Hoàng Thượng chạy đến lúc này binh viện trợ của Quan Phủ Dương Châu đến đưa Hoàng Thượng và Mỹ Châu hồi Phủ ( tức là Ngọc Liên)...
Vừa đến nơi cả Phủ hầu như rối lên về việc của công chúa ai nấy đều chạy đi mời Thái Y giỏi nhất để vào chữa cho Công chúa...
- NHưng Thái Y vào bắt mạch rồi nói:
- Muôn tâu Hoàng thượng Công chúa mệnh thể an khang chỉ là do bị xây xát nhẹ, và vết thương ngoài không sao đâu bệ hạ!
_ Nô tài sẽ kê đơn thuốc tẩm bổ cho Công chúa ngay...
Hoàng Thượng thở phào nhẹ nhỏm nói:
- Công chúa không sao là tốt rồi, ngươi đừng truyền bất cứ tin gì loang ra ngoài nếu không....
Thái Y:
- Nô tài xin nghe theo bệ hạ..
Nói xong Hoàng Thượng đi tới nắm tay Ngọc Liên vẫn đang nằm nói:
- Mỹ Châu con không sao là tốt rồi,...
Rồi mọi người đi ra ngoài.......
sáng hôm sau NGọc Liên tỉnh dậy thấy mình đang nằm ở nơi tật là đẹp,..NGọc Liên:
- Đây là đâu?? Tại sao mình không nhớ rõ vậy?? Trong đầu mình chỉ nhớ mình đi theo cảm nhận và gặp một cô gái...Sao mình không nhớ nữa >..
Bỗng người hầu bước vào nói:
- CÔng chúa..Công chúa tỉnh rồii...( hét toáng lên)
Hoàng Thượng mừng rỡ đi vào:
- Mỹ Châu con tỉnh rồi Phụ Hoàng suốt đêm lo cho con, cuối cùng con cũng đã tỉnh..( Ngọc Liên bỡi ngỡ Phụ Hoàng...Hơ chẵng lẽ đây là Đương Kim Hoàng Thượng) Cô vội vàng quỳ xuống..Nhưng Hoàng Thượng đỡ dậy con không cần bái kiến ta..COn còn chưa khoẻ, con cứ đứng lên đi Mỹ châu..
( Ngọc Liên bỡ ngỡ nghĩ thầm: Mỹ Châu công chúa chẵng lẽ mình là công chúa, không được nếu tiếp ntục như vậy mình sẽ mạo danh công chúa sẽ phạm tội khinh quân phạm thượng..NHưng nếu mình nói ra cũng chết, mình nên mượn danh Công Chúa chờ đến tối mình sẽ trốn ra khỏi đây)...
Hoàng Thượng sai người đem bát canh vào và đúc cho Ngọc Liên...
Hoàng Thượng:
- Để Phụ Hoàng đúc cho con ăn...
NGọc Liên:
- Phụ Hoàng, để con tự làm được rồi...
Nhưng hoàng Thượng vẫn nói để Phụ Hoàng đúc cho con.....mệnh thể con chưa khoẻ...VẪn là để Phụ Hoàng làm...
Hoàng THượng múc từng muỗng đúc cho cô...( Cảm giác thật là quen thuộc)
Nhưng cô biết đáng lẽ người nằm đây phải là Công chúa Mỹ Châu nên cô cảm thấy mình cũng có lỗi......
Bạch Băng bế Mỹ Châu vào một ngôi đền hoang và chữa trị, do chất độc quá mạnh nên phải vận công tuy ép được chất độc ra nhưng có thể tỉnh dậy được hay không thì cần phải dùng nhân sâm làm thuốc dẫn, mà loại nhân sâm này chỉ mộc vào ban đêm và sẽ tàn sau nữa canh giờ..Nên Bạch Băng quyết định tối đến sẽ vào rừng kiếm thuốc dẫn cứu NGọc Liên( MỸ Châu)
Bạch Băng:
- Cho dù đánh đổi thứ gì ta cũng sẽ cứu muội NGọc Liên......