Còn Nhớ Tên Nhau

Chương 30: 2 ngày 2 đêm p1(21+)

     Lưu Trạch Nguyên lôi cô vào phòng quăng lên giường lớn rồi bước đến khoá trong hết tất cả các cửa ra vào. Bước từng bước chậm rãi đến gần cô. Đưa tay sờ lên gò má đẹp. Thâm hiểm mà nói với cô

- Bạch Ngân Hy, muốn chết sao? Đâu có dễ như vậy. Nếu em chết thì sẽ có rất nhiều người sẽ bồi táng theo em, em muốn.... Lâm Nạp Lan hay Thẩm Hoa Đào

- Không, đừng làm hại họ... Họ ko có tội...a muốn gì ở tôi cũng đc...tha cho họ đi...làm ơn

- Hay tôi để bọn người...

- Không được ...nếu mấy người Lưu Trạch Nguyên có bề gì tôi làm ma cũng không tha cho anh

- Hahahahaaaaa nếu Lưu Trạch Nguyên mà gặp e như vầy thì như thế nào đây. Hay tôi gửi video ân ái của chúng ta cho anh ta làm kỉ vật?

       Anh cười lên chế giễu, ra là lo cho anh, ra là vẫn yêu anh. Vẫn yêu anh nhưng lại rời bỏ anh, vẫn yêu anh nhưng lại dày vò anh...


- Anh gửi cho anh ta nhiều một chút, để anh ta nhanh chóng ko còn yêu tôi nữa, như vậy dù anh có làm gì tôi anh ta cũng ko quản.

- Bạch Ngân Hy, anh ta ko quản em nữa thì tôi quản em, dù có muốn chết cũng phải chết dưới thân của tôi.

- Anh làm gì...anh buông tôi ra... đừng Ân...không, đồ khốn

    Anh ta bắt đầu xé quần áo của cô ra không chừa một mảnh. Bàn tay to lớn làm loạn trên thân thể trắng nõn mê người.

- Đồ khốn? Lần trước tôi phá thân e là e cầu xin tôi đâm vào đi...nhanh một chút...

- Tôi không có...

- Mau quên như vậy... Để tôi nhắc cho em nhớ.

    Anh nói xong liền với tay lấy điện thoại đặt ngay tủ đầu giường, ấn nút phát rồi thong dong đứng đó lột sạch đồ trên người. Từng âm thanh rêи ɾỉ của phụ nữ cứ vang lên, là giọng của cô, liên tục cầu hoang thừa nhận sự xâm nhập của anh ta.


   "-Ân... A......a...không đủ...anh... A.... Nhanh một chút.... Cầu anh...

    - Thật dâʍ đãиɠ"

     "- Tiểu Hy...mau trả lời tôi ...tôi làm em thoải mái không...

     - Ân...a...ưʍ...thoái mái ...a..a...thật thoải mái...a..a...tôi ko chịu nổi... Ânn...aaaaaaaa"

Bạch Ngân Hy nước mắt rơi xuống bịt tai mình lại liên tục lắc đầu nhưng âm thanh đó vẫn tiếp tục vang lên

    "- Ân...a...a ..ân...a...thật sâu...

      - Rên lớn một chút...a...tiếng rên của e thật mê người...hưʍ...kêu nhiều một chút...ha... Tôi hài lòng sẽ uy no em...

     - Aaa...nhanh quá ...thật sướng..a...a

     - Dâʍ đãиɠ

      - Ân...ân...a....a...ưʍ...sướng quá..a.. ko chịu nổi...sẽ chết...chết mất...a....a"

- Là anh gài bẫy tôi, là a cưỡng ép tôi

- Cưỡng ép, tôi sẽ cho em biết thế nào là cưỡng ép.

      Nói đoạn anh ta cầm vật cứng rắn đâm thẳng vào u huyệt không chút lưu tình, không có mật dịch, không có bôi trơn, không chút nhẹ nhàng mà luân động, một tia máu đau đớn chảy ra, cô gào khóc trong vô vọng


- Đauuu...aaaa...buông... hu hu... buông tôi ra...đau quá......huhu

     Anh rút phân thân ra ngoài, dừng lại sự xâm phạm, đưa tay vuốt ve từ vành tai yêu kiều xuống vai rồi xuống tay cô khiêu khích

- Ko..Đừng..huhu...đừng chạm vào tôi

- Hôm trước là tôi cho e uống thuốc kíƈɦ ɖụƈ, còn hôm nay tôi bắt em phải tỉnh táo thừa nhận tôi...

     Giọng nói trầm thấp mạnh mẽ nói ra bốn từ "tỉnh táo thừa nhận" làm cho Bạch Ngân Hy rùng mình muốn bỏ trốn. Cô nén lại đau đớn chống người ngồi dậy muốn chạy.

- Muốn chạy sao? chạy không thoát... mau...đến đây...tôi trừng phạt em...

     Anh ta bắt lấy cổ chân cô kéo lại giữa giường, đè người cô lại ngồi lên rồi bắt đầu hôn xuống. Môi lưỡi anh ta quá điêu luyện hôn đến cô thất thần cả kinh nước bọt quá nhiều bắt đầu chảy xuống cái cằm xinh rồi đến cái cổ bạch ngọc thon thả. Hai tay anh chế trụ tay cô sang hai bên rồi liếʍ ɭáρ vành tai tạo ra âm thanh róc rách rơi vào trong màng nhĩ. Anh hôn xuống cái cổ trắng vẫn còn dấu vết mờ mờ của trận hoan ái trước, anh mút mạnh tô đậm nó lên, anh cắn lên xương quai xanh của cô một cái để lại vết răng hơi rướm máu
- Aaaa... Đau... Buông tôi ra...a

     Bạch Ngân Hy chật vật muốn thoát li nhưng sức lực của anh ta quá lớn cô càng giãy dụa lại càng cảm nhận được bên dưới anh ta càng cứng rắn hơn.

     Anh hôn xuống hai bầu ngực lớn, ngực của cô khá lớn vừa vặn một bàn tay của người đàn ông cao to như anh. Ba vòng đầy đặn eo thon bụng phẳng còn có hõm lưng Venus, làm cơ thể cô trông mê người vô cùng. Anh gặm cắn chán chê rồi lại hút mạnh như muốn hút ra sữa. Luồng một tay xuống kiểm tra mật huyệt.

- A...đừng...mau dừng lại...đừng mà

- Tiểu Ngân Hy, người ta nói những người mới phá thân thường rất ham muốn nha, quả là không sai. Mới dạo đầu một chút em ra nhiều mật dịch như vậy. Đúng là ko thành thật.

     Bạch Ngân Hy bị vạch trần đành bất lực khóc nấc lên. Cô không hiểu, anh ta như rõ từng tất da thịt trên người cô, tùy ý làm loạn kíƈɦ ŧɦíƈɦ dù có phản kháng thế nào cũng làm không lại anh ta
     Lưu Trạch Nguyên buông hai bầu ngực ra, ngồi dậy nhìn hoa huyệt tà mị đôi mắt đánh giá một phen, một ít lông tơ hoa huyệt hồng hào đến hoa môi và hạt châu cũng hồng hồng dụ dỗ người ta đến chà đạp. Tiểu huyệt phấn nộn nhìn thấy dc khe nhỏ hẹp chỉ vừa ngón tay đang chảy ra dâʍ ŧɦủy̠ cùng vài tia máu tươi. Anh nắm chặt cổ chân cô gập gối lên cao kiêu ngạo hôn lên một cái rồi rải nụ hôn dài xuống đùi trong, cúi thấp người hơn hôn lên bụng phẳng mịn làm cả người cô ửng đỏ lên lộ ra vết thương hồng hồng ẩn dưới lớp da được khâu thẫm mỹ từ vụ tai nạn. Anh đau lòng hôn lên nó rồi mang môi lưỡi rơi lên hoa huyệt. Bạch Ngân Hy hơi hoảng hốt, cô rên lên một tiếng lấy tay với xuống cố đẩy người nam nhân ra.

- Ânn...đừng ...a...đừng như vậy...a..a
    Anh chụp tay cô lại, hôn lên hạt châu rồi đưa lưỡi liếm u huyệt, hút lấy mật dịch tiết ra, không ngại ngần nuốt xuống lại hút nhiều hơn làm cô gái run rẩy càng tiết nhiều nước. Cái lưỡi linh hoạt bắt chước động tác làʍ ŧìиɦ của cậu bé liên tục đâm vào rút ra xoay tròn. Môi lưỡi người đang ông này xảo huyệt hành hạ cô.

- A....ân...a...đừng...không nên...a... đừng hút...ân...

    Anh chơi đùa cô đã đời lại buông cô ra không động đậy nữa. Anh ta ôm cô để cô ngồi lên trên người rồi anh tựa người vào đầu giường. Cô khó chịu, cô như rơi vào vực sâu tìиɦ ɖu͙ƈ không thoát ra được, không ai thỏa mãn, cô khóc nấc lên từng tiếng ghé lên vai anh nỉ non.

   

- Ân...tôi khó chịu...ư...còn muốn ân..

- Nếu muốn.... Tự đến động....

      Cô không điều khiển được bản thân, mờ mờ mịt mịt chỉ cảm nhận được anh ta đỡ eo cô đẩy cự vật vào trong thở hắc ra một tiếng cảm thán
- hưmmm....thật chật hẹp....động đi

    Anh ta đan các ngón tay vào tay Bạch Ngân Hy rồi dìu cô luân động. Cô tựa đầu gối xuống giường thẳng người lại ngồi xuống đều đều theo nhịp vách thịt mềm mại cảm nhận cự vật ra vào trong u huyệt rõ ràng đến tự sợi gân máu .

- Ân...a...a..a..thật đầy...ân

- Hưʍ... Tiểu dâm phụ...thả lỏng một chút... Em muốn bấm gãy tôi sao.

- A....a....aaaa....ko đủ....ko đủ...anh mau động...ân...a

- Cầu xin tôi

- A....a....a...a...không...ân...cầu xin anh...mau động....

    

      Mê luyến tìиɦ ɖu͙ƈ hoàn toàn đánh gãy Bạch Ngân Hy, cô không chống trả nữa, cô đầu hàng mà cầu xin anh. Lưu Trạch Nguyên vui vẻ trong lòng bắt lấy cái eo thon vỗ lên mấy cái rồi chế trụ nhanh chóng trừu sáp làm cô gái nhỏ không kiềm được hét lên

- Á...a....a..aaa...aa...thật nhanh... chậm...chậm lại...a...thoái mái quá.... Ân......ưm
    Bạch Ngân Hy trên người như có luồn điện chạy qua run rẩy đổ ập xuống lồng ngực anh ta, áp bộ ngực to xuống ôm cổ anh mà hôn lên lấy lòng. Lưu Trạch Nguyên nam căn không ngừng tiến về phía trước mỗi lần chọc vào đều càng mạnh mẽ và nhanh hơn rút ra dâʍ ŧɦủy̠ ước dẫm vùng bụng rắn chắc của anh. Anh đâm thêm chục lần Bạch Ngân Hy đã lên đỉnh. Thân thể mất lực mà dán chặt lên người anh. Lưu Trạch Nguyên ôm cô ngồi dậy quỳ lên nệm mềm hai tay chống vào đầu giường. Anh kéo ngăn tủ lấy ra cây roi da. Rê phần da rũ rượi lên da thịt cô

- Em yêu...xem tôi trừng phạt em thế nào...bảo đảm sẽ rất thoải mái.

   ....Vút....

    Anh ta giơ roi lên đánh xuống cái lưng trắng muốt của cô, tiếp tục vút roi lên tạo thành dấu X ửng hồng trên da thịt. Sau đó lại đánh lên vai lên mông lên đùi đánh đến ứng đỏ dấu roi. Bạch Ngân Hy đột nhiên bị đánh đau liền khóc lên nhưng chỉ một phút sau cô không còn khóc nữa mỗi roi đánh xuống cô chỉ thấy toàn là kɦoáı ƈảʍ, cô đau đơn rên lên như cô vũ nam nhân sau lưng
- Áaaaa....ân...đau...hưʍ....áaaa...ưʍ...

- Sao...e thấy thế nào....

- Áaaaa.....a...ư....m...đừng...ngừng lại... Áaaa..mau...a... Anh...mau đến...ân... trừng phạt tôi.

- Thật hư hỏng.

      Lưu Trạch Nguyên vứt cây roi xuống đất đến bắt lấy cái mông đầy vết roi đang mời gọi cắm côn th*t vào rồi lập tức luân động vừa mạnh mẽ vừa tàn nhẫn, Bạch Ngân Hy bị cắm cho đầu óc mụ mị cơ thể run rẩy không ngừng

- A...a...ư...sâu quá...a...ưm ...hỏng mất

- Không hỏng được.... Hừm...a...

- Không...sẽ...á....a...a...hỏng....a....hỏng

- A..ưʍ...cái miệng nhỏ phía dưới thật biết mút...thật thoải mái.

- A....ko được...ko chịu nổi...aaa..á...a

      Đâm thêm vài lần anh rút phân thân ra bắn lên cái lưng trơn mịn của cô. Cô không nhịn được mà sụp đổ xuống giường nhưng nhiêu đó đối với anh vẫn chưa đủ anh cho cô uống một viên con nhộng, lại gỡ hộp lấy ống thuốc tiêm vào cho cô một mũi hồi sức. Xong xuôi anh kéo cô xuống giường tiếp tục thúc cự vật thô dài vào trong.