Danh sách
Truyện mới
Truyện mới cập nhật
Truyện đọc nhiều
Truyện hoàn thành
Trà Truyện Blog
Truyện đã đọc
Thể loại
Giải nghĩa
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Trọng Sinh
Đô Thị
Huyền Huyễn
Hài Hước
Dị Giới
Ngôn Tình
Xuyên Không
Điền Văn
Cổ Đại
Dị Năng
Mạt Thế
Hệ Thống
Teen
Sủng
Đam Mỹ
Sắc
Nữ Phụ
Khoa Huyễn
Nữ Cường
Ngược
Xuyên Nhanh
Khác
Bách Hợp
Võng Du
Quân Sự
Lịch Sử
Linh Dị
Trinh Thám
Cung Đấu
Việt Nam
Gia Đấu
Đoản Văn
Quan Trường
Thám Hiểm
Phương Tây
Đông Phương
Light Novel
Đang cập nhật
Du Hí
Đồng Nhân
Kỳ Huyễn
Võ Hiệp
Cạnh Kỹ
Tiểu Thuyết
Tổng hợp
Tình Cảm
Kinh dị
Ma
Huyền Nghi
Kỳ Ảo
Dã Sử
Đăng nhập
Google
Facebook
Xin chào
Facebook
Google +
DANH SÁCH
Truyện mới
Truyện mới cập nhật
Truyện đọc nhiều
Truyện hoàn thành
Trà Truyện Blog
Truyện đã đọc
THÔNG TIN CÁ NHÂN
Trang cá nhân
Truyện đang theo dõi
Bình luận của thành viên
Thoát
Trang chủ
Truyện Cô Dâu Ma Cà Rồng
Chương 7
Cô Dâu Ma Cà Rồng
Chương 7
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 10-2
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 19-2
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 49-2
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương trước
Size chữ
16
18
20
22
24
26
28
30
Chiều cao dòng
100%
120%
140%
160%
180%
200%
Không cách đoạn
Có
Không
Chương tiếp
" Bạch Dương?"
" Phải là tôi đây hai người bất ngờ lắm nhỉ?"
" Anh! Tiểu Mận vừa bệnh xong anh có thể để cho cô ấy nghỉ ngơi chút không?"
" Nếu anh nói không thì sao?"
" Anh..."
Bạch Dương lôi Tiểu Mận đi. Bạch Hàn ánh mắt đầy tức giận lao vào vung tay Bạch Dương ra.
" Em có biết mình vừa làm gì không?"
" Anh đừng hòng lôi cô ấy đi "
" Đó không phải việc của em "
" Tiểu Mận mau đi về đi "
Tiểu Mận gật đầu đứng dậy quay lưng bỏ chạy.
Bạch Dương nhanh chóng đuổi theo nhưng Bạch Hàn nhảy lên ngăn lại.
" Mau tránh ra!!!"
" Không đâu!"
" Đừng trách anh ác với em "
" Dù sao em cũng không để anh qua đâu"
Bạch Dương không nói gì ánh mắt tức giận lao vào chỗ Bạch Hàn đấm cậu. Khiến Bạch Hàn ngã ra sau.
Bạch Hàn ngồi dậy lấy tay lau máu rồi đứng lên.
" Em cũng sẽ không nhường anh đâu"
*************
Tiểu Mận chạy thật nhanh vào thành phố. Bỗng từ trong hẻm một người đưa tay ra túm cô vào.
" Xem hôm nay mình có gì này "
" Hạo Vương?"
" Người đẹp. Cô có biết tôi tìm cô mấy ngày hôm nay rồi không?"
" Cậu."
" Sao sắc mặt cô kém thế này? Cô bị bệnh sao?"
" Không phải việc của cậu. Bỏ tôi ra!!!"
" Không ổn rồi "
Hạo Vương bế bổng Tiểu Mận lên.
" Thả tôi xuống!!!"
Hạo Vương mang cô tới dinh thự nhà họ Hạo.
Đặt cô xuống ghế.
" Cậu làm gì vậy?"
" Cô bị bệnh như vậy không tốt chút nào "
" Đâu ảnh hưởng đến cậu "
" Cô thấy vậy thôi. Chứ tôi thấy rất nhiều "
Hạo Vương nhẹ nhàng vén tóc của cô rồi bế cô bê vào phòng.
Tiểu Mận không còn sức để vùng vẫy.
" Ngoan ngoãn nằm đây ngủ một giấc đi nào "
" Tôi không muốn ngủ đâu "
" Uống chén trà này đi này nó sẽ tốt với cô "
Tiểu Mận bê chén trà lên uống. Chẳng mấy chốc cô buồn ngủ rồi nằm xuống.
" Sao tôi thấy buồn ngủ thế này?"
" Đúng rồi Tiểu Mận ngoan. Cô phải ngủ thật ngon mới có thể khỏe được "
" Đó là gì vậy?"
" Là trà nhưng tôi đã chuẩn bị cho cô chút thuốc ngủ vì tỉnh cô bướng lắm không chịu nghe lời ai "
" Cậu..."
" Ngủ đi "
Hạo Vương đắp chăn cho cô rồi đi ra khỏi phòng nhẹ nhàng đóng cửa.
Tiểu Mận từ từ thiết đi chìm vào giấc ngủ.
*************
Bạch Dương túm cổ Bạch Hàn.
" Sau bao năm em cũng chẳng thay đổi nhỉ? Vẫn yếu đuối như xưa "
" Mau đánh đi "
" Tại sao máu ngon như vậy mà em lại không chịu uống nhỉ? Không lẽ em "
" Anh đừng nói gì nữa. Em không máu lạnh như anh."
" Em nói gì?"
Bạch Dương thả Bạch Hàn ra.
" Không phải chỉ vì lòng ham muốn anh đã khiến bao cô gái bị chết oan sao? Họ không trở thành ma cà rồng cũng không trở thành nô lệ được "
" Tại bọn họ kém cỏi. Nhưng anh chắc chắn Tiểu Mận sẽ trở thành cô dâu của anh"
" Em sẽ không để anh có được cô ấy đâu"
*************
Tiểu Mận tỉnh lại. Cô thấy mình khỏe vô cùng.
" Chuyện gì vậy? Cơ thể mình khỏe hẳn rồi "
" Tất nhiên rồi "
Hạo Vương đang ngồi liền nói.
" Chuyện gì vậy?"
" Cô đã ngủ suốt từ hôm qua tới giờ "
" Tôi ngủ suốt ở đây?"
" Đúng "
" Đã một ngày tôi chưa về sao?"
" phải "
Tiểu Mận đang ngồi bỗng nhảy xuống giường.
" Sức khỏe cô vừa mới đỡ cô định đi đâu vậy?"
" Về nhà "
Hạo Vương giữ tay Tiểu Mận lại không cho cô đi.
" Làm ơn cho tôi về đi "
" Không được "
" Xin cậu. Hãy thương xót tôi "
" Tại sao chứ? Tôi giúp cô sao lại nói như đang hại cô thế?"
" Đã một ngày tôi chưa về nhà. Không biết anh em nhà họ Bạch thế nào rồi?"
" Sao cô lại quan tâm chuyện này?"
" Bạch Hàn đã cứu tôi hai lần rồi. Giờ tôi phải tìm cậu ấy "
Tiểu Mận dứt tay Hạo Vương chạy đi...
Chương trước
Chương tiếp
Báo lỗi chương
BÌNH LUẬN
Gửi bình luận