“Nếu tôi gặp được người mình thích tôi sẽ không dấu diếm.
Diễn viên chỉ là nghề nghiệp, tôi không thể vì nghề nghiệp mà từ bỏ tình cảm, cảm xúc của bản thân.
Hơn nữa, việc che dấu việc yêu đương chính là phương thức làm tổn thương đối phương nhất.
Mà bản thân tôi không muốn người mình thích phải chịu đựng bất cứ tổn thương nào.”Tần Mục nhìn thẳng vào mắt cô, kiên định nói ra từng câu từng chữ.
Ánh mắt đen nhánh sâu thẳm đó khiến cô cảm giác anh đang thổ lộ với mình vậy.Mặt cô hơi ửng đỏ, cố gắng khắc chế cái suy nghĩ với vẩn của bản thân, cô thở dài một hơi: “Thầy Tần, cảm ơn anh nhé! Tôi đã suy nghĩ thông suốt rồi.
Anh cũng sớm về nghỉ ngơi đi, chúc anh ngủ ngon.”Dù cho Tương Miểu là một tra nam, trong giới giải trí này có rất nhiều người giống anh ta thì cô cũng không bởi vậy mà mất đi niềm tin.
Ít nhất nam thần của cô về sau cũng sẽ trở thành một người bạn trai lí tưởng, tuyệt vời chứ không phải một tên cặn bã.“Vậy em cũng nghỉ ngơi sớm đi.” Tần Mục thấy sắc mặt cô đã khôi phục như ngày bình thường, trên mặt lại phảng phất ý cười, nội tâm đang treo lơ lửng của anh mới yên tâm hạ xuống.Tác phẩm《 Non Sông Ngày Mai 》 là một bộ phim lấy đề tài chiến tranh thời dân quốc làm chủ đề.
Phân cảnh của nữ thứ như cô không nhiều lắm, ở đoàn phim được hơn hai tháng, Thương Ngôn đã hoàn thành xong tất cả cảnh quay.Cảnh cuối cùng của cô được lên kế hoạch quay trong ngày hôm nay, do phó đạo diễn phụ trách giám sát.Trong cảnh này, Chu Viễn Phi đã phát hiện Tần Mạn Yên lấy cắp chìa khóa.
Hắn lập tức sai người áp giải cô tới nhà lao tra tấn lấy lời khai.“Nói!” Chu Viễn Phi bực tức hung hăng đánh lên mặt cô một cái tát đau điếng, lực đạo rất mạnh khiến gò má trắng trẻo sưng lên in hằn năm đầu ngón tay.“Cô đem chìa khóa cho ai? Là ai cho cô cái gan lấy cắp chìa khóa từ tay tôi?” Tần Mạn Yên nghiêng đầu đè nén cái đau mím chặt môi không trả lời,“Cô là người do quốc dân Đảng phái tới?” Chu Viễn Phi giật cò súng trong tay, áp sát vào huyệt thái dương cô ép buộc, “Nói! Bằng không tôi sẽ bắn chết cô!”Tần Mạn Yên khẽ nở nụ cười quyến rũ: “Muốn tôi khai ra cũng dễ thôi.
Anh chỉ cần mang tôi chiếc hộp gỗ trong thư phòng, tôi sẽ nói cho anh chân tướng.”Chu Viễn Phi không biết trong hộp có gì nhưng vẫn sai người tới lấy đem đến đây đưa cho Tần Mạn Yên.
Cô chậm rãi hộp gỗ ra, lấy chiếc khăn tay cẩn thận chạm vào nó.Chậm rãi đứng lên, lạnh giọng nói: “Tôi chỉ là một người phụ nữ, đem bản thân bán rẻ lấy tiền, nào có gan lớn đến vậy.
Tôi đánh cắp chìa khóa, bởi vì …”Lời còn chưa dứt tầm mắt cô đã hướng ra phía cửa sổ, Chu Viễn Phi gắt gao nhìn cô chằm chằm chờ đợi đáp án còn dang dở.
Cô lại đột nhiên nắm khăn tay thấp giọng cười: “Tôi có hơi nóng, mở cửa sổ ra được không?”Sau đó cô liền đi tới chỗ cửa sổ mở nó ra, hít thật sâu bầu không khí trong lành bên ngoài, không có chút nào do dự mà nhảy xuống.Ánh trăng chiếu sáng, máu tươi trên mặt đất lan ra, giống như đóa hoa bỉ ngạn kiều diễm tỏa hương.Trên tay cô gắt gao nắm chặt chiếc khăn tay, là chiếc khăn tay Phương Minh Tân tặng lại cho cô vào bữa tiệc khiêu vũ đó.“Cắt!” Phó đạo diễn đối cầm loa trắng hô to một tiếng, Tiểu Nhã vội vã chạy tới đỡ cô dậy.
“Chúc mừng Tiểu Ngôn đã hoàn thành cảnh quay!” Nhân viên trong đoàn hoan hô chúc mừng, cùng nhau đem hoa tươi và bánh kem tới trước mặt cô.
“Cảm ơn mọi người!”Cảnh quay này của cô kết thúc lúc rạng sáng, vốn dĩ quay sau sẽ trực tiếp ra sân bay.Không ngờ rằng nhân viên trong đoàn lại chuẩn bị thứ này.Bọn họ cùng Tiểu Nhã quây lại thành một vòng tròn xung quanh cô, đem Thương Ngôn trở thành chủ nhật bữa tiệc.“Chị Ngôn Ngôn! Tuần sau mới là sinh nhật chị nhưng tụi em tổ chức sớm cho chị.” Thương Ngôn mấp máy đếm mấy ngọn nến trên bánh, trên mặt lộ ra biểu tình khó hiểu: “Tổng cộng mười tám cây nên sao?” Nói đoạn cô tùy ý rút ra hai cây nên rồi mỉm cười: “Rõ ràng vào đúng tuần sau tôi mới mười sáu tuổi.”Tất cả bọn họ đều phì cười, hùa theo nói: “Thương Ngôn vĩnh viễn là cô gái tuổi mười sáu siêu cấp vô địch xinh đẹp!”Bữa tiệc bất ngờ diễn ra hết sức thuận lợi, sau khi thổi nến cô liền dùng dao nhựa cắt bánh kem thành từng miếng nhỏ chia cho mọi người.Phân chia bánh xong, cô mới ôm từng người một chào tạm biệt.Khi nhận quay bộ phim này, đạo diễn Trần đã nghiêm cấm các diễn viên không được tiếp nhận chương trình thực tế hay làm đại diện nhãn hàng nào, gây ra sự xáo trộn lịch quay.
Cho nên lịch trình sắp tới của cô rất dày đặc, vừa rời khỏi đoàn phim Thương Ngôn lập tức tới thành phố B.Trước khi lên máy bay cô chỉ kịp gửi cho Tần Mục một dòng tin nhắn: Thầy Tần, tôi đã hoàn thành xong các cảnh quay rồi.
Khoảng thời gian qua xin cảm ơn anh đã giúp đỡ tôi.
Hẹn gặp anh vào buổi họp báo ra mắt phim.------oOo------.