Tô Mặc Tu có chút bất đắc dĩ: “Chú Lý hình như hiểu lầm cái gì rồi.”
“Không phải hình như, là chắc chắn.” Ngôn Cảnh Tắc nói, “Chú Lý nhìn ra tình huống em yêu anh sâu đậm, lại hiểu lầm anh đối xử với em không tốt."
Tô Mặc Tu: “……” Tuy y xác thật yêu Ngôn Cảnh Tắc sâu đậm thật, nhưng sao Ngôn Cảnh Tắc có thể tự tin vậy chứ!
"Nên mai em muốn ăn gì đây?" Ngôn Cảnh Tắc hỏi, gắp cho Tô Mặc Tu chút đồ ăn Tô Mặc Tu thích.
"Gì cũng được." Tô Mặc Tu nói, chú Lý chuẩn bị đồ ăn đều rất hợp khẩu vị của y.
“Vậy vẫn là anh quyết định thực đơn vậy.” Ngôn Cảnh Tắc nói, hắn rõ khẩu vị Tô Mặc Tu như lòng bàn tay, sẽ không mắc lỗi.
Tô Mặc Tu gật gật đầu.
Ngôn Cảnh Tắc lại ngáp một cái.
Tô Mặc Tu có chút bất đắc dĩ: “Anh lại thấy mệt nhọc sao?” sáng nay Ngôn Cảnh Tắc ngủ hai tiếng, chiều lại ngủ hai tiếng, sao còn như vậy?
“Đúng vậy, cho nên chúng ta ăn cơm rồi đi ngủ sớm một chút?” Ngôn Cảnh Tắc cười tủm tỉm mà nhìn Tô Mặc Tu.
Tô Mặc Tu sờ sờ đầu tóc mình: “Được.”
Hai người lên giường sớm, đương nhiên, thật sự ngủ là chuyện hai tiếng sau đó.
Tô Mặc Tu cảm thấy thể lực Ngôn Cảnh Tắc khá tốt, so với trong tưởng tượng của y thì tốt hơn rất nhiều, chỉ là…… Người này quá có thể ngủ, ngã đầu liền ngủ!
Dúi đầu vào ngực Ngôn Cảnh Tắc, Tô Mặc Tu cũng ngủ theo, miễn để bản thân trọc đầu sớm.
Buổi tối này, Tô Mặc Tu ngủ đến đặc biệt ngon.
Sáng hôm sau thức dậy, y liền chú ý tới Ngôn Cảnh Tắc lại đang nhắm mắt trầm tư…… Ừm, cứu vớt thế giới.
"Em cứ nhìn chằm chằm vào anh, có phải bởi vì anh đặc biệt đẹp trai không?” Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên mở to mắt.
Tô Mặc Tu: “…… Sao anh dậy sớm vậy?” Người này không phải ngủ rất dữ sao?
(*mỹ thiếu niên đẹp trai ngọc thụ lâm phong, cầm kính tự soi đêm không ngủ)
Tô Mặc Tu: “……” Có thể đừng tự luyến vậy hay không!
Được rồi, y cũng biết Ngôn Cảnh Tắc không phải tự luyến, chỉ là hơi xàm xí, thích nói giỡn.
truyện kiếm hiệp hay
Con người y kỳ thật không thú vị, cũng cảm thấy thế giới này rất không thú vị, nhưng từ khi cùng Ngôn Cảnh Tắc bên nhau……
Thế giới lại tốt đẹp đến vậy! Mỗi một ngày đều khiến người ta vui vẻ đến vậy.
Tô Mặc Tu nhịn không được cười rộ lên.
Ngôn Cảnh Tắc thở dài, ấn Tô Mặc Tu xuống giường, dùng chăn trùm lên: “Sau này em đừng có cười lung tung, dẫn người phạm tội.”
Cái chăn đang trùm trên người Tô Mặc Tu run run lên.
Ngôn Cảnh Tắc nhào lên, cách chăn hôn y mấy cái, mặc áo ngủ vào ra cửa.
Kết quả vừa ra, thì thấy được chú Lý.
Ngôn Cảnh Tắc hỏi: “Chú Lý, sao chú lại tới đây?”
Đồng tử chú Lý rung động: “Thiếu gia, tôi cảm thấy Tô trợ lý cũng rất vất vả, nên đưa bữa sáng tới.” Ông chủ yếu là tối hôm qua càng nghĩ càng lo lắng, thật sự không yên lòng nên sáng sớm lại đây nhìn xem.
Kết quả vừa lúc nhìn thấy thiếu gia nhà ông từ phòng Tô trợ lý đi ra.
“Cũng ổn…… chú Lý, như vậy đi, nếu chú thật sự không yên lòng thì dọn lại đây ở cùng bọn con, đến lúc đó bảo mẫu gì đó tùy ý chú an bài, nhưng đừng để bọn họ vào ở là được.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Từ khi mẹ kế Khang Tín Hậu bị đuổi đi, chú Lý đã bắt đầu chiếu cố Khang Tín Hậu.
Bởi vì thời trẻ từng gặp chuyện gì đó, chú Lý còn cả đời không kết hôn.
Cảm tình Khang Tín Hậu với chú Lý rất sâu, Ngôn Cảnh Tắc cũng rất thích chú, dứt khoát bảo chú Lý dọn vào ở cùng.
Dù sao hắn có ký ức Khang Tín Hậu, biết tất cả mọi chuyện của Khang Tín Hậu, đối mặt với người ngoài Tô Mặc Tu ra cũng sẽ không phóng thích thiên tính, chú Lý phát hiện không được hắn khác thường chỗ nào đâu.
Còn bệnh của Khang Tín Hậu, cứ khiến người khác cảm thấy hắn chuyển tình cảm sang Tô Mặc Tu là được.
Hắn tin tưởng chú Lý khẳng định là nghĩ như vậy.
“Được!” chú Lý đáp ứng.
Đầu bếp bảo mẫu gì đó, ông đều sẽ an bài tốt!
Ông sẽ cố gắng hết sức của bản thân, khiến Tô Mặc Tu sống tốt hơn!
Thiếu gia nhà ông thật vất vả đem cảm tình chuyển dời đến một người tương đối đáng tin cậy, nhất định không thể để Tô Mặc Tu rời khỏi thiếu gia được!
Chú Lý hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang mà bày biện cơm thật sớm, trong lúc đó, ông còn thường thường nhìn qua cửa phòng ngủ phụ một cái.
Chờ nhìn đến Tô Mặc Tu từ bên trong đi ra, ông vui mừng không thôi: “Tô trợ lý, mau tới ăn bữa sáng, chú không biết con thích ăn cái gì, nên chuẩn bị nhiều hơn mấy thứ.”
Chú Lý cười đến đặc biệt hiền từ, làm Tô Mặc Tu thụ sủng nhược kinh: “Con ăn gì cũng được ạ."
"Cái gì cũng ăn là tốt nhất! Vậy con cứ nếm thử từng món, dinh dưỡng cân đối!” chú Lý cười tủm tỉm mà giới thiệu đồ ăn trên bàn.
Tô Mặc Tu có chút chịu không nổi người khác nhiệt tình, suýt chút nữa thì ăn no căng, cuối cùng vẫn là Ngôn Cảnh Tắc ngăn cản y lại: “Em không thể ăn nữa.”
“Thiếu gia, sao cậu có thể không cho Tô trợ lý ăn cơm!” chú Lý sốt ruột.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Sẽ béo.”
Chú Lý một lời khó nói hết, còn muốn cho Tô Mặc Tu ăn thêm nữa.
Tô Mặc Tu cười rộ lên: “Chú Lý, con ăn no rồi.”
Chú Lý lần đầu thấy Tô Mặc Tu cười đến vui vẻ như vậy, ông ngẩn người.
Ông vẫn luôn cảm thấy tướng mạo Tô trợ lý so ra kém Tô Nghiên Thanh, hiện tại vừa thấy…… Tô trợ lý đẹp hơn Tô Nghiên Thanh nhiều.
Chỉ là tính tình này cũng quá mềm, thiếu gia nhà ông nói gì nghe nấy.
Trách không được trước đó bị thiếu gia khi dễ, một tiếng cũng không nói.
Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu ăn xong bữa sáng nóng hầm hập, cùng nhau trở về công ty, sau đó…… Ngôn Cảnh Tắc chơi game, Tô Mặc Tu làm việc.
Thời điểm Tô Mặc Tu làm việc tràn đầy nhiệt tình, Ngôn Cảnh Tắc chơi game cũng nhiệt tình tràn đầy.
Hai người cứ như vậy trải qua tư vị của cuộc sống phu phu, bên kia, Tô Nghiên Thanh lại sắp điên rồi.
Lại một lần bị ung thư gan, đả kích với gã rất lớn.
Đời trước gã bị bệnh tật tra tấn thật lâu, đã rất sợ hãi, cho nên mới vừa điều tra ra, gã liền muốn Tô Mặc Tu hiến gan.
Nhưng mà Tô Mặc Tu không đồng ý, theo sát, gã còn phát hiện Khang Tín Hậu trọng sinh.
Chuyện một ngày đó phát sinh với gã mà nói vô cùng loạn, mà không đợi gã chải vuốt lại tâm tình của mình, mẹ Ứng đã gọi điện thoại cho gã, mắng gã một trận, chỉ trích gã là đồ bạch nhãn lang.
(*Bạch nhãn lang: chỉ loại vong ân bội nghĩa, tâm địa hung tàn.)
Tuy trước kia cha Ứng mẹ Ứng không thích Tô Nghiên Thanh, nhưng cũng không chán ghét.
Bọn họ không thiếu tiền, không ngại Ứng lão thái thái tiêu tiền nuôi Tô Nghiên Thanh, dù gần đây Ứng lão thái thái cho Tô Nghiên Thanh một căn hộ đắt tiền, bọn họ cũng không để trong lòng.
Nhưng Tô Nghiên Thanh và Ứng Gia Lang dây dưa không thôi, đây lại đụng phải điểm mấu chốt của bọn họ.
Ứng gia bọn họ đối xử với Tô Nghiên Thanh không tệ, Tô Nghiên Thanh lại câu dẫn Ứng Gia Lang, đây tính là cái gì?
Tuy nói hai người Tô Nghiên Thanh và Ứng Gia Lang ở bên nhau, một cây làm chẳng nên non, nhưng đại bộ phận cha mẹ đều sẽ cảm thấy con mình không thành vấn đề, là người khác dạy hư con nhà mình……
Cha Ứng mẹ Ứng đã xem như không tồi, tuy bọn họ nổi giận, nhưng ngoại trừ mẹ Ứng khắc chế không được gọi điện thoại mắng Tô Nghiên Thanh ra, cũng không có làm chuyện gì khác với Tô Nghiên Thanh ngược lại kêu Ứng Gia Lang về nhà trước, hỏi Ứng Gia Lang tình hình thực tế.
Lúc ấy Ứng Gia Lang là một lòng đứng về phía Tô Nghiên Thanh, đối mặt cha Ứng mẹ Ứng thuyết giáo không nói một lời, cự không hợp tác, sau đó thấy cha Ứng mẹ Ứng nói nhiều, anh còn phất tay áo bỏ đi.
Nhưng sau khi đi ra ngoài một chuyến về……
Buổi tối hôm nay, Ứng Gia Lang nói chuyện với Ngôn Cảnh Tắc xong thất hồn lạc phách mà đến chỗ Ứng lão thái thái, hỏi Ứng lão thái thái chuyện Tô Nghiên Thanh.
Cha Ứng mẹ Ứng lo lắng sau khi Ứng lão thái thái biết chuyện Tô Nghiên Thanh và Ứng Gia Lang, sẽ bởi vì tự trách giận hư thân thể, nên không đem chuyện này nói cho bà biết.
Ứng lão thái thái nghe Ứng Gia Lang hỏi, ngay từ đầu còn không muốn nói cái gì, sau một hồi nói nhiều, mới nói lên bất mãn với Tô Nghiên Thanh.
Ứng Gia Lang ngủ một giấc ở chỗ Ứng lão thái thái, ngày hôm sau bèn về nhà xin lỗi cha mẹ, bảo sẽ tách khỏi Tô Nghiên Thanh, nhưng Tô Nghiên Thanh hiện tại bị bệnh nan y, cho nên anh sẽ bồi cạnh Tô Nghiên Thanh một đoạn thời gian.
Cha Ứng mẹ Ứng không dám bức con trai, tự nhiên đồng ý.
Sau đó…… Tô Nghiên Thanh thật vất vả chờ Ứng Gia Lang tới, khóc sướt mướt muốn được Ứng Gia Lang thương tiếc, bỗng phát hiện Ứng Gia Lang đã thay đổi.
Gã nhạy bén mà cảm giác được điểm này, ồn ào ầm ĩ, nhưng mà việc này chỉ đẩy Ứng Gia Lang ra xa hơn.
Ngay từ đầu Tô Nghiên Thanh còn không rõ nguyên nhân, nhưng qua mấy ngày, gã liền từ chỗ Ứng Gia Lang biết được là có chuyện gì xảy ra.
Khang Tín Hậu thế mà bôi đen gã trước mặt Ứng Gia Lang!
Càng làm cho gã chịu không nổi là Ứng Gia Lang nhắc tới Tô Mặc Tu —— Ứng Gia Lang hỏi gã, vì sao lại vô tình với em trai song sinh của mình như vậy.
Ứng Gia Lang cũng không phải người chỉ nghe lời nói của một phía, mấy ngày nay anh tìm người đi tra xét Tô Mặc Tu, vừa tra liền phát hiện mấy năm nay Tô Mặc Tu sống thật sự không tốt.
Tô Nghiên Thanh căn bản không giống như gã nói, giúp Tô Mặc Tu rất nhiều.
Ứng Gia Lang chịu không nổi người mà mình thích, "vương tử" mà mình muốn cứu từ tay "ác long" kia ra lại là một người lạnh lùng như thế, nên mới chất vấn Tô Nghiên Thanh.
Tô Nghiên Thanh lại nháy mắt nghĩ tới chuyện đời trước Ứng Gia Lang thích Tô Mặc Tu.
"Anh thế mà lại giúp nó, còn vì nó cãi nhau với em!" Tô Nghiên Thanh càng thêm phẫn nộ.
Ứng Gia Lang thất vọng nói không nên lời, anh cảm thấy Tô Nghiên Thanh cần bình tĩnh một chút, dứt khoát liền rời khỏi bệnh viện.
Chờ Ứng Gia Lang đi rồi, Tô Nghiên Thanh mới phát hiện…… cũng chỉ còn lại mỗi một mình mình.
Gã đột nhiên hơi tưởng niệm Tô Mặc Tu.
Đời trước, mặc kệ gã gặp phải chuyện gì, lúc gã cần giúp đỡ, Tô Mặc Tu đều sẽ giúp gã.
Từ từ, Tô Mặc Tu giúp gã bất quá chính là đang bố thí, không có gì để mà tưởng niệm!
Tô Nghiên Thanh hít sâu một hơi, nghĩ tới nghĩ lui, hận nhất vẫn là Khang Tín Hậu.
Đời trước chính là Khang Tín Hậu hại gã, đời này cũng vậy!
Hiện tại thân thể gã xảy ra vấn đề, người yêu cũng muốn rời đi, đã thảm như vậy, Khang Tín Hậu dựa vào cái gì còn yên ổn làm tổng tài của hắn chứ?
Lúc Tô Nghiên Thanh và Khang Tín Hậu ở bên nhau có giữ rất nhiều video Khang Tín Hậu phát bệnh.
Ngay từ đầu, gã lưu lại là định giữ một vài lịch sử đen tối của Khang Tín Hậu, rồi sau đó….
Gã đem mấy thứ này cho Ứng Gia Lang xem, khiến Ứng Gia Lang đồng tình gã.
Trước đó gã còn oán giận Khang Tín Hậu với bạn bè mình, chỉ cho những người đó nhìn hai trong số mấy video đó, với một phần lịch sử chat, tuy có ảnh hưởng tới Khang Tín Hậu nhưng cũng không lớn.
Nhưng nếu gã đem toàn bộ những thứ đó ra ánh sáng, để người ta biết thật ra Khang Tín Hậu là một kẻ điên thì sao?
Sáng sớm hôm nay, Ngôn Cảnh Tắc đang "cứu vớt thế giới", điện thoại đột nhiên vang lên, hắn bỗng phát hiện người gọi cho hắn là Triệu tổng - cổ đông kiêm tổng giám đốc Khang thị, phụ trách rất nhiều việc trong Khang thị.
“Chú Triệu, có việc gì sao?”
“Vậy à…… Chú Triệu, không bằng như vầy đi, con lập tức từ chức ở công ty.”
"Sau này công việc của con để Tô Mặc Tu phụ trách?"
"Bây giờ có thể đi phát thông báo, con vừa lúc định nghỉ ngơi một đoạn thời gian.”
“Dạ được, chi tiết chờ lát con tới công ty đi tìm chú nói.”
Ngôn Cảnh Tắc nói chuyện với người bên kia điện thoại, Tô Mặc Tu không biết người nọ nói gì đó, nhưng chỉ từ Ngôn Cảnh Tắc nói mấy câu cũng có thể biết sự tình rất nghiêm trọng.
Tô Mặc Tu hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Ngôn Cảnh Tắc hôn y một ngụm: “Chuyện tốt! Tô Nghiên Thanh cho ra ánh sáng chuyện anh có bệnh, anh có thể từ chức rồi!”
Ngôn Cảnh Tắc mang bộ dáng rất cao hứng, làm Tô Mặc Tu không có biện pháp quá mức lo lắng, nhưng y vẫn ý thức được sự tình không đơn giản như vậy.
Y cũng không hỏi Ngôn Cảnh Tắc, tự mình lên mạng xem.
Vừa nhìn…… Tô Nghiên Thanh thế mà đăng lên mạng video Khang Tín Hậu phát bệnh, tự mình hại mình, tự sát!
Gã còn tiếp nhận phỏng vấn, nói Khang Tín Hậu trước đó buộc gã đính hôn!
Gã thậm chí còn nói, Khang Tín Hậu buộc gã đính hôn rồi, lại dây dưa không rõ với em trai gã…. Tóm lại, trong hình dung của gã, Khang Tín Hậu là nhân tra có tâm lý bệnh tật.
Nếu chỉ xem những miêu tả này, Tô Mặc Tu sẽ cảm thấy Khang Tín Hậu là một tên khốn tội ác tày trời.
Nhưng thực tế, Khang Tín Hậu cũng không có đến trình độ này.
Cái khác không nói, Khang Tín Hậu sau khi tìm y phiền toái đều sẽ đưa tiền bồi thường, bởi vậy tuy rằng y không thích Khang Tín Hậu, nhưng đối với Khang Tín Hậu cũng không có ác cảm quá lớn.
Càng quan trọng là, hiện tại dùng thân thể Khang Tín Hậu là Ngôn Cảnh Tắc.
Hiện giờ Tô Nghiên Thanh vừa nói thế…… Cơ hồ tất cả mọi người đang mắng Khang Tín Hậu.
Ánh mắt Tô Mặc Tu lạnh lùng, một bộ dáng trùm cuối phản diện lập tức muốn động thủ.
Nhưng thật ra Ngôn Cảnh Tắc nhìn thấy mấy thứ đó thì hoàn toàn không có cảm giác, hắn sờ sờ đầu Tô Mặc Tu: “Đừng nóng giận, bọn họ mắng cũng không phải mắng anh! Hơn nữa rất nhanh là có thể làm sáng tỏ thôi.”
“Làm sáng tỏ như thế nào?” Tô Mặc Tu hỏi.
“Cậu ta bất nhân anh bất nghĩa…… A Tu, anh đối đầu với Tô Nghiên Thanh, em sẽ đứng về phía anh chứ?"
Tô Mặc Tu nói: “Anh còn không nhanh lên?!”
Ngôn Cảnh Tắc đặc biệt ấm ức mà bị Tô Mặc Tu đuổi xuống giường, đi tìm máy tính.
Tô Mặc Tu cũng coi như là biết Ngôn Cảnh Tắc vì sao muốn nói chuyện từ chức.
Sau khi những video đó bị công khai, nếu Khang thị cái gì cũng không làm, giá cổ phiếu chắc chắn sẽ giảm mạnh -- cao tầng kiêm cổ đông lớn nhất của Khang thị là một kẻ điên như vậy, người ta nào còn dám tín nhiệm Khang thị?
Cho nên, Ngôn Cảnh Tắc từ chức, càng sớm càng tốt.
Tô Mặc Tu càng ngày càng không rõ ý tưởng của Tô Nghiên Thanh, tuy Tô Nghiên Thanh bị ung thư nhưng vẫn có cơ hội chữa khỏi, thật ra gã đắc tội với người ta như vậy, cuối cùng cũng không biết sẽ rơi vào kết cục gì.
Ngôn Cảnh Tắc biết nói chuyện mà, chẳng lẽ còn không hiểu biện bạch ư?
Chuyện Ngôn Cảnh Tắc am hiểu nhất, chính là tẩy trắng cho bản thân.
Là tra nam hắn cũng có thể tẩy đến trong trong sạch sạch, càng đừng nói Khang Tín Hậu kỳ thật không phạm đại sai gì.
Ngôn Cảnh Tắc trực tiếp đăng bài tuyên bố nói rõ.
Đầu tiên hắn tỏ vẻ, Tô Nghiên Thanh đăng video ảnh chụp linh tinh, đều là sự thật, sau đó liền bắt đầu giải thích: “Đối với quan hệ của tôi và Tô Nghiên Thanh, tôi cảm thấy cần phải giải thích một chút.
Là thế này, tôi và Tô Nghiên Thanh thanh mai trúc mã, vẫn luôn rất thích cậu ta, cũng rất sớm đã bắt đầu theo đuổi cậu ta, thậm chí sau khi tôi có thẻ ngân hàng riêng của mình rồi, trực tiếp đã cho cậu ta, cậu ta vẫn luôn dùng tiền của tôi.
Tình hình cụ thể và tỉ mỉ mọi người có thể xem giấy tờ.”
Sau khi thả mấy loại giấy tờ, lại là một đoạn chữ: "Tô Nghiên Thanh trong vòng vài năm dùng thẻ của tôi tiêu phí hơn một ngàn vạn, dùng để mua sắm hàng xa xỉ, ô tô vân vân, cũng có bộ phận dùng để mua cổ phiếu, mua sắm quản lý tài sản sản phẩm.
Tôi hướng cậu ta thổ lộ, cậu ta cũng hoàn toàn không cự tuyệt, lúc ấy tôi cảm thấy chúng tôi đã là tình lữ, bèn dùng một vài phương pháp quá khích come out với cha, cũng được cha đồng ý đính hôn với cậu ấy.
Trong lúc này, còn cho cậu ấy năm ngàn vạn tiền biếu.”
Ghi chép chuyển khoản và giấy tờ không thể thiếu, đăng lên hết.
Sau đó lại là chữ viết: “Sau khi Tô Nghiên Thanh đính hôn với tôi, vẫn chưa bị hạn chế tự do thân thể, trong lúc cậu ta hoàn thành việc học, tổng cộng đi qua mười tám quốc gia du lịch, các loại tiêu phí toàn bộ do tôi cung cấp.”
Đính kèm chứng cứ.
Cuối cùng chính là đại chiêu: “Nhưng mà, Tô Nghiên Thanh trong lúc này lại ngoại tình.
Tôi vì nguyên nhân tâm lý nên đã dùng một vài phương pháp quá khích để thử vãn hồi, cũng một lần tự sát.
Việc này xác thật là tôi không khống chế tốt, dọa tới cậu ta, tôi xin lỗi.
Nhưng tôi không cảm thấy tôi làm sai, về việc Tô Nghiên Thanh phỉ báng tôi, tôi sẽ khởi tố.”
Ngôn Cảnh Tắc trực tiếp đem ảnh chụp Tô Nghiên Thanh và Ứng Gia Lang ở bên nhau đăng lên, ờm, vì tránh để đắc tội cha Ứng, hắn đánh mờ mặt Ứng Gia Lang đi.
Bài này có cả giấy tờ văn kiện linh tinh, bởi vì quá dài, có vài cái Ngôn Cảnh Tắc chỉ thả link ở nơi khác, mà chờ giải thích vấn đề của mình xong, cần giải thích chính là vấn đề của Tô Mặc Tu.
Ngôn Cảnh Tắc tỏ vẻ: “Về Tô Mặc Tu tiên sinh, tại đây tôi muốn xin lỗi cậu ấy.
Bởi vì nguyên nhân tâm lý cá nhân, cùng với Tô Nghiên Thanh dụng tâm kín đáo châm ngòi, tôi đã từng làm ra rất nhiều hành vi không lý trí, có chứa tính chất vũ nhục với Tô Mặc Tu, bao gồm không giới hạn ném đồ vào người cậu ấy, hất nước vào người, đang trên xe đuổi cậu ấy xuống giữa lộ vân vân.
Nhưng trong lúc tôi yêu đương với Tô Nghiên Thanh, vẫn chưa có hành vi gì vượt qua quan hệ cấp trên và cấp dưới với cậu ấy.
Tình trạng tâm lý của tôi không cho phép tôi làm như vậy.
Hơn nữa, nếu tôi thật muốn làm…. Tô Nghiên Thanh có thể chụp đến nhiều video riêng tư của tôi như vậy, không đạo lý nào không chụp được chứng cứ tôi ngoại tình."
Tô Nghiên Thanh ở trên mạng chỉ trích Khang Tín Hậu, đã đưa tới rất nhiều quần chúng ăn dưa.
Nhưng mọi người mới vừa ăn dưa bên này xong, Khang thị bên kia liền có phản ứng, tỏ vẻ Khang Tín Hậu sẽ từ chức, theo sát, Khang Tín Hậu lại ném thêm một cú.
“Cảm giác Khang tổng nói càng đáng tin hơn.”
“Nhiều giấy tờ gì đó như vậy, Khang tổng dám thả ra, đã nói lên đây là sự thật.”
“Cho nên đây là có người bản thân ngoại tình, còn trả đũa?”
"Nhiều video có thể khiến cổ phiếu Khang thị rung chuyển như vậy cậu ta còn chụp được, không có đạo lý gì không chụp được chứng cứ Khang tổng ngoại tình, lời này không sai.”
“Cho nên Tô Nghiên Thanh này…… Chính hắn một đống lớn vấn đề, còn lên tung mạng tin nóng, rốt cuộc muốn làm gì? Tự bôi đen để tăng lưu lượng?”
"Điểm chú ý của tui có phải sai rồi khum? Bây giờ tui chỉ muốn kêu Khang tổng là ba ba, ảnh thiệt sự quá có tiền!”
“Khang ba ba nhìn em nè!”
“Ba ba em bảo đảm không cắm sừng anh đâu, muốn suy xét em một chút hong nè?”