Người hiền lành một khi bị chọc giận, có thể còn đáng sợ hơn cả ác nhân chân chính, người Lý trí một khi điên cuồng lên, tuyệt đối sẽ là một kẻ điên từ đầu tới đuôi!
Trần Phàm.
Từ khi Trần Phàm quen biết Dai Fu tới nay, Trần Phàm vẫn cảm thấy Dai Fu là người lý trí nhất mà hắn đã từng gặp qua. Mà từ sau khi Dai Fu đi vào Trung Quốc, ở trước mặt Trần Phàm tuy rằng Dai Fu biểu hiện có chút bất thường, Nhưng Trần Phàm vẫn như cũ tin chắc điểm này. Nhưng...Vào chín giờ đêm đó, sau khi Trần Phàm nhận được điện thoại của Dai Fu, thì Trần Phàm không khỏi dao động.
Kẻ điên! Nữ nhân Dai Fu này điên rồi!
Trong lòng Trần Phàm nghĩ như vậy.
Lúc Trần Phàm đi ra cửa tiểu khu, ngoài cửa đỗ một chiếc Busatti Veyron EB16. 4 năm 2004
Ngạc nhiên nhìn thấy chiếc xe này, Trần Phàm chợt ngây ra.
Loại xe này ở Anh quốc chỉ có hai chiếc, trong đó chủ nhân một chiếc chính là ngôi sao bóng đá nước Anh nối Tiếng. David Beckham, mà chủ nhân chiếc còn lại chính là của Dai Fu.
Chiếc Bugatti EB 16. 4 năm 2004 có hai hạng số liệu đánh vỡ nền công nghiệp xe hơi đương kim thế giới. Lúc xe tăng tốc, vận tốc tối đa có thể đạt tới 405. 7 km/h, hơn nữa còn đánh bại kỉ lục 386. 6 km/h mà đoàn xe Convini Six Wheeler lập ra ở trong giải đấu năm xưa, nhanh hơn chừng 19 km/h! Khoảng Thời gian tăng tốc là 2. 9 giây, nhanh hơn so với F1 là 0. 3 gìây giá thành bán ra của mỗi chiếc xe ước chừng Khoảng một triệu hai trăm ngàn usd, tương đương với hai chiếc Ferrari. Nó là xe thể thao nhanh nhất thế giới!
Xe được trang bị động cơ W16 với 4 turbo nén dung tích 7. 999 cm3, có công suất 1. 001 mã lực và mômen xoắn cực đại 1. 250 Nm/2. 200 vòng/phút. Bugatti Veyron có thể tăng tốc từ 0 - 100 km/h chỉ trong 2,, giây, từ 0 - 200 km/h trong 7,, giây và từ 0 - 400 km/h trong vòng chưa tới 1 phút. Vận tốc tối đa mà một chiếc Bugatti Veyron có thể đạt được là 407 km/h nếu đóng mui, khi mở mui thì khoảng 350 km/h.
Có một không hai!
Mắt thấy Trần Phàm đi tới cửa tiểu khu, bước chân dừng lại. Dai Fu mở cửa xe chậm rãi bước xuống, mỉm cười nói: - Honey, anh còn đứng ngây ra đó làm gì?
Nghe được lời nói của Dai Fu. Trần Phàm âm thầm lắc lắc đầu, bất đắc dĩ đi về phía nàng. Mà khi chứng kiến Dai Fu từ trong chiếc Busatti thật phong cách bước xuống, ánh mắt bảo an tiểu khu đều trợn trừng lên!
Trước đó chiếc xe hoa lệ kia đã dùng một cú trôi batile phiêu dật vững vàng dừng ngay trước cửa tiểu khu thì bảo an tiểu khu đã vì tạo hình hoa lệ của chiếc xe thể thao mà giật mình không thôi, hiện giờ, nhìn thấy Dai Fu giống như nữ thần từ trên xe tao nhã bước xuống, bảo an đã trực tiếp trợn tròn hai tròng mắt!
Mỹ nữ thượng hạng phối hợp với xe thể thao đỉnh cấp, đây là một màn chi có thể xuất hiện trong tiểu thuyết cùng phim ảnh thôi, hắn không ngờ mình có diễm phúc nhìn thấy được một màn này.
Mẹ nó, nam nhân kia rốt cục là ai?
Sau thoáng khiếp sợ, bảo an lấy lại tinh thần, đưa ánh mắt nhìn về phía bóng lưng Trần Phàm, trong lòng đã tràn ngập ghen tỵ. Theo hắn xem ra, mỹ nữ thượng hạng cùng xe thể thao đỉnh cấp, cho hắn một thứ, hắn nguyện ý sống ít đi mười năm, nếu cho hắn đủ hai thứ, hắn tình nguyện kiếp sau đầu thai thành heo! - Cô gái điên, xem ra hôm nay cô hạ đủ vốn gốc, lại đem cả chiếc xe này ra để sử dụng sao!
Trần Phàm đi tới trước người Dai Fu, trêu ghẹo nói.
Dai Fu cười thật dễ thương: - Honey, anh thật không biết, đêm nay người đấu với anh trước khi đến đây, đã chiến thắng Xa Vương đứng hàng thứ ba tại Châu Âu. Vì không để chuyện ngoài ý muốn phát sinh, mấy ngày trước tôi đã kêu người đem xe thế thao của tôi vận chuyển theo đường hàng không tới đây.
Nói đến đây, Dai Fu mở trừng hai mắt lên: - Honey, anh cũng không muốn để cho tôi lên giường với nam nhân khác chứ. đúng không?
Trần Phàm á khẩu không trả lời được!
Đúng như lời của Dai Fu. Trần Phàm quả thật không muốn cho Dai Fu lên giường với nam nhân khác. Bởi vì...hắn nhớ rất rõ ràng, lần đầu tiên khi phát sinh quan hệ với Dai Fu. Dai Fu đã chảy máu. Trần Phàm là một người đàn ông Đông phương, trong lòng hắn cũng có di truyền của đàn ông phương Đông, máu hồng đại biểu cho lần đầu tiên của Dai Fu, cũng đã trao cho hắn trách nhiệm nào đó!
Cử việc, bởi vì quan hệ giữa Trần Phàm cùng Dai Fu thập phần vi diệu, hắn chưa bao giờ thực hiện qua thứ gì gọi là trách nhiệm, Nhưng khi Dai Fu lần đầu tiên hướng hắn cầu xin giúp đỡ thì hắn ý thức được, chính mình cần phải làm cái gì cho cô gái này. - Cô gái điên, tôi có một vấn đề.
Trần Phàm lên xe. Bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Dai Fu tựa hồ đoán được Trần Phàm đang muốn nói gì, lúc khởi động xe, khẽ liếm liếm môi nói: - Tôi biết anh muốn hỏi tôi, có phải tôi đã yêu anh rồi hay không chứ gì. - Phải.
Bị Dai Fu nhìn thấu ý tưởng trong nội tâm. Trần Phàm xấu hổ gật gật đầu.
Dai Fu nở nụ cười, cười đến thật quỷ dị: - Honey, nếu đêm nay anh có thể thắng tên hỗn đản kia, tôi sẽ làm nữ nhân của anh!
Tôi sẽ làm nữ nhân của anh!
Ngạc nhiên nghe được Dai Fu nói ra những lời này, Trần Phàm chợt ngẩn ra, theo sau mắng thầm: kẻ điên! Nữ nhân này tuyệt đối điên rồi!
Ngay lúc Dai Fu lái xe cùng Trần Phàm đi đến Vân Sơn. Sở Qua cũng đã đưa người đến Vân Sơn, khiến cho toàn bộ mọi người đều chú ý.
Trong xe. Điền Thảo nhìn trường hợp hỗn loạn bên ngoài cửa sổ, đôi chân mày càng nhíu chặt hơn, hai nắm tay siết chặt đã ướt đẫm mồ hỏi. - Nếu cô sợ thì ở trong xe đi, tôi cam đoan, không ai dám đến quấy rầy cô.
Sở Qua mỉm cười nhìn Điền Thảo nói một câu, sau đó không đợi Điền Thảo trả lời, trực tiếp đẩy cửa xe ra bước xuống. - Cháu trai, đã lâu không gặp cháu.
Sở Qua vừa mới xuống xe, phía sau liền vang lên một thanh âm trầm thấp.
Sở Qua theo bản năng quay đầu lại, rõ ràng nhìn thấy mấy người đàn ông đang hướng bên này đi tới, người đàn ông đầu lĩnh trong đó, thuộc loại nhân vật khi ném tới chỗ nào thì cũng đều sẽ trở thành tiêu điểm ở chỗ đó.
Thân hình của hắn cao lớn mà khôi ngô, đầu trọc, trên đầu trọc còn xăm hình một cô gái trần truồng, nhìn qua làm cho người ta có cảm giác đầy người âm nhu. Nhưng khi người ta nhìn thấy má trái của hắn liền cảm thấy hắn phi thưởng dữ tợn - trên má của hắn có một vết đao khắc sâu nhìn rõ tận xương!
Hàm răng của hắn rất trắng, trong bóng đêm trắng đến chói mắt, lúc hắn nói chuyện, vết sẹo đao trên mặt hơi vặn vẹo lại cùng một chỗ, phối họp với ánh mắt giống như độc xà, khiến cho người ta có loại cảm giác dựng đứng tóc gáy.
Âm trầm, dữ tợn, nguy hiểm.
Đây là cảm giác đầu tiên người đầu trọc này gây ra cho kẻ khác.
Hắn gọi là Hà Lão Lục, người tổ chức giới đua xe ngầm Đông Hải, đồng dạng cũng là nhân vật quan trọng trong Đông Hải, một trong những nguyên lão của Hồng Trúc Bang. - Chú Hà, gần đây cháu học nhiều bài vở, cho nên không tới thưởng xuyên được.
Đối mặt với Hà Lão Lục, mặc dù Sở Qua vốn không sợ trời không sợ đất Nhưng cũng có một chút mất tự nhiên, hắn ra vẻ trấn định hỏi han: - Không biết cháu nhở chú Hà nhường ra sân thi đấu chừng nửa giờ, chú Hà đã an bài được chưa? - Cháu trai lên tiếng, chú làm sao lại dám không làm?
Hà Lão Lục ha ha cười, thần bí nói: - Cháu trai, đêm nay ngoại trừ cháu và đám tiểu vương bát đản đua xe ra, còn có một trận đua quan trọng nữa! - Có đại nhân vật?
Sở Qua lập tức bị khơi gợi lòng hiếu kỳ, ở trong ký ức của hắn, có thế làm cho Hà Lão Lục đánh giá là trận đấu cấp quan trọng, như vậy trận đấu này nhất định là không đơn giản. ít nhất cũng phải là nhân vật quan trọng trong giới đua xe ngầm ở quốc nội tham dự.
Dù sao, Hà Lão Lục là ông chủ phía sau màn lớn nhất của giới đua xe ngầm vùng này! - Đêm nay, tuyền thủ xếp hạng thứ tám trong bài hàng bảng ngầm sẽ đến đua xe cùng một cao thù thần bí tại nơi này.
Hà Lão Lục thả ra quả bom thật lớn, trong ngừ khí lộ ra vẻ đắc ý không hề che giấu - có thể hấp dẫn được tuyền thủ bài danh thứ tám trong giới đua xe thế giới đến đây thi đấu, bãi đua xe ngầm Vân Sơn không cần Thời gian bao lâu, thanh danh sẽ hoàn toàn đại chấn!
Quả nhiên, nghe được tin tức này, miệng của Sở Qua trực tiếp biến thành hình chữ O! - Ha ha, cháu trai, đám tiểu vương bát đản đều đang nhìn cháu kia, cháu đi qua chào họ đi, hiện tại chú cho người phong tỏa quốc lộ, trận đấu của các cháu sẽ bắt đầu sau 20 phút nữa.
Hà Lão Lục cười vỗ vỗ vai Sở Qua, thập phần dùng sức, thiếu chút nữa đã làm Sở Qua ngồi bệt luôn xuống đất.
Sở Qua bị đau làm ra biểu tình thật khó coi, sau đó trong lòng hắn chợt toát ra một ý niệm cô quái: Hà Lão Lục đang hướng mẹ nuôi mình thị uy sao?
Trong lòng hiện lên ý nghĩ này, Sở Qua lại không dám nói ra, mà là gật đầu cười, sau đó lập tức đi về hướng đám người Tạ Lỗi.
Phía trước. Sở Qua nói chuyện cùng Hà Lão Lục, đám người Tạ Lỗi cũng không dám quấy rầy, lúc này nhìn thấy Sở Qua đi tới, bọn hắn lập tức nghênh đón, chỉ nghe đầu lĩnh Tạ Lỗi hỏi: - Sở Qua. Điền Thảo đâu? - Hỏi nhiều như vậy làm gì, mày đừng có giở nhiều trò.
Trước đó nếm khổ ở chỗ Hà Lão Lục, trong lòng Sở Qua rất không vui, lúc này nghe được lời Tạ Lôi, lập tức khinh miệt quét mắt liếc nhìn Tạ Lỗi, theo sau lại nói: - Điền Thảo ở trong xe tao, nàng có chút không thích ứng không khí nơi này, tạm Thời không xuống xe. - Sở Qua, mày thật sự biết giấu người trong xe a!
Nghe được Sở Qua vừa nói như thế. Trịnh Gia Hào đang nấp sau đám người bỗng nhiên tiến lên, vẻ mặt cười lạnh nói: - Bất quá mày cũng không còn giấu được bao lâu, chờ sau khi cuộc đua kết thúc, Điền Thảo sẽ là của tao! - Chỉ bằng mày?
Sở Qua nheo mắt, thân là một thành viên của hiệp hội đua xe Đông Hải, hắn căn bản không hề xem đám ăn chơi trác táng của trung học Tử Kim Sơn nhìn vào trong mắt.
Trịnh Gia Hào cực kỳ tiêu sái ném tàn thuốc trong tay đi: - Sở Qua, nói vậy mày cũng nghe qua hiệp hội đua xe SIS.
Hiệp hội đua xe SIS?
Nghe được lời của Trịnh Gia Hào, Sở Qua không khỏi giật mình!
Hắn quả thật biết hiệp hội đua xe SIS, thậm chí có thể nói không chút nào khoa trương, chỉ cần là người ham đua xe đều biết về hiệp hội này.
Hiệp hội này được thành lập vào thập niên 80, tổng bộ thiết lập tại Hong Kong, đại biểu cho giới đua xe ngầm cao cấp nhất quốc nội.
Làm như đã nhận ra được vẻ kinh Ngạc trên mặt Sở Qua. Trịnh Gia Hào đắc ý nở nụ cười: - Sở Qua. đến lúc này tao cũng không gạt mày, tao là hội viên chính thức của hiệp hội đua xe SIS.
Hội viên chính thức của hiệp hội đua xe SIS?
Sở Qua cả kinh, theo sau cười khẩy nói: - Trịnh Gia Hào, mày lừa kẻ ngốc sao?
Lời tuy nói như vậy, nhưng giọng nói của Sở Qua đã không còn tự tin như trước, bởi vì hắn nghe người ta nói qua. Trịnh Gia Hào vốn lớn lên ở Hong Kong, thẳng đến khi cha hắn khuếch trương làm ăn đến đại lục vào hai năm trước, mới đi đến Đông Hải. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. - Hắc! Có lừa mày hay không, chúng ta có thể xác minh.
Trịnh Gia Hào nói xong, cười tà hướng xe thể thao của Trịnh Gia Hào nhìn thoáng qua.
Ánh mắt kia giống như đang nói với Điền Thảo trong xe: Mày không phải ưa thích giả bộ làm thánh nữ sao? Đêm nay, lão tử biến thánh nữ làm dâm phụ!