Chuyện Giới Giải Trí

Chương 71




"Cô đến tra hộ khẩu à!" giọng điệu tôi rất không khách khí. Tôi tự đánh giá mình luôn đối xử hiền hòa với mọi người, nhưng gặp phải loại vô duyên vô cớ chất vấn thế này, tôi sẽ không nể mặt đối phương.


Đối phương có vẻ cũng không biết điều, không chịu bỏ qua, nói muốn vào phòng kiểm tra, làm sao tôi đồng ý cho được, vì vậy vươn tay cản cô ta. Cho đến bây giờ, tôi cũng không biết cô gái sáng sớm đến quấy nhiễu mộng đẹp của tôi là khách từ phương nào.


Khi chúng tôi đang căng thẳng, Khoai Sọ thối đã tỉnh, mơ màng đi đến chào hỏi đối phương, "Kim Duyệt, cô bị gì vậy, đây không phải nhà cô muốn vào thì vào!"


Thật kỳ lạ, cô gái đang làm ầm ĩ với tôi vừa nhìn thấy Khoai Sọ, mặt lập tức xuất hiện lúm đồng tiền, còn hờn dỗi oán trách, "Hôm qua đã nói với chị rồi mà, mỗi buổi sáng sẽ đến gọi chị đi tập thể dục."


Khoai Sọ dụi mắt, ngáp một cái, "Hôm qua tôi cũng đã nói, tôi thà dùng thời gian đó để ngủ, cô tự rèn luyện đi."


Cô gái bĩu môi không nói, đột nhiên nhìn sang tôi, sau đó hỏi Khoai Sọ, "Cô ta...là ai?"


Nghe vậy, Khoai Sọ vươn tay trái bá cổ, tựa cằm lên vai tôi, lười biếng đáp: "Em họ tôi!"


Cô gái kia vừa thấy Khoai Sọ vô cùng thân thiết với tôi, mặt rõ ràng nhăn nhó. Sau đó nghe Khoai Sọ giải thích, ánh mắt cô mới tỏa sáng lần nữa.


"Vậy, chị ngủ đi! Em...sẽ gọi chị khi ăn sáng." thừa lúc cô đang nói chuyện với Khoai sọ, tôi cẩn thận quan sát cô một chút. Cô gái tên Kim Duyệt này cột tóc đuôi ngựa cao cao, lúc cười có lúm đồng tiền rất sâu, ánh mắt nai con to tròn, khi nói chuyện lông mi mấp máy rất có duyên.


Đáng tiếc, Khoai Sọ cũng không cảm kích, giọng điệu bất đắc dĩ: "Cô chơi với những người Tứ Xuyên như cô được rồi, không cần tìm tôi." nói xong thuận tay đóng cửa.


Ơ, tôi có chút đồng cảm cho cô gái bị nhốt bên ngoài. Khoai Sọ thối này, người ta tốt bụng như vậy, cậu không thể nhẹ nhàng từ chối được à.


Ăn xong bữa sáng tại khách sạn, Khoai Sọ được xe đài truyền hình đến rước đi. Còn tôi trở về mở máy tính, bắt đầu công việc của mình.


Nhớ đến cô gái ban sáng, tôi quyết định trước tiên phải tìm hiểu top 20, à không, là top 19. Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!


Kim Duyệt


Sinh viên năm ba Học viện âm nhạc Tây Nam


Hai năm liên tiếp đạt giải quán quân cuộc thi ca hát qui mô trường học ở Thành Đô.


Thấy hình có trang điểm của cô tôi mới nhớ, trong vòng loại vào top 20, cô là người hát mở màn, tiết mục vừa múa vừa hát 'Nét đặc sắc của một người' rất tạo không khí, khiến toàn trường quay đều high. Nhưng đúng là lúc hóa trang nhìn rất trưởng thành, bỏ trang điểm tôi không nhìn ra được.


Xem qua tất cả thông tin về các thí sinh, khu vực Thành Đô rất mạnh, có tám người lọt vào top 19. Khu vực Bắc Kinh thật đáng thương, chỉ có mỗi mình Khoai Sọ.


Từ các thông cáo trọng điểm của đài Xoài có thể thấy cuộc thi tập trung chủ yếu vào ba thí sinh nổi tiếng nhất: Kim Duyệt, khả năng trình diễn tốt, đài Xoài đánh mạnh vào khả năng ca hát tốt của cô; Đinh Dĩ Nhu, tướng mạo xuất chúng, đài Xoài làm nổi bật vẻ đẹp của cô, còn đặc biệt danh "Tiểu Vương Tổ Hiền"; Văn San, ca hát bình thường, quan trọng là có tin hành lang nói rằng cô là con gái của một nhà sản xuất trong đài. Tin hành lang cái gì, là do đài Xoài tự truyền ra ngoài. Không xét đến thật giả, tôi phải bội phục đội ngũ truyền thông của đài Xoài, chuyện như thế cũng có thể đem đi quảng bá. Bởi vì trong giới rất kiêng kị việc tuyên truyền "mối quan hệ" ra ngoài, mặc dù người nào cũng cần chút quan hệ. Thế nhưng, đài Xoài không quan tâm, chỉ cần có thể thu hút được sự chú ý đều sẽ sử dụng. Về phần Khoai Sọ, đài Xoài chỉ giới thiệu các thông tin rất bình thường, thậm chí không đề cập xuất thân từ trường Berklee của cô.


Được rồi, nếu các người "không làm", vậy để tôi "tha hồ sử dụng" nhé!


Trên Thiên Độ có rất nhiều người tức giận đài Xoài cung cấp thông tin về Khoai Sọ quá ít ỏi. Các thí sinh nổi tiếng kia còn được phỏng vấn đôi chút, đến phiên Khoai Sọ chỉ có đoạn phim khi thi đấu. Có người nói, người hâm mộ Văn San thông qua quan hệ trà trộn vào nơi luyện tập, chụp được rất nhiều hình, đáng tiếc bên đây không có ai.


Ha ha, tôi cười, chẳng phải tôi "có quan hệ" sao?


Tổng quan mà nói, mọi người trong Thiên Độ rất nhiệt tình, đều muốn giúp Khoai Sọ, đáng tiếc không tìm được phương hướng. OK, để tôi chỉ điểm cho các bạn.


Trưởng nhóm trên đây tôi biết, khi thi đấu ở Bắc Kinh, người ta còn đến trường quay để trực tiếp. Tôi đăng ký một tài khoản rồi liên hệ trưởng nhóm: Xin chào, tôi là em họ Tả Tiểu Dụ, chúng ta từng gặp nhau rồi. Bây giờ tôi đang ở Trường Sa với chị ấy, chị ấy phải bận rộn tập luyện không có thời gian lên mạng, có chuyện gì các người có thể tìm tôi.


Đối phương lập tức trả lời tôi: "Thật tốt quá! Cô có thể nói cho chúng tôi biết một ít thông tin hiện nay về chị ấy không, tất cả mọi người đều rất quan tâm."


Không thành vấn đề. Rất nhanh sau đó, trưởng nhóm đã tạo một đề tài ghim lên phía trên:


Tiêu đề: Tiểu Dụ ăn ngon, ngủ ngon, cám ơn mọi người đã quan tâm.


Nội dung: Từ lúc vào top 20, Tiểu Dụ càng ngày càng có lòng tin với chính mình, đang gấp rút học hỏi, tham gia khóa huấn luyện. Tuy tạm thời không thể lên mạng giao lưu với mọi người nhưng rất cám ơn mọi người đã quan tâm, mong mọi người có thể tiếp tục ủng hộ cô ấy!


Bên cạnh đó, trong bài đăng còn đính kèm một bức ảnh buồn cười của Khoai Sọ chụp trong phòng khách sạn. Đây là do tôi chụp hôm qua, gửi cho trưởng nhóm chủ yếu là muốn cho mọi người thấy trên sân khấu cô ấy chăm chỉ ca hát, dưới sân khấu thì vẫn nghịch ngợm như các bạn đồng trang lứa để tăng thêm sự gần gũi. Ngoài ra, cũng có ý nói tôi "khá thân thiết" với Khoai Sọ.


Trưởng nhóm gửi cho tôi cách thức liên lạc với những người hâm mộ ở Trường Sa, nói lúc nào cần hỗ trợ thì có thể tìm các cô ấy.


Sau khi đối phó với Thiên Độ, tôi phát hiện chuyên mục dành cho "Mị lực nữ thanh" của đài Xoài vừa đăng tin thông báo một người trong top 20 phải ra nước ngoài du học nên buộc phải rời khỏi cuộc thi. (Ôi, bị buộc rời khỏi không sai, nhưng lý do này...đài Xoài thật giỏi bịa chuyện), về phần vị trí trống đó có được bổ sung bằng cách chọn một thí sinh từ vòng trước hay không, cách thức lựa chọn thế nào thì tổ sản xuất đang bàn bạc. (Xuất sắc, theo tôi được biết, trong vòng đấu loại cũng có mấy người nổi tiếng. Nếu thế này, những người hâm mộ các cô ấy sẽ lần nữa nhiệt tình quan tâm cuộc thi này).


Đang suy nghĩ nên liên lạc với những người hâm mộ ở Trường Sa thế nào, biểu tượng chim cánh cụt nhỏ hiển thị ở một góc màn hình máy tính. Nhấn vào, là Khiết Nhi. Tuy trong Nham Thạch đều dùng MSN để liên lạc, chỉ có Khiết Nhi nói cô quen dùng QQ. Có điều, đó giờ cô chỉ liên hệ với tôi qua điện thoại, chưa từng thấy cô lên QQ.


[Lấy tấm hình này, sau đó đăng lên blog nói tôi bị bệnh]


Hả? Tôi tải tấm ảnh về mở ra xem, Khiết Nhi đang nằm trên giường bệnh, tay đang được truyền dịch, bộ dạng yếu ớt.


[Sao cô bị bệnh vậy? Có nghiêm trọng không? Bệnh gì?]


[Đồ ngốc, nếu tôi bệnh thật thì có thời gian lên mạng tìm cô à!]


[...?]


[Bên công ty chưa từ bỏ ý định, gần đây sắp xếp cho tôi vài vai diễn theo hình tượng ngọt ngào đáng yêu. Tôi không thể từ chối, chỉ có thể dùng lý do "bị bệnh". Như vậy, công ty cũng có thể ăn nói với bên mời diễn.]


Hơ, tôi thật sự dở khóc dở cười, may mắn Khiết Nhi có thể nghĩ ra chiêu thế này.


[Nếu cô muốn giả bệnh, vậy tôi sẽ không chỉnh sửa ảnh làm trắng đâu nhé!]


[Ừ, nhìn càng thảm càng tốt]


Mười phút sau, tôi đăng lên blog như sau:


Tiêu đề: Bệnh như núi lở!


Nội dung: gần đây bận rộn thu âm album mới, lần này tôi muốn tham gia vào toàn bộ quá trình sản xuất, vì vậy lần đầu tiên nghe nhiều demo như thế, nghe đến tai tôi sắp chai luôn. Nghe vài ngày vẫn chưa tìm được thứ tôi muốn, tôi rất sốt ruột...Hơn nữa, cùng lúc phải thức khuya tham gia các hoạt động quay quảng cáo, tham gia sự kiện, sức khỏe có phần chịu không nổi.


Công ty nói muốn giúp tôi giảm bớt công việc nhưng tôi không đồng ý. Xem ra, tôi tự đánh giá cao mình rồi. Vì vậy, tôi phải nhập viện. Bác sĩ nó tôi phải tịnh dưỡng nửa tháng, tôi "cò kè mặc cả" nửa ngày, bọn họ mới đồng ý tôi sẽ được trở lại làm việc sau ít nhất một tuần.


Album có thể bị hoãn lại, hic hic ~


PS: Bác sĩ không cho tôi lên mạng, 88 (bye bye)


[Đăng rồi đấy, cô xem chưa?]


[Ôi, cô giỏi thật, giúp tôi nghĩ ra được cả câu chuyện, ừ, như vậy sẽ không đắc tội với bên kia.]


[Cũng nhờ bức ảnh giả "bệnh tật" của cô rất có sức thuyết phục, không làm diễn viên uổng quá.]


[Đúng rồi, cô không làm biên kịch cũng tiếc thật.]


[Chẳng phải tôi làm việc cho cô sao, đương nhiên phải cố gắng hết mình.]


[Tìm cô làm truyền thông đúng là lựa chọn sáng suốt nhất của tôi.]


Chúng tôi nói chuyện một hồi sau đó load lại trang blog, quả nhiên, tất cả lời nhắn đều nói cô dưỡng bệnh cho tốt. Có những người hâm mộ còn xúc động nhắn Khiết Nhi không nên xin lỗi bọn họ, album ra lúc nào cũng được, sức khỏe mới là thứ quan trọng nhất. Còn có một số cư dân mạng nói không ngờ Nham Thạch có tính người như thế, có thể chủ động giúp nghệ sĩ giảm tải công việc chứ không phải lúc nào cũng bắt ép kiếm tiền.


Nhìn màn hình, tôi hài lòng gật đầu, đã đạt được kết quả mong muốn.


Trong thời gian rảnh rỗi, tôi lên Toàn Tâm Toàn Ý nhìn chút.


Hầy ~ đáng ra tôi không nên lên xem.


Một bài post cần cấp cao mới được xem, tôi hiếu kỷ mở ra, hình ảnh Ruud Gullit và An Tâm ăn ở một nhà hàng bất thình lình đập vào mắt tôi, người hâm mộ chụp ảnh này nói đêm qua cô ấy cũng đến nhà hàng này nên vô tình nhìn thấy. Hừ, tôi vừa đi người đó đã không chịu được cô đơn à? Tôi hôm qua nhắn tin quan tâm tôi là vì áy náy muốn bù đắp lại sao?


Áy náy? Vì sao chị phải cảm thấy áy náy với tôi, cho đến bây giờ chị cũng chưa từng hứa hẹn gì với tôi.


"Chị có nói thích em hả?" đấy là lời của chị tối hôm trước.


Thật buồn cười, lúc đó nghe thấy, tôi còn nghĩ rằng chị đang e thẹn. Hôm nay xem ra người ta là ăn ngay nói thật mà thôi.


Trên diễn đàn thảo luận về chị và Ruud Gullit vô cùng sôi nổi, thậm chí gần phân nửa cho rằng hai người bọn họ rất xứng đôi. Có người còn nhắc đây cũng không phải lần đầu tiên hai người bị bắt gặp. Nếu như chỉ là bạn bè bình thường, như vậy sau khi có tin "vào khách sạn mướn phòng", mặc dù đã được làm sáng tỏ, chẳng lẽ không phải nên tránh mặt sao?


Tôi cẩn thận suy nghĩ một chút, xưa nay An Tâm rất ít qua lại với người trong giới, bạn bè nổi tiếng là nữ chưa đến mấy người chứ đừng nhắc đến nam. Vì sao chỉ hay đi với Ruud Gullit... Thật đáng ghét, tôi thật sự không muốn đoán thêm, tôi sẽ không thể kìm chế bản thân.


[Không ai nấu cơm, chị có thể đến tìm Lưu Giai] tôi soạn xong tin nhắn, nghĩ lại thì xóa đi.


Chín giờ tối, Khoai Sọ lê thân mệt mỏi trở về.


Vừa vào, cô đã kể lể hôm nay tập luyện mệt mỏi thế nào. Bất chợt, cô phát hiện tâm trạng tôi không tốt, vì vậy ngồi xuống bên cạnh trêu chọc: "Sao vậy, nhớ chị gái trong nhà à?"


Tôi không nói lời nào.


Bỗng nhiên Khoai Sọ dùng ánh mắt vô cùng nhiều chuyện nhìn tôi, "Cậu với chị ấy đến bước nào rồi?"


Con bà nó, vẻ mặt giống y như hôm Lưu Giai hỏi tôi.


"Chắc chắn đã kiss rồi phải không, kỹ thuật của chị ấy thế nào?"


A! Trong đầu tôi lóe sáng. Lẽ nào đại minh tinh nhà tôi vì kỹ thuật của tôi quá kém nên mới tìm đến tên Ruud Gullit phong lưu kia. Chết rồi, tôi lại nghĩ lời oán giận hôm đó của chị là trêu đùa. Chị nên nói nghiêm túc một chút chứ, tôi nhất định sẽ cố gắng nâng cao!


"Do kỹ thuật của tôi quá kém khiến chị ấy chán ghét." tôi vô cùng nản lòng tự túm lấy tóc mình.


Khoai Sọ vỗ vai tôi, nháy mắt vài cái, "Sao không nóisớm, để tôi dạy kèm cho cậu."