Con Đường Trọng Sinh Của Nữ Phụ Quân Tẩu

Chương 5: 5 Tức Giận Chất Vấn


Cũng may thứ mà mắt Cố Trăn nhìn không phải là vẻ xấu đẹp của Diệp Kiều, anh nhìn cô gái nhỏ đang dùng một đôi mắt to tròn đầy vẻ vô tội nhìn anh.

Có lẽ những thứ khác cô đã thay đổi, duy chỉ có đôi mắt này vẫn giống như đúc hồi nhỏ.Đôi mắt cô ngập nước, mang theo vẻ vô tội và uất ức, như thể đôi mắt cô biết nói vậy.

Vẻ nghiêm túc trên gương mặt Cố Trăn dần thả lỏng, chỉ là ngay sau đó anh đã nhìn thấy vết bầm do dây thừng tạo thành trên cổ của Diệp Kiều.

Anh chau mày, sắc mặt lại bắt đầu phiếm đen.Diệp Kiều có thể cảm giác được là chiêu trò của cô đã có hiệu quả.

Rõ ràng sự tức giận của Cố Trăn đã hoà hoãn bớt đi rồi, sao bỗng nhiên lại thay đổi thế nhỉ?Diệp Kiều nghe Cố Trăn hỏi, còn cả ánh mắt nhìn cô chằm chằm một cách áp bức khiến áp lực của cô rất lớn.


Thôi vậy, cho dù cô có bản lĩnh thế nào đi nữa thì cũng không đỡ được việc chủ nhân của cơ thể này đi tìm đường chết.

Cái tiết tấu này rõ ràng là anh đang muốn tính sổ với cô.“Em… em… không phải là em cố ý đâu.

Lúc ấy nghe Quế Hương nói mấy câu đó nên em giận quá, nhất thời xúc động nên mới… mới……”Diệp Kiều bày ra vẻ hối hận và áy náy, trong lòng thầm mắng Hà Quế Hương là con quỷ cái tâm cơ châm ngòi ly gián, vong ân bội nghĩa.

Chủ nhân của cơ thể này thật sự là đã hao tâm liệt phế với "chị em tốt", "bạn tốt" như Hà Quế Hương rồi.Cái gì tốt cô đều cho người "chị em tốt" này, bao gồm cả phí sinh hoạt mà Cố Trăn thường gửi cho cô.

Còn cả lương thực trong nhà nữa, hơn phân nửa lương thực đều bị Hà Quế Hương lừa mất, kết quả không hưởng được chút tốt lành nào mà còn bị chơi xấu sau lưng.Thật đúng là một cô gái xấu xa."Giận quá? Nhất thời xúc động? Em có thể lấy tính mạng của mình để đùa giỡn hả? Diệp Kiều, tốt xấu gì em cũng lớn như vậy rồi, rốt cuộc là đầu óc của em có phát triển không đấy? Em làm anh tức chết mất.


Nếu mẹ biết em có thể làm ra mấy chuyện ngu ngốc như vậy thì chỉ sợ mẹ mất rồi cũng không thể yên tâm!”“Thật sự là không phải em cố ý mà, sau này em sẽ không dám nữa!”Hai mắt Diệp Kiều đẫm nước mắt, cô nói một cách đáng thương, cũng chỉ nói một câu như thế.

Không phải là cô không muốn cãi lại, hoặc là vạch trần con quỷ cái tâm cơ Hà Quế Hương kia.

Chỉ là lúc này cô có giải thích nhiều đi nữa thì sợ là Cố Trăn sẽ không tin tưởng.Dù gì thì cho đến bây giờ biểu hiện của chủ nhân cơ thể này không được tốt lắm, mà hình tượng của Hà Quế Hương ở trước mặt mọi người đều là chính diện, là một cô gái vừa dịu dàng, hiểu chuyện lại vừa thông minh.

Nếu so sánh hai người, ai sẽ tin lời giải thích của cô?Nếu cô mà nói nhiều thì phỏng chừng cô sẽ bị người ta cho rằng cô vì trốn tránh trách nhiệm mà vu oan hãm hại cho Hà Quế Hương.

Nếu như Cố Trăn không tin lời của Hà Quế Hương thì anh cũng sẽ không đến nỗi vừa về đến nhà là đã nổi giận đùng đùng, mặt đen như cái gì đấy như vậy.Nếu Diệp Kiều cãi lại thì tất nhiên là Cố Trăn đã có một đống lời dạy dỗ đang đợi Diệp Kiều, muốn uốn nắn em gái của mình lại.Có thể nhìn thấy Diệp Kiều thuận theo mà nhận sai, còn bày ra dáng vẻ vừa sợ hãi lại vừa uất ức thì ngược lại Cố Trăn đã mềm lòng.

Dù sao thì đây cũng là em gái mà anh đã yêu thương từ nhỏ, cho dù anh luôn xụ mặt nghiêm túc dạy dỗ cô thì cũng chỉ là vì muốn tốt cho cô thôi chứ đâu có bỏ rơi cô được?Cố Trăn thầm thở dài trong lòng, anh cũng thấy nghi ngờ về lời nói của Hà Quế Hương.Mới vừa rồi rõ ràng là lời nói của Diệp Kiều có nhắc tới Hà Quế Hương, tuy Cố Trăn không nói ra nhưng anh lại không hề phớt lờ.

Anh có thể trèo lên được vị trí này từ một tên lính quèn của vùng nông thôn thì cũng phải dựa vào không riêng gì năng lực mà còn phải dựa vào cả thủ đoạn nữa..