Công Chúa Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Sát Gái

Chương 14


Chap 14
Buổi picnic nguy hiểm
Green school.
Cô giáo sau khi "thiết triều" trong phòng hội đồng xong thì đã trở lại lớp học. Lớp học y hệt một cái chợ vỡ. Học sinh nam quát tháo ầm ĩ. Mấy nữ sinh ngắm hắn và Ken rồi kêu la, hét lên. Riêng bọn nó và hắn ngoan hơn, ko gây ồn nhưng nó và hắn thì cắm tai nghe vào rồi… ngủ (==), Ana thì đọc truyện… Conan, Ken thì chải chuốt mình trong gương (@@ bái phục). Cô giáo bây giờ y hệt một mụ la sát, hét tướng lên:
- TRẬT TỰ!!! TẤT CẢ IM LẶNG HẾT CHO TÔI… !!!
Chưa im hẳn. Học sinh vẫn xì xào và trêu đùa nhau.
- Ko im tôi cho hết đi dọn hết cái trường!
Im bặt.
Cô giáo hài lòng với kết quả mình vừa đạt, bắt đầu vào chuyện:
- Tôi có chuyện muốn thông báo…
- Chuyện gì vậy cô? Có giáo viên nào ốm nên được nghỉ tiết ạ?_ một nam sinh phát biểu ý kiến chen ngang lời cô giáo nói.
- Cậu im ngay cho tôi!_ cô giáo điên tiết_ suốt ngày chỉ mong được nghỉ thôi!
- Đúng đó!_ Ana rời khỏi cuốn truyện Conan_ cậu ko được nói như vậy_ thấy cô giáo đang có vẻ hài lòng, Ana cười nham hiểm_ phải nói là hôm nay được nghỉ mấy tiết vậy ạ?

- Haha…
Cô giáo tức xì khói nhưng ko thể làm gì. Ana là ai chứ? Thiên kim đại tiểu thư của tập đoàn thứ 4 TG đó. Cô giáo đành ngậm hột thị bỏ qua.
- Mai chúng ta sẽ có buổi picnic ở núi X_ lớp định hét lên cổ vũ, nhưng bị ánh mắt lườm lườm của cô giáo nên đành thôi_ Ai đăng kí thì lên gặp Hội học sinh. Các em về nhà nhớ chuẩn bị vật dụng tư trang để đi nhá.
- Dạ!_ cả lớp đồng thanh trừ bọn nó và bọn hắn.
- Đến tiết 1 rồi. Các em học cho cẩn thận. Cô đi đây.
- Dạ! Chúng em chào cô!_ đồng thanh lần nữa, còn một số người còn lẩm bẩm_ chúc cô một đi ko trở về.
Cô giáo rời khỏi cũng là lúc cái lớp ồn ào nhất. Ai cũng bàn tán về buổi picnic lần này. Hết 2 tiết, Ana ngoái người lên bàn trên:
- Nhi, dậy đi_ Ana gọi nó_ hôm qua bà ngủ chưa đã hay sao thế?
- Ưm_ nó tỉnh dậy, rút tai phone ra_ hôm qua bận quá. 2h mới ngủ nên vậy.
- Trời! Có cần phải thế ko cơ chứ? Định tự hành hạ mình hả_ Như lo lắng.
- Ko sao_ nó dụi mắt_ bình thường thôi. Có lúc bọn mình đi chơi bar đến hai, ba giờ đêm mà.
- Khác chứ_ Ana nhăn mặt_ đó là chơi. Còn đây là bà làm việc đó biết ko?
- Ừ, tui bít ròy. Nói mãi. Mà bà gọi tui có chuyện gì ko?

Ana giờ mới nhớ ra việc cần nói (chị ơi đãng trí vừa vừa thôi)
- A! Cô giáo bảo là trường mình đi picnic đó. Bà đi ko?
- Hở? Picnic á?_nó suy nghĩ một hồi rồi trả lời_ Ko đi đâu! Tui ở nhà thôi. Chẳng có gì hay cả.
Ana thấy vậy bè xuống nước năn nỉ:
- Đi… Đi mà! Đi đi Nhi!
Nó lạnh giọng:
- Ko là ko!
- Bà đi đi! Cho tui đi cùng với!
- Thì bà cứ đi đi! Ai cấm bà đâu. Rủ tên Ken kìa.
Cuối cùng năn nỉ ko được, Ana đành dùng chiêu cuối:
- Hix! Bà ko thương tui_ mắt long lanh nước, chỉ chực trào ra_ bà ko đi tui giận bà.
- Rồi! Thôi được rồi tôi đi! Mệt bà quá!_ nó thở dài.
- Yeah! Cuối cùng bà cũng chịu đi rồi_ quay sang hỏi Ken_ mấy anh đi ko?
Ken đang ngồi nghe thấy tự nhiên hỏi sang mình thì vội trả lời:
- Ờ. Đi chứ_ Ken nháy mắt_ ra đó xem có bé nào xinh thì ra tán.