Creepypasta Fanfiction 2 ( Nơi cư ngụ của những kẻ mất trí )

Chương 10: Ái nam ái nữ? (phiên ngoại)

Slenderman bật tivi lên xem, thong thả nằm dài trên chiếc sofa yêu thích, hôm nay có Splendorman sang nên ông mới được thoải mái như vậy, em ông coi hộ lũ giặc kia rồi. Trên bản tin, con người đưa tin là gần đây họ tìm thấy nhiều các cô gái độ tuổi còn rất xuân trong rừng Cấm, tất cả khi được tìm thấy đều trong tình trạng không mặc đồ, khi được cảnh sát hỏi họ đều nói mình đã gặp một người rất cao, tay cầm một bông hồng, sau đó thì họ không nhớ gì cả, đồng thời họ hay bị nôn mửa với gặp ác mộng về việc bị cào xé. Nghe đến đoạn "trong rừng Cấm", Slenderman lập tức bật dậy khỏi ghế, cau mày

- Kẻ nào mà lại dám làm loạn ở lãnh địa của ta?

Ông bắt đầu tỏa sóng, lan ra khắp khu rừng, và ông cảm nhận được luồng sóng khác đối chọi với mình. Luồng sóng đó, nó rất quen thuộc, cứ như ông đã từng cảm nhận được luồng sóng đó ở đâu rồi. Splendorman đi từ trên gác xuống, hỏi:

- Anh vừa tỏa sóng à?

- Ừ

- Anh tỏa sóng cái, tụi kia lăn ra chết giấc hết rồi!

Slenderman đi lên tầng, đúng là lũ kia chúng nó nằm hết ra sàn ôm đầu, trừ Masky với Hoodie là ngủ luôn. Jeff gầm khẽ:

- Slendy, tôi sẽ cho ông biết tay....

- Đầu tôi.... - Ben vò tóc

- Ôi! - Sally đang kiểu into the new world (bước vào thế giới mới)

- Má! Cái gì vậy trời??? - LJ quay cuồng.

Slenderman vuốt mặt, thôi thì cũng tại ông không báo với tụi giặc này đi. Jeff trùm một cái gối lên đầu, ép mạnh nó vào đầu mình, mạnh quá đến mức nó lòi dần bông ra, người anh cong như con tôm, nhìn từ xa đúng dáng mông nhìn trần mặt hôn sàn, Splendprman bụm miệng cười khi thấy cái dáng khó coi đó của Jeff. Slenderman nhún vai:

- Có gì đâu, đêm nào ngủ nó chả ngủ ở dáng này.

- Thật hả, em phải chụp lại mới được, hahaha!

Jeff đá cái gối sang một bên, bực bội cầm dao rồi trèo lên bệ cửa sổ, nhảy phắt ra ngoài và chạy vào rừng. Sally mãi mới đứng dậy được, cô bé đi tới chỗ cửa sổ, ngửa mặt nhìn ông

- Ba Slendy ơi, anh Jeff đi đâu vậy?

- Chắc nó lại đi săn rồi, cứ kệ nó.

Bất chợt Slenderman thấy một cái bóng trắng cao cao lướt qua hàng cây rậm rạp, ông rướn người ra ngoài cửa sổ để nhìn rõ, nhưng cái bóng ấy đã biến mất. Splendorman lại gần anh mình, ông cũng nhìn ra ngoài rồi hỏi:

- Slendy, anh trông thấy gì sao?

- Không có gì đâu, muộn rồi, mấy đứa ngủ đi.

- Dạ!

- Đầu tôi.... nó không chịu dừng.... - Ben nãy giờ vẫn chưa dừng vò tóc.

Sally đặt đầu cậu lên chân mình, nói an ủi

- Tội Benny, anh sẽ đỡ mà....

LJ đã lấy lại sức lực, tung tăng chạy xuống nhà lục tủ lạnh từ đời nào rồi.

Splendorman mang Sally với Ben lên giường, ông thích ngủ cùng trẻ con, điều này Slenderman cũng không cấm được, cả ba từ từ chìm vào giấc ngủ.

Slenderman ngồi dựa vào sofa, nhấm một ngụm trà. Ông vẫn chưa hiểu luồng sóng mà ông cảm nhận được hồi nãy, rốt cuộc ông đã từng cảm thấy nó ở đâu? Slenderman cố tìm trong đám kí ức cũ, nhưng vẫn chưa tìn được câu trả lời. Luồng sóng đó giống như hơi của một người thân đã mất tích ngày xưa, nhưng là ai mới được?

Ông đang mải nghĩ thì đúng lúc này Jeff đạp cửa chạy vào, nhảy lên ghế, cầm cánh tay ông che lên mặt. Slenderman nhìn cái mặt dính đầy máu đang thất thần dưới tay mình, ông hỏi

- Cậu sao thế?

- Im! Im! Che cho tôi!

- Chuyện gì đây? Ta chả hiểu.

- Có đứa truy sát tôi!

- Ha, đứa nào gan cùng mình lại đi truy đuổi thằng khùng nhất chỗ này chứ hử?

Cánh cửa bỗng xuất hiện mấy cái xúc tu màu trắng, kèm theo một giọng nói rất dâm đãng

- Người đẹp, em chạy đâu rồi~?

Jeff nấp sau Slenderman, mồ hôi chảy dọc trán anh. Nghe chất giọng, Slenderman không nhận ra ai, tới lúc ông nhìn thấy mấy cái xúc tu trắng quen mắt, ông đứng phắt dậy:

- Ngươi....

Một cái bóng màu trắng cao gần bằng Slenderman hiện ra. Thứ đó mặc một cái áo màu đen dài, chân đi đôi bốt đàn ông cao cổ và đặc biệt, đầu nó đội một cái mũ phớt và mặt của nó, nó không có mắt mũi nhưng có cái miệng rộng đang cười chiếm diện tích trên đấy. Slenderman hơi ngẩn người nhìn thứ trước mặt, dĩ nhiên thứ đó cũng sững người khi thấy ông, nó nói

- Sle.... Slendy?!

- Offender?!

Thứ trước mặt Slenderman ngẩng hẳn mặt lên, đúng là em trai thứ của ông rồi, một thành viên mất tích năm xưa. Giờ trông nó khác quá, răng nó hết sún mà đã trở nên nhọn, người cũng to và cao hơn, em ông thay đổi nhiều phết.

Offenderman là tên đầy đủ của người Slenderman vừa gọi. Ông nhìn thấy ông anh mặt bánh bao từ nhỏ đến lớn luôn ăn mặc lịch sự mất tích của mình, Offenderman dang rộng vòng tay chạy tới ôm Slenderman, ông cũng ôm lại em mình.

- Cuối cùng cũng tìm thấy anh rồi Slendy mặt bánh bao! Không ngờ chỉ lướt qua thái dương hệ thôi mà cũng gặp được anh, đúng là duyên trời định mà!!!

- Ừm...

- He he Slendy à~~

Slenderman đen mặt lại, thằng em ông, cái tay nó, nó đang sờ mông ông. Slenderman tung cước vào mặt Offenderman không chút nể tình, xong ông phủi tay rồi ngồi lại vào ghế, ờ nó thay đổi nhiều lắm, có cái tính biến thái là nó chả sửa. Offenderman xoa má, cười rồi lại gần cái ghế sofa, vừa trông thấy Jeff, ông cười:

- Tìm thấy em rồi nha người đẹp!!!

- OH MY GOSHHHHHH!!! (Ối thánh thần thiên địa ơi)

Jeff nhảy khỏi ghế, chạy quanh nhà, vừa chạy vừa la oai oái, Offenderman cũng đuổi theo sau anh. Nhìn hai thằng thần kinh đuổi bắt nhau qua lại trước mặt, không kiềm chế nổi, Slenderman dùng một xúc tu quấn ngang hông Jeff giơ lên cao, một cái ông dùng giữ Offenderman ra xa anh. Ông nghiêm giọng:

- Giải thích cho ta chuyện này là thế nào đi!

Jeff sầm mặt, không nói gì cả, Offenderman gạt cái xúc tu đen của Slenderman ra, ông khoanh tay cười đầy ẩn ý với anh:

- Để em nói cho, là thế này....

(Một tiếng trước)

Offenderman đang săn mồi ở rìa rừng Cấm, rình được rồi, ông chuẩn bị ăn thì Jeff vô tình đi qua. Giầy của anh đạp vào lá cây gây ra tiếng động, làm con mồi của Offenderman thoát khỏi sự mê muội rồi chạy mất. Bị vuột mất mồi ngon, ông quay ra tính xử đứa phá đám thì chợt sững người khi nhìn vào mặt Jeff. Ông chưa bao giờ thấy khuôn mặt nào đẹp đến thế, hoàn hảo đến thế, Offenderman tới gần làm quen, Jeff không thích nên chạy thục mạng về Slender Mansion, ông có tính độc chiếm khá cao, do đó Offendean đã đuổi theo anh.

- Chuyện là thế đấy

- E... Em biết nó là đực chứ Offender?

- Em biết, em vẫn thích em ấy~~

- Bố không gay! Bố ghét ngươi!

- Thẳng thì anh sẽ bẻ, lúc đó em sẽ chịu thôi người đẹp à~~~

- Ọe... Bố yêu chó còn hơn yêu mày, thể loại dâm tặc!!!

Splendorman nghe thấy tiếng động ồn ào dưới nhà, ông đi xuống, nhìn thấy Offenderman, ông nhào tới ôm, ba anh em nhà Slender đã tạm thời đoàn tụ. Offenderman xin Slenderman cho ở nhờ một đêm để mai đi tìm nhà, ông đồng ý. Jeff thì cả đêm không dám ngủ, nhỡ cái tên kia làm gì lúc anh ngủ thì sao? Đúng như dự đoán, nguyên đêm Offenderman làm phiền Jeff, sáng hôm sau chúng ta được thấy một con gấu trúc mang tên Jeff ngồi ôm chặt tay Slenderman để trốn Offenderman (James: Tội thằng nhỏ).