Trong lòng cảm thấy kì quái, Lý Tưởng công phu tốt như vậy,
làm sao có thể bị vấp phải đồ đạc trong phòng thiếu chút nữa
trật chân té chứ?
Lý Tưởng cười xuề xòa đáp:
- Dương Tổng có phòng làm việc rất sang trọng, lại biết cách
bài trí, khiến cho tôi được mở rộng tầm mắt, may mắn ta không
có đụng hỏng đồ của Dương tổng, bằng không tôi thật không bồi
thường nổi.
- Không sao, anh cứ tự nhiên.
Dương Tư Niệm thấy không có vấn đề gì lớn cũng không để trong lòng, cúi đầu tiếp tục chuyên tâm xử lí văn kiện.
- Xin lỗi, ở trong công ty tôi thích làm việc công, không muốn
nói đến tình cảm cá nhân, tôi không có nhiều thời gian rảnh,
anh ra điều kiện đi.
- Dương tổng, là cô muốn tôi làm vệ sĩ riêng cho cô, mà không
phải tôi bằng mọi giá muốn vào tập đoàn Khải Lý, cho nên không phải tôi là người nói ra điều kiện mà tập tập đoàn Khải Lý
các người đưa ra điều kiện gì đủ để hấp dẫn tôi mới đúng.
Đôi mi thanh tú của Dương Tư Niệm khẽ nhảy một cái, Lý Tưởng
nói không sai, đích xác tập đoàn Khải Lý cần nhân tài như Lý
Tưởng, mà không phải Lý Tưởng muốn nương nhờ tập đoàn Khải
Lý, trong lòng tuy không vui nhưng cũng không thể hiện ra ngoài
mặt, lãnh đạm nói:
- Nếu là như vậy, ta hãy nói một chút về ưu đãi nhé!
- Thứ nhất là chính thức mời anh vào tập đoàn Khải Lý làm
nhân viên chính thức, hưởng thụ đãi ngộ của trung tầng lãnh
đạo.
- Không vấn đề gì, gia nhập tập đoàn Khải Lý hay không tôi thật không quá quan tâm.
Lý Tưởng cười một tiếng, coi như xí nghiệp đứng đầu thành phố Giang Châu, cả nước có năm trăm xí nghiệp, vô số tinh anh nhân
tài, ai ai cũng tranh giành nhau vào tập đoàn Khải Lý, nhưng đối
với hắn mà nói, thật đúng là không có hứng thú gì gia nhập
tập đoàn Khải Lý, làm một nhân viên.
Nếu không phải tập đoàn Khải Lý là đầu mối duy nhất hắn điều tra được, Dương Tư Niệm có mang tám cỗ kiệu đến rước hắn thì hắn
cũng lười nghe cô nàng cao ngạo này nói chuyện.
Dương Tư Niệm hết ý kiến, nàng có chút nhìn không ra Lý Tưởng, người khác nằm mộng cũng muốn trở thành nhân viên tập đoàn
Khải Lý, nhưng trong mắt Lý Tưởng, phảng phất giống như nàng
bắt hắn phải làm vậy, bất đắc dĩ nói:
- Được, điều thứ hai, bởi vì anh coi như là vệ sĩ riêng của
tôi, nên về phương diện tiền lương, phúc lợi là do tôi tự chi,
tiền lương hàng năm một triệu, cuối năm tiền thưởng ba trăm
ngàn, tuy nhiên hai ngày cuối tuần chưa chắc đã được nghỉ, ngoài ra
nghỉ phép hàng năm không được quá mười lăm ngày.
- Tôi là một người rất lười biếng, phương diện đãi ngộ hay phúc lợi, tôi có thể không so đo, nhưng thời gian với tôi là trên
hết, cô phải cho tôi tự do hoàn toàn.
Lý Tưởng nhướng mày một cái, hắn có rất nhiều chuyện phải
làm, bao gồm điều tra ai là người giật dây, cho nên thời gian
với hắn là trên hết, thế nên hắn cần đầy đủ thời gian.
Dương Tư Niệm lắc đầu nói:
- Không được, tôi rất coi trọng việc giờ giấc, ta không muốn nhân viên dưới quyền mình đi ngược lại.
- Tôi đây, cô đừng có tùy tiện bôi nhọ nhân cách trong sáng của tôi nhé!
Lý Tưởng không nói nên lời, cái thế giới này quả thực nhỏ bé.
- Các người quen biết nhau à?
Dương Tư Niệm ngạc nhiên nhìn hai người hỏi.
- Ai cùng hắn quen biết?
Liễu Huyên tức giận nói.
- Chuyện gì xảy ra ?
Dương Tư Niệm càng nghe càng mơ hồ, không hiểu hai người rốt
cuộc là thế nào, lần đầu tiên gặp mặt mà hai người như có thù với nhau từ kiếp trước, trong lời nói nồng nặc mùi thuốc súng.
Nàng rất thân với Liễu Huyên, dù trong công ty nàng là cấp trên, nhưng quan hệ cả hai rất thân thiết, không phân địa vị, có
chuyện gì cũng kể cho nhau nghe, không dấu chuyện gì.
Nàng cho tới bây giờ không có nghe qua Liễu Huyên nhắc tới Lý
Tưởng, cho nên nàng thấy hai người cãi vã, có chút không rõ.
Lý Tưởng nói :
- Thật ra cũng chỉ là hiểu lầm mà thôi, tôi đi nhà vệ sinh nam, ai sẽ nghĩ tới, Đại tổng giám chúng ta đột nhiên chạy vào,
Dương tổng, cái này cũng không nên trách tôi, con người có ba nhu
cầu rất cấp bách, thần tiên cũng không thể ngăn cản, có phải hay
không?