Mọi người Cái Bang cũng không có bị nhốt tại Thần Thử phân đường, bởi vì đường bí đạo kia có thể mở ra lần nữa, chỉ là yêu cầu một khoảng thời gian. Tất cả mọi người theo bí đạo trốn ra ngoài, sau đó tại cửa cốc chạm phải toàn bộ tinh anh của Thần Thử phân đường, song phương liền tiến hành một trận chém giết thảm liệt!
- o0o-
Tại tổng đàn Ma Thần Tông, tả hữu hộ pháp khom người đứng ở phía sau Lãnh Mộc Nhất Tôn, trên người mang theo vết thương, hiển nhiên đã trải qua một phen ác chiến.
- Tông chủ, lần này bao vây tiêu diệt tinh anh Cái Bang, lại bị thất bại trong gang tấc, không chỉ để cho Sở Phong chạy trốn, ngay cả bọn người Cái Bang cũng từ bí đạo chạy ra ngoài được. Thuộc hạ không thể ngăn cản bọn họ, là thuộc hạ hành sự bất lực, thuộc hạ không ngờ bí đạo còn có thể được mở lần nữa, xin tông chủ trách tội!
- Đã chết bao nhiêu huynh đệ? Lãnh Mộc Nhất Tôn bình tĩnh hỏi.
- Cao thủ Thần Thử đường của thập nhị phân đường đã chết phân nửa, hơn mười huynh đệ khác thân chịu trọng thương, Đỗ đường chủ cũng gần như thân đã chết! Mong tông chủ trách! Tả hữu hộ pháp đồng thời quì gối.
- Trăm ngàn cẩn thận cũng khó tránh khỏi một sơ sót, việc này không trách được các ngươi, là ta nhất thời sơ ý! Lãnh Mộc Nhất Tôn đích thân nâng dậy tả hữu hộ pháp, lại hỏi: - Thương thế của Đỗ đường chủ thế nào?
- Bị đứt một cánh tay, hắn...
- Hắn thế nào?
- Hắn nói một trận chiến này, phân đường thương vong thảm trọng, không mặt mũi nào đối mặt với tông chủ, cầu tông chủ thay thế đường chủ mới!
Lãnh Mộc Nhất Tôn gật đầu, nói : - Các ngươi đi xuống nghỉ ngơi trước đi.
Sau khi tả hữu hộ pháp rút đi, Phi Ưng hiện thân ra.
Lãnh Mộc Nhất Tôn thở dài, nói : - Ta vẫn còn quá nóng vội, cho rằng có thể một trận diệt hết tinh anh Cái Bang, không ngờ để bọn họ thoát ra được, hại các vị huynh đệ Thần Thử phân đường.
Phi Ưng nói : - Cái Bang cũng bị chết một trưởng lão cùng hơn mười đệ tử tinh anh, hai chấp sự trưởng lão cũng bị trọng thương, các huynh đệ của Thần Thử đường nhìn chung cũng không đến mức hi sinh uổng phí. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Lãnh Mộc Nhất Tôn nói: - Ta nên phải ngờ tới, một khi thạch điện vây khốn không được bọn người Cái Bang, chỉ dựa vào một Thần Thử đường căn bản ngăn cản không được bọn họ.
- Tông chủ cũng nghĩ không ra là Đỗ đường chủ lại mang theo huynh đệ tử chiến, cũng may tông chủ kịp lúc phái người tiếp ứng, bằng không sợ rằng toàn bộ Thần Thử đường cũng đã bị tiêu diệt.
Lãnh Mộc Nhất Tôn trầm mặc một hồi, hỏi: - Bên Cái Bang hiện tại thế nào?
- Hoàng Phủ trưởng lão đã chết, Bá Thúc Ngao kế nhiệm ngôi vị bang chủ đời thứ chín mươi chín!
Lãnh Mộc Nhất Tôn hơi kinh ngạc nói: - Không phải đời thứ chín mươi tám sao?
Phi Ưng nói : - Bá Thúc Ngao muốn truy tặng Hoàng Phủ trưởng lão là bang chủ đời thứ chín mươi tám, vốn Cái Bang còn lại ba đại trưởng lão cũng không đồng ý, nhưng Bá Thúc Ngao nỗ lực lấy ý kiến của nhiều người, cuối cùng đã truy nhận Hoàng Phủ trưởng lão là bang chủ đời thứ chín mươi tám, y kế nhiệm bang chủ đời thứ chín mươi chín. Bây giờ Cái Bang đoàn kết nhất trí, cùng chung mối thù, thề phải giết chết Sở Phong, vì Hoàng Phủ trưởng lão báo thù!
- Xem ra Bá Thúc Ngao này xác thực là một nhân vật!
- Đích thật là nhân vật, khi mà bọn họ chạy ra ngoài Thần Thử đường, nếu không phải hắn tại trận chỉ huy bang chúng vây công, Thần Thử phân đường cũng sẽ không bị thương vong thảm trọng như vậy!
- Thất bại trong gang tấc, đáng tiếc!
- Nếu như lần này do tông chủ tự mình an bài, tất nhiên có thể một lưới bắt sạch Cái Bang!
Lãnh Mộc Nhất Tôn cười cười, nói: - Phi Ưng, ngươi đánh giá ta quá cao rồi đó.
- Trong mắt Phi Ưng, tông chủ không có gì không làm được.
- Kỳ thực lần này Quỷ sư gia bố trí đã không chê vào đâu được, chỉ tiếc người tính không bằng trời tính. Đáng tiếc, đáng tiếc!
- Phi Ưng còn chưa bao giờ thấy tông chủ than tiếc qua như vậy.
- Ta đáng tiếc không phải là bọn người Cái Bang chạy thoát được, mà là Sở Phong đã chạy thoát được!
- Sở Phong nếu quả thật quan trọng như vậy, cũng đáng giá tông chủ hao tâm tốn sức!
- Ngươi nghĩ sao?
Phi Ưng trầm mặc một hồi, nói : - Ta âm thầm quan sát qua, người này bản tính cởi mở thẳng thắn, cũng không xảo trá, hơn nữa võ công...
- Có một số người trời sinh không thể lường được, không thể đo lường tính toán, hắn chính là người như vậy.
- Có điều hôm nay hắn không chỉ chính mồm thừa nhận bản thân mình diệt sát toàn môn Chấn Giang Bảo, còn thừa nhận mình là hậu nhân tôn chủ, hơn nữa hại chết Hoàng Phủ trưởng lão, hắn nếu muốn đặt chân trên giang hồ nữa, trừ phi quay về Ma Thần Tông chúng ta!
Lãnh Mộc Nhất Tôn cười cười, Phi Ưng đột nhiên hỏi: - Tông chủ, nếu như hắn thực sự quay về Ma Thần Tông, ngài...
- Ta sẽ nhượng lại ngôi vị tông chủ! Giọng điệu vô cùng bình thản, nhưng tuyệt đối không có một chút giả tạo.
Phi Ưng không có lên tiếng, Lãnh Mộc Nhất Tôn cũng không có nói gì. Trầm mặc một hồi lâu, Phi Ưng mở miệng nói: - Tông chủ, kế tiếp chúng ta nên làm thế nào.
Lãnh Mộc Nhất Tôn nói: - Bên Sở Phong chúng ta có thể tạm thời mặc kệ, Cái Bang tự sẽ không bỏ qua cho hắn. Ngươi đi điều tra trước một chút thân phận lai lịch của tên Bá Thúc Ngao đó đi.
- Vâng, tông chủ. Hiện tại Đỗ đường chủ của Thần Thử đường bị đứt một tay, thân chịu trọng thương, ai thay thế vị trí của Đỗ đường chủ đây?
Lãnh Mộc Nhất Tôn không có trả lời, thong thả dời bước đến phía dưới bóng cột trụ, trầm tư.
Phi Ưng không có nói thêm, lắc mình, ly khai đại điện.
- o0o-
- Cái gì! An thúc, thúc nói hắn đại náo đại hội Cái Bang, cấu kết Ma Thần Tông, dẫn mọi người Cái Bang đến phân đường Ma Giáo, còn bức tử Hoàng Phủ trưởng lão và Kim Hương phu nhân, chính miệng thừa nhận mình là con trai Tinh ma chủ, diệt sát Chấn Giang Bảo sao?
Bên trong Mộ Dung sơn trang, Mộ Dung khiếp sợ nhìn An thúc, quả thực không thể tin được.
- Đúng vậy, thiếu chủ, các huynh đệ vào Thương Châu điều tra tin tức đã truyền thư trở về, chính là nói như thế.
- Hắn... hắn hiện tại ra sao?
- Được Trích Tiên Tử cứu đi, tiếp đó mọi người Cái Bang cùng phân đường Ma Giáo huyết chiến một trận, sáu tên cao thủ phân đường Ma Giáo bị giết, đường chủ cũng bị đứt một cánh tay, tuy nhiên Cái Bang cũng tổn thất hơn mười đệ tử tinh anh, hai vị chấp sự trưởng lão cũng thân chịu trọng thương. Hiện tại Bá Thúc Ngao đã kế nhiệm chức bang chủ Cái Bang, đang toàn lực tìm kiếm Sở Phong vì Hoàng Phủ trưởng lão báo thù rửa hận!
- Aii, hắn vì sao luôn luôn như vậy... Mộ Dung thở dài, không có lên tiếng.
- Thiếu chủ, chúng ta có cần...
- An thúc, thúc lập tức lệnh các huynh đệ ở Thương Châu thám thính tăm tích của Sở Phong, nói bọn hắn âm thầm hành sự.
- Vâng, ta hiểu nên làm thế nào.
Mộ Dung chợt lẩm bẩm nói: - Xem ra ta vẫn là phải tự mình đi Thương Châu một chuyến...
An thúc kinh ngạc, nói : - Thiếu chủ, cậu không phải đang định xuất phát đi đại mạc sao, Liễu Diệp đã thu thập xong hành trang, đang chờ thiếu chủ.
Mộ Dung không có nói gì, chỉ là hai mắt có chút thất thần.