Diệp Hiểu Hạ cảm thấy hàm răng đều run lên. Tuy cô biết chết chỉ là giảm một cấp thôi, nhưng
mà, dưới tình huống này, không khí âm trầm khủng bố tạo thành áp lực tâm lý rất lớn.
"Ách, Khêu Đèn, tôi, tôi, tôi không cố ý..." Diệp Hiểu Hạ nói không lưu loát.
Túy Trong Khêu Đèn lại lắc đầu, an ủi cô: "Không sao." Hắn lấy trong ba lô
ra một cái túi, mở ra, bên trong đều là thịt nướng to bằng ngón tay cái, hắn cầm một nắm lên vứt về phía đám cương thi đang chạy tới chỗ họ.
Diệp Hiểu Hạ không hiểu hắn làm cái gì: "Làm gì vậy?"
"Một lát nữa bọn nó tụ tập lại đây, cô thiêu chúng nó đi!"
"Nhưng, bọn nó sẽ trèo lên đây, chúng ta đứng im sao?"
"Không sao, bản nhân đã có diệu kế!" Cũng không quản không khí hiện tại không
khí khẩn trương cỡ nào, Túy Trong Khêu Đèn lấy bầu rượu ra đổ vào miệng, còn hướng về phía Diệp Hiểu Hạ cười xán lạn.
Nhìn hắn cười Diệp Hiểu Hạ cũng dần dần bình tĩnh lại, không khẩn trương như vừa nãy, vì thế nhìn hắn, gật đầu.
Mắt thấy đám cương thi, quỷ hồn kia càng ngày càng gần, Diệp Hiểu Hạ cũng
càng ngày càng khẩn trương, nhưng Túy Trong Khêu Đèn bên cạnh lại vô
cùng nhàn nhã, vừa uống rượu, vừa vứt thịt nướng ra xung quanh.
Nói đến cũng thật kỳ quái, những cương thi, quỷ hồn kia vốn là định trèo
lên tường, nhưng khi đi đến gần, lại đứng lại tranh nhau thịt nướng.
"Phóng hỏa." Túy Trong Khêu Đèn nhìn chúng tranh thịt nướng, lộ ra hàm răng
trắng sáng, cười đến mức khiến người khác run sợ. Diệp Hiểu Hạ lập tức
làm theo Túy Trong Khêu Đèn sai sử, phóng lửa xung quanh phòng, những
cương thi quỷ hồn ở trong đám lửa giãy dụa vài cái, rồi toàn bộ đều ngã
xuống.
Chẳng lẽ đã chết rồi? Không có khả năng, trên người bọn nó không có giá trị thương tổn, nhưng sao bọn nó lại bất động? Cô thấy lạ, hỏi Túy Trong Khêu Đèn. Túy Trong Khêu Đèn cười hắc hắc: "Chỉ cần tham
ăn, đều sẽ chết vì lưỡi."
Diệp Hiểu Hạ hơi hơi sửng sốt, đột
nhiên nghĩ tới, cô trừng lớn mắt nhìn Túy Trong Khêu Đèn, lại nhìn túi
thịt nướng kia: "Anh bỏ mông hãn dược vào đây!"
"Bây giờ mới nghĩ ra, tôi không thể lừa gạt mình nói cô thông minh."
"Này không thông minh thì không thông minh! Anh thật là vô sỉ! Trên TV nói
chỉ có tiểu nhân mới dùng phương pháp này." Diệp Hiểu Hạ trừng mắt nhìn
hắn một lúc mới nhịn không được bật cười.
"Đúng vậy đúng vậy,
nhưng mà, cũng chỉ có tiểu nhân trên TV mới sống trường mệnh (sống lâu)
a, đại hiệp quang minh lỗi lạc đều chết sớm." Túy Trong Khêu Đèn đối với đánh giá của Diệp Hiểu Hạ không cho rằng đó là chê mà cho rằng đó là
khen.
Phương pháp này tuy vô sỉ, nhưng thật sự là biện pháp tốt.
Một tuần tiếp theo, hai người chỉ ở trong sân này và tiệm tạp hóa bên
ngoài, chẳng những sắp tới cấp 40, mà còn cùng thay được một bộ trang bị lục sắc cấp 40.
Một ánh sáng vàng bay lên xung quanh Diệp Hiểu
Hạ, cô rốt cuộc lên cấp 41, trên mặt cô lộ ra một nụ cười hưng phấn, tốc độ phóng hỏa cũng nhanh hơn. Túy Trong Khêu Đèn vừa vứt thịt nướng, vừa kỳ quái nhìn bộ dáng kia của cô: "Nhặt được vàng? Vui như vậy."
Diệp Hiểu Hạ cũng không trả lời, mà giải quyết xong một đám quái bị hôn mê,
để Túy Trong Khêu Đèn xuống nhặt đồ. Khi Túy Trong Khêu Đèn trèo lên
tường thành, hắn thấy Diệp Hiểu Hạ chìa tay cho hắn xem.
"Tay có vấn đề?"
Hắn nói xong nhận được ánh mắt xem thường của Diệp Hiểu Hạ, bất quá tâm
tình của cô rất tốt, cô tiếp tục lắc tay về phía Túy Trong Khêu Đèn nói: "Xem, chuỗi hạt châu này đẹp nhỉ."
Ánh mắt Túy Trong Khêu Đèn
rốt cuộc rơi xuống cổ tay Diệp Hiểu Hạ, trên cổ tay trắng nõn tinh tế
đeo một chuỗi hạt châu màu xanh lam, ở trong hoàn cảnh u ám này, lại có
một loại hàn ý dày đặc. Thứ này vừa thấy đã biết không phải đồ thường,
vì thế, hắn giơ giơ mi: "Vũ khí?"
"Ân."
"Chuỗi hạt châu là vũ khí cao cấp của Âm Dương Gia, cô lấy ở đâu?"
Diệp Hiểu Hạ cũng không nhỏ nhen, lấy chuỗi hạt châu trên cổ tay, giao dịch
cho Túy Trong Khêu Đèn xem thuộc tính."Từ con điêu hoàng kim tia chớp
rơi ra, thế nào, không tệ nhỉ."
Vô Hoạn Châu: dùng gỗ cây vô hoạn cổ làm thành châu xâu (chuỗi hạt châu), tương truyền là thần khí có
công hiệu đuổi ma trục quỷ, thích hợp đeo trên người. Trang bị lam sắc.
Công kích: 98. Ma pháp +57. Thể chất +5. Nhanh nhẹn +5. Tăng thương tổn
do pháp thuật gây ra: 15%, có 1% tỷ lệ phản xạ kỹ năng đối thủ công
kích. Yêu cầu chức nghiệp: Âm Dương Gia. Yêu cầu cấp bậc: 41.
Túy Trong Khêu Đèn vừa thấy thuộc tính, lông mày nhếch cao, nhịn không được chậc chậc: "Cừ thật, cư nhiên là trang bị lam sắc, trách không được cô
vui như vậy."
(Cấp bậc trang bị mình sẽ để tên hán việt nhé. ví
dụ màu trắng là bạch sắc, màu lục là lục sắc, màu tím là tử sắc nhé. Độ
cao của trang bị theo màu là: Trắng, Lục, Lam, Tím, Vàng, Đen)
Diệp Hiểu Hạ càng cười đến mức không thấy mắt đâu, Túy Trong Khêu Đèn thấy
trong sân lại có quái, giơ tay vứt ra một nắm thịt nướng ra phía đám
cương thi: "Đến, đến, cho tôi thưởng thức uy lực của trang bị lam sắc
một chút."
Cô cũng không nói nhiều, nhảy lên, hai tay vỗ vào
nhau, chỉ thấy hai tay cô một cái biến thành đỏ tươi như màu chu sa, một cái biến thành màu lam nhạt sâu thẳm, tiếp theo một tia lửa từ tay cô
phun ra, dừng lại ở trong phòng, lửa tràn ngập phòng.
Mà công
kích càng lớn, vốn là một mảnh một trăm đỏ rực, bây giờ biến thành hai
trăm.( ý là lúc trước chị đánh chỉ tạo ra thương tổn là -100, còn bây
giờ là -200) Màu đỏ chói mắt kia khiến ánh mắt người xem như bị đốt cháy theo. Hai người đều không kiềm chế được nội tâm kích động, dẫn quái,
thiêu quái càng lưu loát.
Khi hai người đang phóng hỏa thành
nghiện, liền nghe thấy âm thanh gầm lên giận dữ từ xa truyền đến: "Là
người phương nào giương oai ở Phú Xuân sơn trang?" Âm thanh lại sa lại
câm (??), nhưng lại như từ đan điền lao ra, ong ong khiến màng nhĩ của
người nghe đau đớn.
Diệp Hiểu Hạ nhíu mày, ngẩng đầu nhìn theo
chỗ tiếng nói phát ra, chỉ thấy từ chỗ tối một người cao lớn khôi ngô đi ra, trên người hắn mặc áo giáp, bên hông treo một bình rượu vĩ đại, cô
vội vã mở thuộc tính của nó, chỉ thấy bên trên trừ một chữ "Rượu", còn
lại đều là dấu chấm hỏi.
Nguy rồi, là BOSS.
Hai người họ
đối với BOSS cũng không thấy lạ, chỉ là "Rượu" này lại không thể dùng
mấy con BOSS khác đánh đồng, vì Diệp Hiểu Hạ phát hiện ký hiệu BOSS trên đầu nó là màu vàng.
Cô còn chưa kịp nói chuyện, đã thấy Túy
Trong Khêu Đèn từ trên đỉnh nhảy xuống, vừa chạy vừa nói: "Đừng ngừng
phóng lửa, phóng đại chiêu với BOSS!"
Đây là tất nhiên, dù hắn
không nói, Diệp Hiểu Hạ cũng sẽ làm vậy. Chỉ là cô thật sự không ngờ đại chiêu của cô đánh vào BOSS chỉ bay lên một chữ đỏ buồn cười "-1".
Cư nhiên phòng cũng không phá được! Diệp Hiểu Hạ trong lòng cả kinh, ngẩng đầu nhìn thấy, Túy Trong Khêu Đèn vừa tiếp cận "Rượu" vậy mà bị hắn
vung bình rượu lên đập bay ra ngoài, sau đó ầm ầm ngã xuống đất. Một
công kích này khiến lượng máu của Túy Trong Khêu Đèn lập tức rơi mất hơn một nửa, cô khẩn trương, còn chưa kịp bảo Túy Trong Khêu Đèn lui lại,
đã nghe thấy hệ thống kêu.