Một tuần sau khi bộ phim đóng máy, tôi gia nhập đoàn làm phim mới.
Trước đây các vai diễn tôi đóng đều là những vai phụ nhỏ, rất ít cảnh đóng chung với diễn viên nam.
Nhưng lần này thì khác.
Thậm chí còn có hai cảnh hôn nhau.
Vì thế, từ lúc đoàn làm phim khai máy, Phó Yến có điều gì đó rất kỳ lạ.
Anh vẫn luôn tôn trọng công việc và sự lựa chọn của tôi, không yêu cầu xóa cảnh hôn, chỉ là mỗi ngày đều nhìn tôi với vẻ mặt oán hận và chua chát.
"Hôm nay em nói chuyện hơi nhiều với anh ta."
"Anh ta có đẹp trai không? Dẫu sao anh ta cũng không đẹp trai lắm đâu, cảm giác cũng chỉ có thế thôi."
"Thật ra vai nam chính này chỉ ở mức trung bình, nhìn không có gì đặc biệt cho lắm."
"Ha ha anh ta trông thật giả tạo."
"Anh không có ghen đâu, anh tuyệt đối không bao giờ ghen mấy chuyện này, dù sao em cũng là bạn gái của anh, còn anh ta là cái thá gì, sao có thể ghen với anh ta được?"
"Ngày mai anh có thể đến thăm em được không? À anh cũng không muốn đi lắm, nhưng dù sao cũng là bạn trai của em, nên mời mọi người một bữa ăn vẫn là hợp tình hợp lý. Hừ, anh không có ý định gặp anh ta đâu, anh chẳng muốn gặp anh ta chút nào, không hề có ý định tuyên bố chủ quyền luôn."
"Nhưng mà anh ta trông thật giả tạo mà."
...
Phó Yến ăn giấm chua quá nhiều, vì để dỗ anh, ngày nào tôi cũng bị kiệt sức về mặt thể chất lẫn tinh thần.
Máaa.
16.
Buổi quay phim diễn ra vô cùng suôn sẻ.
Đây là vai nữ chính đầu tiên của tôi, mỗi một cử chỉ, lời thoại tôi đã nghiền ngẫm không biết bao nhiêu lần.
Để có thể miêu tả hoàn hảo nhất nhân vật nữ chính trong tâm trí tôi.
Ngay cả người luôn nghiêm khắc và ít cười như Bùi Giang, cũng trở nên thân thiện một cách bất ngờ.
Đang quay phim, Bùi Giang mỉm cười nói: "Thật ra chú đã biết con từ lâu rồi."
Tôi bất ngờ.
"Con là bạn gái của Phó Yến đúng không?" Bùi Giang ngập ngừng, "Chú đã biết chuyện này trước khi tụi con công khai rồi."
Tôi sửng sốt, nhất thời không biết nên nói gì.
Cho nên là, Phó Yến đã tìm đến Bùi Giang sao?
Ông nhìn ra được tôi đang nghĩ gì, lắc đầu nói: "Con yên tâm, Phó Yến chưa từng vì con mà tìm đến chú, con có thể nhận được vai diễn này, chính là nhờ kỹ năng diễn xuất của bản thân, không liên quan gì đến Phó Yến."
"Chỉ là lần đầu chú biết đến con là nhờ Phó Yến mà thôi"
"Hai năm trước, Phó Yến bắt đầu điên cuồng đầu tư vào các đạo diễn lớn, nhưng điều kiện tiên quyết là ký hợp đồng độc quyền với tập đoàn nhà họ Phó, chú cũng nằm trong số đó."
"Con có thể không biết, Phó Yến đã lắp đặt tivi trong mọi thang máy ở tất cả tòa nhà văn phòng dưới trướng tập đoàn nhà họ Phó, chiếu liên tục mọi bộ phim có con đóng, thậm chí còn đặt thời gian phát sóng chính xác vào giờ cao điểm của thang máy và thời gian đi ký hợp đồng của chúng tôi, tất cả đều là cảnh của con."
"Cậu ấy chưa bao giờ nhắc đến tên con, chỉ là dùng thủ đoạn ngu ngốc này, cho mọi người có cơ hội biết đến con."
Tôi đứng tại chỗ, nước mắt chảy dài trên má."
Tên ngốc này.
Chỉ có tên ngốc như anh, mới có thể làm ra những chuyện như thế này.
Trước đó tôi vẫn luôn muốn giữ khoảng cách với anh trước mặt người ngoài, mãi đến bây giờ, tôi mới biết được tình yêu vụng về của anh từ miệng của người khác.
"Cậu ấy thật sự rất yêu con."
Tôi gật đầu, bật khóc.
"Dạ con biết."
Tôi luôn biết điều đó,
Anh yêu tôi rất nhiều.
Yêu tôi cực kỳ nhiều.
17.
Phó Yến lại định t.r.e.o cổ t.ự t.ử.
Chỉ vì nam chính Liễu Độ đã gửi cho tôi một tin nhắn Wechat.
"Em không được phép trả lời tin nhắn của anh ta! Bằng không anh sẽ c.h.ế.t cho em xem!"
Tôi dở khóc dở cười.
"Ngày mai em phải tham gia lễ trao giải, anh ấy chỉ chào hỏi em một câu thôi, không có ý gì khác."
Phó Yến hừ một tiếng, vẻ mặt không cam lòng.
"Có gì để chào hỏi, anh nghĩ anh ta đang có ý đồ xấu! Trong buổi tiệc mừng anh ta nói chuyện với anh với thái độ rất khó chịu, anh là đàn ông, đàn ông hiểu đàn ông nhất!"
Tôi cười khúc khích.
Làm sao bây giờ.
Dáng vẻ đanh đá này của Phó Yến, trông đáng yêu c.h.ế.t mất!
"A Yến, ngày mai anh nhất định phải đến nha."
Vừa nói xong, Phó Yến liền hừ một tiếng.
"Đương nhiên là phải đến rồi! Anh muốn tuyên bố chủ quyền của mình! Anh muốn cho anh ta biết, Phó Yến này mới là bạn trai của em!"
Quả nhiên, sáng sớm hôm sau, Phó Yến đã mời nhà tạo mẫu nổi tiếng cho chúng tôi.
Sau khi tạo kiểu xong, anh nhìn trái nhìn phải trước gương.
Rồi anh ghé sát mặt vào mặt tôi.
"Em yêu, em thấy anh đẹp trai không? Hôm nay anh nhất định phải áp đảo anh ta! Cho anh ta nhìn thấy khí thế của chính cung là như thế nào!"
Tôi kiễng chân, hôn lên môi anh.
"A Yến nhà ta vẫn luôn đẹp trai nhất, không ai có thể sánh bằng."
18.
Khi được gọi tên lên nhận giải, tôi không ngạc nhiên cho lắm.
Dù sao bộ phim này đã tốn rất nhiều tâm huyết của chúng tôi, từ kịch bản đến diễn viên, thậm chí đến cả lồng tiếng và hiệu ứng ánh sáng, mọi thứ đều rất hoàn hảo.
Chiếc cúp rất nặng.
MC chủ động nói: "Cô Tống nay đã giành được giải thưởng lớn cho vai nữ chính đầu tiên của mình, cô có muốn phát biểu gì không?"
Tôi gật đầu.
"Tôi có vài điều muốn nói."
"Để có thể giành được giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất này, không thể không kể đến sự chỉ dẫn tận tình của đàn anh đàn chị, sự ủng hộ nhiệt tình của khán giả. Đương nhiên, cũng không thể không nói đến sự cố gắng không ngừng của tôi..."
"Nhưng hơn thế nữa, tôi chỉ muốn hỏi bạn trai tôi một câu."
"Phó Yến, ở bên nhau lâu như vậy, anh không có ý định kết hôn với em sao?"
19.
Sau lễ trao giải, Phó Yến lại hờn dỗi một thời gian dài.
Anh bật khóc trước sự chứng kiến của khán giả, toàn bộ sự việc đã được phát sóng trực tiếp.
Phó Yến lại một lần nữa leo lên hot search bằng thực lực.
#Não yêu đương
#Thái tử Bắc Kinh hóa ra chỉ là một đứa trẻ hay khóc nhè
Cư dân mạng thậm chí còn tạo ra nhiều meme, chúng trở nên phổ biến khắp mạng xã hội.
Phó Yến nghiến răng nghiến lợi: "Những người này thật quá đáng mà! Anh bực mình chịu không nổi hic hic hic..."
Mấy ngày sau đó, anh liên tục nói công ty có rất nhiều việc, mấy ngày liền không về nhà.
Nửa tháng trôi qua.
Cuối cùng anh cũng lôi kéo tôi nói: "Em yêu, ra ngoài thư giãn đầu óc với anh nào."
Tôi biết anh đang âm mưu cái gì.
Làm như tôi còn chưa hiểu rõ anh quá.
Anh luôn cảm thấy việc cầu hôn là việc một người đàn ông nên làm, chưa thể cho tôi một hôn lễ hoành tráng, nên anh luôn cảm thấy mắc nợ tôi.
Đáng nói hơn.
Anh lại mời người hâm hộ của tôi đến xem, thông tin chi tiết được thảo luận trong nhóm người hâm mộ.
Chắc anh không nghĩ đến, tài khoản phụ của tôi cũng nằm trong nhóm đó...
Nhưng tôi không muốn quấy nhiễu anh, đành phải giả vờ như không biết gì cả.
Hiện trường được trang trí rất đẹp, đúng phong cách tôi thích.
Nhưng trong mắt tôi chỉ có mỗi Phó Yến mà thôi.
Không có chỗ cho bất cứ cái gì khác.
"Vũ Thư, em có bằng lòng kết hôn với..."
Phó Yến quỳ một chân xuống, chưa kịp nói xong thì tôi đã đưa tay ra.