Con Heo Xấu Xí Kia! Em Là Của Riêng Anh

Chương 1: Chương 1


6h30 mẹ nó cất tiếng ca cải lương có 1 ko 2 trong lịch sử:
_ Nhã Uyên dậy ngay cho mẹ!!!
Nó ngáp vài cái rùi bảo:
_ 5 phút nữa mẹ ơi
Rùi tiếp tục công việc nướng giòn chiếc giường công chúa
_DẬY NHANHHHHH- mẹ nó hét toáng lên
Nó lập tức bật dậy như lò xo xoắn phi thẳng vào nhà tắm vscn 30s rùi đi ra thở hổn hển giọng vẫn ngọt như mía lùi
_ Con cảm tạ ông trời đã phú cho mẹ 1 giọng nói vang trời với tần số volume khác cao đấy- nó đăm chiêu suy nghĩ nhưng phát hiện khuôn mặt mami đang xẩm đen không lôi thôi nữa nó vơ vội chiếc cặp chạy ngay xuống nhà dắt xe đi học lun ( công nhận bà này có năng khiếu làm VĐV Maratong đó =_=)
Nó đạp xe thật nhanh đến trương cộng thêm cái thời tiết màu hè nóng nực nó cố gắng hết sức nhưng sao nó cảm thấy con đường dài quá, mồ hôi mẹ mồ hôi con thì nhau chảy trên đôi má ửng hồng, ướt hết áo. Thế mà vẫn iu đời ghê tuy hơi mệt nhọc nhưng công việc ngắm cảnh thì nó không thể bỏ qua. Do tính hậu đậu nó tông vào 1 tên đẹp troai, cao to, mái tóc vuốt keo bóng mượt và cả mùi nước hoa thơm phức nữa

* RẦM *
_ Ui za, oimeoi đau quá huhu,,,,đau chết mất- nó xuýt xó được thế nằm vạ khóc
_ Ê nhóc có sao không ??? - Hắn
_ Ê tên kia đến đây- nó vẫy tay ra hiệu, hắn cũng không hiểu cái gì tiến gần sát nó thì Ôi thôi bị nó đã vào....XYZ, đau quá hắn la lên khuôn mặt tuấn tú bổng trở nên tái mét
_ Trời đất ơi, đau quá , chết con rùi,,,,,- hắn nhảy cẫng lên như thằng điên
_hahaha.....cho cậu hiểu cái cảm giác bị đau mà lại đến hỏi có sao không 1 cách tỉnh bơ như vậy, bộ cậu không có não ah???- nó le lưỡi lêu lêu làm hắn tức sôi máu nhưng đang trong tình trạng "trên mây" nên chỉ biết nhảy cẫng cẫng chả làm được gì cả =_= ( con trai gặp hoàn cảnh lúc này vô dụng thật )
Sau khi trở về với " hành tinh xanh " hắn hắm hè chỉ thẳng vào mặt nó quát lớn
_ Cô quá quắt lắm, đi xe không có mắt đụng vào tôi chưa xin lỗi còn đá vào...thui ko nói loại người như cô mất công tốn calo chả được đéo gì,,,,xí- hắn ngân 1 hơi rõ dài làm nó tức chết chắc theo phong trào nên mặt hắn cũng chả khác gì

_ Hừm.....Đồ chân dài đáng ghét....đừng bao giờ để tui thấy mặt anh nữa.....SỬU NHI- nó bực bội lấy xe đạp đi luôn để lại đằng sau bộ mặt méo sệch " tuy suýt chút nữa nhà tui mất ....nhưng tôi thấy cô khá thú vị rùi đó" hắn nghĩ rùi nhếch mép cười
Nó đạp xe với vận tốc thật nhanh cuối cùng nó cũng đã đến trường, Sao Băng- ngôi trường danh giá ít học sinh có thể vào được nơi đây. Ngối trường to lớn sừng sững trước mặt nó. Nó lụi hụi dắt xe vào trường miệng lầm bầm tính kế trả đũa hắn thì đùng đùng hai cô bạn thân xuất hiện ngáng giữa ( kiểu giang hồ =_=" )
_ Nek bà uyên kia có chỵn gì mà mặt có vẻ giận dữ thế kia- nhỏ Linh
Thấy thế nhỏ Di xen vào hóm hỉnh
_ Haizz,,,,,bà Uyên nhà ta chắc cảm nắng anh nào rùi ....Thế khi nào cho tụi tui xem mắt bạn trai hả??? - nhỏ Di
_ Thui,,,,tui xin hai bà,,,,,đừng có xuyên tạc từ chuyên này mà xuyên qua mấy châu lục nữa,,,,- nó khó chịu gắt gỏng
Thấy có chuyện không hay ập đến và đang ở cấp độ gió giật 12-13 độ nhỏ Linh nghiêm túc
_ Thế có chuyện gì làm Cô nương Nhã Uyên nhà ta buồn vậy hả???
_ Cho em xin 2 chữ " bình Yên" ha,,,,hôm nay tui không có tâm trạng giao lưu đấu khẩu với 2 bà đâu,,,,,,Tại hạ xin cáo từ- Nói xong nó bỏ đi luôn khiến 2 bản mặt ngây thơ vô số tội nhìn nhau ngơ ngác
Vào đến lớp nó thả chiếc cặp xuống cái " PHỊCH" rùi nằm úp xuống bàn lòng không khỏi suy nghĩ về hắn ta rùi thiu thiu ngủ nhưng trống đánh vào học làm nó chán nản, khó chịu hơn. 5 tiết học đầu tuần đối với nó dài như 1 thế kỷ