Còn Chọc Tôi Đánh Anh Thật Đó

Chương 1

Editor: Mai_kari

Beta: Kaori0kawa

Trong một con hẻm nhỏ ở phố người Hoa, một đôi nam nữ không thấy rõ diện mạo đang cười đùa vui vẻ chơi oẳn tù tì, chung quanh cũng có khách qua đường, ngọn đèn đường chiếu rọi sáng rực.

Cặp nam nữ đó thoạt nhìn là Beta rất bình thường, uống tới say khướt, cô gái ăn mặc hở hang, có lẽ gái làng chơi.

Hai người họ tiếp tục chơi oẳn tù tì uống rượu, không chút để ý tới người thanh niên trước mặt, đến tận khi hai bên đụng nhau một cái.

“Con mẹ nó bộ mày không có mắt hả, mày có biết tao là ai không hả?” Người đàn ông lập tức trừng mắt hét.

Nhưng còn chưa kịp nhắm mắt.

Động tác nhìn người trước mặt dần chậm lại, rồi thẳng tắp ngã xuống, cô gái kinh khủng che miệng lại, ngẩng đầu nhìn người thanh niên đối diện.

Người nọ thong thả ngồi xổm xuống, rút ra con dao mỏng đâm thẳng vào trái tim kia, ghét bỏ mà bĩu môi, dùng quần áo của người chết mà lau đi vết máu trên đó, sau đó mới đứng lên.

Cô gái vẫn che miệng lại, cố gắng không hề phát ra tiếng động nào.

Người nọ nhìn cũng chẳng thèm nhìn cô ta 1 cái, xoay người đi nhanh.

Cô gái kia cuối cùng cất tiếng hét to, chung quanh nhanh chóng vang lên tiếng còi cảnh sát.

XXXXXXXXXXXXX

“King, tiền đã được chuyển vào tài khoản của mày rồi, kiểm tra cẩn thận lại đi.” Người bên đầu bên kia nói.

King chỉ mặc mỗi quần jean, nửa thân trần để lõa, chậm rãi buộc mái tóc dài của mình. “Ừ.”

“Có người khá hứng thú với mày đó, muốn ủy thác cho mày một vụ giết người.”

“Kỳ phát tình của tao sắp tới rồi, sắp tới không tiện cho lắm.” King vô tình nói.

“… Mày phát xong rồi gặp cũng được.” Người bên kia cũng cực kỳ hiểu y.

“Vậy tùy đi, không có việc gì thì cúp, tao cần phải ra sân bay đi rồi.” King nói gọn.

“Ok, hẹn gặp lại.” Đối phương cực kỳ thức thời.

Cúp máy, tháo xuống tai nghe bluetooth, King đem mái tóc dài tới eo của mình buộc thành đuôi ngựa, sau đó từ tủ quần áo mặc vào T-shirt, đơn giản dọn dẹp vài món bỏ vào trong hành lý nhỏ, sau đó chốt khóa, dò xét chung quanh nhà 1 chút, rồi tắt điện nước gas, mới mang giầy thể thao xách va ly ra khỏi cửa.

Ở dưới lầu đợi hơn 10 phút, nãy giờ vẫn chưa gọi được chiếc taxi nào, King cực kỳ khó chịu mà lấy chân gõ gõ nhịp.

Thật vất vả mới có 1 chiếc, vậy mà có một đôi nam nữ định chạy tới giành, muốn cướp xe, King lên tiếng: “Này, đây là xe tôi gọi đó.”

Người nam nhân từ khí chất đã cảm nhận được y chỉ là một Omega, bởi vậy cực kỳ thờ ơ mà quay đầu lại nói: “Thì sao?”

King cười cười.

Người nam, người da trắng, ALPHA, một thước tám, cỡ 90kg; Cô gái, quên đi!

King mang kính râm, xách xaly của mình tiến lên, rất chuẩn xác mà đấm một quyền lên, nhắm ngay dạ dày của người nam, thừa dịp người đó khom lưng, thì dùng khuỷu tay cho thêm một quyền vào sau gáy của gã, khiến gã lập tức mềm người té xuống.

Cô gái thét chói tai, King lại chẳng thèm nhìn cô, tự mình mở cửa lên xe, đóng cửa lại hạ cửa xe xuống, nói với gã đàn ông đang ho khan thở dốc trên mặt đất: “Cho nên, đây là xe của tôi.”

XXXXXXXXXXXX

Vừa xuống máy bay liền cảm nhận được luồng không khí đặc biệt ẩm ướt áp suất thấp của một quốc gia Đông Nam Á, King liền ngáp 1 cái, cảm giác quen thuộc khiến cho tâm tình của y thoải mái.

Lúc qua cửa hải quan thì một tên ăn mất 1 đô, y cũng rất vui vẻ mà cho.

Sau đó ngồi xe Tuk-tuk thêm nửa tiếng, tới được nơi ở.

Trước đó hai ngày đã kêu người tới dọn dẹp, nên lúc King mở rộng cửa tiến vào, cảm thấy rất thỏa mãn.

Đây là một chỗ cực kỳ an tĩnh, cách thắng cảnh du lịch khá xa, nên không hề có sự ồn ào chốn du lịch, dân cư chung quanh hoặc là đến chỗ thắng cảnh để buôn bán hoặc là đi làm hướng dẫn du lịch, chỉ có ruộng vườn cách phía sau nhà không xa, thỉnh thoảng sẽ có vài tiếng trâu bò kêu.

Đương nhiên, hiệu quả cách âm của căn nhà này là lúc trước khi y cho xây dựng đã đặc biệt dặn dò kỹ lưỡng.

Đây là một chỗ cực kỳ an toàn, toàn bộ thế giới này không có ai biết được y ở đây, thậm chí ngay cả người liên hệ khẩn cấp của y.

Cho nên chỗ này là một chỗ cực kỳ thư thích, tuy rằng quốc gia này cũng không có giàu có gì, nên căn nhà này thoạt nhìn bên ngoài cũng chỉ mức trung, nhưng trang trí bên trong lại thuộc hàng đẳng cấp.

Một nơi rất thích hợp dùng để vượt qua kỳ phát tình nửa năm một lần.

Làm một sát thủ, King là một sát thủ cực kỳ đặc biệt mang thuộc tính OMEGA, trên trái đất này khẳng định cũng có OMEGA khác làm cái loại công việc dao dính đầy máu người này, thế nhưng sát thủ dạng này trên toàn thế giới đếm ra chắc cũng chỉ năm ngón tay, nhất là cái loại sát thủ không hề che giấu thuộc tính OMEGA của mình.

Nhưng mà OMEGA sát thủ khác trên thế giới đều có ALPHA của mình, chỉ có King, đến giờ vẫn độc thân.

Y không chỉ độc thân, mà y còn là xử nam.

King đi tới phòng tập thể dục, ngồi máy bay suốt mười mấy tiếng đồng hồ, cả người đau nhức.

Bề ngoài cùng vóc người của y đều không hề thua kém ai, do hormone OMEGA ảnh hưởng, nên y nhìn qua tương đối thanh tú, cao một thước bảy, thân hình hơi gầy (chỗ cần phải có thịt đương nhiên sẽ có thịt, ví dụ như mông), do liên quan tới tính chất công việc, mà khuôn mặt của y oai hùng hiên ngang, cơ bụng 8 múi.

ALPHA quấy rầy y không ít, có lúc cũng có BETA, nhưng tất cả đều biết khó mà lui, bị đánh chạy hết rồi.

King có chứng không kiên nhẫn khi tiếp xúc với người khác, theo cách nói đầy khoa học chính là việc chán ghét khi người khác đụng chạm về mặt sinh lý, trong thời gian ngắn diện tích tiếp xúc ít (như bắt tay) thì có thể kiềm chế được một chút, thời gian dài diện tích tiếp xúc nhiều (như ôm chặt không buông) thì sẽ khiến cho y phát điên mà bắt đầu bùng nổ.

Nhưng là một OMEGA, sau khi trưởng thành, cứ mỗi một chu kỳ thì sẽ có vài ngày tiến vào kỳ phát tình, King cũng không ngoại lệ, cho nên y cũng có một người bạn tốt đã nhiều năm gắn bó.

Đây chính là cây gậy massage nhiều công năng tự động mà y đã phải tích góp rất nhiều năm mới có thể mua được, công năng bao quát: Phát nhiệt, rung động, xoay tròn, đè ép, bắn ra tiết tố hỗn hợp thủy giao ALPHA (cái này là cái giá trị nhất) cùng tinh dịch nhân tạo có nhiệt độ thích hợp.

Rời giường vào ngày thứ ba, King phát hiện bản thân mình không thích hợp, sắc mặt ửng hồng, cơ thể mỏi mệt, xương cốt đau nhức, trong bụng nóng như lửa đốt, không nhìn cũng biết phần phía dưới của mình đã cứng lên, phần phía sau thì ẩm ướt phát nhiệt.

“Hừ.” King bĩu môi, từ nhà bếp cầm ra một cái valy đựng nước uống, bánh mì, chocolate … xoay người nằm xuống giường, mở TV bắt đầu xem tin tức, sau đó lấy cây gậy massage đặt lên người.

Qua ba ngày nữa, dựa theo ánh sáng từ bên ngoài chiếu rọi vào trong phòng, King ngẩng đầu lên thở phào một hơi, vô lực mà xoay người, hít một hơi thật sâu để bình phục.

Drap giường dưới người là một mảng hỗn độn, đồ thức ăn dự trữ cũng bị tiêu hao không ít.

Nhưng cơn sóng trong người đã được đẩy lui, King biết kỳ phát tình của mình đã qua.

Cả người bủn rủn, không thể khống chế được cơ thể của mình, nhưng tâm tình lại cực kỳ khoái trá cùng dễ dàng.

Lần thứ hai khi King trở lại New York là đã qua 1 tháng sau đó, y thừa dịp vui vẻ mà đi dạo quanh vui chơi, ở nơi đó chơi thêm một thời gian.

Thu nhập của sát thủ cũng không phải cao ngất trời, nhưng cũng không thiếu thốn, cho nên cuộc sống cũng coi là đầy đủ.

Hơn nữa công việc này cũng tương đối tự do, muốn làm thì làm, khi mệt thì cứ nghỉ ngơi, muốn nghỉ bao lâu cũng được, chỉ cần còn có tiền tiêu.

Đương nhiên, con người đều cần phải làm việc, King ngoại trừ làm việc, còn có chuyện quan trọng hơn, nên không thể không trở lại thành thị không có ban đêm ngợp trong vàng son kia.

Mới vừa đáp xuống sân nay, mở điện thoại di động, liền nhận được điện thoại của Shane, King khinh bỉ nhìn nhìn camera bốn phía, biết tên khoa học gia quái lạ kia lại đang giám thị tất cả.

“Hello King! Nghỉ vui không?” Shane cười to ân cần thăm hỏi. “Nhìn sắc mặt hồng nhuận, da trơn truột, hai mắt như nước trong veo lòe lòe chiếu sáng của mày, khẳng định đã trải qua được một kỳ phát tình tràn đầy tốt đẹp rồi ha?”

Quỷ nó, từ camera có thể thấy rõ được đến thế sao?

King cúp máy, đi tới hướng một người thanh niên đang đứng cách y không xa.

“Còn khá tốt.” King nói chính là thật, cho nên tâm tình của y cũng không coi là tệ.

“Vậy có muốn tiếp nhận vụ đó không?” Shane hỏi.

“Mày đang nói cái vụ trước đó à? Vậy nói thử nghe xem.” King nói.

“Vậy trực tiếp cùng tao đi gặp người đi.” Shane nói. “Là một ông già hòa ái dễ gần lắm đó.”

Thế là King ngay cả nhà cũng chưa kịp về, đã bị kéo đi gặp, theo lời Shane nói, là một đại gia.

Địa điểm là bên trong căn phòng của một khách sạn ở Manhattan, King còn mặc quần jean cùng T-Shirt màu xám, thiếu chút nữa bị ngăn lại, mắt thấy King nhịn không được chuẩn bị xoay người rời đi, Shane cười hì hì cùng bảo vệ đưa ra danh thiếp, sau đó được cho vào, còn được đi thang máy đặc biệt.

Cửa thang máy vừa được mở, trực giác của King bắt đầu căng thẳng, ở tầng này, cứ cách một khoảng lại có một anh bạn mặc đồ đen đứng, cao to uy mãnh tựa như hung thần ác sát, ai cũng là ALPHA, ai cũng mang trên người hai cây súng là ít nhất, cùng một cây dao.

King yên lặng quay đầu nhìn Shane, Shane bị nhìn tới áp lực, nhưng vẫn cười hì hì: “Yên tâm, chúng ta là bạn chí cốt mà, tao nhất định không bán mày đâu.”

King yên lặng tỏ vẻ hoài nghi, tên khốn này không chỉ một lần đem y đi bán, sau đó cũng là y tự trốn đi, hai người họ chia nửa tiền.

Trước khi vào căn phòng kia, hai người đều bị lục soát người, bị mấy quét qua mấy cái cũng không có gì, nhưng đến khi có người chuẩn bị tiến lên dùng tay lục soát, thì chân mày của King nhất thời nhíu chặt.

“Ê ê, tên khốn này không thích bị người khác chạm vào đâu, nếu không anh lấy máy quét quét thêm mấy lần nữa đi.” Shane hoà giải.

Bảo vệ cũng nhíu mày nhìn bọn họ, sau thời gian giằng co, King cuối cùng rất không tình nguyện mà từ dưới nách, đầu gối, mắt cá chân, bên trái thắt lưng, giữa tóc, rút ra một số dao mỏng.

Sắc mặt bảo vệ nhất thời đặc sắc, Shane bưng mắt không đành lòng nhìn thẳng.

“Hết rồi,” King nói.

Cuối cùng hai người họ được cho vào phòng.

Trong phòng hương trà bốn phía, là loại trà Trung Quốc, cùng một ông già châu Á gầy cười tủm tỉm chờ họ tiến vào.

“Tóm lại, ông là một đặc công Mỹ, ngây người ở Trung Quốc vài năm, gần đây bị bại lộ, khó khăn lắm mới trốn thoát được, thế nhưng một thứ quan trọng gì đó lại bị đám người Trung Quốc lấy đi?” Vừa uống trà vừa buồn chán cắt móng tay, vừa nghe ông già kia kể chuyện, King luôn rất giản lược mà làm ra một cái tổng kết. “Vậy là ông muốn giết cái tên người Trung Quốc kia để lấy lại thứ đó?”

Ông cười nói: “Cũng gần vậy.”

King nhún vai: “Nghe qua cũng không mấy khó, bao nhiêu tiền?”

“Thế nhưng,” Ông còn nói. “Tên kia không dễ dàng đưa thứ đó cho cậu đâu, vì vậy trước tiên tôi cần cậu tiếp xúc gần bên hắn, lừa gạt được sự tin tưởng của hắn, vào trong nhà của hắn, mở được cái tủ sắt lấy đi phần văn kiện đó, cuối cùng nhằm cơ hội thuận tiện mà giết hắn.”

King đứng dậy nói: “Bye-bye!”

Ông già: “…”

Shane mở miệng: “Này, King nhà tôi là một đứa nhóc thành thật, kỳ thực không thích gạt người lắm.”

Ông già nói: “Chưa thử mà.”

King đột nhiên xoay người, cầm lấy cái cái giũa tiến lên kèm hai bên đầu của ông: “Tôi chưa từng dùng giũa giết người, ông nói tôi có nên thử xem không?”

Nhất thời có vài người nâng súng lên nhằm vào họ.

Shane cả người chịu không nổi, che mặt không đành lòng nhìn thẳng.

Ông lão ha hả nở nụ cười: “Thanh niên tài cao mật lớn, rất tốt, tôi rất thích cậu. Nếu không cậu cứ thử đi? Thù lao là 5.000.000 dolla Mỹ.”

“Bao nhiêu?” King nhíu mày.

“5.000.000 dolla Mỹ.” Ông nói lại 1 lần.

King buông ông lão ra, dùng cái giũa gõ ngón tay.

Thế là ông lão còn nói: “Tôi có thể đặt cọc trước cho cậu phân nửa.”

King lắc đầu: “Tôi không cần phân nửa, cho tôi 1/10 là được.”

Ông lão ngẩng người, sau đó gật đầu: “Không thành vấn đề, biết tự cho mình 1 đường lui, tôi càng lúc càng xem trọng cậu rồi.”