Lúc trước Triệu Thanh Nhượng đã phát hiện ra chiếc áo ngực này rất thiếu vải, nhưng mảnh vải ít ỏi như thế lại có thể bao trọn toàn bộ nơi đẫy đà của người người yêu, anh cảm thấy thật thần kỳ.
Lâm Tất Tất ngoắc ngoắc tay với anh: “Sao không qua đây?”
Yết hầu của Triệu Thanh Nhượng chuyển động, nuốt nước bọt, anh vừa đi đến cửa phòng ngủ đã bị Lâm Tất Tất kéo vào bên trong đè lên trên cửa.
Lâm Tất Tất kabedon* Triệu Thanh Nhượng, sau đó cười tà ác xinh đẹp: “Anh trai, tối nay anh là của em.”
* Kabedon là một từ tiếng Nhật có nghĩa đen là "va vào tường". Nó thường được dùng để chỉ người đàn ông dồn người phụ nữ vào tường. Kabedon là khi ai đó đập tay vào tường trước mặt ai đó, thường là để ngăn họ rời đi; thường được coi là một cử chỉ lãng mạn.
Vừa mới nói xong, cô lại nghĩ đến cái gì đó thì sững lại: “Đợi chút, hiệu quả cách âm của phòng này thế nào?”
Triệu Thanh Nhượng cố gắng nhịn cười, sau đó xoay người kabedon lại Lâm Tất Tất: “Như thế càng kích thích không phải sao?”
Trong mắt Lâm Tất Tất đầy vẻ hoảng hốt, Triệu Thanh Nhượng không ngờ rằng anh lại là người như vậy!
Lâm Tất Tất rất không cam tâm, vốn muốn hoá thân thành sói xám ăn sạch thỏ trắng, không ngờ rằng một giây sau mình lại biến thành thỏ trắng.
“Sao muốn mặc cái này?”
Triệu Thanh Nhượng móc dây trên hông cô, chậc, đây là quần lót à? Chỉ có mấy cái dây thì có thể che được cái gì.
“Sao thế, anh không thích à?”
“Thích” Triệu Thanh Nhượng lại cắn tai cô: “Rất thích.”
Không có người đàn ông nào không thích bạn gái mình mặc mấy đồ tình thú cả.
Dạo gần đây Lâm Tất Tất làm tờ khai cho dự án đó suốt, hai người không có thời gian thân mật, thế nên lúc tay của Triệu Thanh Nhượng vừa sờ lên chỗ eo của cô thì cô đã run rẩy rồi.
Áo ngực họa tiết da báo ép đôi gò bồng đào trắng nõn lại với nhau nhìn như sóng lớn cuồn cuộn vậy, theo động tác đứng không vững của cô gái còn lắc lư hai cái.
Tay của Triệu Thanh Nhượng còn chưa đặt lên, mặt đã vùi vào trước.
Giữa đôi gò bồng đào trắng nõn mềm mại có mùi hương cam của sữa tắm, thật là dụ dỗ người hái nó đi.
Hơi thở nóng hổi phả lên da trước ngực của Lâm Tất Tất, khiến cô cảm thấy ngưa ngứa.
Triệu Thanh Nhượng cởi khoá áo của cô ra, ngực đang được miếng đệm ngực nặng đỡ thì đã được đổi thành tay của người đàn ông.
Quả anh đào bị ngón tay có lớp chai mỏng chơi đùa, Lâm Tất Tất nhanh chóng có phản ứng, chiếc quần lót mỏng họa tiết da báo bên dưới chẳng mấy chốc đã bị ướt rồi.
Triệu Thanh Nhượng cho một tay xuống xoa phía dưới, một lát là đã thăm dò được chỗ vải ướt đó.
“Nhiều nước quá.” Giọng của anh trầm khàn, mang theo cảm giác khô khan.
Triệu Thanh Nhượng kéo nơ bướm buộc ở hai bên hông Lâm Tất Tất ra, chút vải đó của cô trượt xuống dưới đất.
Anh dùng ngón tay khẽ gãi nhẹ lên cánh hoa của cô, sau đó lại ấn nhẹ một cái lên trên nhuỵ hoa.
“Ưm—” Lâm Tất Tất muốn kêu ra tiếng, nhưng lại sợ hàng xóm nghe thấy, chỉ có thể cắn lên môi của mình, nhưng những tiếng riêng rỉ vẫn phát ra bên môi như tiếng mèo kêu.
Sao anh còn chưa vào?
Không có quần lót bao bọc, cơn ngứa từ sâu trong người truyền ra làm Lâm Tất Tất phải kẹp chặt cánh hoa thì mới có thể ngăn cản nước chảy xuống đất.
Cô ngước mắt trừng Triệu Thanh Nhượng, đáng thương thay ánh mắt này không hề có tí uy hiếp nào còn khiến người ta nhìn càng nóng hơn.
Ngón tay của Triệu Thanh Nhượng đều là nước xuân, anh biết Thất Thất đã có thể rồi.
“Là từ chỗ này chảy ra à?”
Anh đâm một ngón tay vào, bên trong đã ướt vô cùng, rất dễ dàng đâm vào ngón thứ hai, thứ ba, đến cả lòng bàn tay của anh cũng bị ướt.
Triệu Thanh Nhượng nở nụ cười, nhưng nụ cười này dù thế nào cũng không giống với ngày thường, có lẫn một chút xấu xa: “Nước hôm nay nhiều quá nhỉ, anh sợ anh vừa vào đã bị trượt ra rồi.”
Ngón tay của anh đâm vào rút ra có quy luật, chân của Lâm Tất Tất sắp đứng không vững rồi.
“Nhanh vào đi, muốn anh~”
Triệu Thanh Nhượng càng thêm dùng sức giữa các ngón tay: “Cái này không phải đang vào sao?”
“Không phải cái này…”
“Thế là cái nào?”
Lâm Tất Tất biết người đàn ông này có ý đồ xấu, nhưng hiển nhiên là anh đã đánh giá thấp giới hạn của bác sĩ khoa tiết niệu rồi.
Ngón tay của cô mở cúc quần của Triệu Thanh Nhượng, kéo khoá ra, nắm gậy thịt đã sưng to dựng đứng trong lòng bàn tay: “Muốn gậy thịt đi vào.”
Hô hấp của Triệu Thanh Nhượng trì trệ, khẽ vỗ vỗ lên mông của cô: “Dâm đãng như vậy?”
Lâm Tất Tất gãi nhẹ lên phần bụng đã được cạo sạch lông của anh, cười haha: “Anh cũng rất dâm.”
Trên giường mà, nói mấy lời dâm đãng thì càng trợ hứng.
Lâm Tất Tất khoác lên cổ Triệu Thanh Nhượng, vươn tay lấy hộp kính trên kệ, lấy cái kính gọng vàng ra đeo lên cho Triệu Thanh Nhượng.
“Bác sĩ Triệu, bên dưới của người ta ngứa, anh có muốn khám một chút cho người ta không?”
Triệu Thanh Nhượng nhướng mày, đây là còn muốn chơi cosplay nữa à?
Anh động đậy ngón tay vào từng nếp nhăn bên trong vách tường thịt: “Như vậy còn thấy ngứa nữa không?”
“Ưm… ngứa~”
“Thế thì rất nghiêm trọng, phải tìm chuyên gia.”
“Nhưng người ta chỉ muốn muốn bác sĩ Triệu thôi.”
“Vậy à, thế để anh trị giúp em trước.” Triệu Thanh Nhượng rút tay ra, đeo bao vào, nhấc một chân của Lâm Tất Tất lên rồi thẳng eo đâm vào, trực tiếp đâm vào chỗ sâu nhất.
Bất ngờ bị đâm vào khiến cho tâm hoa mẫn cảm run rẩy kịch liệt, cơn ngứa tích tụ cuối cùng cũng được giảm bớt, nước xuân trong hoa huyệt đã tự động ôm trọn gậy thịt thô to cứng rắn, một chút nước xuân còn bị chảy ra ngoài miệng huyệt.
Lâm Tất Tất cắn môi, nghĩ bên cạnh có thể người khác, do cửa sổ hai nhà cách nhau rất gần nên người ta có thể sẽ nghe thấy vì thế khiến cho cả người cô căng cứng.
Triệu Thanh Nhượng cảm thấy gậy thịt của mình bị hoa huyệt kẹp chặt gắt gao, trong đó co bóp theo quy luật, giống như massage cho anh.
Cơn ngứa tê dại từ gậy thịt truyền lên bụng dưới, anh túm lấy cặp mông vô cùng mẫn cảm của Lâm Tất Tất, bắt đầu đâm vào rút ra mãnh liệt.
Xương mu của hai người giây trước vừa mới tách ra thì giây sau đã tiếp xúc thân mật rồi, âm thanh dâm đãng lúc da thịt va chạm đã trở thành chất xúc tác khiến cho hai người họ càng thêm động tình.
Triệu Thanh Nhượng thở dốc gấp gáp, tiếng hít thở liên tục vang lên bên tai của Lâm Tất Tất, cô chỉ nghe không cũng cảm thấy mình sắp cao trào.
“Bạch bạch bạch…” Nước xuân chảy lan tràn thành sông giúp cho gậy thịt mỗi lần đâm vào đều đâm đến nơi sâu nhất, quy đầu đâm thẳng vào cổ tử cung, Lâm Tất Tất không chịu nổi khoái cảm mãnh liệt này, không nhịn được mà kêu ra tiếng: “A—”
“Xuỵt—” Triệu Thanh Nhượng đặt ngón tay lên miệng của Lâm Tất Tất: “Nhỏ tiếng thôi, sẽ bị nghe thấy.”
Lâm Tất Tất không dám kêu to, cô sắp bị cảm giác này làm cho phát điên rồi.
“Chúng ta đi phòng ngủ phụ đi.”
Cửa sổ phòng ngủ phụ không liền với hàng xóm.
Tay của Triệu Thanh Nhượng trượt từ xương cánh bướm của cô xuống đến mông cô: “Cứ thế này mà đi? Phòng khách, phòng bếp bên ngoài không kéo rèm.”
Lâm Tất Tất tủi thân bĩu môi, mắt đều đã bị kích thích đến chảy nước mắt, ngay sau đó hoa huyệt càng co bóp mãnh liệt, đạt đến cao trào lần đầu tiên của tối nay. Triệu Thanh Nhượng bị kẹp thoải mái đến híp mắt, bàn tay cầm dao phẫu thuật tuỳ ý nắn bóp đôi gò bồng đào, nâng đôi gò bồng đảo nặng trĩu lên, đưa quả anh đào vào trong miệng, dùng răng vân vê cọ sát.
Gọng kính cọ lên ngực của Lâm Tất Tất, hơi cộm.
“Bác sĩ Triệu giỏi quá…”
“Giỏi quá hay là “mạnh” quá?”
Triệu Thanh Nhượng tiếp tục thẳng eo, khiến cho gậy thịt đâm mạnh vào trong hoa huyệt, hưởng thụ khoái cảm được dịch hoa tưới đẫm, hoa huyệt kẹp chặt.