*Cách thứ nhất là Huyết Sát phải tự động buông tha cho Huyết Gia thì đầu lâu ấn ký trên người họ mới mất đi.
*Cách thứ hai là Huyết Sát tự nguyện chuyển Bá Vương ấn ký cho Đặng Dịch.
*Cách thứ ba là là phải tìm được hạch tâm của Tẩy Lễ Đài mà phá hủy nó..
Hai cách đầu tiên thì chắc chắn không thể nào áp dụng được. Chỉ còn cách thứ ba mà thôi, nhìn chung quanh một lượt, hắn đi chỗ cột đá thứ tư ra một quyền vô cùng mạnh..
“Ầm...Ầm...”
Cả cột đá bị đổ xuống làm cho cả tẩy lễ đài hoàn toàn bị sụp đổ...
Huyết Nguyệt Tam Tôn thấy vậy thì sắc mặt trắng bệnh, tim đột nhiên gia tốc đập thình thịch...
“Mất....Biến mất rồi”
Đúng lúc này, Huyết Tam đột nhiên kinh hỉ kêu lên.
Chỉ thấy trên người hắn ấn kỳ đầu lâu đang dần dần biến mất như kiểu bị một ai đó lau đi vậy...
“Đã xong!!” - Đặng Dịch thấy cảnh này thì mỉm cười, phủi tay như không có chuyện gì xẩy ra vậy. Thực sự lúc này hắn tìm được hạch tâm của Tẩy Lễ Đàn hoàn toàn là do Huyết Văn Luyện ghi chép lại nên chả cần mất nhiều thời gian tìm tòi...
Huyết Nguyệt Tam Tôn nhìn nhau, ánh đồng thời đều lóe lên. Huyết Nhất đi lên phía trước cúi đầu nói:
“Thuộc hạ Huyết Nhất tham kiến thiếu chủ!!”
“Thuộc hạ Huyết Nhị tham kiến thiếu chủ!!”
“Thuộc hạ Huyết Tam tham kiến thiếu chủ!!”
Nghe lời thấy cả ba người đều gọi mình thiếu chủ, Đặng Dịch hài lòng gật đầu. Hắn đang định nói câu gì thì Huyết Nhất lại lên tiếng:
“Thiếu chủ, sáng mai ngài có thể đến Huyết gia một chuyến được không?”
Đặng Dịch nghe vậy thì ngẩn người!! Tò mò hỏi:
“Làm gì?”
“Cũng không có gì khó, thuộc hạ chỉ muốn giới thiệu ân nhân cho toàn bộ mọi người biết mà thôi” – Huyết Nhất cười hiền lành lên tiếng.
Đặng Dịch nhíu mày nhìn Huyết Nhất một chút rồi nói:
“Cũng được, nhưng để sáng mai đi. Hiện tại ta còn phải chấn chỉnh lại Huyết Nguyệt Tông...”
“Vâng!!” - Huyết Nguyệt Tam Tôn đồng thời hô lên.
...
Lúc này, tất cả đệ tử của Huyết Nguyệt Tông đều tập trung ở võ trường. Tất cả mọi việc hôm nay đối với bọn hắn có chút khó tiếp thu...
Lão tổ bị đánh trọng thương, trở thành một phế nhân. Tông chủ thì còn thảm hại hơn, bị mấy cái cọc ghim lên trên bờ tường không rõ sống chết.... Các vị trưởng lão thì đều đi theo một vị thần bí cường giả...
Bọn hắn thực sự không biết phải làm sao..
“Tất cả mọi người chú ý!!”
Trong lúc mọi người còn đang lăn tăn, lo sợ thì một giọng nói vang lên khắp toàn trường.
Chỉ thấy lúc này có một nhóm người đang đứng trên đài quan sát. Nhóm người đó chính là Đặng Dịch cùng các vị trưởng lão của Huyết Nguyệt Tông.
Khi mà mọi người còn không hiểu chuyện gì xẩy ra thì Trường Kỳ với mái tóc đỏ biểu hiện cho Huyết Nô đã đi ra phía trước và nói:
“Chắc hẳn mọi người cũng đã biết và thấy chuyện xảy ra ngày hôm nay, ta cũng không cần phải giải thích gì nữa. Ta xin tuyên bố, từ nay về sau sẽ không còn Huyết Nguyệt Tông trên thiên Chân Đế Quốc này nữa...”
Trường Kỳ vừa dứt lời thì lập tức toàn bộ đệ tử của Huyết Nguyệt Tông rầm rầm bàn tán:
“Cái gì!! Huyết Nguyệt Tông không còn nữa??”
“Chuyện này là thế nào ah!!”
“Như vậy thì về sau chúng ta phải làm sao...”
...
Tất cả các đệ tử lúc này vô cùng hoảng sợ, không còn Huyết Nguyệt Tông cùng nghĩa với việc từ nay về sau bọn họ sẽ không còn tông môn, không còn chỗ để tu luyện nữa....
Đúng lúc này, Đặng Dịch tiến lên phía trước và hét lên:
“Trật tự hết cho at!!!!”
Đặng Dịch vừa dứt lời thì tất cả mọi người đều ngậm mồm, không dám hé một lời nào.
Cảnh tượng Đặng Dịch đánh Huyết Chấn Thiên và Huyết Sát quả thực là đã làm cho bọn họ sinh ra một sự sợ hãi đối với Đặng Dịch.
Nhìn lướt qua tất cả mọi người một lượt, Đặng Dịch trầm giọng nói:
“Từ nay về sau, Huyết Nguyệt Tông đổi thành Huyết Thần Điện”
Lời của Đặng Dịch vừa dứt thì lập tức hơn một vạn đệ tử để ngẩn người.. Nhưng chưa kịp để bọn họ hỏi thì Đặng Dịch lại nói:
“Ta sáng lập ra Huyết Thần Điện, những ai muốn gia nhập thì ở lại, còn ai không muốn gia nhập thì có thể rời đi, ta không bắt ép!!!”
Hắn nói hoàn toàn là sự thực, dù sao hắn cũng không phải tên sát nhân máu lạnh. Ở đây có tận hơn một vạn đệ tử của Huyết Nguyệt Tông... Hắn cũng không muốn đồ sát quá nhiều!!
Đặng Dịch vừa nói xong, lập tức toàn bộ đệ tử bên dưới võ trường mặt đều ngu ngơ, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi không biết phải làm thế nào.
Trong lúc mọi người còn đang suy nghĩ xem có nên đi hay không thì đột nhiên từ trong đó đi ra một nhóm tầm hai mươi người, đi ra khỏi Huyết Nguyệt Tông...
Thấy có người rời đi mà không có vấn đề gì thì lập tức lại có người khác rời đi theo đó....
Một lúc qua đi, đệ tử của Huyết Nguyệt Tông cũng đã rời đi hơn một nửa... Số người rời đi đó hầu hết còn con em của các gia tộc lớn hoặc là những người bị những gia tộc đó lôi kéo đi..
Thấy cảnh này Đặng Dịch cũng không có ngăn cảnh mà hài lòng gật đầu. Thà cứ để bọn hắn rời đi còn hơn là giữ ở lại làm mối họa sau này.
Nhìn một lượt qua chỉ còn hơn hai ngàn người trên võ trường, Đặng Dịch nhàn nhạt nói:
“Các ngươi quyết định ở lại?”
“Vâng!!”
Hai nghìn người này lập tức đồng thanh hô to. Bọn họ cũng không còn lựa chọn nào khác, hầu hết đều là đệ tử có tư chất thấp kém và không có nơi nào để đi...
“Tốt!! Các ngươi quyết định vô cùng sáng suốt!!”
Đặng Dịch hài lòng hô một tiếc, lập tức trong tay tích một ra một huyết cầu tu bằng một quả bóng, vung tay một phát, huyết cầu lập tức từ tay của Đặng Dịch lên trời rồi vỡ tan ra tạo thành một cơn mua nhỏ tưới lên toàn bộ đệ tử ở võ trường. Đặng Dịch lập tức biến những giọt máu đó thành những cây kim nhỏ, đâm vào da thịt của từng người...
Không để mọi người kịp phản ứng, lập tức Đặng Dịch rút toàn bộ máu trong cơ thể của mọi người ra...
“Không!!”
“Ah!!!”
“Cứu ta!!”
“Tha mạng!! Đừng...đừng giết ta!!!”
...
Liên tiếp những tiếp kêu thảm, tiếng cầu xin vang lên nhưng Đặng Dịch cũng không để ý mà tiếp tục rút máu của tất cả ra....
Tất cả hai nghìn người, từng đoàn huyết dịch bị rút ra khỏi cơ thở rồi hội tu về phía tay của Đặng Dịch tạo thành một quả Huyết Cầu khá lớn...
Thấy cảnh tượng này, sáu vị trưởng lão, Trường Kỳ, Huyết Nguyệt Tam Tôn đều không nhịn được rùng mình, nhưng lại không nói được câu gì...
“Tông chủ, có vẻ không ổn lắm” - Huyết Nhất cuối cùng không nhịn được lên tiếng..
Nhưng Đặng Dịch cũng chả thèm để ý mà tiếp tục công việc... Trong đầu hắn không ngừng hiện tiếng thông báo của Hệ Thống:
“Ting”
“Chúc mừng ký chủ giết “Huyết Thần Điện đệ tử”,đạt được 500EXP – 500 Linh Khí - 50 Cực Phẩm Điểm”
“Ting”
“Ting”
...
Huyết Nhất thấy thế thì thở dài một tiếng, lui về phía sau.
Lại một lúc qua đi, toàn bộ máu của hơn hai nghìn người toàn bộ bị Đặng Dịch rút về tạo thành một quả Huyết Cầu khổng lồ, to gấp mười lần quả bóng rổ...
Phía dưới võ trường là hơn hai nghìn cái xác đã bị hụt sạch huyết dịch. Không đợi mấy người trưởng lão nói câu gì, Đặng Dịch đột nhiên tung quả Huyết Cầu lên trời...
Huyết Cầu dần dần bị tách ra nhiều nhiều viên Huyết Đan nhỏ lẻ dầy kín cả bầu trời!!
Ngay sau đó từng viên Huyết Đan đó bay đến trước ngược trái của từng người:
“Huyết Nô” – Đặng Dịch nhắm mặt, hô nhẹ một tiếng.
Lập tức hơn hai nghìn viên Huyết Đan lấy một tốc độ vô cùng kinh khủng đâm xuyên lồng người của mỗi người chui vào trong cơ thể...
Đặng Dịch làm xong tất cả lúc này mới mở mắt ra, thở dài một cái, hơi lảo đảo lui về phía sau, miệng lẩm bẩm: “Đậu phộng, quá mất sức lực mà!!”
Đúng lúc này trong đầu hắn lại vang lên từng tiếng thông báo của hệ thống.
“Ting”
“Chúc mừng ký chủ chế tạo thành công 'Huyết Nô', ban thưởng 100EXP – 100 Linh Khí – 10 Cực Phẩm Diểm”
“Ting”
“Ting”
...
Liên tiếp hơn hai nghìn tiếng thông báo vang lên khiến cho đầu hắn có chút choáng vàng. Còn chưa kịp định thần, tiếng hệ thống lại vang lên:
“Ting”
“Phát hiện lỗi bug cực kì nghiêm trọng, phải chăng sửa chữa?”
Ngay sau đó là một cái bảng hiện lên trước mắt hắn, trên đó có ghi.
- Sửa chữ lỗi -
*Có *Không
Ở góc phải còn có một cái dấu 'X' màu đỏ.
Thấy vậy, Đặng Dịch bĩu môi ấn ngay vào dấu 'X'. Hắn có ngu đâu mà đi sửa lỗi cơ chứ??
Nhưng nào ngờ, vừa ấn vào dấu 'X' thì trước mắt hắn lại hiện lên một dòng chữ:
*Có lỗi xảy ra, xin mời thực hiện lại.
Đặng Dịch thấy vậy liền biết là hệ thống dở trò, liền giơ tay hướng chữ 'Không' ấn tới.
Khi mà tay hắn vừa tới nơi thì không ngờ cái bảng lại hơi nhích sang bên phải chút làm hắn suýt ấn nhầm vào chữ 'Có'
Thở dài nhẹ nhõm một tiếng, Đặng Dịch mới lại cẩn thận từng tí từng tí một dơ tay về phía nút 'Không'. Nhưng nào ngờ được khi mà hắn gần chạm tay vào thì đột nhiên nút 'Không' biến thành 'Có', 'Có' lại biến thành không....
Vội vàng rụt tay lại, Đặng Dịch khó chịu chửi ầm lên trong đầu:
“Cái đậu phộng, ngươi làm thế là có ý gì”
“Ting”
“Xin mời ký chủ nói rõ, hệ thống không hề làm gì cả”
“Lại còn chối, ta cấm ngươi đổi vị trí của 'Có' và 'Không', nghe rõ chưa?” – Đặng Dịch khó chịu nói.
“Ting”
“Hệ thống đã hiểu”
Thấy hệ thống trả lời như vậy, Đặng Dịch lại cẩn thận dơ tay về phía nút 'Không' mà ấn, lần này đến sát gần mà không thấy có biểu hiện gì lạ, Đặng Dịch mới thở phào nhẹ nhóm ấn hẳn vào chữ 'Không'...
“Ting”
“Chức mừng ký chủ sửa lỗi thành công”
Đặng Dịch nghe xong thì ngẩn người, nhìn về phía cái bảng thì chỉ thấy ngón tay hắn đang đè lên một chữ ở bên trái, còn chữ bên phải thì nó ghi một chữ 'Không' rất rõ...
“Con em ngươi!! Ta bảo không được đổi vị trí cơ mà!!” - Đặng Dịch thấy vậy tức giận rống lên
“Ting”
“Ký chủ đã bảo không được đổi vị trí của hai chữ. Hệ thống đã chuyển về đúng vị trí cũ theo lời của ký chủ”