Ngày hôm sau trời còn chưa sáng thì công chúa đã thức dậy, nàng ngồi trước gương, bắt đầu trang điểm. Nàng cầm lấy mái tóc, trước tiên tỉ mỉ chỉnh lý một lần, nhưng bất kể nàng chải vuốt thế nào, mái tóc trắng của nàng thủy chung vẫn khô ráp, nàng chải một lần lại một lần, sau đó cầm lấy một cây trâm cài trên bàn, cây trâm cài này lớn hơn so với cây bình thường, có điêu khắc hoa văn loan phượng cuộn khúc, cực kỳ tinh xảo. Công chúa thẫn thờ nhìn cây trâm cài một hồi, sau đó đưa tay lên đỉnh đầu, vén lên kiểu tóc Tùy phong phù dung kế, quay về tấm gương nhìn một lúc, chợt nàng đưa tay tháo xuống cây trâm đặt lại trước tấm gương, lại lấy tay xõa tan đi mái tóc, lại cầm lấy lược chỉnh lý lại một lần.
Phi Phượng khó hiểu, cũng xuống giường, cầm lấy cây lược trong tay công chúa, bắt đầu giúp công chúa chải tóc.
Công chúa lẩm bẩm: - Nếu như mỗi ngày có thể được Phi Phượng tỷ tỷ trang điểm cho ta, thật là tốt biết bao!
Phi Phượng nói: - Công chúa thích thì ta có thể mỗi ngày trang điểm cho, công chúa cũng đừng ngại gì cả!
Công chúa dịu dàng cười: - Sở đại ca nói không sai, lòng dạ Phi Phượng tỷ tỷ quả thật rất tốt!
Phi Phượng nói: - Công chúa đã gọi ta là tỷ tỷ, ta chắc chắn sẽ đối đãi với công chúa như muội tử!
Vành mắt công chúa không ngờ đỏ hoe, lẩm bẩm: - Tỷ tỷ...
"Y nha" Sở Phong đẩy cửa đi vào, cười nói: - Phi Tướng Quân lại đang trang điểm cho công chúa đấy à?
Bàn Phi Phượng trừng mắt phượng: - Người ta mỗi lần trang điểm cho công chúa thì ngươi đều muốn vào làm rối lên, thật không thức thời!
Sở Phong cười hi hi tiến lên, cầm lấy cây lược trong tay Phi Phượng, lại tự mình chải vuốt mái tóc cho công chúa.
Phi Phượng nói: - Tiểu nhị ở đây còn lười hơn cả ngươi, vẫn còn chưa mang điểm tâm tới? Để ta đi xem!
Nói hết câu, Phi Phượng lại ghé vào tai Sở Phong thì thầm câu gì, ánh mắt xẹt qua cây trâm có hoa văn loan phượng trước gương, sau đó đi ra cửa phòng.
Sau khi Sở Phong cầm lược tỉ mỉ chải vuốt tóc cho công chúa xong, công chúa mới tự vén lên Tịnh đế phù dung kế*, Sở Phong lấy cây trâm loan phượng trước gương, nhẹ nhàng cắm lên búi tóc cố định cho công chúa. (*)Tịnh đế phù dung: hoa sen chung một cuống, tỉ dụ phu thê tương thân tương ái.
Sáng nay công chúa đặc biệt mặc một bộ la y màu trắng có thêu hoa văn, thắt lưng màu son có nơ hình con bướm, chân trang sức thêm ngọc trai, lưng đeo noãn ngọc, tận hiển vẻ xinh đẹp tuyệt trần ung dung của nàng.
Công chúa soi soi qua tấm gương, sau đó đứng lên, chuyển qua hỏi Sở Phong: - Sở đại ca, hôm nay ta có đẹp không?
Sở Phong khen không tiếc lời: - Cực kỳ xinh đẹp, còn đẹp hơn cả tiên nữ trên trời!
Công chúa cười dịu dàng, lại hỏi: - Sở đại ca, Tịnh đế phù dung kế trên đầu ta có đẹp không?
Sở Phong hơi khó hiểu hỏi: - Thường ngày công chúa đều tết Tùy phong phù dung kế, sao hôm nay lại tết Tịnh đế phù dung kế?
- Huynh không nên hỏi, huynh chỉ trả lời ta có đẹp hay không thôi?
- Đẹp, thật như tịnh đế phù dung vậy!
Sở Phong nói rồi trong lòng khẽ động, hắn ghé sát vào bên tai công chúa nói: - Công chúa, chờ khi nàng giải vu chú rồi, chúng ta sẽ kết thành tịnh đế phù dung, có được không?
- A! Công chúa nhìn Sở Phong, hai mắt hiện lên một tia kinh hỉ, nhưng lại cười buồn bã: - Cổ ngữ có nói 'tu trăm kiếp mới được ngồi đồng thuyền, tu ngàn kiếp mới được chung chăn gối', tướng mệnh ta khắc nghịch, duyên cạn phúc mỏng, chỉ sợ không có phúc phận cùng Sở đại ca kết duyên tơ hồng!
- Nàng nói bậy gì vậy?
Sở Phong đột nhiên kéo công chúa quỳ "bịch" xuống đất và nói: - Bất kể công chúa biến thành dáng dấp gì, ta cũng sẽ không rời bỏ công chúa, hiện tại ta sẽ cưới công chúa làm thê tử! Đã lạy thiên địa, công chúa chính là thê tử của Sở Phong ta!
Nói xong kéo công chúa nhất bái thiên địa, sau đó nhị bái cao đường, bởi vì hai người đều không cha không mẹ, Sở Phong mới kéo công chúa hướng về phương Kinh Sở lạy ba cái, lại hướng phương kinh thành lạy ba cái, sau đó hai người lại đối diện lạy ba cái với nhau, sau đó đứng lên.
- Tướng công! - Công chúa nhìn Sở Phong, vành mắt đã đỏ hoe một vòng. Đọc Truyện Online Tại http://Trà Truyện
Sở Phong ôm lấy công chúa, vỗ về mái tóc trắng của nàng, nói: - Công chúa, hiện tại nàng đã là nương tử của ta, từ nay về sau không được tự chủ trương, không được nghĩ ngợi lung tung, phải hoàn toàn nghe lời ta nói!
Công chúa ngọt ngào gật đầu, nàng nằm vào lòng Sở Phong, ngoan ngoãn như một chú dê con, có thể đây là khoảnh khắc ngọt ngào nhất trong cuộc đời nàng.
Nàng bỗng nhiên ngẩng đầu: - Sao Phi Phượng tỷ tỷ còn chưa trở lại?
Sở Phong cười nói: - Chắc là đợi không được nên tự mình xuống bếp làm rồi cũng nên? Để ta đi xem sao!
Nói xong xoay người đi ra cửa phòng, mới vừa tới cạnh cửa, hắn bỗng phát hiện ra điều gì, liền xoay người lại, vừa lúc thấy công chúa đưa tay rút xuống cây trâm loan phương trên đầu, sau đó cắm mạnh xuống huyệt Thái Dương của mình!
Công chúa nhìn Sở Phong, trên mặt vẫn mang theo một nụ cười ngọt ngào động nhân, muốn cứu đã không kịp. Giờ khắc này, trái tim Sở Phong phút chốc đã ngưng kết thành băng, rơi vào một vùng lạnh giá.