Crush...Mày thích tao không?

Chương 4

Sáng nào tôi cũng đến lớp vào 6h20, còn cậu ấy có hôm 6h25 mà có hôm là 6h30 mới đến. Tôi để cặp lên bàn rồi ngồi xuống, gục mặt xuống bàn nén một tiếng thở dài. Từ ngày Minh Anh với thằng Hoàng nói tôi thích cậu ấy đến giờ, ngày nào tôi cũng suy nghĩ rất nhiều, riết rồi không biết cậu ấy bước vào thế giới của tôi lúc nào cũng không hay. Tôi lại nén thở dài một lần nữa, ngẩng mặt lên đã thấy cậu ấy đến rồi, BFF của tôi cũng vừa bước tới cửa.

- Đi căn-tin không? – Uyên vừa bước vào đã rủ tôi đi

- Đi chứ, tao đã ăn gì đâu. – Tôi nói lấy tay xoa xoa cái bụng, sáng nào cũng như sáng nào, chỉ chờ con BFF quỷ của tôi đến là hai đứa lại kéo nhau xuống căn-tin của trường mua đồ ăn sáng, mua đồ ăn vặt luôn để ra chơi khỏi phải đi. Tôi với nó cũng hay mua bánh kẹo cho ai thằng con trai trong nhóm lắm, có gì cũng san sẻ cho nhau vậy đó.

- Sao bữa giờ cứ như người thất thần vậy? – Mặt lợn vừa bóc cây kẹo mút nói.

- Thất thần gì đâu, bình thường mà? – Tôi nói, cố tỏ ra bình thường để cái Uyên yên tâm.

- Mày nói thế có chó nó tin mày à! – Nó bóc xong cây kẹo mút tiện tay nhét luôn vào miệng tôi. Tôi lại để người khác lo lắng nữa rồi.

- Không sao thật mà. – Tôi nói, cố cười nụ cười giả tạo. Nói không sao là đang nói dối rồi mà tôi cũng chả biết mình mệt mỏi vì chuyện gì nữa.

Lớp tôi đối diện với một khoảng sân nên lớp tôi độc chiếm khoảng sân đó luôn. Sáng nào tôi đến lớp cũng phải đi qua khoảng sân đó, đi từ dưới căn-tin lên cũng đi qua nó. Tôi lơ đễnh đưa mắt nhìn mấy đứa con trai lớp mình đang chơi cầu. Cuối cấp Một tôi cũng có một khoảng thời gian chơi cầu cùng đám con trai, tôi chơi khá giỏi, nhớ lại khoảng thời gian còn ngây thơ, hồn nhiên đó thật đẹp biết b... Chân tôi vẫn bước đi đều đều, nhưng dường như là chậm hơn khi nãy, ánh mắt chỉ chú tâm vào dáng người cao, gầy không gầy, mập không mập đang chạy cầu trong sân. Mái tóc cắt đầu nấm bồng bềnh theo sự di chuyển của cậu ấy, đôi mắt đen ánh lên tia cười, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng nhoẻn cười, cậu ấy đủ tiêu chuẩn để làm một chàng soái ca nếu như mặt cậu ấy không có mụn. Tôi cứ chú tâm nhìn cậu ấy như vậy, cho đến khi vào đến lớp, ngồi xuống cạnh Uyên rồi tôi vẫn cứ nhìn.

- Làm gì mà nhìn đơ như tượng vậy? – Cái Uyên hỏi tôi

- Đơ đâu mà đơ, tao vẫn là người đấy nhá! – Tôi véo nhẹ má của nó lên làm một bên má đỏ bừng. Dạo này tôi hay như vậy lắm, cứ suy nghĩ một chút là lại đứng đơ ra.

- Thì đúng như thế còn gì! – Uyên vẫn cố cãi đến cuối cùng. Tôi chả nói gì thêm nữa, tập trung cao độ vào ăn uống.

“Tùng, tùng, tùng” Tiếng trống vào lớp vang lên, lúc này thằng Hoàng mới lấp ló ngoài cửa, nó là cờ đỏ nhưng mà chuyên gia đi muộn với lại trốn đi trực.

- Hê lô – Uyên đưa Hoàng một cây bánh Akiko nói.

- Lô lô – Hoàng đáp lại, hai đứa này nhây lắm!

- Đi muộn vậy? – Tôi quay xuống hỏi Hoàng, dù sao cậu ấy cũng chưa vào lớp nên tôi ngồi cạnh con BFF một tí nữa cũng được.

- Ngủ quên. – Hoàng nói.

- Ăn rồi cứ cày game đến khuya đi. Bữa sau lo mà đi sớm đấy, đi muộn cuối tuần tao cho mày ngồi sổ biên bản – Tôi lên giọng đe dọa, lớp tôi sợ ngồi sổ đầu bài lắm, sợ hơn sổ đầu bài đó là biên bản.

- Biết rồi, biết rồi. – Hoàng nói, lấy sổ trực cờ đỏ của mình ra rồi chạy vội đi. Tôi ngồi nói chuyện với Uyên một lúc nữa cậu ấy mới vào, thấy thì thấy rồi nhưng mà tôi kệ, ngó lơ cậu ấy.

- Về chỗ cho tao ngồi. – Cậu ấy nhìn tôi nói. Tôi không nói gì, lặng lẽ đi xuống bàn của mình. 15 phút đầu giờ tổ tôi khá là vắng, cờ đỏ đi trực, liên đội phó cũng đi lo việc trường, lớp trưởng cũng đi lấy sổ đầu bài nốt, bao nhiêu mấy đứa chức lớn trong lớp đều ngồi ở tổ tôi hết. Tôi đứng dậy đi kiểm tra bài tập mấy đứa trong tổ. Kiểm tra mấy đứa bàn dưới xong tôi mới kiểm tra nhóm tôi, Hoàng với Uyên thì tôi miễn rồi, nhìn qua cậu ấy.

- Lấy vở ra tao kiểm tra bài tập. – Nhẹ nhàng nhìn cậu ấy nói

- Tao làm rồi, không cần kiểm tra đâu! – Cậu ấy nói, sáng nào mà cậu ấy chưa làm bài tập đều nói vậy hết, tôi quen quá rồi mà.

- Lấy vở ra mau lên. – Tôi nhẹ nhàng giục cậu ấy một lần nữa, chất giọng cũng có chút nghiêm hơn.

- Thế mày làm chưa? – Cậu ấy quay lại nhìn tôi.

- Làm rồi. Lấy vở mày ra tao kiểm tra. – Tôi sắp hết kiên nhẫn rồi a !!

- Đưa vở mày tao kiểm tra, biết đâu mày lừa tao thì sao? – Cậu ấy lí sự nói.

- Lí sự, đưa vở cho mày chép à! – Tôi nói nhưng vẫn rút vở đưa cho cậu ấy. Cầm vở đập bốp vào đầu cậu ấy tôi đe dọa.

- Lần sau lo mà làm bài tập đi đấy, không thì biết tay tao. – Tôi đe dọa như vậy đến trẻ con còn không sợ.

- Biết rồi – Cậu ấy nói, cầm lấy vở của tôi rồi quay lên, vội vàng chép. Dạo này cậu ấy cởi mở vậy đấy, lúc mà mới chuyển qua tổ tôi ngồi cậu ấy khó gần lắm (Với con BFF của An á), cứ chọc một chút là như con lợn bị chọc tiết kêu rống lên.

- Bố mày đùa với mày à! – Câu nói huyền thoại của cậu ấy khi vừa mới ngồi ở đây.

Nhiều lúc tôi với cái Uyên hay lấy câu đó ra chọc nhau rồi cười. Cậu ấy miệng thì nói vậy nhưng mà cũng không dám chọc con BFF của tôi, cậu ấy sợ nó không cho cậu ấy ngồi, chui gầm bàn là Uyên lấy chân chặn, trèo bàn qua là Uyên lấy tay đẩy ra, nhiều lần cậu ấy phải đứng ở ngoài nói:

- Chị Uyên xinh đẹp, chị Uyên xinh gái cho em vào!

Mỗi lúc như vậy bọn tôi chỉ biết cười chứ không biết nói gì. Bây giờ khác rồi, cậu ấy gần gũi hơn, cởi mở hơn với bọn tôi, nói chuyện với bọn tôi nhiều hơn lúc trước, thật tốt!