Ngồi vào trong xe hắn châm một điếu thuốc, sau đó chậm rãi nhả khói ra.
Ngón tay kẹp
điếu thuốc có chút run rẩy, Mạc Tư Tước nghe thấy tiếng tim đập của
mình, một chút một chút, hắn đang gọi tên của người con gái kia !
Chỉ có hắn
biết ở cô có bao nhiêu vị ngọt ngào và tuyệt vời làm cho người ta điên
cuồng, hắn đối với cô có những điểm ngay cả mình đều không thể nắm giữ,
chỉ cần vừa nghĩ tới cô ở dưới thân của Doãn Thiên Kình rồi bị người
đàn ông đó tiến vào, hắn cuồng nộ muốn muốn giết người!
Hai mắt màu
đỏ tươi, hắn ném tàn thuốc trong tay xuống, một cước giẫm hạ chân ga,
trong lòng lửa giận thật lâu sau mới bình tĩnh .
Ôn Hinh, Ôn Hinh, Ôn Hinh, Ôn Hinh…
Mạc Tư Tước
nhấn mạnh ga chiếc xe của mình, cửa sổ xe và mui xe đều mở ra ,gió sắc
nhọn từ gương mặt và bên tai gào thét mà qua, mắt hắn sáng như đuốc nhìn chằm chằm ngay phía trướcc, trong mắt cái gì đều nhìn không thấy. Trên
đường xe cộ đi lại rất nhiều, thế nhưng chiếc xe Maybach màu đỏ của hắn
xen kẽ dòng xe cộ trên đường để chạy qua giống như sư tử mở miệng, hắn
đang chờ nuốt chửng con mồi.
Trong xe
tiếng nhạc du dương vang lên, Mạc Tư Tước chân ga không giảm, một tay
gắng tai nghe màu xanh lam lên, sau đó liền nghe đến âm thanh của Trì
Hạo truyền tới, “Tước, một mình cậu ở trong xe sao?”
Mạc Tư Tước
vội vã nhìn lại bốn phía, phía bên kia đường thấy chiếc xe màu đen
Bingley đứng ở chỗ đèn xanh đèn đỏ của Trì Hạo, hắn ghé đầu ra cửasổ xe
hướng về phía Mạc Tư Tước vẫy tay.
Mạc Tư Tước cũng vươn cánh tay lên cao theo hướng hắn giơ giơ lên, có chút buồn bực trong lòng nói, “Cậu theo tôi sao?”
“Thế nào? Tâm tình không tốt? Có muốn cùng nhau uống một chén hay không, gọi them Hách Liên Dã đến…”
“Không được,
tôi còn có việc, các cậu chơi đi!” Mạc Tư Tước nhíu mắt lại sau đó cúp
điện thoại, chiếc xe thể thao màu đỏ Maybach lại cấp tốc chen vào dòng
xe cộ .
Lúc xe sắp
chạy đến biệt thự cảnh giang, Mạc Tư Tước lại nhận được một cú điện
thoại, đang nghe đối phương nói trong điện thoại, hắn lập tức giẫm hạ
phanh lại, sau đó quay đầu lại rất nhanh hướng quán bar đi tới .
Vừa xuống xe hắn liền cấp thiết hướng trên lầu phóng đi, một mạch chạy lên tới phòng trên lầu ba, lúc đang nhìn trên ghế sa lon có người con gái đang nằm ,
hắn phẫn nộ gầm thét, “Daniel, ngươi đã làm gì cô ta?”
Daniel mặc bộ quần áo màu đen, cũng chỉ lẻ loi một mình xuất hiện, Mạc Tư Tước khẩn
trương nhìn chằm chằm người con gái đang ngủ mê man, không phát hiện sắc mặt cô có cái gì bất kỳ khác nhưng vẫn là nhịn không được lo lắng.
“Đừng khẩn
trương như vậy, tôi và Ôn tiểu thư cũng coi như là quen biết, tôi mời cô ta đến không được sao?” Daniel lắc hai chân thon dài, ngồi xuống ở đối
diện Ôn Hinh. Mặt của Mạc Tư Tước vô cùng dữ tợn, sau đó đá văng bàn trà trước mặt đi , động tác có chút vội vàng ôm lấy Ôn Hinh.
“Ngươi đừng
lãng phí tâm tư , đồ của tôi, ngươi lấy không được đâu nha!” Mạc Tư Tước dễ dàng ôm lấy Ôn Hinh, giơ cằm lên cao ngạo lạnh lùng nhìn về phía
Daniel.
Chris bá tước đột nhiên chết bất ngờ,ông ấy lập di chúc rất nhanh cũng sẽ được công
bố, mà Mạc Tư Tước là người thừa kế hợp pháp , sáu mươi phần trăm cổ
phần của Chris gia tộc cùng tài sản cũng sẽ rơi vào tay của Mạc Tư Tước, bao gồm tước vị mà Mạc Tư tước được hưởng!
“Trung quốc
các ngươi có câu tục ngữ , chỉ thích người đẹp không thích giang sơn…”
Daniel cũng không vội vã, mà là thận trọng một tấc tấc bức tiến, khóe
mắt nheo lại cười nói, “Tôi muốn biết, cháu ngoại thân thiết , cháu có
phải loại này hay không ?”
Hắn chẳng qua là thử dò xét người con gái kia có vị trí gì trong lòng hắn , phản
khẩn trương ứng của Mạc Tư Tước giống như hắn phán đoán!
Chẳng qua là đồ hắn muốn, cũng nhất định phải có trong tay !
“Daniel, đừng nghĩ mình quá thông minh, cũng đừng vọng tưởng ở trên địa bàn của tôi
dương oai, tôi sẽ không dễ dàng tha thứ ngươi lần thứ hai!”
“Nói như vậy, vị tiểu tthư xinh đẹp này so với quyền kế thừa, cậu đã chọn vế sau rồi ?”
” Cậy thân
cháu ngoại trai cậu phải biết thủ đoạn của tôi, không đạt được mục đích
tôi thề không bỏ qua! Tôi sẽ cho cậu một lần cơ hội, cậu là muốn người
con gái này , hay là muốn giang sơn?”
“Cn gái à ?
Tôi muốn bao nhiêu thì có bao nhiêu, ngươi nghĩ rằng tôi sẽ để ý sao?”
Mạc Tư Tước hừ lạnh sải bước bỏ đi, chỉ có hắn biết Ôn Hinh ở bên hông
tay hắn đã dùng bao nhiêu sức, có thể người con gái khác có thể như
nhau, thế nhưng Ôn Hinh,cô ấy là vô giá !
Thế nhưng Daniel có bản tính hung ác, hắn vừa mới bắt đầu thì đã biết vì thế hắn sẽ không bỏ qua !
“Như vậy, chúng ta thử chờ xem sao!”
“Tôi thực sự… Rất không thích phải giết người…” Daniel lắc lư ly rượu đế dài, cười quỷ dị.
***********
Lúc Ôn Hinh tỉnh lại,nhìn thấy khung cảnh màu sắc quen thuộc, còn có mùi vị bạc hà thanh nhã quen thuộc.
Cô lần đầu tiên bị xe của Mạc Tư Tước đụng vào, chính là bị hắn đưa về ở đây.
Ở đây… Là nhà của hắn?
Cảm giác ấm
áp len lỏi trong đầu cô giống như có mấy con kiến nhỏ cắn của cô.Cô lắc đầu cảm giác cháng váng biến mất, trước mắt dần dần hiện rõ ràng, màu
trang sức rất đậm là phong cách của Mạc Tư Tước.
Chẳng qua là cô tại sao ở nhà của Mạc Tư Tước ?
Ôn Hinh bước
chân trần xuống giường , ở đây cực kỳ xa hoa làm cho cô líu lưỡi nói
không nên lời, lúc Ôn Hinh mở cửa phòng nghe được giọng nói của Mạc Tư
Tước từ phòng khách truyền đến, hắn đang gọi điện thoại.
Ôn Hinh lại
lần nữa phải trở lại về phòng,cô đột nhiên nhớ tới tình cảnh lúc bọn họ lần đầu tiên gặp mặt ,cô từ trong căn phòng này nhảy xuống .
Cô đẩy cánh
cửa trên ban công bước ra ngoài , lúc cô ghé vào trên ban công nhìn
xuống không khỏi trợn tròn mắt, dưới lầu là một hồ bơi nước trong vắt,
cô đang buồn bực bên hông đã bị một cánh tay rất mạnh ôm lấy.
“Thế nào?
Muốn nhảy xuống bơi?” Mạc Tư Tước giọng khàn khàn nói với cô, Ôn Hinh co rụt vai lại tránh được nụ hôn của hắn, tia nắng ban mai rực rỡ bám theo đám sương chiếu vào khuôn mặt trắng nõn của cô, nhìn cô như vậy làm
cho trong lòng của hắn có chút khuấy động .
“Bây giờ là
mùa đông , hôm khác dẫn em đi tắm suối nước nóng !” Mạc Tư Tước tự nói
cũng không ngại Ôn Hinh không để ý lời nói của mình.
“Tại sao tôi lại ở chỗ này?” Ôn Hinh hắng giọng,cô nhớ kỹ ngày hôm qua Daniel tìm đến cô, thế nhưng về sau…
“Ôn Hinh!”
Ngón tay của Mạc Tư Tước xoa lên da thịt như ngọc của cô, hơi thở phun ở trên mặt cô, hắn ghé vào bên tai cô mê hoặc , “Em hãy ở bên cạnh anh, làm VIP tình nhân của anh đi!”
“Có thể không có người con gái khác, chỉ có mình em…”
“Em muốn cái gì anh cũng có thể đáp ứng!”
“Ngoại trừ danh phận cùng với hôn nhân,anh sẽ cho em tất cả thế giới!”
Mạc Tư Tước
nói thành khẩn, nghiêm túc, không phải mệnh lệnh mà là khẩn cầu, cặp mắt màu xanh kia đảo quanh, hắn muốn thành thực mặt đối mặt với tim của
mình, hắn không bỏ được cô xuống cũng không buông cô ra được!
Hắn không
biết yêu cũng sẽ không yêu, thế nhưng hắn lần đầu tiên động lòng với một người con gái .Hắn nghĩ nếu chỉ có giữ cô ở bên cạnh hắn hắn mới có thể vui vẻ , vậy hắn sẽ đem cô nhốt lại ở chung với hắn cho dù là cả đời!