Ngụy Đích quay trở về Tích Thủy kiếm phái, Lãnh Nguyệt cuối cùng cũng yên tâm. Ngụy Đích giao cuộn tranh cổ xưa của Thiết Tí Cuồng Thủ cho bà, cũng nói lại việc phế đi một cánh tay của Xích Luyện Hỏa Quân, và cứu Thiết Tí Cuồng Thủ.
Lãnh Nguyệt nói: - Năm đó Thiết Tí Cuồng Thủ đã từng cứu tính mệnh của Mô Kim huynh đệ, Mô Kim huynh đệ luôn coi Thiết Tí Cuồng Thủ như là huynh trưởng, cuộn tranh này là do Mô Kim huynh đệ trước khi chết giao cho Thiết Tí Cuồng Thủ, nhất định không tầm thường.
Ngụy Đích nói: - Ngày đó tại sơn lâm Tây hồ, hắc bào nhân kia giết Mô Kim huynh đệ, sau khi lấy một món đồ từ trên người họ, hình như còn muốn tìm cái gì đó, có lẽ chính là cuộn tranh này!
Lãnh Nguyệt trầm tư chốc lát, chợt hỏi: - Đích Tử, hắc bào nhân kia vừa ra tay thì đã móc tim của Mô Kim huynh đệ?
Ngụy Đích gật đầu.
Lãnh Nguyệt nói: - Ta nhận được truyền tin của phái Hoa Sơn, Thất Tâm chưởng tái hiện giang hồ, có hai đệ tử Hoa Sơn đã chết dưới Thất Tâm chưởng!
- A? Ngụy Đích giật mình nói: - Sư phụ không phải nói Thất Tâm Tàn Phổ từ lâu đã bị Nga Mi Linh Nữ sư tổ đốt hủy vào năm đó rồi sao?
Lãnh Nguyệt lắc đầu: - Tuy đã đốt hủy, nhưng tới cùng vẫn có người lén ghi nhớ lại tâm pháp!
Ngụy Đích nói: - Sư phụ chẳng lẽ cho rằng hung thủ sát hại đệ tử Hoa Sơn chính là hắc bào nhân đã sát hại Mô Kim huynh đệ? Hắn lén luyện Thất Tâm chưởng?
Lãnh Nguyệt gật đầu nói: - Người tu luyện Thất Tâm chưởng thích nhất móc tim người sống để nuốt chửng, nhất là tim của thiếu nữ độ tuổi thanh xuân!
Ngụy Đích bỗng nhiên nhớ tới ánh mắt tàn nhẫn như sài lang của hắc bào nhân nhìn ngực mình chằm chằm vào đêm đó, không tự chủ được rùng mình một cái.
Lãnh Nguyệt than thở: - Thất Tâm chưởng tái hiện giang hồ, sợ rằng các võ công càng tà dị khác cũng sẽ lần lượt tái hiện, ma đạo sắp hoành hành rồi! Rồi chuyển lại nói với Ngụy Đích: - Đích Tử, Xích Luyện Hỏa Quân hung tà âm hiểm, con phế đi một cánh tay của hắn, hắn nhất định không bỏ qua, con phải cẩn thận!
Ngụy Đích nói: - Đích Tử biết rồi! Tiếp theo lại nói: - Sư phụ, đệ tử nhận được Võ Đang truyền tin, Tống Tử Đô có ý định mời đệ tử tinh anh các phái khắp nơi cử hành một lần đại hội thi kiếm!
Lãnh Nguyệt nói: - Nếu như vậy, trong khoảng thời gian này con ở lại trên núi chăm chỉ luyện Tích Thủy quyết, vi sư sẽ giúp con đột phá!
- Đa tạ sư phụ!
***
Tại Mộ Dung sơn trang, Liễu Diệp đang báo cáo cho Mộ Dung việc chuẩn bị cho hoa khôi đại hội. Hàng năm cứ vào lúc này, thanh quan ca cơ tuyệt sắc nhất của các đại tiểu thanh lâu ở Cô Tô đều tụ tập đầy đủ tại Yên Vi cư, mà phú thương cự cổ quan lớn đệ tử, văn nhân mặc khách, tam giáo cửu lưu các nơi cũng đều tập hợp tại Cô Tô, để chiêm ngưỡng dung mạo vẻ đẹp của các hoa khôi. *thanh quan: các em chỉ bán nghệ không bán thân.
Thanh quan ca cơ có thể tranh cử hoa khôi, không ai không phải thơ từ ca vũ, cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, vả lại đều là thân xử nữ. Ngày hoa khôi đại hội, họ sẽ tranh nhau hiến nghệ so kỹ, do mọi người bình chọn, lúc này, các phú thương cự cổ, quan lớn đệ tử sẽ tranh nhau ra giá, vung tiền như nước, chỉ vì cầu được một đêm với mỹ nhân.
Chỉ một câu nói để hình dung: trên đài thanh quan tranh nhau hiến nghệ, dưới đài cự thương ganh đua tiêu tiền!
Cho nên hoa khôi đại hội chính là việc trọng đại mỗi năm một lần của Cô Tô, cũng là một trong những nguồn tài nguyên cuồn cuộn của Mộ Dung thế gia. Đương nhiên, Tầm Dương Nam Cung, Lư Giang Tây Môn cùng với Giang Đô Công Tôn cũng sẽ cùng thời gian tại địa phương của mình cử hành hoa khôi đại hội, chỉ là thanh thế không lớn như Cô Tô, huống hồ Tô Hàng từ xưa xuất mỹ nhân, thi sĩ thiên hạ đương nhiên càng sẵn lòng đi Cô Tô, cho nên hoa khôi đại hội của Cô Tô năm này rầm rộ hơn năm trước, mà ba nơi khác thì ngược lại, năm này thưa thớt hơn năm trước, duy nhất có thể tranh phong cùng Cô Tô cũng chỉ có mười dặm Tần Hoài.
Khu vực Tần Hoài nằm ở giữa Giang Nam tứ đại gia tộc, vì tứ đại gia tộc vây quanh, điều này đã làm cho vùng Tần Hoài vô cùng phồn hoa. Tứ đại gia tộc cũng không dám thôn tính nó, vì bất kể một nhà nào xâm chiếm Tần Hoài, ắt phải khiến ba nhà khác hợp kích. Bởi vậy Tần Hoài mặc dù nằm giữa tứ đại gia tộc, nhưng không hề bị một nhà nào khống chế.
Lại nói Liễu Diệp đang báo cáo với Mộ Dung công tác chuẩn bị cho hoa khôi đại hội, An thúc vội vã đi vào, hướng về Mộ Dung khom lưng nói: - Thiếu chủ, Tô Châu phủ Trương đại nhân truyền đến bố cáo khẩn cấp, hoàng hậu băng hà, hoàng thượng rất đau buồn, nên muốn toàn quốc khóc tang ba tháng, mỗi châu quận huyện đều không được cửa hành yến hội."
Mộ Dung ngạc nhiên nói: - Hoàng hậu băng hà?
An thúc nói: - Theo tin tức từ kinh thành truyền đến, hình như bị ám sát!
Liễu Diệp chen vào nói: - Khóc tang ba tháng, vậy hoa khôi đại hội há chẳng phải không thể cử hành đúng hạn rồi?
Mộ Dung hơi chút suy tư, hỏi: - Chỉ Cô Tô đưa ra bố cáo này, hay là châu phủ các nơi đều bố cáo như vậy?
An thúc nói: - Ta vừa sai người kiểm tra qua, châu phủ các nơi đều đưa ra bố cáo này!
Mộ Dung nói: - Vậy thì không sao. Liễu Diệp, em đi báo cho Hoa phu nhân biết, hoa khôi đại hội sẽ dời vào ba tháng sau!
Liễu Diệp bĩu môi, không lên tiếng.
An thúc hỏi: - Có không ít khách quý đã đưa lên số tiền rất lớn... Đọc Truyện Online Tại http://Trà Truyện
Mộ Dung nói: - Bạc cứ trả lại đủ cho họ, trước sau gì họ vẫn còn phải đưa tới nữa!
- Vâng! An thúc đáp ứng một tiếng, lại nói: - Thiếu chủ, mới vừa nhận được thiếp mời của Võ Đang Tống Tử Đô, muốn mời thiếu chủ đến đại hội thi kiếm! Nói rồi đưa thiếp cho Mộ Dung.
***
Trên núi Võ Đang, Tống Tử Đô cùng đạo nhân che mặt đứng ở trên Kim Đỉnh, đạo nhân che mặt nói: - Tử Đô, ngươi đi Thiên Sơn vốn là thừa cơ trừ khử Sở Phong, vì sao lại đi giúp hắn?
Tống Tử Đô nói: - Tiền bối, Sở Phong vì bảo về công chúa hòa thân, ta giết hắn bất nhân; hắn thân hãm vòng vây ma đạo, ta giết hắn bất nghĩa; ta thân là đệ tử Võ Đang, không thể làm việc bất nhân bất nghĩa này được. Huống hồ, tính mệnh của Sở Phong ta lấy được rất dễ dàng, căn bản không cần giậu đổ bìm leo!
Đạo nhân che mặt nói: - Chỉ sợ ngươi bỏ qua cơ hội lần này, sẽ khó mà giết được hắn!
Tống Tử Đô không lên tiếng.
Đạo nhân che mặt nói: - Nghe nói ngươi mời tinh anh các phái, chuẩn bị cử hành đại hội thi kiếm?
- Đúng vậy!
- Đã xác định địa điểm chưa?
- Tạm thời vẫn chưa!
Đạo nhân che mặt nói: - Núi Thanh Thành luôn dựa vào Võ Đang chúng ta, ngươi có thể định đại hội thi kiếm tại Thanh Thành!
Tống Tử Đô nói: - Đệ tử cũng có dự định này, nhưng vẫn chưa thương lượng với phái Thanh Thành thôi!
Đạo nhân che mặt gật đầu nói: - Đại hội thi kiếm lần này ngươi phải thi triển hết thân thủ, nhất định phải giành được danh hiệu kiếm chủ, điều này sẽ có trợ giúp rất lớn đối với việc ngươi đăng vị trí minh chủ trên đại hội võ lâm vào năm tới!
Tống Tử Đô nói: - Đệ tử tự thấy vẫn chưa có người nào có thể tranh phong kiếm chủ với tại hạ, kẻ duy nhất có thể tranh phong chỉ có tân nhiệm bang chủ Cái Bang Bá Thúc Ngao, tuy nhiên nếu hắn đã đảm nhiệm bang chủ Cái Bang, chắc hẳn sẽ không tranh đoạt danh hiệu kiếm chủ!
Đạo nhân che mặt nói: - Trong giang hồ ngọa hổ tàng long, ngươi đừng quá tự kiêu!
- Đệ tử biết rồi!
***
Tống Tử Đô đi xuống Kim Đỉnh, có một tiểu đệ tử đi tới nói: - Đại sư huynh, đệ tử Thanh Thành Thanh Bình Quân bái kiến!
Tống Tử Đô gật đầu, y đã đoán được ý đồ lần này Thanh Bình Quân đến đây.
Y đi vào phòng khách, Thanh Bình Quân đang phẩm trà, hai người khách khí chào hỏi vài câu, Thanh Bình Quân nói: - Ta đã nhận được thiệp mời của Tống huynh, chỉ không biết Tống huynh đã xác định địa điểm thi kiếm chưa?
Tống Tử Đô nói: - Tạm thời vẫn chưa xác định, không biết Thanh huynh có đề nghị gì không?
Thanh Bình Quân lập tức nói: - Đã như vậy, quyết định trên núi Thanh Thành đi? Tệ phái cũng muốn nhân cơ hội này gặp gỡ với tài tuấn các phái một phen.
Tống Tử Đô chỉ khẽ cười, không trả lời.
Thanh Bình Quân lại nói: - Ngày gần đây tệ phái trong lúc vô ý có được một mặt gương đồng, nó có chỗ thần kỳ, nếu như đại hội thi kiếm quyết định tại Thanh Thành, tệ phái nguyện ý dâng ra gương đồng xem như phần thưởng cho kiếm chủ, như vậy cũng có thể hấp dẫn võ lâm nhân sĩ thiên hạ đến hội!
Tống Tử Đô nói: - Ta cũng có ý định địa điểm thi kiếm tại Thanh Thành, nếu Thanh huynh mở miệng, vậy mọi việc thi kiếm phải làm phiền quý phái phí tâm an bài!
***
Khi Thanh Bình Quân rời khỏi núi Võ Đang, vẻ mặt y rất hớn hở, không hề nghi ngờ, đại hội thi kiếm cử hành tại Thanh Thành, nhất định khiến uy vọng của phái Thanh Thành tăng lên một tầng!