Cực Phẩm Thiên Vương

Chương 596: Đô Tể cưỡi dương mã

Là người phụ trách cơ sở của tập đoàn Kemer Er tại Bangkok, mặc dù Puxi Sith ở trong gia tộc chỉ được xem là một thành viên chi thứ, địa vị thấp, nhưng chỉ là thấp trong gia tộc Kemer Er!
 
Ở trong thương giới Đông Nam Á, Puxi Sith khoác hào quang chói lọi của gia tộc Kemer Er, danh khí không nhỏ, nhất là trong xã hội thượng lưu Thái Lan, thân là thành viên gia tộc Kemer Er, hắn nhờ vào thân phận cao quý, gương mặt mê người, tác phong thân sĩ tao nhã đã làm mê đảo biết bao phụ nữ.
 
Sinh ý thành công, Puxi Sith cũng giống như những người trẻ tuổi khác, ôm những cô gái xinh đẹp tận tình hưởng thụ trong biệt thự cấp cao.
 
Trước đó, Trần Phàm cùng Kroff ở lại tòa biệt thự gần bờ biển chính là một trong những ngôi biệt thự mà Puxi Sith mua sắm.
 
Mà đêm nay, Puxi Sith biết được Dai Fu sắp tới, đã đem một ngôi biệt thự khác mới sắm chuẩn bị dâng ra.
 
Khi Trần Phàm lại ngồi trên chiếc Bentley đi ngang Bangkok, tiếng còi cảnh sát cũng chưa từng ngừng qua, ở ngã tư đường tùy ý liền có thể nhìn thấy xe cảnh sát hú còi chạy nhanh ngang qua.
 
Đối với cảnh giới mà nói, đây là một đêm không ngủ.
 
Ước chừng ba mươi phút sau, Trần Phàm ngồi trên chiếc Bentley, dựa theo lời Puxi Sith, đi tới trước một biệt thự phong cách Âu thức nằm sát bờ biển Bangkok.
 
Địa Ngục Xà cũng không cùng Trần Phàm vào biệt thự, mà sau khi đưa hắn tới biệt thự liền ẩn vào trong đêm tối, âm thầm bảo hộ sự an toàn của Trần Phàm.
 
Dựa theo kế hoạch của Trần Phàm, Địa Ngục Xà ở lại Bangkok hiệp trợ Thái Hổ cùng nhau hoàn toàn kế hoạch diệt trừ thế lực của Thanh bang tại Đông Nam Á.
 
Bởi vì Dai Fu còn đang trên đường đến biệt thự, sau khi đi vào nhà, Trần Phàm đi tắm rửa, sau đó bọc một chiếc khắn tắm bưng một ly rượu đứng trên ban công thưởng thức cảnh đêm bờ biển, vừa chờ đợi Dai Fu đến, cũng chờ đợi lời hồi phục phía bên Hong Kong.
 
 
Trong lúc Trần Phàm còn đang chờ đợi, di động trong tay hắn chợt chấn động lên, người gọi điện chính là Lâm Đông.
 
Nhìn thoáng qua dãy số, Trần Phàm chuyển máy, bên trong điện thoại lập tức truyền ra thanh âm của Lâm Đông:
 
- Trần tiên sinh, vừa rồi Tưởng Văn đã phái người trên đường đến sân bay ám sát hai anh em Vương Dũng cùng Vương Hạo, hơn nữa cả Hồng Tinh đã chính thức tuyên chiến với thế lực Thanh bang tại Hong Kong, hết thảy đều giống như trong sự dự liệu của ngài...
 
Nghe được lời hồi báo của Lâm Đông, biểu tình Trần Phàm vẫn bình tĩnh như nước.
 
Hắn biết rõ trước nay Tưởng Văn luôn ôm thái độ cừu hận với Thanh bang, trước kia không dám động thủ chính là vì e ngại thế lực của Thanh bang, đồng thời cũng e ngại Phong Diệp.
 
Hiện giờ, Tưởng Văn biết được những gì Trần Phàm đã làm tại Đông Nam Á, tự nhiên sẽ không còn điều gì đáng băn khoăn.
 
- A Đông, đại thế tại Hong Kong đã định, anh mau chóng trở về Hàng Châu.
 
 Trần Phàm uống một ngụm rượu nói:
 
- Chuẩn bị một chút, cuộc quyết chiến cũng đã sắp phát hỏa.
 
Đầu bên kia điện thoại, Lâm Đông cung kính trả lời:
 
- Đã biết. Trần tiên sinh.
 
Vừa nói xong, trong lòng Lâm Đông vô cùng thổn thức, hắn đã biết được những việc làm của Trần Phàm tại Đông Nam Á, theo hắn xem ra, hắn ở Nam Kinh quật khởi cùng danh tác Trần Phàm làm tại Đông Nam Á, nếu đem ra so sánh hai bên, hắn thật giống như con nít chơi nhà chòi.
 
Trong lòng thổn thức, hắn cũng nhịn không được cảm thấy may mắn lúc trước mình lựa chọn làm một con chó cho Trần Phàm.
 
Chấm dứt cuộc nói chuyện điện thoại với Lâm Đông, Trần Phàm đặt di động xuống, nhẹ nhàng loạng choạng ly rượu trong tay, nhìn bãi biển trong màn đêm, suy tính giai đoạn thu thế cục bàn cờ cùng Thanh bang, bảo đảm chắc chắn không chút sơ hở!
 
Nghĩ nghĩ. Trần Phàm chợt nghe được sau lưng truyền tới tiết bước chân thật tiết tấu, đồng thời một mùi hương tulip đặc hữu theo gió thổi vào trong lỗ mũi của hắn, làm hắn không khôi phục hồi lại tinh thần trong suy tư.
 
Ngửi được hương thơm cơ thể quen thuộc kia, tâm tình bình tĩnh như nước của Trần Phàm chợt gợn sóng, hắn ngẩng đầu lên uống cạn ly rượu trong tay.
 
Tiếng bước chân dừng lại, một đôi tay giống như yếu ớt không xương từ sau lưng ôm lấy thân thể khôi ngô của Trần Phàm, hai tay không an phận vuốt ve cơ ngực rắn chắc như sắt của hắn, tòa núi thánh nữ cao ngất đè ép sau lưng hắn, nhẹ nhàng vuốt ve đồng thời đôi môi khêu gợi chợt mở ra, cắn vào vành tai Trần Phàm, miệng phun nhiệt khí:
 
- Honey ơi, nghĩ gì thế...
 
Thân thể mềm mại bên người, hương thơm nhập mũi, cảm thụ được thói quen trêu chọc của Dai Fu. Trần Phàm xưa nay chưa từng có lực miễn dịch đối với nàng, lập tức nổi lên phản ứng của đàn ông, cười khổ nói:
 
- Đang nghĩ làm sao thu thập em đây...
 
- Vậy phải nhìn xem nó có đủ cứng rắn hay không đã...Dai Fu xấu xa cười khúc khích, bàn tay trắng noãn lướt xuống dưới, nhẹ nhàng vuốt ve, làm Trần Phàm liền có loại cảm giác như có luồng điện lướt qua, thân hình căng cứng.
 
Một đường lướt xuống phía dưới, bàn tay trắng noãn của Dai Fu nắm chặt cây thương bên dưới của Trần Phàm, chìa chiếc lưỡi thơm tho liếm liếm vành tai hắn, hừ nhẹ nói:
 
- Ân...thật cứng nha...
 
Hơi thở Trần Phàm biến đổi, theo bản năng xoay người.
 
Làm như nhận thấy được Trần Phàm muốn làm gì. Dai Fu cười xấu xa thối lui ra sau một bước.
 
Trong màn đêm, nàng mặc một bộ lễ phục dạ hội màu vàng, bộ lễ phục cũng không đi theo phong cách bại lộ hay bó sát người, kiểu dáng rất đơn giản, hơn nữa còn hơi bảo thủ, nhưng lại làm cho người ta có loại cảm giác cao quý, phối hợp với khí chất cao quý của Dai Fu, càng thêm nổi bật.
 
Gió thêm thổi bay mái tóc dài màu vàng của Dai Fu, cặp mắt xanh thẳm của nàng mang theo vài phần đắc ý, vài phần tưởng niệm, vài phần vũ mị nhìn Trần Phàm, đôi môi khêu gợi thoa màu son đỏ tươi, khóe miệng hơi nhếch lên, hiện lên độ cong mê người, bộ ngực ngạo nghễ làm lễ phục căng tròn lên, vùng eo thon thả càng bộc lộ rõ độ cong mê người.
 
Nhìn Dai Fu cao quý chẳng khác gì một nữ thần, dù Trần Phàm đã hiểu rõ nàng như lòng bàn tay mình, nhưng vẫn ngây ra, sau đó cười khổ nói:
 
- Yêu tinh, xem ra anh đã nói rất đúng, thương giới mới là lĩnh vực am hiểu nhất của em.
 
- Em cũng cho rằng như vậy.
 
 Dai Fu mỉm cười, nàng cũng biết từ khi mình quay trở về gia tộc, trở thành người thừa kế, sau khi tiến vào thương giới, khí chất cả người đã thay đổi rất nhiều.
 
Vừa nói xong, Dai Fu lại nhìn vào đôi mắt màu đen của Trần Phàm, thấy con ngươi trong suốt của hắn, cảm thán nói:
 
- Chúc mừng anh, honey, bệnh của anh đã hoàn toàn chữa khỏi.
 
Nghe Dai Fu nói, trong lòng Trần Phàm nhiều ít có chút cảm động, theo lời nói của Puxi Sith. Dai Fu tham dự xong một buổi tụ họp của xã hội thượng lưu Anh quốc, không kịp thay quần áo đã vội vàng lên máy bay từ London chạy tới Bangkok.
 
Tất cả chuyện này, chẳng qua Dai Fu lo lắng sau trận giết chóc của hắn, hắn sẽ tái phát bệnh tình!
 
Trong lòng cảm động, Trần Phàm cũng không nói ra miệng mà xấu xa cười nói:
 
- Yêu tinh, hiện tại anh có thể thay đổi giữa hai trạng thái bình thường cùng điên cuồng, em hi vọng anh biết thành loại người nào đây?
 
Nghe được lời nói của Trần Phàm, cặp mắt xanh thẳm của Dai Fu phóng lớn, trong con ngươi hiện lên tia kinh ngạc, sau đó tiến lên một bước ôm cổ Trần Phàm, thổi một hơi nói:
 
- Em thích anh điên cuồng như vậy, để cho em...ách...
 
- Như em mong muốn.
 
Trần Phàm vươn tay nâng bờ mông đầy đặn của Dai Fu, hồng quang trong con ngươi chậm rãi xuất hiện, lệ khí khủng bố, sát ý băng sương đột nhiên bộc phát ra.
 
Cảm thụ được khí tức quen thuộc của Trần Phàm, khí tức làm nàng không bao giờ quên được, trong cơ thể Dai Fu giống như được rót vào chất thuốc kích thích, vô cùng khô nóng, nàng chủ động hôn lên môi Trần Phàm.
 
Bốn đôi môi chạm vào nhau, thân thể Dai Fu khẽ run lên. Trần Phàm cũng ôm chặt nàng vào lòng.
 
- Hô...hô...
 
 Một lát sau, cả người Dai Fu vô lực nằm trong lòng Trần Phàm, thở gấp gáp yếu ớt:
 
- Honey, ôm em vào phòng tắm, trên người có mồ hôi, em muốn tắm rửa trước.
 
- Ân.
 
Trần Phàm lập tức từ trong trạng thái điên cuồng khôi phục lại, cúi đầu hôn lên trán Dai Fu, ôm lấy nàng đi nhanh vào trong.
 
Rất nhanh, Trần Phàm ôm Dai Fu đi vào phòng tắm.
 
Cũng giống như rất nhiều khu nhà cấp cao, phòng tắm của ngôi nhà này chiếm diện tích không nhỏ, trong phòng tắm có một bể tắm rộng tới mười thước vuông hình tròn, đầy đủ tiện nghi.
 
- Honey, đi lấy hai chai rượu ướp lạnh đi nào.
 
Được Trần Phàm buông xuống, Dai Fu nhẹ nhàng mở khóa kéo bộ lễ phục dạ hội, bộ lễ phục màu vàng chậm rãi tuôn chảy trên người nàng, thân hình hoàn mỹ mềm mại hoàn toàn bại lộ dưới ánh đèn, toàn thân chỉ có nịt ngực màu đen, cùng một chiếc quần lót mỏng manh, hoa viên màu kim hoàng sắc thần bí như ẩn như hiện, da thịt trắng noãn bóng loáng lấp lánh dưới ánh đèn, lắc tròng mắt người, hương thơm tulip mê mẩn xuyên thấu tâm hồn.
 
Trần Phàm cố nén ý niệm tử hình Dai Fu ngay tại chỗ, hít sâu một hơi rời khỏi phòng tắm.
 
Chờ khi Trần Phàm cầm hai chai rượu ướp lạnh tiến vào phòng tắm lần nữa, Dai Fu đã cởi xong quần áo, thân thể trần truồng bước vào bể tắm.
 
Trần Phàm buông hai chai rượu ướp lạnh, thuần thục mở ra một chai, sau đó rót hai ly, cởi bỏ khăn tắm, bước vào bể tắm, đi tới bên cạnh Dai Fu, đưa ly rượu tới cho nàng.
 
Dai Fu mỉm cười tiếp nhận, ngẩng chiếc cổ trắng muốt uống một ngụm, nhưng không nuốt xuống, lại đột nhiên chìm người xuống bể nước...
 
Ngay sau đó.
 
Trần Phàm chỉ cảm thấy một cảm giác trơn mượt lạnh lẽo ôm lấy đầu cây thương lan tràn khắp bốn phía thân thể.
 
Trong phút chốc.
 
Cả người Trần Phàm chợt căng cứng, một nỗi khoái cảm không thể diễn tả bằng lời tràn ngập khắp toàn thân.
 
Bàn tay mềm mại của Dai Fu chợt nắm chặt cây thương của hắn, chiếc lưỡi thơm tho quấn quýt lướt lên, chuyển động không dứt, theo sau...dùng sức khẽ hấp...
 
- Tê...
 
Lập tức, hơi thở của Trần Phàm liền trở nên dồn dập. Nguồn truyện: Trà Truyện
 
Hoa lạp!
 
Dai Fu trồi lên mặt nước, tóe nước tung tóe, thân mình nghiêng tới trước, bộ ngực dát sát cây thương, từ dưới lướt lên, nhẹ nhàng cọ xát, bám theo từng trận gợn sóng, cuối cùng dừng lại trước mặt Trần Phàm.
 
- Honey ơi, biến thành điên Đồ Tể, điên cuồng mà muốn em đi...
 
Vừa nói xong, nửa thân trên của Dai Fu lộ ra khỏi mặt nước, thuận tay cầm lên ly rượu đỏ, làn da trắng noãn đỏ ửng, trong con ngươi xanh thẳm toát ra ánh mắt mê ly.
 
Hồng quang lại thoáng hiện trong con ngươi của Trần Phàm, sát ý băng sương lại cuồng bạo bộc phát ra, Trần Phàm đứng thẳng lên, bế xốc Dai Fu.
 
Dai Fu phối hợp ôm cổ Trần Phàm, đôi chân kẹp lấy vòng eo thô dày của hắn.
 
Trần Phàm dùng sức nhấn một cái!
 
- A...
 
Nương theo một tiếng rên rỉ thoải mái, hai người hoàn mỹ kết hợp vào nhau.
 
Kích thích mãnh liệt, làm cổ tay Dai Fu run lên, ly rượu nghiêng qua, rượu đỏ lạnh lẽo đổ xuống, theo khe hở giữa thân thể hai người, chậm rãi chảy xuống, cuối cùng dung hòa ngay địa phương mà cả hai vừa kết hợp...
 
Hai thái cực băng hỏa.
 
Xuân sắc đầy bể tắm.