Có Mèo Trong Tay Muốn Gì Được Nấy

Chương 9: 9 Bắt Được Một Tiểu An



Editor: SusanTuy nói mèo lại muốn chạy đi nhưng thật ra tới tối Quý Nhất Nhiên liền đưa Trần Tiểu An trở về khách sạn —— đến kịp lúc trước khi Dư Hoán kết thúc công việc.

Dư Hoán vừa quay về phòng liền thấy Trần Tiểu An nằm sấp trên đất giống như một miếng bánh mèo [1].
[1]
Dư Hoán đi qua chạm vào cái mũi nhỏ hồng hồng của Trần Tiểu An: “Sao không có sức sống gì hết vậy?”.

Đam Mỹ Sắc
Trần Tiểu An nghĩ thầm, tại mệt á, Quý Nhất Nhiên đưa cậu đi ký một đống tài liệu luôn, lại còn tìm nhà tạo mẫu đến chụp hình cho cậu nữa, làm xong hết thì trời vẫn chưa tối nên Quý Nhất Nhiên vội vã y như trong phim “Speed” [2] mà chạy về khách sạn của đoàn phim, rồi lại mang cậu trở về phòng.

Trần Tiểu An còn chưa kịp hoàn hồn thì Dư Hoán đã về.
[2]
Dư Hoán ôm Trần Tiểu An đi vào trong, anh thấy thức ăn cho mèo ở trong chậu không vơi đi miếng nào thì hỏi: “Ăn không vô à? Bị bệnh ư?”
Trần Tiểu An thoát ra khỏi vòng tay của Dư Hoán, cậu nhảy xuống đất chạy vài vòng đuổi theo cái đuôi của mình rồi dừng lại ngẩng đầu nhìn Dư Hoán, đắc ý “meo” vài tiếng, ý là: “Không bị bệnh, hồi nãy tui ra ngoài chơi nên dĩ nhiên là chưa ăn đồ ăn anh chuẩn bị cho tui á… Xem tui buổi diễn một buổi sinh long hoạt hổ nè!”
Nhưng vẫn mệt, hổ không di chuyển nỗi nữa, Trần Tiểu An lại tiếp tục nằm bò ra đất, Dư Hoán không hiểu mèo con đang làm cái gì, bèn bế cậu lên: “Mày vẫn không muốn ăn đồ ăn ư? Cái miệng kén chọn thế.”
Vì vậy Trần Tiểu An lại ăn một ít cá con do Dư Hoán tự làm.
Dư Hoán quay thêm một tuần nữa thì đóng máy.

Trong bộ phim này anh diễn vai khách mời nên cảnh quay cũng không nhiều, vì vậy quay tầm một tháng là xong.

Trần Tiểu An liền theo Dư Hoán trở về nhà anh ở Tuyên Thành.
Lần trước vô tình đụng phải con quỷ ở phim trường, sau đó thông qua Lâm Thiên Dân cậu mới biết được lai lịch của bản thân.

Lúc đó Lâm Thiên Dân nói rất khoa trương nên Trần Tiểu An còn tưởng rằng sau này sẽ có người đến tìm cậu.

Không ngờ tới giờ vẫn sóng êm biển lặng, xem ra trước kia thật sự là chưa từng có ai nhìn thấy hình người của Trần Tiểu An, bằng không thì với sự phô trương như vậy cũng không đến mức chẳng có ai tìm tới cửa.

Sở dĩ nói cậu phô trương là vì Quý Nhất Nhiên đã sắp xếp công việc cho cậu.

Không ngờ bộ phim Dư Hoán làm diễn viên khách mời kia vẫn chưa quyết định được sẽ tìm ai hát ca khúc chủ đề.

Cả đạo diễn và nhà sản xuất đều rất thích Trần Tiểu An nên Quý Nhất Nhiên vừa nói đến thì bài hát này liền được giao cho cậu.
Trần Tiểu An tranh thủ lúc Dư Hoán ra ngoài làm việc, cậu liền đi theo Quý Nhất Nhiên để thu âm bài hát.

Sau khi nghe bản demo một lần, học hát một lần, hát thử một lần xong thì Trần Tiểu An được đưa đến phòng thu luôn.

Lúc đầu kỹ sư âm thanh nhìn thấy Trần Tiểu An còn chế nhạo nói với đồng nghiệp rằng người chỉnh âm lại phải chỉnh giọng đến mức muốn ói ra luôn —— cũng không phải bọn họ có thành kiến gì, nhưng họ đã từng thu âm bài hát cho rất nhiều nghệ sĩ, trong số những người xinh đẹp đó thì có hơn một nửa chỉ có trình độ ở mức đi hát karaoke.

Kết quả Trần Tiểu An vừa hát một lần là xong, kỹ sư âm thanh kia nhắn một tin trong group chat của bọn họ rằng anh ta phải rút lại lời nói vừa nãy của mình.
Sau khi Trần Tiểu An thu âm xong, đoàn làm phim đã làm một video tuyên truyền cho bộ phim, trong đó có chèn bài hát chủ đề vào —— Quý Nhất Nhiên đã giúp Trần Tiểu An đăng ký một tài khoản weibo chính, chỉ là trước mắt còn chưa đăng nội dung gì cả.

Nhưng cái này không phải trọng điểm, trọng điểm là Dư Hoán share lại weibo này.
Dư Hoán vào nghề sắp được mười năm rồi nhưng weibo lại sạch bóng không quá 100 bài viết, trong số không đến 100 bài viết này còn có tám phần mười là lúc Dư Hoán vừa mới debut bị công ty bắt ép nên mới đăng.

Càng về sau Dư Hoán càng không thích đăng weibo, những người nổi tiếng khác có ít nói đến thế nào đi chăng nữa thì việc gửi lời chúc mỗi dịp Tết đến vẫn là điều cần thiết, nhưng với Dư Hoán thì không.
Fan lâu năm đều cảm thấy mình đang follow một cái acc clone, lúc này đột nhiên thấy Dư Hoán đăng weibo, phản ứng đầu tiên của một số người là đi kêu gọi rằng tài khoản của Dư Hoán bị hack.

Nhưng khi xem kỹ lại, bài Dư Hoán share chính là ca khúc quảng bá phim.

Chỉ là bình thường ngay cả khi đảm nhiệm vai chính Dư Hoán cũng không share, hiện tại đóng vai khách mời lại share làm gì? Vừa làm mới [3] một cái thì Dư Hoán đã chỉnh sửa bài đăng này, thêm vào caption: Tiểu An hát rất hay.
[3]
Có fan tinh ý phát hiện trong danh sách theo dõi của Dư Hoán có thêm Trần Tiểu An.


Weibo của Trần Tiểu An trống trơn, hơn nữa tài khoản này cũng không theo dõi lại Dư Hoán.
Trong số những fan hâm mộ của Dư Hoán có mấy chị đại rất thông minh, sau khi xem xong liền hiểu ra cái này chắc chắn là người đại diện lấy tài khoản của anh share về để push người mới đây mà.

Một vài người còn không thèm để ý đến việc này, họ cho rằng dù sao cũng là hậu bối cùng công ty, huống hồ gì hát cũng không tệ chút nào.

Tuy nhiên cũng có một số người nói rằng hành động lợi dụng [4] này của người mới có hơi khó coi, mới ra mắt chưa có tác phẩm gì là đã muốn hút máu tiền bối rồi, hơn nữa bất luận weibo này của Dư Hoán có phải là người đại diện đăng hay không thì người mới cũng không nên để tiền bối đơn phương tương tác.
[4]
Cộng đồng mạng xôn xao bàn tán thì Trần Tiểu An cũng không biết.

Cậu đang nằm bò ra phơi nắng trên ban công nhà Dư Hoán, trên ban công có trồng một vài cây xanh, gió nhẹ lướt qua, những chiếc lá trên cây khẽ đung đưa theo gió.

Trần Tiểu An cũng không nằm yên được, nhìn thấy lá cây lủng lẳng trước mắt liền nắm lấy, chỉ chốc lát sau những cái cây này đã bị cậu cào cho nát vụn.
Đợi Dư Hoán về chắc chắn sẽ dạy dỗ cậu, anh sẽ khấu trừ số lượng đồ ăn vặt của cậu.

Trần Tiểu An cực kỳ chán nản mà nghĩ.

Nhưng cậu lại không thể khống chế được móng vuốt của mình, thử hỏi có con mèo nào mà không thích cào mấy cái thứ lượn qua lượn lại trước mắt chứ? Kiềm chế bản tính là một việc không có đạo lý.

Cậu nằm bò ra tự hỏi đời mèo một hồi thì chợt nhớ tới bản thân mình hẳn là một con mèo rất lợi hại, nói không chừng còn có thể biến mấy cái cây này trở về nguyên dạng nhỉ… Cậu thử thăm dò vươn móng vuốt đặt lên trên mấy cái cây; một bên thì nghĩ mấy nhóc lá cây à, tụi bây biến trở về bộ dạng vừa nãy đi; một bên thì vận chuyển linh khí trong cơ thể.
Thành công rồi.

Những chiếc lá cây ban nãy bị cào đến mức héo queo nay đã khôi phục lại bộ dạng căng tràn sức sống, Trần Tiểu An vô cùng đắc ý, lại bắt đầu cào, cào xong thì chữa trị cho lá cây nhà người ta, chữa trị xong lại tiếp tục cào, lặp đi lặp lại, làm hoài không biết chán.
Ban đầu Quý Nhất Nhiên cũng không biết chuyện trên mạng, chờ đến lúc Dư Hoán lên hotsearch vì bài đăng weibo thì hắn mới biết.
Lúc đó Quý Nhất Nhiên và Dư Hoán đều ở công ty, Dư Hoán chụp xong đại ngôn quảng cáo thì tiện đường ghé công ty muốn xem thử có gặp được Trần Tiểu An hay không, đương nhiên nếu gặp được anh sẽ nói đây là tình cờ.


Gần đây Trần Tiểu An mới phát hành bài hát, hình như vẫn còn công việc khác.

Nhưng người lại giống như biến mất hẳn, Dư Hoán chưa từng gặp lại Trần Tiểu An sau lần tạm biệt đó, nếu không phải thật sự đã từng ở chung một chỗ thì Dư Hoán còn nghĩ rằng Trần Tiểu An là một hình nộm.
Lúc đầu Dư Hoán thử thêm ID wechat bằng số điện thoại kia của Trần Tiểu An, sau khi gửi yêu cầu kết bạn thì không thấy tăm hơi gì nữa.

Sau đó Dư Hoán có nhắn tin cho Trần Tiểu An, đối phương không trả lời, Dư Hoán cũng sẽ không nhắn tiếp.

Lần cuối cùng Dư Hoán thể hiện ra dáng vẻ muốn chủ động liên lạc là trên weibo.

Tuy rằng anh không đăng bài nhưng vẫn sẽ lướt weibo, vừa thấy official weibo của phim đăng ca khúc tuyên truyền anh liền bấm vào nghe thử, quả thật rất tuyệt vời.

Vì thế anh lén lút nghĩ tôi share cho cậu rồi, còn follow cậu nữa, không phải cậu là fan nhỏ của tôi sao? Còn tiếp tục không chú ý đến tôi nữa thì tôi sẽ khai trừ fan tịch của cậu đấy.
… Sau đó vẫn là bị bơ rồi.
Đó là lý do vì sao Dư Hoán đến công ty, không thấy Trần Tiểu An nhưng lại gặp được Quý Nhất Nhiên.

Anh còn đang nghĩ phải nói xa nói gần với Quý Nhất Nhiên như thế nào để bày tỏ rằng mình muốn liên lạc với Trần Tiểu An thì Quý Nhất Nhiên đã chủ động lên tiếng: “Yô, cậu lại lên hotsearch rồi, cậu nghĩ như nào mà lại đăng weibo thế? Hay là muốn share cho Tiểu An?”
Dư Hoán thuận theo câu hỏi của Quý Nhất Nhiên: “Nghe rất hay, cho nên mới share… Anh tính cho cậu ấy debut làm ca sĩ à? Có định thu âm bài hát khác không?”
“Fan của cậu đều nói là tôi đăng dùm cậu, hiện tại đang cãi nhau um sùm, nhưng cậu cũng đừng nói gì hết, cứ để họ nói tôi ép cậu xã giao.

Vừa nãy tôi vào tài khoản của cậu ấy follow lại cậu rồi.” Quý Nhất Nhiên lại nói, “Tiểu An hát không tệ chút nào, hôm nay định bảo cậu ấy tới đây chọn bài hát đó.”
Dư Hoán nghe Quý Nhất Nhiên nói weibo của Trần Tiểu An là do hắn quản, cảm giác bị bơ thoáng chốc phai nhạt đi.

Quý Nhất Nhiên nghĩ dù sao bây giờ Dư Hoán cũng không ở nhà, Trần Tiểu An muốn chạy ra ngoài cũng rất tiện, vì vậy trong lúc thần không biết quỷ không hay, hắn liền dán một lá bùa truyền âm lên điện thoại, làm bộ như đang dùng điện thoại để liên lạc với Trần Tiểu An —— lúc trước có vài lần Quý Nhất Nhiên đã định đưa điện thoại cho Trần Tiểu An, nhưng cứ luôn bị đủ thứ chuyện làm gián đoạn, nên hắn quên luôn việc này.

Không có điện thoại để liên lạc vậy chỉ có thể dùng bùa truyền âm.
Quý Nhất Nhiên nói: “Tiểu An, cậu đến công ty một lát, cậu biết đường đến chứ? Không biết thì gọi taxi, biết gọi taxi mà nhỉ, đợi cậu tới rồi tôi trả tiền cho.”
Dư Hoán nghe được liền cảm thấy hơi khó chịu.


Dư Hoán nhắn tin cho Trần Tiểu An thì Trần Tiểu An không trả lời, nhưng Quý Nhất Nhiên gọi điện thoại cho cậu thì cậu nhận liền.

Hơn nữa nghe giọng điệu của Quý Nhất Nhiên thì dường như hai người vô cùng thân thiết chứ không chỉ là thân quen bình thường… Quý Nhất Nhiên nói chuyện với Trần Tiểu An cứ như là đang dỗ dành con nít vậy, nghe thử xem, cái gì mà “biết gọi taxi mà nhỉ”, câu này là sao chứ? Xã hội hiện đại có ai mà ngay cả việc gọi taxi cũng không biết chứ? Quý Nhất Nhiên còn nói đến mức như vậy ư?
Cũng may Quý Nhất Nhiên không nghe được tiếng lòng của Dư Hoán, nếu hắn có thể nghe được thì nhất định hắn sẽ trợn tròn mắt mà hỏi ông trời.

Dù sao đứng ở lập trường của Quý Nhất Nhiên mà nói thì nói ra những điều như vậy cũng rất bình thường.

Trước kia Trần Tiểu An đều được Quý Nhất Nhiên đưa đến công ty, đây là lần đầu tiên cậu tới đây một mình, quả thật có khả năng là cậu không biết đường.

Hơn nữa Trần Tiểu An vẫn còn là một con mèo chưa hòa nhập vào xã hội loài người, đứng ở phía Quý Nhất Nhiên mà nói thì không biết gọi taxi cũng là chuyện bình thường.
Nhưng Dư Hoán không biết những điều này, Dư Hoán cảm giác cách nói chuyện của Quý Nhất Nhiên thật sự rất kỳ lạ, trong lòng chẳng biết tại sao lại có chút không vui.
Trần Tiểu An từ nhà Dư Hoán chạy đến, tới công ty mới phát hiện Dư Hoán cũng ở đây, đã khá lâu rồi cậu không ở cùng với Dư Hoán trong hình dạng con người, nhất thời có chút sững sờ, một lúc sau cậu mới phản ứng lại, nói: “Ơ, Hoán Gia.”
Dư Hoán thấy bộ dạng ngốc nghếch của Trần Tiểu An liền muốn nựng mặt cậu, nhưng anh kiềm chế lại.

Anh gật đầu với Trần Tiểu An rồi nói: “Lại đây.”
Trần Tiểu An cũng không biết Dư Hoán muốn làm gì, lo sợ đi tới, cậu cũng ôn lại trong lòng rằng vào lúc này một fanboy cần phải phản ứng như thế nào.

Kết quả Dư Hoán bật camera trước của điện thoại lên rồi selfie một tấm với Trần Tiểu An vừa đi tới.

Trần Tiểu An có hơi ngốc nghếch nhìn vào màn hình, trước kia cậu đã từng chụp ảnh vài lần, nhiếp ảnh gia nói cậu hơi gượng trước màn ảnh, sau khi trở về cậu lén lút search tư thế chụp ảnh toàn thân, vì vậy hiện tại thấy Dư Hoán chụp hình chung với mình nên cậu liền giơ hai tay lên làm thành hai chữ V [5].
[5]
Dư Hoán chụp xong liền đăng weibo.
Dư Hoán: Bắt được một Tiểu An ở công ty.

[hình ảnh]
Vừa nãy Quý Nhất Nhiên mới nói với anh đừng có phát ngôn gì đối với trận gió tanh mưa máu ở trên mạng, nhưng Dư Hoán cũng không biết xuất phát từ tâm tình gì mà sau khi đăng weibo anh lại bình luận thêm ở dưới: Là tôi tự đăng weibo, Quý Nhất Nhiên không có mật khẩu của tôi.
Sau khi làm xong một chuỗi sự việc trên điện thoại, Dư Hoán lại nói với Trần Tiểu An: “Đi về nhớ tương tác một chút với bài đăng weibo của tôi, nếu không tôi sẽ rất mất mặt đó.”
Trần Tiểu An mờ mịt: “???”.