Chung Cực Đấu La Thế Hệ Mới

Chương 45: C45 Chương 44 Huyết Mạch Biến Dị

Vừa xuống phi cơ, thứ đầu tiên mọi người cảm nhận được chính là không khí tươi mát đập vào mặt, không khí nhẹ nhàng khoan khoái mang theo hương thực vật thơm ngát động lòng người, dường như có thể thấm vào da thịt, làm cho người ta một loại cảm giác thư thái rất đặc biệt

Quý Hồng Bân đi ở phía trước, hắn cũng đang nhìn bốn phía chung quanh, chỉ là trong hai mắt hắn đang tràn đầy cảm khái. Hắn vô thức mà sờ lên mặt mình như muốn xác nhận thực hư việc gì đó.

Mọi người vừa mới ra khỏi sân bay thì một cỗ Hồn Đạo xe buýt cũng đã tới. Toàn xe buýt là một màu xanh sẫm, phía trên có một chút đồ án với những đường cong màu vàng, trong đó, một phiến đồ án có chút quái dị nhưng lại khiến người chú ý nhất, bởi vì đó chính là đồ án huy chương của Sử Lai Khắc học viện. Nó cũng không phải thứ gì quá đẹp nhưng lại tràn đầy cảm giác lịch sử. Cái huy chương này đã từng truyền thừa tới mấy vạn năm a!

Cửa xe mở ra, một người bước ra từ trong đó. Khi thấy người này, ánh mắt cậu lập tức sáng lên, bởi vì hắn nhận ra được, còn không phải vị mỹ nữ Lăng Y Y của Sử Lai Khắc Học Viện lúc trước từng hướng dẫn bọn hắn tham gia hải tuyển đó sao?

Lăng Y Y tự nhiên cũng nhìn thấy cậu, hướng cậu nở một nụ cười ngọt, sau đó quay sang hướng mọi người mà nói: "Hoan nghênh các vị tới Sử Lai Khắc Thành, ta là phụ đạo viên đại biểu Sử Lai Khắc Học Viện, chuyên chịu trách nhiệm tiếp đãi học viên Thiên La Tinh chúng ta tới thi vòng hai, mời mọi người theo ta lên xe."

Quý Hồng Bân gật đầu nói: "Làm phiền rồi."

Mọi người nối đuôi nhau lên xe. Chiếc xe buýt này của Sử Lai Khắc Học Viện có thể nói là thập phần xa hoa, đủ để đồng thời chở năm mươi người. Mà mỗi một chỗ ngồi đều như cả một chiếc ghế sô pha đặt vào vậy, phía trước có bàn, phía trên mỗi bàn đều có một bình nước tinh khiết. Đệ tử Thiên La Tinh tổng cộng có ba mươi người, tăng thêm lão sư cũng không đến bốn mươi, có ngồi như thế nào cũng vẫn dư chỗ.

Xe buýt bắt đầu lăn bánh, hầu hết đệ tử đều không khỏi hướng ánh mắt ra phía ngoài cửa sổ, bọn hắn thực sự rất muốn nhìn ngắm thành thị trong truyền thuyết này.

Nghe nói chừng vạn năm trước, Sử Lai Khắc Học Viện đã từng bị tạc hủy một lần, mà Sử Lai Khắc học viện hiện tại là được xây dựng lại trên chính nơi bị nổ ban đầu, và quy mô so với trước thì đã lớn hơn không biết bao nhiêu lần. Tuy trên những tư liệu thông thường cũng không có ghi chép lúc ấy đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể tưởng tượng việc đó tuyệt đối là tính chất huỷ diệt đối với Sử Lai Khắc học viện. Nhưng dù là như thế, Sử Lai Khắc Học Viện vẫn bằng vào nội tình thâm hậu mà xây dựng lại một cách dễ dàng, càng có quy mô lớn như bây giờ, trở thành truyền thuyết trong truyền thuyết.

Cứ việc hiện tại Sử Lai Khắc Học Viện tuyển nhận đệ tử với số lượng cực ít nhưng vẫn có vô số hồn sư trẻ tuổi ghi danh. Vô luận có thể thi đậu hay không thì mỗi người đều hy vọng thử sức, vạn nhất thi đậu được thì sao? Vậy rất có thể chính là một bước lên trời.


Lăng Y Y ngồi tại phía trước, lúc này nàng cũng không có giảng giải cái gì.

Xe buýt tiến vào đường đi, hai bên đường phố đều là kiến trúc với những kiểu dáng phong cách cổ xưa, vừa nhìn qua liền cho người ta một loại cảm giác vô cùng cổ kính. Vì những thứ này không giống những kiến trúc của vạn năm trước, mà thậm chí chúng rất giống những kiến trúc đã được ghi chép từ thời viễn cổ. Trong đó có một vài nơi có quy mô đặc biệt lớn làm người ta không khỏi chú ý.

"Oa, đây chính là Đường Môn a! Đường Môn tổng bộ!" Tiền Lỗi hít sâu một hơi, vô thức mà dán mặt lên cửa sổ xe với vẻ mặt hưng phấn.

Nếu nói Sử Lai Khắc Học Viện là học viện đệ nhất thiên hạ, như vậy thì Đường Môn chính là tông môn đệ nhất thiên hạ, hơn nữa là thực chí danh quy! Có một điều càng trọng yếu hơn, đó là bản thân tông môn đệ nhất thiên hạ này cùng học viện đệ nhất thiên hạ có một quan hệ cực kì sâu sắc.

Xe buýt chạy một hồi lâu mới qua phạm vi Đường Môn, một mực về phía trước, rất nhanh lại tiến nhập một mảnh khu kiến trúc tiếp theo.

Sống lưng Quý Hồng Bân đột nhiên thẳng tắp, trong mắt lập tức toát ra sắc thái kích động cùng tôn kính. Đúng vậy, bọn hắn đã tới đích đến của chuyến này rồi.

Sử Lai Khắc Học Viện là một mảnh kiến trúc màu xám, kiểu dáng phong cách cổ xưa, diện tích nơi này còn vượt qua cả Đường Môn, kiến trúc chỉnh thể cũng thành một vòng tròn, bởi vì bản thân nơi này chính là kiến tạo bao quanh Hải Thần Hồ

Từng tòa kiến trúc phong cách cổ xưa nối nhau thành một vòng ngoài. Trên các vách tường đều là màu xanh sẫm nhưng cũng không có vẻ nhạt nhẽo gì, ngược lại còn làm cho người ta một cảm giác cao quý.

Trên những vách tường màu xanh sẫm đó, cứ cách mỗi gian phòng chừng năm mươi mét sẽ có một tuyến phân cách dựng thẳng màu vàng. Mọi người đều không thấy được tình huống bên trong học viện, mọi thứ càng làm cho người ta có điểm chờ mong.


Lúc này, Lăng Y Y vẫn ngồi ở phía trước đột nhiên đứng lên.

"Các vị lão sư cùng các đồng học đến từ Thiên La Tinh, tiếp tới chúng ta sẽ tiến vào Sử Lai Khắc Học Viện. Sau đó mọi người sẽ được sắp xếp nghỉ ngơi tại những nhà nghỉ khách của Sử Lai Khắc. Sáng mai các đồng học sẽ bắt đầu tiến hành thi vòng hai, hạng thứ nhất là kiểm tra sức khoẻ. Sử Lai Khắc Học Viện sẽ tiến hành kiểm tra đo lường thân thể một cách kỹ càng đối với mỗi vị đồng học, cũng kể cả Tinh Thần Lực. Cho nên ta đề nghị mọi người hôm nay nghỉ ngơi điều chỉnh trạng thái cho thật tốt, để ngày mai có thể thể hiện ra một cách tốt nhất."

Hạng thi thứ nhất của vòng hai cũng chỉ đơn giản là kiểm tra sức khoẻ? Việc này đã hoàn toàn khác xa với tình huống dự đoán của rất nhiều người.

Khi Hồn Đạo xe buýt lái vào Sử Lai Khắc Học Viện trang nghiêm, mỗi người đều vô thức mà ngừng lại sự hô hấp của bản thân. Cảnh cổng lớn màu xanh sẫm rộng chừng trăm mét

Hai bên cổng chính còn có cổng phụ nhỏ. Tuy nói là nhỏ nhưng độ rộng của nó cũng đã là hơn ba mươi mét. Cánh cổng lớn của Sử Lai Khắc Học Viện đã rộng mở mà nghênh đón bọn họ tiến đến. Mỗi một chi tiết nhỏ ở nơi này đều khiến tất cả đệ tử Thiên La Tinh có một loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào.

Quý Hồng Bân lúc này có chút hoảng hốt, dường như hắn đang trở về với ký ức mình đã từng. Lúc trước, khi lần đầu tiên hắn tới Sử Lai Khắc Học Viện cũng là như thế a! Hiện tại rốt cuộc hắn cũng đã trở về. Đã từng có một bước ngắn làm cho hắn phải thương tiếc cả đời, hắn không thể không ly khai, thậm chí ngay cả thứ trân quý nhất mình cũng đã lưu tại nơi đây. Giờ đây lại nột lần nữa về tới nơi này, có thể thấy cảm thụ trong nội tâm hắn sâu sắc tới mức nào. Hắn vô thức mà nắm chặt hai tay, trong lòng có một loại cảm thụ khó nói lên lời. Đúng vậy, ta đã trở về. Mặc dù là dùng phương thức như vậy, thế nhưng rốt cuộc ta cũng có dũng khí về tới đây rồi.

Sau khi xe buýt vào cổng lớn rồi quẹo trái, đi không bao xa đã đến trước một tòa kiến trúc cao lớn, chính là nhà khách chuyên dụng của Sử Lai Khắc Học Viện. Sau khi xuống xe, đoàn người Thiên La Tinh tiến vào nhà khách dưới sự dẫn dắt của Lăng Y Y.

Nơi này là một thế giới màu xanh lá cùng màu vàng, chỉnh thể dùng sự trang nhã thoải mái làm chủ, không có trang trí đặc biệt hoa lệ gì, tất cả đều lộ ra vẻ ngay ngắn trật tự mà rất hài hòa.

Các sư phụ sắp xếp ổn thỏa việc dừng chân, sau đó phân phối phòng nghỉ.

Lăng Y Y nói: "Vậy thì mời các vị nghỉ ngơi sớm một chút. Nhà hàng nằm ngay bên trong nhà khách, tất cả mọi người có thể trực tiếp tiến vào dùng cơm, không cần phải trả bất luận phí tổn gì. Tất cả đều do học viện chi trả, tám giờ sáng mai ta sẽ đến đây dẫn mọi người đi tiến hành kiểm tra sức khoẻ, xin chuẩn bị kỹ lưỡng." Nói xong, nàng liền xoay người rời đi.


Vì mới đến nên trong lòng mỗi người đều tràn đầy cảm giác tươi mới, không khỏi hướng bốn phía mà nhìn. Nhà khách này có quy mô rất lớn, thoạt nhìn thì đồng thời dung nạp mấy nghìn người dừng chân cũng không có vấn đề gì. Không biết tại sao chỉ có không đến ba trăm học viên mà Sử Lai Khắc Học Viện lại phải xây dựng lên một nhà khách khổng lồ như vậy dể làm gì.

Ngồi minh tưởng trên giường không ngừng hấp thụ Sinh Mệnh Lực nơi này từ bốn phương tám hướng quanh gian phòng đều có sinh mệnh năng lượng tràn vào, những luồng sinh mệnh năng lượng này xuất hiện vô cùng nồng đậm trong Tinh Thần thế giới của cậu, nồng độ đã gần như tiếp cận vơi mức năng lượng bên bờ Hải Thần Hồ.

Lâu lắm rồi mới có cảm giác thoải mái khi hấp thụ Sinh Mệnh Lực như vậy. Không biết qua bao lâu, cốt cách toàn thân Thiên Hanc đột nhiên phát ra liên tiếp thanh âm "Rốp rốp", toàn thân dường như cao thêm vài phần. Ngoài làn da có những đường vân màu xanh lam bạc thập nhị sắc cùng màu xanh dương sậm tử cửu sắc lặng yên không một tiếng động mà hiển hiện, một loại khí tức khó có thể hình dung chợt phóng xuất ra.

Đường Việt đang tu luyện thì vội vàng nhấc hai tay, một cỗ hồn lực nhu hòa bao trùm trọn gian phòng. Hắn không thể không làm như vậy, nơi này chính là Sử Lai Khắc Học Viện, thân thể Thiên Hàn đệ ấy đột nhiên xuất hiện biến hóa, nhất là khí tức huyết mạch kia làm hắn không khỏi kinh nghi bất định, rất có thể cường giả bên này sẽ cảm nhận thấy.

Đường Việt thở dài một hơi may quá kịp rồi đệ ấy lại chuyển hóa Sinh Mệnh Lực thành Hồn Lực hay sao? Nên biết từ khi biết mình có khả năng chuyển hóa Sinh Mệnh Lực ngày nào Thiên Hàn ở Tông Môn cũng chuyển hóa đến mức bọn họ chóng mặt. Thật không nghĩ tới Sinh Mệnh Lực chứa 1 ít tạp chất đệ ấy cũng chuyển hóa theo luôn. Đường Việt giờ mới phát hiện ra
bộ đồng phục ở nửa thân trên của đệ ấy đã tan vụn trong nháy mắt khi luồng khí tức phóng ra từ trên người cậu, lộ ra thân thể rắn chắc.

Tuy đệ ấy mới chỉ mười một tuổi, còn chưa có trưởng thành, nhưng những đường nét cơ bắp trên người cũng đã khá rõ ràng. Lúc này, tại mặt ngoài làn da của đệ ấy, cánh tay trái hoàn toàn bị đường vân xanh lam bạc thập nhị sắc bao trùm, mà cánh tay phải lại là đường vân màu xanh dương sậm tử cửu sắc. Hai loại đường vân với hai màu sắc bất đồng vẫn một mực lan tràn lên tới ngực, hơn nữa còn giao nhau ngay tại đó mà tạo thành một vòng xoáy hỗn độn như ẩn như hiện.

Lúc này vấn đề lại xuất hiện

Lúc nhỏ hai loại năng lượng này va chạm tạo thành huyết sắc hỗn độn Lam Ngân Thảo nhờ có Hoắc Trạm Dực áp chế mới biến nó thành xanh lam bạc thập nhị sắc Lam Ngân Thảo và xanh dương sậm tử kim ngân cửu sắc Lam Ngân Thảo ngay không có Trạm Dực giúp đỡ cơ thể của cậu như bị xé nát ra. Thân thể cậu đã bắt đầu có tơ máu rỉ ra từ trong lỗ chân lông, hơn nữa toàn thân cũng đã bắt đầu rung động kịch liệt

Có vẻ tất cả kinh mạch đều rách nát rồi, ngay cả nội tạng cũng bắt đầu xuất hiện tình huống như vậy, mặt ngoài làn da chảy ra tơ máu chỉ là một phần rất nhỏ, bởi vì làn da cứng cỏi, có thể tự động khóa kín, do đó mới không để máu tươi chảy ra từ kinh mạch bị phá toái trong cơ thể. Thế nhưng lúc này cả người cậu đã bắt đầu căng phồng lên.

Đường Việt trở nên gấp gút cũng đang lo lắng như kiến bò trên chảo nóng, làm sao bây giờ? Nên làm gì mới tốt?


Cuối cùng hai vòng xoáy đã chạm vào nhau tạo ra 1 tia sáng huyết sắc hỗn độn yếu ớt nương theo đó 1 tiếng long ngâm nhỏ vang lên. Đúng vậy, rất nhỏ, cậu có thể cảm giác được rất rõ ràng, dường như âm thanh này đến từ sâu trong linh hồn chính mình

Đúng lúc này 1 nguồn năng lượng huyết sắc hỗn độn bao trùm lấy cơ thể của cậu. Những năng lượng dung nhập vào cốt cách kinh mạch cũng trở nên bình tĩnh lại trong một tích tắc này, trong mơ hồ, dường như tất cả đều hiện ra một tầng hào quang hỗn độn

Những đường kinh mạch bị phá toái bắt đầu lặng yên không một tiếng động mà tự phục hồi lại, máu tươi tràn bừa bãi cũng chậm rãi trở về, trực tiếp dung nhập vào trong kinh mạch, nội tạng gần như tan vỡ cũng một lần nữa trở nên kiên cố, trong vô số những vết gãy rách trên xương cốt đều tràn ngập màu sắc rực rỡ. Luồng năng lượng cũng yên tĩnh hơn chúng dần lặng yên dung nhập vào cốt cách mà biến mất.

Âm thanh "Rốp rốp" vang lên liên tiếp trong cơ thể cậu, tầng hào quang hỗn độn màu vừa lóe lên liền biến mất. Toàn bộ những đường vân ngoài làn da của cậu cũng đều biến mất, kể cả vòng xoáy tại ngực cậu cũng là như thế. Dường như tất cả đều khôi phục lại bình thường trong thời khắc này, có vẻ khí tức trên người cậu cũng đã về tới trạng thái như vừa mới bắt đầu tu luyện.

Đúng lúc này, hai tay cậu bắt đầu xuất hiện biến hóa. Đầu tiên biến hóa là móng tay, móng bên tay trái của cậ đột nhiên biến thành màu hắc huyết hỗn độn sắc, tay phải thì biến thành màu y chang như vậy. Sau đó tất cả móng tay đều sinh trưởng rất nhanh

Từ gốc móng hướng lên trên, từng khối lân phiến bắt đầu nổi lên. Trên tay phải xuất hiện lân phiến hình thoi màu đỏ, mỗi một khối lân phiến nhìn qua đều thập phần đẹp đẽ mà chắc chắn, phía trên từng khối có những đường vân trật tự rõ ràng. Rõ ràng là hai loạn lân phiến khác nhau pha trọn vào nhau mà loại lân phiến còn lại lại chính là hình bầu dục màu đen, phía trên mơ hồ có những đường vân gợn sóng, thoạt nhìn thì nhu hòa hơn rất nhiều, mơ hồ có hỗn độn quang mang nhộn nhạo.

Hai loại lân phiến một mực dọc theo ngón tay mà bao trùm tới cả bàn tay, sau đó cứ thế mà lên dần, bao trùm cổ tay, cánh tay, tới khi lan tràn qua khuỷu tay mới chậm rãi dừng lại.

Thời gian dần qua, trong thân thể khí huyết tràn đầy, cậu vô thức mà giật giật hai mắt, tất cả vẫn như thường. Hắn vươn rộng hai tay, dùng sức mà mở rộng thân thể một lát. Lại là liên tiếp cốt cách vang lên "Rốp rốp", Thiên Hàn lập tức cảm thấy huyết mạch toàn thân trở nên thông thuận không nói thành lời, thật sự là rất thư thái.

Cậu mở hai mắt mà nhìn về phía đối diện.

Đường Việt huyết mạch không khỏi run rẩy khi thấy ánh mắt đó, đôi mắt xinh đẹp của Thiên Hàn nháy mắt biến thành 1 đôi măt đáng sợ với nồng nọc rồng dựng thẳng lên nhìn vào hắn cứ như nhìn tận sâu trong hồn của hắn vậy. Nhưng đôi mắt đó nhanh chóng biến mất nhưng cớ sao cảm giác ớn lạnh vẫn không biến mất

( Đổi lân phiến màu vàng thành đỏ và bạc thành đen là ra cái long trảo của Huyết Ám Sát Long Vương )