Chúa Tể Chi Vương

Chương 813: Cường Địch

Vụt... Vụt...

Đạo hư quang ngân tử sắc kia phi độn hướng sơn mạch liên miên phương xa, tốc độ càng ngày càng nhanh hơn.

Sau khi đột phá thiếu niên Vương Giả Viên Công Phủ, phụ cận đã không còn người nào có thể ngăn cản Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh nữa.

Về phần các Vương Giả truy sát đến phía sau, chẳng có ai có tốc độ bằng được Nam Cung Thánh cả.

- Tốc độ thật nhanh!

Vương Giả Thạch gia cùng Đổng gia đuổi theo một lát, chỉ có thể trơ mắt nhìn đạo hư quang ngân tử sắc kia càng đi càng xa.

Muốn lưu lại Vương Giả Không Gian hệ, độ khó khăn căn bản là gấp mấy lần Vương Giả cùng caaps.

- Kế hoạch vây đánh tại sao lại thất bại?

Một đạo thanh âm âm trầm phẫn nộ từ một sườn khác của cổ lâm truyền đến.

Vụt...

Một gã nam tử đầu trọc cao lớn thân khoác chiến bào đen như mực, mang theo một cỗ sức mạnh to lớn Ma đạo bá đạo mạnh mẽ phá không bay tới

Người tới, đúng là Cửu U Cung Cưu Vô Kỵ!

Tiếp sau đó, Thập Tam Hoàng tử cùng lão giả khô diện Hoàng tộc cũng đuổi tới.

- Tầng tầng truy tung, về sau bọc đánh bao vây tiễu trừ, tại thời khắc mấu chốt lại bị hai người kia phát hiện ra…

Lão giả khô diện thở dài một tiếng.

Thế lực đoàn đội bọn họ đông đảo, thiên phú năng lực tầng tầng bất tận, trong đó cũng có những hảo thủ truy tung. Trải qua nhiều ngày tảo quét cùng truy tung chu đáo chặt chẽ, phần đông thế lực xác định điểm dừng chân của hai người Triệu Phong, ngay lập tức thực thi bọc đánh bao vây tiễu trừ.

Nhưng không ngờ, thời điểm quan trọng nhất lại kinh động đến hai người Nam Cung Thánh.

o0o

Bên kia, trong tầng mây sơn mạch.

- Nam Cung Thánh, năng lực cái khoen mũi này của ngươi, quả thật không tệ a…

Triệu Phong có chút kinh ngạc.

Thời điểm tuyển chọn ban đầu, Triệu Phong đối với cái khoen mũi này không có hứng thú gì, căn bản là không phù hợp thẩm mỹ quan của hắn.

Hóa ra, cái khoen mũi này của Nam Cung Thánh có thể mang đến năng lực khứu giác siêu linh mẫn.

Loại khứu giác này có thể dùng cho truy tung, cũng có thể sử dụng cho việc phán đoán đối với các loại thiên tài địa bảo thuộc tính khác nhau.

Thậm chí, cái khoen mũi này còn có thể loại bỏ, ngăn cách một ít độc lực ngoại giới nữa.

Đúng là nhờ có cái khoen mũi này, Nam Cung Thánh mới có thể đi trước một bước đánh hơi được khí tức của đám người truy tung tới kia. Lại phối hợp với Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, mới tìm kiếm được lộ tuyến phá vây chính xác.

Đối với Nam Cung Thánh mà nói, chính là có thêm được một cái năng lực huyết mạch phụ trợ.

Đương nhiên, cái khoen mũi này đối với Triệu Phong, ý nghĩa cũng không phải là rất lớn. Thần Linh Nhãn của hắn có năng lực phụ trợ cùng loại, thậm chí còn cường đại hơn nữa. Khác nhau là một cái là thị giác, một cái là khứu giác.

- Tặc tử, chạy đi đâu!

Trong dãy núi phía sau đột nhiên phóng vọt tới một cỗ sức mạnh to lớn Ma đạo bàng bạc kinh người.

Trong lòng Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh khẽ rùng mình một cái.

Vụt...

Chỉ thấy một gã đại hán đầu trọc, lưng mọc ma dực hắc diễm, giống như một vị Hắc Dực Ma Tôn, mang theo khí thế rào rạt bay nhanh mà đến.

- Tốc độ thật nhanh!

Trên mặt Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh lộ ra một tia ngưng trọng.

Cưu Vô Kỵ này không hổ là người nổi bật trong hàng ngũ Vương Giả lão bối, công lực thâm hậu, bí pháp cường đại!

Lúc này, trên phương diện tốc độ, Cưu Vô Kỵ chiếm cứ ưu thế, vững bước đuổi theo Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh.

- Đầu trọc, chỉ bằng một mình ngươi đã muốn lưu lại chúng ta?

Nam Cung Thánh cười lạnh một tiếng.

Quả thật, trong các thế lực truy sát này, có thể chân chính bằng tốc độ đuổi theo hai người Nam Cung Thánh, chỉ có một mình Cưu Vô Kỵ!

Có lẽ lão giả khô diện bên cạnh Thập Tam Hoàng tử kia cũng có vài phần năng lực này, chẳng qua lão phải bảo vệ bên cạnh Hoàng tử, có điều cố kỵ.

- Vậy thử xem sao!

Cưu Vô Kỵ không khỏi liếm liếm môi, vẻ mặt tàn nhẫn.

Hắn mặc dù là lão bối tinh anh, nhưng thực lực chân chính ít nhất có thể xếp vào trước ba mươi thiên tài Đại Càn Hoàng Bảng, thậm chí còn có thể cao hơn nữa.

Hô! Oanh!

Ma dực hắc diễm sau lưng Cưu Vô Kỵ mang theo một tầng lốc xoáy hắc diễm cuồn cuộn, khiến cho thiên mạc phụ cận âm u một trận.

Cỗ ma uy thao thiên kia dung quán lực lượng Ma đạo Lĩnh Vực, trong khoảnh khắc đụng thẳng về phía Nam Cung Thánh cùng Triệu Phong.

Oanh!

Thân hình Nam Cung Thánh cùng Triệu Phong đều chấn động lên một trận, vị trí Lĩnh Vực Không Gian hệ chớp lên mãnh liệt, hiện ra xu thế không ổn định.

Đồng thời, một tầng khí tức bóng mờ tối đen như mực mạnh mẽ ép thẳng tới, ý đồ đè ép thẩm thấu không gian Lĩnh Vực của Nam Cung Thánh.

- Không tốt!

Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh liên tục nhanh chóng thối lui, một cỗ cảm giác áp lực từ trong bốn phương tám hướng vọt tới.

Không gian Lĩnh Vực bước đầu va chạm, khiến cho hai đại Vương Giả ai cao ai thấp lập tức thể hiện ra rõ ràng.

Nam Cung Thánh mặc dù cũng là thiên tài ngàn năm hiếm thấy, đồng thời có được Thiên Linh Thể cùng Không Linh Thể, nhưng thời gian tấn chức Vương Giả cùng đắp nặn Lĩnh Vực cũng không dài.

Trái lại Cưu Vô Kỵ chân nguyên nội tình vô cùng thâm hậu, công pháp bí thuật lô hỏa thuần thanh.

Không gian Lĩnh Vực mà hắn đắp nặn có cường độ cực cao, không thua kém Vương Giả đỉnh phong chút nào.

- Ma Thiên Chi Thủ!

Cưu Vô Kỵ quát lạnh một tiếng, một cánh tay bỗng nhiên thiêu đốt, bành trướng lên, hóa thành một cự thủ hắc sắc dung quán thiên địa.

Ô...ô...ô...n...g! Bồng!

Ma Thiên Chi Thủ cự đại kia dẫn động diễm khí hắc vân bàng bạc cuồn cuộn, trong lúc huy động tạo thành thiên băng địa liệt! Chiến lực của hắn đã đánh vỡ bức tường cảnh giới, đạt tới cấp bậc Vương Giả đỉnh phong.

Thình thịch! Thình thịch!

Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh hợp lực đón đánh, vẫn là bị Ma Thiên Chi Thủ kia đập một cái rơi thẳng xuống sơn uyên phía dưới.

Đầu tiên, trên phương diện không gian Lĩnh Vực đã bị Cưu Vô Kỵ lực áp một bậc.

Sau đó trên phương diện công pháp nội tình, hỏa hậu, cảnh giới… Cưu Vô Kỵ cũng đạt tới Vương Giả đỉnh phong.

Mà hai người Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh, chiến lực chủ yếu vẫn là Nam Cung Thánh. Đến trước mắt, Triệu Phong vẫn đều là lấy phụ trợ làm chủ!

- Ha ha ha… Hai tên tặc tử, bắt giết các ngươi, một mình ta là đủ rồi!

Cưu Vô Kỵ thét dài một tiếng, không chút cố kỵ đánh giết xuống dưới.

Trên thực tế, Cưu Vô Kỵ tại mười năm trước đã có khả năng tấn chức Vương Giả đỉnh phong. Thế nhưng, vì để tăng lên xác xuất thành công tiến vào Không gian Thần Huyễn, hắn mạnh mẽ hạn chế tiến giai tu vi, mãi vẫn luôn ở cấp bậc Vương Giả trung cấp.

Cái này là bởi vì do xác xuất Vương Giả đỉnh phong thành công tiến vào Không gian Thần Huyễn cực thấp, cho dù là tông phái Tứ Tinh, cũng không có nắm chắc quá lớn.

- Để xem bí thuật của ngươi có thể chống đỡ được bao lâu?

Nam Cung Thánh rơi xuống mặt đất, ấn ký trăng lưỡi liềm tử sắc trên mi tâm minh ám lóe ra, một đầu tóc tím theo gió mà động.

Trên mặt đất, hai người Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh đều là một đầu tóc tím, liếc mắt nhìn nhau một cái.

- Lên!

Hai người đồng thời ra tay.

- Thánh Lôi Chi Thể!

Cốt cách toàn thân Triệu Phong giòn vang một trận, thân thể đột nhiên cất cao vài phần, toàn thân nổi lên một tầng hoa văn lam ngân kim chúc.

Ầm…

Một vòng điện văn Thánh Thể Lực Phách mơ hồ có thể thấy được tản mát ra, nghênh hướng Cưu Vô Kỵ đang từ giữa không trung đánh xuống.

Dưới sự cường hóa của bí thuật Thánh Lôi Thể, Thánh Thể Lực Phách của Triệu Phong trong thời gian ngắn cơ hồ có thể cùng Vương Giả chống đỡ.

Mà cái này, cũng chỉ là cơ sở lực lượng của hắn mà thôi!

- Phong Lôi Chi Dực!

Sau lưng Triệu Phong đột nhiên mở ra một đôi cánh chim quang dực giống như thủy lôi gợn sóng, thế nhưng lại dẫn động một cỗ sức mạnh to lớn phong lôi thiên địa cường đại, ý cảnh cao siêu.

Thế nhưng cũng không chỉ dừng lại có như thế…

- Mở ra!

Bên ngoài thân thể Triệu Phong quanh quẩn một tầng diễm hà lưu ly đỏ tươi, cả người giống như một vị huyết diễm ma tôn, khí thế cường đại bạo ngược.

Trải qua hai lần tăng phúc này, uy năng công kích Thánh Lôi Thể Lực Phách của Triệu Phong hoàn toàn đạt tới cấp bậc Vương Giả, thậm chí thoáng thắng cả Vương Giả bình thường.

Vẫn còn có phía sau nữa!

Vụt... Ầm…

Đôi giày cổ thanh sắc dưới chân Triệu Phong phun trào ra một đạo quang hà thanh diễm, đem tốc độ trong khoảnh khắc chợt gia tăng lên vài lần.

Dưới tốc độ cực hạn cùng tăng phúc kia, sức bật của Triệu Phong đạt tới một tình trạng khủng bố!

Cưu Vô Kỵ chỉ cảm thấy tàn ảnh nhoáng lên, một đạo thân ảnh huyết diễm lôi dực cao lớn mang theo thiên địa sức mạnh to lớn không thể hình dung đã oanh áp đến trước mặt.

Oanh! Bồng! Bồng!

Quyền kình lực phách mạnh mẽ của Triệu Phong trong khoảnh khắc đã oanh đến trước người Cưu Vô Kỵ.

- Làm sao có khả năng?

Thể phách khí huyết Cưu Vô Kỵ trầm xuống, thân hình mạnh mẽ nhoáng lên, không thể tin nổi.

Công kích của gã thiếu niên kia không ngờ lại có thể thẩm thấu Lĩnh Vực cùng Ma đạo lực trường vô hình quanh thân thể của hắn, công kích thẳng lên bản tôn của hắn.

- Phá!

Hư tuyến huyền ngân sắc chợt lóe lên, Nam Cung Thánh thông qua không gian thân pháp tiếp cận, trong lòng bàn tay chém ra một mảnh hư văn ba nhận ngân tử sắc! Uy năng không gian khủng bố kia đem vạn vật hủy diệt thành phấn vụn!

Hơn nữa, trong công kích của Nam Cung Thánh còn dung nhập lực lượng đặc tính của Tà Thần Tinh!

Phốc! Phốc! Oanh bồng!

Trong lúc nhất thời, Cưu Vô Kỵ nghênh đón phản kích điên cuồng của Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh.

- Ma Thiên Lực Trường!

Cưu Vô Kỵ đứng ngạo nghễ giữa hư không, hư không quanh thân thể hắn vặn vẹo, tối đen như mực, có loại ảo giác không gian sụp xuống.

Lực trường cường đại kia đem đại bộ phận công kích hấp thu dời đi chỗ khác.

- Ma Thiên Chi Thủ!

Cưu Vô Kỵ huy động cự thủ hắc sắc dung quán thiên địa kia, phát ra diễm khí hắc vân cuồn cuộn, lại một lần nữa áp bách Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh.

Không gian Lĩnh Vực của Nam Cung Thánh thì lại là một trận run run.

Cho dù Triệu Phong có Thánh Thể Lực Phách, nhưng dưới oanh kích áp bách cường đại của cự thủ hắc sắc, cũng đều truyền đến một trận đau nhức.

- Ha hả, sức bùng phát nhất thời, có thể làm được gì chứ?

Cưu Vô Kỵ cười lạnh một tiếng.

Hắn mơ hồ đoán được, Triệu Phong có thể là một vị Vương Giả, thậm chí là Đại Đế nào đó đoạt xá trọng sinh.

Đối với Vương Giả Hư Thần Cảnh mà nói, đoạt xá trọng sinh cũng không tính là chuyện gì đáng ngạc nhiên.

Chỉ cần gắng gượng qua sức bùng phát tức thì của Triệu Phong, liền có thể dễ dàng phản kích, đem hắn chế trụ.

Thình thịch! Thình thịch!

Mắt thấy Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh lại một lần nữa lâm vào hoàn cảnh xấu, bị Ma Thiên Chi Thủ áp bách xuống đến mặt đất phụ cận.

Vụt... Vụt...

Đồng thời trong lúc này, từ phương xa, chúng cường giả bọn Thập Tam Hoàng tử cùng lão giả khô diện cũng đã truy kích mà đến.

- Để xem lúc này các ngươi có thể chạy đi đâu!

Trong mắt Cưu Vô Kỵ tràn ngập một tia tự mãn. Chỉ cần viện binh vừa đến, Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh liền chắp cánh cũng khó thoát!

- Một kích nữa!

Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh liếc mắt nhìn nhau, lại một lần nữa từ trên mặt đất phụ cận thôi động sức bùng phát cùng công kích kinh người, phản công hướng Cưu Vô Kỵ.

- Buồn cười!

Khóe miệng Cưu Vô Kỵ nhếch lên một chút trào phúng.

Cơ sở thực lực chênh lệch quá to lớn, cũng không phải bằng vào ý cảnh hoặc là sức bật kỹ xảo trong khoảnh khắc là có thể bù đắp lại.

Nhưng đột nhiên, thân hình Cưu Vô Kỵ bỗng nhiên cứng đờ lại.

Oanh! Ô...ô...ô...n...g!

Một quyền dung hợp lực phách cùng huyết mạch cường đại của Triệu Phong, ở trong tầm mắt hắn trọng điệp ra một cái không gian kỳ dị, sản sinh một cỗ cảm giác tinh thần thác loạn trùng kích.

- Lĩnh Vực Huyễn Thành!

Thoáng chốc, cảm quan của Cưu Vô Kỵ đột nhiên hoàn toàn bị che mờ, đặt mình bên trong một cái Mê Cung Huyễn Thành sương mù lượn lờ, lực chưởng khống đối với hiện thực cũng bị cắt giảm xuống bốn năm thành.

Phành! Bồng! Bồng! Phốc…

Công kích cực hạn của Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh trong khoảnh khắc xỏ xuyên qua Ma Thiên Lực Trường đã lộ ra sơ hở, uy lực giảm mạnh của Cưu Vô Kỵ.

- Ọc…

Cưu Vô Kỵ phun ra một búng máu, thân hình lảo đảo, từ trong Lĩnh Vực Huyễn Thành giãy dụa đi ra.

Triệu Phong tuy là đoạt xá trọng sinh, nhưng phương diện Hồn đạo cũng không có trùng tu, vẫn còn bảo lưu lại Lĩnh Vực Hồn đạo lúc trước.

Đến hiện tại, linh hồn của hắn đã khôi phục đến cấp bậc Vương Giả, uy năng của Lĩnh Vực Huyễn Thành đã có vài phần hỏa hậu thời kỳ đỉnh phong.

- Meo meo!

Còn không đợi Cưu Vô Kỵ kịp phản ứng, một đạo kim long xà ảnh dài đến mấy chục trượng đã quấn chặt lên trên người của hắn.

- Đáng giận!

Toàn thân Cưu Vô Kỵ căng thẳng, bị một sợi roi hôi kim sắc quấn quanh trói buộc, từng cỗ từng cỗ kim long nhuệ khí thẩm thấu vào bên trong cơ thể.

- Đầu trọc, nhận lấy cái chết!

Công kích của Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh lại một lần nữa buông xuống, cùng với Lĩnh Vực Hồn đạo tiến hành trùng kích cùng quấy nhiễu.

- A!

Cưu Vô Kỵ ứng tiếp không kịp, kêu thảm một tiếng thê lương, cũng chỉ có thể miễn cưỡng tránh thoát kim tiên của Tiểu Tặc Miêu vây buộc.

Bồng! Oanh! Phốc…

Cưu Vô Kỵ từ giữa không trung rơi xuống, bên ngoài thân thể lưu lại một mảnh vết thương dày đặc, thậm chí một ít chỗ còn nát bấy, huyết nhục mơ hồ, nhìn qua thảm không đành lòng nhìn.

- Cưu Vô Kỵ không ngờ lại bị đánh bại!

Bọn người lão giả khô diện cùng Thập Tam Hoàng tử đuổi theo ngay tiếp phía sau nhìn thấy một màn này, thần tình nhất thời kinh hãi.

Cùng lúc đó, một đạo thân ảnh tao nhã xinh đẹp tuyệt mỹ đáp xuống phía trước cổ lâm nơi hai người Triệu Phong tĩnh tu, sắc mặt khẽ biến:

- Đã tới chậm một bước! Nam Cung Thánh, đám các ngươi nhất định phải kiên trì a…