- cô cần gì phải suy nghĩ nữa, bố cháu là soái ca ngôn tình đấy....
- soái ca ngôn tình cũng có nhiều kiểu mà....
- vậy ý cô là.....
- con biết cô đang nghĩ gì sao?
- cô lại muốn thử thách bố cháu chứ gì? Cháu biết mà....
- vậy bé Bông có thể giúp cô được không? Thời gian qua bố Dũng đối xử với cô cũng không tốt nhé....
- cháu phải giúp cô như thế nào, với lại cháu không đứng về phía bố mà lại đứng về phe cô thì có chút gì đó hơi kỳ....
- cô sẽ đưa Bông đi siêu thị nè, đưa Bông đi công viên nước....
Con bé tỏ vẻ suy nghĩ rồi nói với Lan....
- Thôi được rồi, cháu sẽ giúp cô lần này....
Lan nhìn con bé nháy mắt rồi cả hai cô cháu cũng cười, đã quá lâu rồi cái cảm giác thân thiết này biến mất, bây giờ nó quay lại khiến Lan hạnh phúc không từ ngữ nào có thể miêu tả được....
Lúc này Dũng đang ở dưới phòng khách, anh nhìn thấy cô giúp việc thì bỗng nảy ra một suy nghĩ, nghĩ tới bố Lan ở nhà một mình không ai cơm nước, không ai chăm sóc. Rồi lại nghĩ đến bố lan từ trước đến giờ một thân một mình nuôi Lan khôn lớn, anh nghĩ mình cần phải làm gì đó để cuộc sống của ông tốt hơn....
Dũng đi đến chỗ cô giúp việc rồi nói với cô ấy...
- Tôi có một việc muốn nhờ cô giúp...
- cậu chủ cứ nói đi, chuyện gì cũng được ạ...
- Tôi muốn cô đến làm việc cho một người...
- là ai vậy cậu....
- bố vợ tương lai của tôi....
- nhưng..... Công việc ở đây thì sao?
- vài ngày nữa bà vú sẽ lên đây làm lại. Mà tôi lại không muốn cô về quê vì cô làm việc rất tốt. Cô cứ yên tâm đi tôi sẽ trả lương nên mức lương sẽ không thể thấp....
- Cái đó thì tôi không quan trọng, cậu bảo tôi làm cho ai thì tôi sẽ làm cho người đó...
- Vậy thì tốt quá, ngày mai cô có thể qua đó làm việc, công việc ở đây tôi có thể tự lo được....
Dũng chưa bao giờ cảm thấy mình làm một điều gì đó mà lại có độ quan tâm đến người khác như thế. Dường như tình yêu có thể thay đổi mọi thứ, kể cả tính cách sỏi đá trong con người của anh ta....
Đứng mãi một lúc lâu mà không thấy bé Bông xuống, Dũng sốt ruột đi lên xem tình hình như thế nào. Đi lên thì thấy con bé đang dựa vào góc tường, trong lòng lại có chút giật mình bất an...
- con gái, có chuyện gì hay sao?
- con gọi nãy giờ mà cô ấy không thèm ra mở cửa. Xem ra cô ấy không muốn lấy bố rồi....
- sao có thể có chuyện như thế? Cô ấy rất yêu quý con mà...
- nhưng mà thời gian qua con đối xử với cô ấy rất tệ. Chắc cô ấy hết yêu con rồi...
- Thế bây giờ mình phải làm như thế nào đây....
- Bố yêu cô ấy à?
- Con bé này, nếu không yêu sao bố lại muốn lấy cô ấy chứ...
- thì con hỏi vậy cho chắc ấy mà. Để từ từ con tìm cách, nhưng mà bố cũng phải thể hiện đi chứ, thời gian qua bố cứ đi hết với người phụ nữ này đến người phụ nữ khác, cô ấy không tin bố là phải thôi...
- Bố thề với con là suốt thời gian qua bố đâu có đi với ai, chỉ có mỗi cô ấy thôi...
- sao không biết được, truyện người lớn phức tạp lắm...
Con bé nói rồi đi về phòng, để lại một mình Dũng đứng đó ngơ ngác, đến chính bản thân anh cũng chẳng biết mình đang làm cái gì nữa....
Lại nói đến Thành, tâm trạng có chút không vui nên anh ta đi đến quán bar, nhưng tại đây thì anh ta lại gặp Trang, cô ta đi đến chỗ Thành rồi ngồi xuống bên cạnh anh ta...
- Tôi có thể ngồi đây được không?
Thành vẫn tập trung uống rượu mà không nói gì với cô ta, những thứ xung quanh anh ra dường như chẳng lọt vào trong suy nghĩ của anh ta một chút nào.....
- nhìn anh có vẻ giống như đang thất tình....
Thành đưa ly rượu nên uống rồi nhìn Trang cười nhạt...
- rồi sao?
Trang vừa rót rượu vào cốc vừa nói với Thành:
- tôi thậm chí còn biết được người con gái đó là ai nữa kìa...
- ( Nhíu mày) Cô là ai?
- tôi là ai không quan trọng, quan trọng là tôi có thể giúp anh có được người con gái đó...
- chuyện này không đến lượt cô xen vào, cuộc sống của tôi rất ít khi phụ thuộc vào người khác, nhất là trong chuyện tình cảm.
- nhưng trong trường hợp này nếu như anh không phụ thuộc vào tôi thì anh chắc chắn không có được cô ta.
- vậy cô thử nói xem, có thể giúp gì được cho tôi....
- anh chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ tìm cách có được thân thể của cô ta trước rồi mới đến tình cảm hay sao....
- cô bớt ngớ ngẩn đi....
Thành lướt qua cô ta một lượt rồi ngay lập tức nhận ra dã tâm trong đôi mắt của cô ta. Đúng là anh rất muốn có được Lan nhưng là tình cảm là trái tim của cô gái ấy chứ không phải là cái thân xác kia. Bây giờ là thời buổi nào rồi mà còn nghĩ đến chuyện chiếm thân xác. Người ta yêu nhau rồi ngủ với nhau trăm ngàn tỉ lượt đến khi chia tay vẫn có thể đi lấy người khác cơ mà. Làm gì có chuyện chỉ ngủ với nhau một lần mà có thể kiểm soát nhau cả đời...
- anh không tin tưởng vào khả năng của mình à?
Câu nói của cô ta ẩn chứa sự giễu cợt.
- ý cô là như thế nào?
- chuyện gì sẽ xảy ra nếu như cô ta thấy anh là một con người vừa có tiền tài vừa có danh vọng, hơn nữa chuyện chăn gối lại là một con mãnh thú...
Nói xong câu đó thì cô ta đưa tay lên ngực Thành vẽ một vòng tròn nhìn Thành bằng ánh mắt vô cùng khiêu khích...
- Anh là một con chim ưng? Hay là một con chim họa mi yếu mềm vuốt mãi không cứng....
- cuộc sống của tôi tôi tự biết lo. Nếu như cô muốn có được gã đàn ông đó thì tự thân vận động đi. Hay chính bản thân cô cũng không có khả năng khiến cho anh ta phải chết mê chết mệt nên mới đi tìm người khác giúp sức....
- Tôi đang có ý muốn giúp anh đấy...( có chút tức giận)
- Nếu tôi muốn tôi sẽ tự làm, cô xem ra cũng chỉ được cái vẻ bề ngoài, còn bên trong chắc chắn đã cũ nát nên mới khiến người đàn ông đó không có hứng thú...
- Anh đúng là đồ ngu dốt...
- cô Im miệng lại ngay cho tôi. Cuộc sống của tôi không đến lượt cô xía vào....
Nói xong câu đó thì Thành đứng dậy đi về. Anh ta chính là muốn Lan nghĩ đến anh ta cả đời chứ không phải là khinh thường anh ta đến hết đời. Một thằng đàn ông hèn hạ nhất chính là trở thành con rối cho người khác, mà anh ta thì thừa đủ thông minh để tránh cái trường hợp ấy...
Trang không đạt được mục đích của mình thì vô cùng tức giận. Cô ta nắm chặt lấy cái ly, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào trong ly rượu....
- con đàn bà đáng chết, nếu mày lọt vào tay tao thì chắc chắn tao sẽ cắt cổ mày, sẽ đổ đầy máu của mày vào trong cái ly này....
Cái ánh mắt của cô ta lúc này chẳng khác gì một con quỷ, có điều vẫn không thể nào hiểu được tại sao cô ta lại tham lam độc ác tới như vậy. Trong khi cô ta có tất cả những gì mà cô ta đã mong muốn khi rời khỏi Dũng. Hay là bởi vì cuộc sống tình cảm của cô ta vốn dĩ không được như những gì mà người khác thấy ở bên ngoài. Cô ta căn bản chẳng khác gì một con búp bê tình dục cho tên giám đốc ở công ty bên Mỹ kia dằn xéo?
Khi đã ngà ngà men rượu cô ta điên cuồng bấm một dãy số rồi gọi đi.
- alo, tôi muốn anh tìm cho tôi 1, 2 người có thể kín tiếng một chút...
- Cô muốn làm gì( tên luật sư kia nhăn mặt)
- tôi muốn bắt cóc cô ta...
- cô điên rồi...
- Anh đúng là một tên ngu đần. Nếu như bắt cóc được cô ta thì chắc chắn chúng ta sẽ có được rất nhiều lợi ích. Anh ta chẳng phải rất yêu thương nó hay sao, biết đâu sẽ đổi lại cho chúng ta được số cổ phần mà anh ta đang có được....
- cô nghĩ là anh ta sẽ vì một người phụ nữ mà đánh đổi cả sự nghiệp của mình à..
- ( Cười nhạt) vậy thì anh không hiểu người đàn ông đó rồi....
Cô ta tắt điện thoại rồi cười phá lên " Dũng à, tôi sẽ cho anh nếm trải lại cái cảm giác mất tất cả cùng một lúc nó đau đớn như thế nào. Bây giờ so với trước đây có lẽ còn đau đớn hơn gấp trăm lần ấy nhỉ"
Cô ta đi lang thang ngoài đường như một kẻ ngớ ngẩn đến khi trời sáng, đến chính cô ta cũng không thể hiểu được mình làm tất cả là vì còn yêu thương Dũng, hay là vì cô ta cảm thấy ghen tị vì những gì mà Lan có được....
Cái ánh mắt khi Dũng nhìn Lan khiến cho cô ta cảm thấy muốn phát điên, cô ta đã từng nghĩ là khi mình rời bỏ Dũng thì Dũng sẽ không bao giờ yêu thương hoặc nhìn anh bằng ánh mắt giống như trước đây đã từng nhìn cô ta. Thật không ngờ.....
Tại nhà Dũng....
Lan bước xuống dưới nhà thì thấy đồ ăn sáng đã được chuẩn bị sẵn, mặc dù là cô dậy rất sớm....
Đi xuống thêm một chút nữa thì thấy vali của cô giúp việc đang để ngay ở cửa, còn đang ngạc nhiên vì không biết chuyện gì xảy ra thì đã nghe tiếng cô giúp việc.....
- cô dậy rồi đấy à...
- Cô ơi cô chuẩn bị đi đâu vậy.....
- Cô chưa biết chuyện gì sao? Bây giờ tôi chuyển đến nhà cô để làm..
- nhà cháu sao? Nhưng tại sao vậy ạ?
- chuyện này là do cậu chủ, cậu ấy muốn tôi đến chăm sóc cho bố cô mà....
Lan thậm chí còn chưa nghe Dũng nói đến chuyện này, lúc này thì Dũng cũng đi từ trên nhà xuống, vừa thấy Dũng là Lan lập tức hỏi.
- chuyện này là sao? Anh chưa nói gì với em về chuyện này mà?
- anh đâu có cơ hội để nói với em... Em cứ tránh mặt anh còn gì.
Câu nói nói này của Dũng lại khơi lại câu chuyện của buổi tối hôm qua khiến cho Lan đỏ mặt.
- anh thấy bố bây giờ ở nhà một mình cơm nước rất bất tiện. Trước sau gì chúng ta cũng sẽ lấy nhau nên anh muốn chăm sóc bố một chút...
- ai sẽ lấy anh chứ...
Dũng dường như không quan tâm đến câu nói của Lan mấy, anh lại tiếp tục nói...
- sau này chúng ta lấy nhau rồi thì anh sẽ đón bố về đây sống luôn. Anh từ nhỏ không có bố mẹ nên chắc chắn sẽ coi bố của em giống y như bố của anh vậy...
Lan bị câu nói này của Dũng cảm động đến gần như muốn khóc. Cái ý nghĩ sẽ thử thách, sẽ làm khó tình cảm của Dũng gần như tan biến hoàn toàn, tựa như nó chưa từng xuất hiện....
Mọi thứ đều được Dũng thực hiện bằng hành động chứ không phải là vài câu nói hứa suông, đưa cô giúp việc đến để chăm sóc cho bố Lan chính là một minh chứng...
- em có đi cùng anh đến nhà bố luôn không? Bây giờ anh sẽ đưa cô giúp việc tới đó...
- để em lên gọi con gái đã, có lẽ con bé vẫn còn đang ngủ....
Lan còn chưa kịp đi lên thì thấy bé Bông đi xuống, con bé đã thay đồ đi giày dép đầy đủ hết rồi...
- Cô không cần phải gọi cháu đâu, cháu cũng muốn đến thăm ông, muốn ăn đồ ăn do ông nấu. Ông nấu ăn ngon lắm...
Thế rồi cả bốn người đều lên xe đến nhà của ông Vương, ông Vương khi nhìn thấy nhiều người như thế đến nhà mình thì cảm thấy rất kinh ngạc, đặc biệt là khi ông nhìn thấy Dũng....
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh khiến cho Lan chẳng có cơ hội để nói với bố mình từ trước, cô biết bố là đang rất ngạc nhiên, nhưng nhất định cô sẽ từ từ nói cho bố hiểu.....
Mặc dù chẳng hiểu chuyện gì đã xảy ra nhưng khi thấy khách đến nhà thì ông Vương vẫn niềm nở tiếp đón...
Một lát sau đó thì ông Vương tìm cách gọi Lan ra để nói chuyện riêng...
- chuyện này là sao hả con...
- con đưa con rể tương lai về để gặp bố mà...
- chuyện quan trọng như thế sao con có thể tùy tiện mang ra đùa giỡn...
- con nói thật đó, con sẽ lấy người đàn ông ấy. Hôm nay anh ấy tới đây chính là muốn xin phép bố...
- chuyện này không được...
- bố không đồng ý là bởi vì anh ấy có con rồi hay sao?
- cái đó không quan trọng, nhưng còn cậu Thành thì sao...
- Con với anh Thành từ trước tới giờ đâu có quan hệ gì đâu bố. Anh ấy chắc chắn sẽ tìm được một người phụ nữ hợp với mình mà..
- con càng nói khiến bố càng rối. À còn cô kia là ai? cô ấy tới đây làm gì thế?
- cô ấy tới đây để phụ giúp bố cơm nước nhà cửa...
- thôi không phải vẽ vời như thế. Bố có một mình ăn uống sao chẳng được....
- nhưng mà có muốn bố được sống một tuổi già an nhàn chứ không phải vất vả như trước đây nữa....
- bố không cần đâu. Bố đi sửa xe thì lấy đâu ra tiền mà trả lương giúp việc cho người ta....
- chuyện lương Bố cứ để con, con có thể lo được...
- nhưng mà....
- thôi chuyện này không nói nữa bố nhé. Bố cũng phải để con gái báo hiếu với bố chứ, bố vất vả vì con bao nhiêu lâu rồi....
- Nhưng mà Lan này...
- Sao vậy bố?
- con để cô ấy ở đây làm việc cũng được, nhưng mà cái chuyện cưới xin của con thì từ từ hãy để cho cậu kia nói với bố. Hai đứa cứ từ từ tìm hiểu đi đã....
Lan nhìn bố rồi cười, cũng biết là bố đang cảm thấy vui nhưng có lẽ bố muốn mọi thứ chắc chắn hơn nên mới nói với Lan như vậy.