Công Chúa Ái Nữ Dong II

Chương 9: Xin Người Nói Yêu Ta ( 3 )

Tô Thiến là người giúp công chúa cosplay, mái tóc giả màu bạc thật dài buông xuống một bên eo, trang phục một màu xanh nước biển đẹp đến rực rỡ, trên tay là một cái ô nho nhỏ. Nói thật, Diệp Nại không biết công chúa cosplay thành nhân vật gì, nhưng đẹp là được rồi. Thật sự rất đẹp a ~~!

"Tiểu Nại.." - Công chúa mỉm cười, nói với người nào đó đang nhìn nàng đến ngẩn ngơ.

Gương mặt Diệp Nại từ từ đỏ bừng, cúi đầu không dám nhìn công chúa.

"Mình đẹp không?"

"Đẹp....đẹp lắm."

Công chúa cười híp mắt đến gần Diệp Nại, nhưng không hiểu sao nụ cười ấy lại có gì đó rất là gian: "Nếu mình đẹp, sao cậu không nhìn mình?"

Diệp Nại đành ngẩng đầu lên. A a~~đúng là rất đẹp......nàng tự nhiên có chút cảm giác...tự ti.

[Này.....cậu là một người rất tuyệt vời, tại sao lại yêu thích một người hầu như mình?]

"Công chúa đúng là rất thích hợp với phong cách này." - Không biết từ lúc nào Tô Thiến đã chen vào giữa hai người, lại còn ra vẻ thích thú bình luận về tạo hình của công chúa. Sau khi nói xong, nàng vẫn xem như không có gì, đưa hai tay ôm lấy vai Diệp Nại. Nàng còn quay lại hỏi Diệp Nại: "Em cũng thấy vậy đúng không? Tiểu Nại."

"Hả? A...Ừm! Đúng thế ạ...." - Không quen bị người lạ đụng chạm, nên Diệp Nại hơi lúng túng, cơ thể hơi rụt lại. Bởi vì đều là con gái, nên rất khó để nói "không thích muốn chị ấy buông tay ra". Nhưng, thật sự thì ngoài công chúa ra Diệp Nại không muốn ai chạm vào mình, nghĩ tới nghĩ lui cố gắng tránh xa một chút.

"Nhưng, chị cũng rất thích phong cách đáng yêu của em."

Công chúa lại cau mày.

[Này này, đủ rồi nhé. Chọc ghẹo cũng nên có giới hạn đấy.]

Công chúa đưa tay, lại lần nữa kéo cái người đang bị ăn đậu phụ kia về phía mình.

"Ồ, tính độc chiếm của công chúa rất mạnh nha." - Tô Thiến mỉm cười.

"Có lẽ thế" - Công chúa cũng cười.

"Như vậy sẽ rất dễ bị ghét đấy" - Tô Thiến vẫn mỉm cười.

"Ừm hử....đúng là khuyết điểm cần phải sửa đổi nhỉ?" - Công chúa vẫn giống người kia, mỉm cười.

".........??!!" - Diệp Nại đứng giữa hai người, thật khó hiểu.

Hai người đang mỉm cười rất tươi, nhưng Diệp Nại lại cảm thấy không khí xung quanh có một sức ép cực lớn. Với lại, có chút lạnh.

"Tiểu Thiến! Nhanh chuẩn bị đi, gần đến chúng ta lên sân khấu rồi."

"OK! Biết rồi." - Cô gái xinh đẹp trả lời, quay đầu cười với Diệp Nại: "Tiểu Nại cũng nên chuẩn bị thêm một chút, khi lên sân khấu đừng quá lo lắng."

Diệp Nại cuối đầu, thật lòng trả lời: "Vâng!"

Tô Thiến để lại một câu như vậy, rồi bỏ đi làm những việc khác.

"Cậu không được nhìn người khác như vậy." - Công chúa đứng một đang lôi kéo Diệp Nại, bất ngờ kề sát vào tai cậu ấy nói một câu.

"Mình không có nhìn người khác." - Diệp Nại lập tức phủ nhận.

"Rõ ràng, từ nãy đến giờ cậu luôn nhìn người ta." - Công chúa ngả người trên lưng Diệp Nại, nàng đang ghen.

"Không.....không có mà..." - Diệp Nại cố gắng giải thích.

"Ngụy biện."

".............."

[Thế là sao? Mình lại làm công chúa tức giận sao? Tại sao dạo này công chúa dễ giận vậy?]

Bởi vì có công chúa tham gia cuộc thi, nên rất nhiều người đến. Khi kết thúc, đội của nàng thuận lợi lấy được giải nổi bật nhất, nhận được 6000 tệ tiền thưởng. Tô Thiến rất phóng khoáng, cầm số tiền lớn đãi tất cả thành viên trong đội một chầu no nê.

"Này này! Cậu đừng có phá của như vậy được không?" - Hội trưởng câu lạc bộ hết cách, kéo Tô Thiến đang cầm tiền giơ cao. Chỉ mong muốn giữ lại được một ít tiền thưởng.

"Ai da, tiểu Vi, cậu đừng có keo kiệt như vậy! Kiếm tiền là để xài mà."

"Tô Thiến, cái đồ phá của này!!" - Hội trưởng tức đến nổ phổi: "Ít nhất cậu cũng phải để lại một ít làm quỹ câu lạc bộ chứ. Bằng không sẽ nghèo chết đấy!"

Cuối cùng, hội trưởng đã bảo vệ được một phần ba số tiền thưởng.

Tô Thiến cầm tiền số tiền còn lại, cả đám tán thành đi ăn buffet. Dù sao chia ra, thì mỗi người chỉ có 50 tệ, là ăn no cành hông lại còn tiết kiệm.

"Thế nào công chúa? Có hứng thú đi ăn đồ ăn bình dân với chúng tôi không?" - Tô Thiến vuốt ve mái tóc dài của công chúa, hành vi thật mờ ám.

Cuộc thi đã kết thúc, nhưng mọi người vẫn còn cosplay. Tang Linh là công chúa, Tô Thiến là hoàng tử, hai người đứng cùng nhau thật xứng đôi.

Diệp Nại đột nhiên cảm thấy khó chịu, cực kì khó chịu.

* * * * *

Tô Thiến thấy kì lạ khi Diệp Nại cứ cúi đầu vào dĩa đồ ăn.

Diệp Nại ăn rất ít, rất chậm rãi, cứ thế từng miếng từng miếng, không hề dừng lại.

"Tiểu Nại!" - Rốt cuộc, đến cả công chúa cũng không nhìn nổi nữa.

"Hử?" - Tay và miệng không ngừng đút và nhai đồ ăn, nghe được công chúa gọi nên ngẩng đầu lên.

"Tiểu Nại, cậu có muốn uống chút nước ép trái cây không?"

"Nước ép trái cây?" - Diệp Nại nghiêng đầu khó hiểu: "Tại sao phải uống nước ép trái cây?"

Công chúa cúi đầu nhìn dĩa đồ ăn: "Ăn quá nhiều dầu mỡ không tốt cho dạ dày."

Một thành viên đứng kế bên, nhịn không nỗi cũng lên tiếng: "Đúng đó, vẫn nên có thêm rau quả, cứ ăn thịt hoài không tốt."

Quá nhiều mỡ? Tất cả đều là thịt? Diệp Nại vẫn liên tục ăn, cuối cùng cũng đã chịu nhìn xuống dĩa đồ ăn của mình.

Trơn bóng đến ngán, thịt nướng, cốt-lết, thịt gà.......Quả nhiên tất cả đều là thịt.

"..............." - Diệp Nại đen mặt, tại sao trong dĩa của nàng toàn là thịt?

"Không ngờ tiểu Nại thích ăn thịt." - Tô Thiến đang cầm một ít sushi, nhìn Diệp Nại cười trêu chọc: "Chị không thích ăn nhiều, sẽ nôn ra."

"Mình cũng không ngờ. Diệp Nại, cậu đã như vậy, mà còn ăn nhiều thịt. Cậu không cảm thấy quá nhiều mỡ sao?"

".............." - Diệp Nại tiếp tục đen mặt.

Không nên nói nữa, nếu mà nói nữa sẽ thấy.......

Muốn...nôn....

"Mình.....mình phải đi WC..."

--------------

Mình nói thêm 1 tý về "cosplay" và "hội hóa trang": thường thì ai cũng nói cosplay là hóa trang ừh thì cũng đúng ^^! Nhưng cosplay là hóa trang theo nhân vật trong truyện, trong tiểu thuyết, trong anime (hoạt hình Nhật). Họ cosplay có nội dung, đầu tư rất đầy đủ cho 1 trang phục, nội dung: giống từ trang điểm, chi tiết quần áo, phụ kiện.......Còn "hội hóa trang" đơn giản là bạn cứ việc hóa trang thôi, có thể chỉ cần một cái mặt nạ thì bạn cũng đang hóa trang đấy ^^! Cho nên, đôi khi xem phim bạn thấy "lễ hội hóa trang" đơn giản là làm theo cái gì mình thích thôi không quan tâm chi tiết.