Cực Phẩm Thiên Vương

Chương 666: Khai đao

Bởi vì xã hội ngày càng trở nên khó khăn, ở trong hoàn cảnh trước mắt, một người xuất thân bần hàn muốn thông qua sự cố gắng của bản thân leo lên cao, trở thành những công tử giống như những phú nhị đại, quan nhị đại được người sinh lòng kính ý, độ khó càng khó hơn bất luận làm chuyện gì.
 
Thời đại dựa dẫm quyền lực chính vì vậy mà đến.
 
Thời đại quyền lực, chú ý cũng không phải bản thân ngươi giỏi bao nhiêu, mà là phải xem bối cảnh xuất thân của ngươi như thế nào.
 
Bản thân là người nổi bật trong giới tuổi trẻ thái tử đảng, Yến Thanh Đế cũng giống như Trần Phi trước kia, đều là những đứa con được sủng ái của thời đại quyền lực.
 
Bởi vì được các trưởng bối xếp đặt trụ cột, bọn hắn ra đời liền có được khởi điểm cực cao.
 
Thậm chí theo ý nào đó mà nói, khởi điểm của bọn hắn còn cao hơn so với nhiều người phải phấn đấu cả cuộc đời mình.
 
Điều này tuy rằng có chút châm chọc, tuy nhiên nó lại là sự thật không cách nào thay đổi.
 
Ví dụ đơn giản nhất chính là, ở niên đại này, một người thường không có bất kỳ bối cảnh nào, dù có ưu tú ra sao, vận khí có ngưu bức tới cỡ nào, muốn ở lúc ba mươi tuổi làm tới chức vị phó tỉnh cấp chính là thiên phương dạ đàm.
 
Nhưng Trần Phi đã làm tới!
 
Mà hiện giờ Yến Thanh Đế đang đi trên con đường cũ của Trần Phi.
 
Hiện giờ Yến Thanh Đế chỉ mới ba mươi tuổi, mặc dù được điều đến Đại Liên, nhưng vẫn là chính sở cấp, nhưng tất cả mọi người trong thể chế đều rất rõ ràng, không cần qua bao lâu, hắn sẽ đem chữ chính biến thành phó, mà chữ sở phía sau cũng biến thành chữ tỉnh, hoàn toàn bước vào trung thượng tầng của nước cộng hòa, bước thêm một bước kiên cố chen chân vào đỉnh kim tự tháp quyền lực.
 
Sáng sớm, khi ánh nắng sáng rỡ chiếu xuống thành phố Đại Liên mỹ lệ, từng chiếc xe mang biển số tỉnh ủy chạy nhanh trên đường cao tốc, phía trước những chiếc xe này đều có xe cảnh sát mở đường, mặt sau là những chiếc xe cảnh sát đi theo hộ tống.
 
Nơi lối ra đường cao tốc, chiếc Audi mang biển số thành ủy Đại Liên của Yến Thanh Đế chờ đợi đã lâu, ngoài ra còn có vài chiếc xe mang biển số thành ủy khác. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện
 
Nhìn thấy mấy chiếc xe mang biển số tỉnh ủy lần lượt chạy tới trạm thu phí đường cao tốc, những quan chức Đại Liên chờ đã lâu liền bước xuống xe, đi theo phía sau Yến Thanh Đế, hướng về những chiếc xe mang biển số tỉnh ủy đi tới.
 
Rất nhanh, những chiếc xe mang biển số tỉnh ủy lần lượt dừng lại, các quan chức đến từ tỉnh ủy Liêu Ninh lần lượt bước xuống.
 
Đầu lĩnh bên trong không phải ai khác, là Lăng gia gia chủ Lăng Vân Phong.
 
Là người nắm quyền Lăng gia, năm nay Lăng Vân Phong sắp được sáu mươi tuổi.
 
Theo ý nào đó mà nói, trước khi hắn về hưu, đã đáp lên đúng đường, vượt qua một bước khó nhất trong quan trường, trở thành quan chức tỉnh cấp, hoàn toàn là bởi vì mấy năm trước hắn đã đứng đúng đội ngũ, làm cho Lăng gia trở thành một thành viên trong phe phái Yến gia, hoặc là nói là một tay sai trung thành.
 
Là một trong những người ủng hộ kiên định của phe phái Yến gia, Lăng Vân Phong hiểu rất rõ ràng, địa vị của Yến Thanh Đế trong Yến gia cao như thế nào, hắn được bồi dưỡng thành người thừa kế Yến gia trong tương lai, Yến Thanh Đế là thành viên đời thứ tư duy nhất có được chỗ ngồi trong đại sảnh đại viện Yến gia.
 
Hơn nữa chỗ ngồi của hắn so với nhiều thành viên đời thứ ba của Yến gia còn gần phía trước hơn nhiều!
 
Lăng gia có còn cơ hội nhảy nhót bên trong quan trường của nước cộng hòa hay không, hoàn toàn quyết định bởi thái độ của Yến gia.
 
Điểm này Lăng Vân Phong cũng cực kỳ rõ ràng.
 
Cho nên sau khi biết được Yến Thanh Đế được điều đến Đại Liên, hắn lập tức gọi điện thoại chúc mừng, mà khi Yến Thanh Đế đến Đại Liên nhậm chức, hắn lại tự mình đến Đại Liên, giáp mặt chúc mừng Yến Thanh Đế, đồng thời còn cùng Yến Thanh Đế bí mật trò chuyện với nhau nửa giờ.
 
Cụ thể đã nói những gì, trời biết đất biết hắn biết, Yến Thanh Đế biết!
 
Hôm nay, hắn lại dẫn người đi đến, lấy danh nghĩa khảo sát công tác, nhưng chỉ cần người có đầu óc không ngu ngốc đều hiểu rõ, hắn vì Yến Thanh Đế mà đến.
 
Về phần muốn tìm Yến Thanh Đế làm gì, vậy không thể nào biết được.
 
Lăng Vân Phong bước xuống xe, cũng không giống như trong dĩ vãng dùng bộ dáng ăn trên ngồi trước, mà trên mặt mang theo dáng tươi cười hướng đội ngũ thân tín của Yến Thanh Đế suất lĩnh đi tới.
 
Trong những quan viên đi theo phía sau Lăng Vân Phong cũng không có thành viên thường hồi ủy, chỉ có mấy người phụ trách ngành quan trọng, ví dụ chủ nhiệm văn phòng sảnh.
 
Tựa hồ, Lăng Vân Phong cũng không muốn cho những người trong thường hồi ủy đi được quá gần với Yến Thanh Đế.
 
- Lăng bí thư, hoan nghênh ngài đưa lãnh đạo tỉnh ủy đến kiểm tra.
 
Đón tiếp Lăng Vân Phong, thần tình Yến Thanh Đế tươi cười đưa tay ra, nhưng không phải hai tay, mà chỉ một tay.
 
Một màn này nếu phát sinh ở quan chức cấp chính sở khác, đủ dùng từ không thể tưởng tượng nổi để hình dung!
 
Dù sao ở trong quan trường, việc bắt tay là một hành vi rất đáng chú ý.
 
Nghênh đón lãnh đạo thì cúi người, hai tay bắt tay cùng lãnh đạo, nhưng còn phải dùng lực, đây là quy củ tối thiểu.
 
Nhưng Lăng Vân Phong không hề chú ý tới việc này chút nào, mà mỉm cười vươn tay, sức lực khi bắt tay Yến Thanh Đế càng lớn hơn:
 
- Thanh Đế a, anh có thể tới Đại Liên nhậm chức bí thư thành ủy thật đúng là may mắn cho quần chúng Đại Liên. Theo tôi được biết kể từ sau khi anh tới Đại Liên, trước sau đã có năm xí nghiệp lớn dự định đầu tư vào Đại Liên.
 
Nghe được lời nói của Lăng Vân Phong, các quan viên có mặt trong lòng liên tục cười khổ không thôi.
 
Bởi vì phía sau có Yến gia làm chỗ dựa vững chắc, bởi vì từng đảm nhiệm chức vụ tại bộ thương mại, nhân mạch của Yến Thanh Đế ở tại thương giới có thể dùng từ khủng bố đế hình dung.
 
Vì thế một ít xí nghiệp trong ngoài nước biết được Yến Thanh Đế đến Đại Liên đảm nhiệm chức vụ, liền lựa chọn đầu tư lâu dài vào Đại Liên, chuẩn bị dùng tiền cấp chiến tích cho Yến Thanh Đế. âm thầm lấy lòng Yến Thanh Đế cùng cả Yến gia.
 
- Lăng bí thư lãnh đạo có cách, là ngài đánh hạ trụ cột mà thôi. Tôi chỉ là hưởng được thành công.
 
Yến Thanh Đế nhàn nhạt cười nói:
 
- Lăng bí thư, khu khai phát đã được chuẩn bị xong, chỉ chờ đợi ngài cùng chư vị lãnh đạo tới, chúng ta đến đó rồi nói sau?
 
Nói chung khi lãnh đạo kiểm tra, hết thảy an bài đều lấy tâm ý lãnh đạo làm việc chính.
 
Nếu là người nắm quyền thành ủy bình thường nói chuyện kiểu như vậy với Lăng Vân Phong, tự nhiên là nhổ lông trên đầu lão hổ, muốn chết!
 
Nhưng tất cả mọi người rất rõ ràng, ở mặt ngoài Lăng Vân Phong là lãnh đạo của Yến Thanh Đế, nhưng bên trong ai chỉ huy ai mọi người đều rõ ràng.
 
Không vượt ngoài sở liệu của mọi người, nghe Yến Thanh Đế nói xong, chẳng những Lăng Vân Phong không hề tức giận còn hiện dáng tươi cười:
 
- Được.
 
Theo sau, có Yến Thanh Đế cùng đi, Lăng Vân Phong dẫn đầu lên xe hơi.
 
Chờ khi Lăng Vân Phong lên xe, Yến Thanh Đế mỉm cười ý bảo với vài vị quan chức tỉnh ủy khác, chờ khi bọn họ đều lên xe, mới mang theo một ít quan chức bản địa Đại Liên lên xe.
 
Hai giờ sau, việc kiểm tra chỉ như đi qua sân khấu đã thực hiện xong, Yến Thanh Đế một mình nói chuyện cùng Lăng Vân Phong trong một gian phòng hội nghị loại nhỏ.
 
- Yến thiếu.
 
Lúc này bên người không có ai, Lăng Vân Phong hoàn toàn phóng thấp tư thế:
 
- Tối hôm qua vì sao ngài phải ngăn cản Đinh Viễn dẫn người đi bắt hắn vậy?
 
"Hắn" trong miệng Lăng Vân Phong không phải ai khác, chính là Trần Phàm!
 
Mà Đinh Viễn trong miệng hắn chính là người nắm quyền cảnh sát Đại Liên!
 
Sau khi Triêu Dã Sang Thắng dẫn người tới Đại Liên liền khiến cho ngành đặc công chú ý, hơn nữa còn liên lạc với cảnh sát tỉnh Liêu Ninh, đem tin tức chuyển cho cảnh sát.
 
Mà tối hôm qua chuyện Trần Phàm giết người tại Nạp Lan võ quán đã được truyền tin tức tới ngành đặc công cùng cảnh sát địa phương.
 
Biết rõ Trần Phàm có thù hận với Yến Thanh Đế, Lăng Vân Phong không hề do dự lập tức gọi điện cho người nắm quyền cảnh sát Liêu Ninh, yêu cầu phái người vây bắt Trần Phàm.
 
Dù sao theo ý nào đó mà nói, ngày hôm qua Trần Phàm đã phạm tội giết người!
 
Nhận được điện thoại của Lăng Vân Phong, người nắm quyền cảnh sát tỉnh tuy rằng không dám đắc tội sát tinh Trần Phàm này, nhưng cũng không dám chậm trễ, lại gọi điện báo tin này cho người nắm quyền cảnh sát Đại Liên, sau đó nhận được mệnh lệnh, cũng không mạo muội xuất động mà thật thông minh xin chỉ thị Yến Thanh Đế.
 
Làm Lăng Vân Phong nằm mơ cũng không ngờ chính là Yến Thanh Đế lại bác bỏ việc vây bắt Trần Phàm!
 
Điều này làm Lăng Vân Phong hoàn toàn khó hiểu, đồng thời trong lòng còn lo lắng, lo lắng mình suy nghĩ không chu đáo, vỗ mông ngựa lại vỗ trúng chân ngựa.
 
Cũng chính bởi vì như thế, sáng sớm hôm nay hắn đã dẫn người từ Thẩm Dương chạy tới Đại Liên, mặt ngoài là thị sát công tác, trên thực tế là tìm hiểu lý do để xin tội.
 
- Lăng Vân Phong, ông thông minh một chút cũng không phải là chuyện gì xấu.
 
Giờ khắc này, Yến Thanh Đế không hề che giấu, đem quyền thế của Yến gia đại thiếu bày ra thật tinh tế, hắn thản nhiên liếc mắt nhìn Lăng Vân Phong, chậm rãi nói:
 
- Nhưng làm ra vẻ thông minh không phải là chuyện tốt!
 
Làm ra vẻ thông minh!
 
Mấy chữ thật nhẹ nhàng của Yến Thanh Đế rơi vào trong tai Lăng Vân Phong, không thể nghi ngờ như đạo sấm sét.
 
Cả người hắn chấn động, kinh hoảng bật lên khỏi chỗ ngồi, cúi thấp đầu tới chín mươi độ, hết hồn nói:
 
- Tôi suy nghĩ không chu đáo, tự chủ trương, cam nguyện nhận trừng phạt!
 
- Bỏ đi. ông cũng là có ý tốt, nhưng ý tốt lại không làm ra được chuyện tốt.
 
Yến Thanh Đế tùy ý khoát tay nói:
 
- Ngồi xuống đi.
 
Vào lúc này Lăng Vân Phong không dám lên tiếng, cũng không dám lau mồ hôi lạnh chảy ra trên trán, âm thầm thở ra một hơi nhẹ nhõm, giống như lời của Yến Thanh Đế, thành thật ngồi trở xuống.
 
- Lăng Vân Phong, nếu ông ở trên đường chứng kiến một đám chó điên cắn nhau, mà trong đó có một con chó điên từng gầm lên giận dữ thị uy với ông, ông sẽ đi lên đánh nhau với con chó điên kia sao?
 
Yến Thanh Đế mỉm cười, nhẹ nhàng hỏi, trong dáng tươi cười bộc lộ ra sự cao ngạo của Yến gia đại thiếu.
 
Trong lòng Lăng Vân Phong chợt động, nháy mắt hiểu được ngụ ý trong lời nói của Yến Thanh Đế, vội vàng lắc đầu nói:
 
- Sẽ không. Chó cuối cùng là chó, người làm sao lại tính toán với chó đây?
 
- Như vậy là được rồi.
 
Yến Thanh Đế tựa hồ thật hài lòng với đáp án này, khóe miệng càng tươi cười sáng lạn:
 
- Một đám con nhà võ luôn tôn sùng cái gì gọi là vinh dự võ học, so đấu cậy mạnh, chúng ta làm gì phải cùng đi tính toán?
 
- Yến thiếu nói rất đúng, là do tôi hồ đồ!
 
Lăng Vân Phong khiêm tốn thừa nhận.
 
Yến Thanh Đế tỉnh bơ cầm lấy chén trà, nhẹ nhàng đong đưa, dáng tươi cười trên mặt dần dần phát lạnh:
 
- Tôi nghe nói Nạp Lan gia dựa vào thân phận đời sau của bát kỳ Mãn Thanh, ở Đông Bắc làm xằng làm bậy, làm không ít chuyện táng tận thiên lương, ông về tra xét lại cho tôi.
 
- Thỉnh Yến thiếu an tâm, tôi biết nên làm sao.
 
Lăng Vân Phong vội vàng trả lời, trong lòng hiểu thật rõ ràng.
 
Yến Thanh Đế muốn hướng Nạp Lan gia khai đao!