[Countryhumans France Empire x Indochine] Dương Lệnh Tự Thái Sơn

Chương 22: Qua loa, đại khái

EU nhìn dáng vẻ đăm chiêu của UN trong lòng đột nhiên nặng trĩu xuống rồi nhanh chóng gạt đi.

----------------


Vài ngày sau, France Empire đã hoàn thành đống công văn cần làm ở trụ sở.

Chính thức nghỉ hưu một thời gian sau khi thức đêm làm việc quá nhiều.

Hắn hiện tại đang ở chợ đêm thuộc lãnh thổ Hoa Hạ.

"Thật hiếm thấy. Không ngờ ngươi lại tới đây đấy."

"Vì Tây Sơn đã chết nên ta mới tới tìm ngươi thôi."

"Ồ, vậy thì kệ ngươi."

Qing nở một nụ cười nhẹ, đôi mắt nhắm lại như muốn....

"Đừng có tự ý nhắm mắt ngủ trước mặt ta!"

France Empire ngay lập tức đánh mạnh vào đầu Qing khiến gã phải nhanh chóng mở mắt.

"Chậc, ta chỉ nhắm mắt dưỡng thần một chút thôi mà."

"Nhưng ta thì không."

Hắn gằn giọng khó chịu.

Nhắm mắt như ngủ khi đang nói chuyện với hắn xhính là thiếu tôn trọng hắn, có đươc không?!!!

"Mà ngươi gọi ta qua đây có vụ gì?"

Qing nghe rõ câu hỏi, môi câu lên một nụ cười nhẹ.

"Ngươi biết đứa con trai út của ta không?"

"Không."

"Ừ, ta biết mà."

Gã cười cười lấy ra một tấm ảnh.

"Hiện tại con trai ta đang ở bên thế giới con người, vừa mới xuất phát gần đây cùng với đứa nhóc của Tây Sơn. Ta có thể nhờ ngươi đưa cho nó vài thứ không?"

Nói rồi Qing liền đặt tấm ảnh vào trong tay hắn.

Người trong tấm hình là một thiếu niên vô cùng xinh đẹp, đôi mắt hai màu vàng, đỏ hút mắt đang mỉm cười ôm một bó sen trắng hồng trên tay.

Kế tiếp, gã đặt lên tay France Empire một chiếc túi đỏ nhỏ có ghi một dòng chữ Hán, bên trong là móc khóa hình gấu trúc bằng gỗ, có vẻ được khắc thủ công.

"Đây vốn là vật tùy thân của China, thằng bé luôn luôn mang theo nó nhưng lần này đi không hiểu vì sao lại quên mất. Ta nghe nói ngươi chuẩn bị sang bên đó nên muốn nhờ chút."

"...."

Chỉ vì một cậu con trai mà gọi hắn tới, không phải nói gã đối với hậu thế của mình lạnh nhạt lắm sao???

Quả thật Qing đối với những đứa con của mình không bao giờ có hứng thú để ý nhưng mà China thì khác.

China luôn luôn ngoan ngoãn ở bên cạnh gã, vì gã mà làm mọi thứ.

Lúc nào cũng ngu ngốc như thế, chỉ khát cậu sự chú ý của phụ thân mình.

Ngoài mặt không thể hiện ra không có nghĩa rằng trong lòng không có.

Qing đối với đứa con nhỏ này của mình chính là ngàn phần để ý, vạn phần cưng chiều.

Dù chỉ là một chi tiết nhỏ cũng sẽ không bỏ qua.

"Còn đây là đồ đặt cọc. Ngươi giúp ta đưa thứ này cho nó xong, khi về ta sẽ đưa cho ngươi thứ giá trị hơn."

France Empire nhận lấy thứ đồ đặt cọc kia.

Là một viên bi thủy tinh nhỏ bằng đầu ngón tay, trong suốt.

"Ngươi đùa ta đấy à. Cái này là thủy tinh được luyện từ cát của đất hiếm đấy."

Thứ này đã hiếm lắm rồi, lần sau lấy thứ giá trị hơn thì là cái gì được chứ.

Nhưng mà hắn cũng không có hứng thú thu thập thủy tinh, dù hiếm thật nhưng nếu không có giá trị sử dụng thì cũng như không.

Hay là lấy cái này làm quà cho Đông Dương nhỉ?

"Cũng được. Mà ngươi lấy thông tin ta chuẩn bị tới thế giới con người từ đâu thế hả?"

"Ở chỗ Taiwan đó. Thằng nhóc đó bảo UN chuẩn bị tới thế giới con người một thời gian vì có công việc, có lẽ sẽ mất vài tháng. Vì tính chất công việc và một số lí do nên ngươi và Asean sẽ được đặc cách đi cùng."

"...."

Ê từ từ.

Vậy cái tấm thẻ xác nhận thân phận kia còn có hiệu lực không?

May mà hắn chưa dùng, nếu không chắc phí của rồi.