thực tế lại chỉ ra tại hai vùng đất này thì nhà Bắc Tống căn bản không còn quyền hành gì cả, đây đã là đất người Kim.

Tất nhiên tại thế giới này không có chỗ cho nhà Liêu hay nhà Bắc Tống bước lên chính đàn bởi thảo nguyên phương Bắc xa xôi còn có Thiết Mộc Chân, chỉ cần Thiết Mộc Chân và Hoàn Nhan A Cốt Đả không chết thì 20 năm sau thiên hạ trung nguyên liền là đại chiến Kim – Mông, về phần Liêu cùng Tống căn bản bị dẹp ra ngoài.

Mấy dữ kiện lịch sử này tất nhiên Vô Song không rành, hắn không phải người Trung Quốc lại càng chẳng yêu thích tìm tòi lịch sử quốc gia này cho lắm, tất cả thông tin đều là Hoàng Dung bên cạnh nói cho hắn mà ra.

Lần này đến Yến Kinh vốn là du ngoạn nhưng trên thực tế Vô Song còn phải lấy một vật, một vật được chính A Thanh muốn lấy.

Trải qua một tháng thời gian, Vô Song bề ngoài cũng không có thay đổi gì quá đặc biệt nhưng chỉ có hắn mới biết hiện tại mình mạnh bao nhiêu đồng thời cũng chỉ có Vô Song mới cảm thấy chuyến đi này ở Yến Kinh cũng có vài phần thú vị.

Một đường đi về Yến Kinh cũng không chỉ có Hoàng Dung cùng Vô Song ngoài ra còn có Quách Tĩnh, trải qua hơn một tháng tĩnh dưỡng thì thương thế của Quách Tĩnh cũng đã khỏi hẳn, tất nhiên khi thương thế của hắn khỏi thì cũng không cần phải ở lại Dã Tam Pha, Quách Tĩnh liền đi theo Vô Song đến Yến Kinh.

Quách Tĩnh trong khoảng thời gian vừa qua cũng không có phí phạm chí ít hắn được Hắc Vô Tà trại chủ Hắc Phong trại dạy vài chiêu quyền cước, Hắc Vô Tà thân là đại tông sư cao thủ được hắn ta chỉ điểm tất nhiên hơn đám người Giang Nam Thất Quái mạnh hơn nhiều lắm đồng thời trong một tháng dưỡng thương Quách Tĩnh cũng hấp thu không ít bổ dược, nội lực của hắn vốn cực kỳ phù phiếm lại bắt đầu tịnh tiến không ít.

Trải qua một tháng này Quách Tĩnh cũng không còn gọi Vô Song là cô nương nữa, dẫu sao Vô Song sẽ không để Quách Tĩnh cứ một câu cô nương hai câu cô nương mãi được, hắn còn có Hoàng Dung bên cạnh không bằng nói thẳng việc này với Quách Tĩnh cho hai bên tiện xưng hô.

Vô Song tất nhiên vẫn còn chưa quên khuôn mặt của Quách Tĩnh khi biết cô nương đẹp tựa thiên tiên trước mặt mình lúc trước lại vốn là nam nhân, vì việc này mà hắn cảm khái không thôi, đến lúc Quách Tĩnh biết được ‘Dung’ đệ của hắn lại là một cái tuyệt sắc mỹ nhân thì trực tiếp chết lặng, nhìn cái biểu cảm của Quách Tĩnh khi đó triệt để làm Vô Song cùng Hoàng Dung ôm bụng cười.

Cuối cùng là việc tại sao Vô Song lại hứng thú với Yến Kinh?, việc này cực kỳ dễ hiểu bởi Yến Kinh là nơi Mục Niệm Từ tỷ võ chiêu thân cũng là nơi đánh dấu sự gặp mặt của Quách Tĩnh cùng Dương Khang.

Không thú vị... cũng không được.

Vô Song vốn nghĩ hắn không thể trải nghiệm thế giới Xạ Điêu nhưng ông trời vẫn là cho hắn trải nghiệm, vòng quay của Xạ Điêu Thế Giới lúc này chính thức bắt đầu khởi động.

.......

Nếu thấy lỗi chính tả hãy comment để lại cho mình, càng nhiệt tình càng tốt.

Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.

Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.