Triệu Phong thu hồi sưu hồn thuật, khẽ thở ra một hơi, ánh mắt nhìn về
phiến đại địa tưởng chừng như vô tận này, đã có chút khác biệt.
Trong ký ức của Yêu điểu Thái Cổ, hiểu biết về hoàn cảnh trong Mộng cảnh Thái Cổ, cũng không nhiều lắm.
Trong Mộng cảnh Thái Cổ này, nó dường như chỉ là Yêu Linh đẳng cấp thấp
nhất, chỉ mới nhập môn, có được một chút linh trí ban đầu.
Yêu điểu Thái Cổ, cả đời chỉ quanh quẩn trong phạm vi vài ngàn dặm quanh phương viên này.
Ở những khu vực xa hơn, cấp bậc rất cao, thập phần nguy hiểm, thậm chí
còn có một vài luồng khí tức cường đại, khiến trực giác nó mách bảo
không được đến gần.
Trong Mộng cảnh Thái Cổ, quả thật có một vài chủng tộc Yêu Linh cường đại.
Trong trí nhớ của Yêu điểu Thái Cổ, có hai ba lần, đã đụng phải chủng tộc “hình người”.
Thế nhưng, khí tức của những chủng tộc này, cách từ rất xa, đã ép cho Yêu điểu Thái Cổ không thể thở dốc nổi.
Từ trong những hình ảnh của những ký ức này, Triệu Phong cũng cảm nhận được sự đáng sợ của chủng tộc này.
- Mộng cảnh Thái Cổ, quả thật không đơn giản, ta phải cẩn thận thăm dò, không thể liều lĩnh.
Triệu Phong hít sâu một hơi.
Đồng thời.
Trong lòng hắn cũng nảy sinh một tia nghi vấn, tại sao bản thân có thể thông qua mắt trái mà tiến vào không gian này?
Mộng cảnh Thái Cổ và Thần Linh Nhãn, hoặc là chủ nhân của nó, rốt cuộc có quan hệ gì?
Đương nhiên.
Điều khó giải thích nhất trong Mộng cảnh Thái Cổ, chính là hiện thực của Triệu Phong, hoàn toàn đồng bộ với hoàn cảnh nơi này.
Rất hiển nhiên, không phải chỉ đơn giản là ý thức của Triệu Phong tiến vào nơi này.
Trong Mộng cảnh Thái Cổ, Triệu Phong có thân thể huyết nhục, thậm chí
còn có thể sử dụng đạo cụ vũ khí, thậm chí cả Cổ Thiết Giới Chỉ.
Chẳng qua, Triệu Phong trước mắt còn chưa thử đem những sinh linh khác tiến vào.
Giai đoạn hiện nay.
Triệu Phong còn chưa nghĩ đến việc bại lộ bí mật Mộng cảnh Thái Cổ.
- Các ngươi lưu lại nơi này trấn giữ, trông coi cho thật tốt.
Trước khi đi, Triệu Phong còn phân phó một phen.
Vụt...
Triệu Phong trở lại hiện thực, trong tay xuất hiện hai linh quả.
Hắn không do dự, trước hết ăn vào một linh quả đã chín.
Linh quả trong Mộng cảnh Thái Cổ, so với những linh quả hàng đầu trong hiện thực, hiệu quả còn tốt hơn rất nhiều lần.
Chẳng qua, sau khi đạt tới cấp bậc Hư Thần Cảnh, tu vi tiến cấp, đều cần tích lũy một lượng khổng lồ.
Theo đánh giá của Triệu Phong, bản thân ăn xong hai linh quả, nhiều nhất cũng chỉ có thể khiến tu vi tăng lên đến Hư Thần Cảnh trung kỳ mà thôi.
Mà đó còn là hiệu quả tốt nhất nếu hấp thu được linh quả.
Trong phòng thuyền trưởng.
Triệu Phong vận chuyển chân nguyên, hấp thu những tinh khí nguyên thủy Thái Cổ trong linh quả.
Không gian chân nguyên trong đan hạch, chân nguyên màu đỏ mênh mông mãnh liệt, sau khi hấp thu được lực lượng của linh quả, đột nhiên sôi trào,
phảng phất như một mảnh hải dương bị thiêu đốt.
Đạt tới cấp bậc Hư Thần Cảnh, dưới tình huống bình thường, chân nguyên sẽ không bị hao kiệt.
Thế nhưng.
Trong quá trình tiến cấp Đại Đế, không gian chân nguyên mở rộng, linh hồn ý cảnh thăng hoa lột xác, vẫn chậm rãi tiến hành.
Đây chính là một chặng đường dài.
Ngay cả Triệu Phong có thể tiến vào Mộng cảnh Thái Cổ, chẳng qua cũng chỉ đem con đường này rút ngắn lại mà thôi.
Một tháng sau…
Triệu Phong hấp thu hai linh quả, tu vi chân nguyên, tiến thêm một bước
củng cố mở rộng. Thế nhưng, khoảng cách với Hư Thần Cảnh trung kỳ, vẫn
còn tương đối xa xôi.
Đương nhiên.
Trong thế giới Hồn Hải, việc hấp thu Lôi lực Thần Kiếp, vẫn là nhiệm vụ hàng ngày đều tiến hành.
Lợi dụng “Lôi lực Thần Kiếp” tẩy luyện, linh hồn của Triệu Phong, từng
bước lớn mạnh, thậm chí lột xác, tiếp cận cấp bậc Đại Đế Hư Thần Cảnh.
Ngoài ra.
Việc nghiên cứu “Phong Lôi Chi Dực”, Triệu Phong đều chưa từng đình chỉ.
Một luồng ý niệm của Triệu Phong, luông dùng để tìm hiểu Lôi Dực bí thuật và chiến kỹ.
Trải qua việc tranh đoạt Hải Tặc Hoàng, chiến đấu với Tử Linh Vương,
năng lực thực chiến và khả năng vận dụng bí kỹ Lôi Dực của Triệu Phong,
cũng thu hoạch được rất nhiều tâm đắc.
Mục tiêu sau đó của Triệu Phong, chính là cảnh giới cao nhất của Lôi Dực Phong Thiểm – Lôi Dực Thiểm Không!
Nói một cách tương đối.
Lôi Dực Thiểm Không, chính là kết hợp giữa Lôi Dực Phong Thiểm và Lôi Dực Phi Độn thuật.
Dưới trụ cột tốc độ cực hạn và áo nghĩa Phong Lôi, lại vận dụng bí kỹ
Lôi Dực Phi Độn thuật, thực hiện một loại thủ đoạn thần kỳ Khóa Không
nhảy vọt.
Một khi lĩnh ngộ được “Lôi Dực Thiểm Không”, ngay trong chớp mắt vượt
qua ngàn dặm, vạn dặm, cũng không phải là chuyện thần thoại.
Chẳng qua.
Muốn luyện thành “Lôi Dực Thiểm Không”, phải có lý giải và vận dụng
thuần thục đối với “Lôi Dực Phi Độn thuật” và “Lôi Dực Phong Thiểm”.
Mục tiêu này, Triệu Phong vẫn đang cố gắng tiếp cận.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Trong thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi, Triệu Phong vừa mới hoàn thành việc
tu luyện, một đường về sau, cũng không gặp phải Tử Vong truy sát nữa.
Đây cũng là điều nằm trong dự đoán của Triệu Phong.
Thứ nhất, đám thủ hạ của Tử Vong Đại Đế, cơ bản đã bị Triệu Phong diệt sát hầu như không còn.
Thứ hai, Triệu Phong đã đem tia ý chí Đồng lực Tử Vong kia, xóa diệt đến cực hạn, rất khó có thể cảm ứng được.
Sau khi tấn chức Vương Giả.
Triệu Phong lại dung nhập với nhiều Lôi lực Thần Kiếp hơn. Cảnh giới của Vạn Niệm Thần Quyết, cũng tiếp cận cấp độ “nhất niệm hóa ngàn”.
Theo lý thuyết.
Triệu Phong đã hoàn toàn có thể diệt trừ ý chí Đồng lực Tử Vong.
Thế nhưng, Triệu Phong lại không làm vậy.
Hắn vẫn cố ý lưu lại một tia ý chí Đồng lực Tử Vong nhỏ bé rất khó loại bỏ, đồng thời hoàn toàn phong cấm nó lại.
Trừ phi là Tử Vong Đại Đế ở bên cạnh, bằng không cũng khó có thể sinh ra cảm ứng.
- Tử Vong Đại Đế, ngươi đuổi giết, khiến ta phải đào vong mấy năm. Mối thù này, ta nhất định phải hoàn trả gấp vài lần…
Trong lòng Triệu Phong, vẫn còn một tia chấp niệm.
Bị người khác đuổi giết suốt mấy năm, lăn lộn trong sinh tử, không được
yên bình. Nếu đổi lại là bất kỳ kẻ nào, cũng sẽ bị nghẹn lửa giận, không thể phát tiết được.
Sau khi rời khỏi Thánh Địa hải tặc được chín tháng…
Ô...ô...ô...n...g!
Trong thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi, chợt dâng lên một luồng khí tức Tân Vương Giả.
- Hư Thần Cảnh! Cuối cùng cũng đạt tới rồi…
Toàn thân Bán Thần ấu đồng rực rỡ kim sắc, giống như một pho tượng Phật Đà lưu ly kim sắc.
Trong huyết mạch phát ra khí tức tiếp cận Thánh Thể, khiến cho Khô Lâu
đường chủ tu vi Đại Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ, có cảm giác bị đè nén đến
mức hít thở không thông.
- “Kim Khôn Thánh Thể” của Bán Thần Côn Vân, cơ bản đã bước vào tầng thứ năm rồi.
Triệu Phong bừng tỉnh lại từ trong bế quan.
Hắn cũng có công pháp truyền thừa “Kim Khôn Thánh Thể”, thậm chí cả “Kim Khôn Thánh Lôi Thể” càng cao cấp hơn.
Một khi luyện “Kim Khôn Thánh Thể” đến tầng thứ năm đại thành, liền có
thể ngạo thị vô địch tại cấp bậc Hư Thần Cảnh, nhục thân đối kháng với
Đại Đế, cũng không phải việc khó.
Tu vi đột phá Hư Thần Cảnh, “Kim Khôn Thánh Thể” xem như cơ bản đã bước vào tầng thứ năm.
Triệu Phong cũng không thể đánh giá được chiến lực của Bán Thần ấu đồng lúc này.
Nhưng có một điều có thể khẳng định.
Đó là dưới cấp bậc Đại Đế, Bán Thần ấu đồng khẳng định là võ đạo, về
phần có thể chống lại Đại Đế hay không, còn phải đợi xem thực tiễn như
thế nào.
- Chủ nhân, bây giờ chúng ta liên thủ, chỉ cần không phải là Đại Đế hàng đầu, cũng không cần phải sợ hãi nữa.
Thanh âm Bán Thần ấu đồng truyền đến.
Quả thật.
Triệu Phong và Bán Thần ấu đồng, cùng lúc đột phá Hư Thần Cảnh, dưới Đại Đế, cơ bản là vô địch rồi.
Nếu như hai người liên thủ, cũng không cần phải e ngại Đại Đế nào.
- Muốn đối phó với “Tử Vong Đại Đế”, chỉ như vậy thì còn xa mới đủ.
Triệu Phong khẽ lắc đầu, cũng không hề tự phụ.
Đại Đế Hư Thần Cảnh, cũng chia làm nhiều loại.
Đại Đế phổ thông và Đại Đế hàng đầu, thực lực chênh lệch rất lớn.
Huống chi.
Tử Vong Đại Đế trong hàng ngũ Đại Đế, còn là tồn tại vô địch, thậm chí chiến lực tiếp cận Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh.
- Chủ nhân, bây giờ ta rất thiếu khuyết tài nguyên. Nếu có đủ tài nguyên, thực lực của ta sẽ tiến thêm một bước khôi phục…
Bán Thần ấu đồng bắt đầu kể khổ.
Hắn là Bán Thần “Tích Huyết Trọng Sinh”, chỉ cần có đủ tài nguyên, thực
lực sẽ nhanh chóng “khôi phục”, cũng không cần phải tu luyện.
Triệu Phong vẫn bất động thanh sắc.
Hắn không muốn tiếp tục cung cấp tài nguyên trong Mộng cảnh Thái Cổ cho Bán Thần ấu đồng nữa.
Nhất định phải hạn chế tài nguyên đối với Bán Thần ấu đồng.
Nếu như không tiết chế, uy hiếp tương lai, có lẽ còn lớn hơn so với Tử Vong Đại Đế.
- Tài nguyên trong tay ta, cũng không đủ.
Triệu Phong lắc đầu nói.
Meo meo.
Tiểu Tặc Miêu đột nhiên nhô đầu ra, miêu trảo vung động, dường như cũng bắt đầu kể khổ.
- Chủ nhân, Bách Thi trớ chú, cơ bản đều đã tăng lên tới Tiểu Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong, thế nhưng muốn tiến thêm một bước nữa, cũng rất cần
một lượng tài nguyên khổng lồ.
Khô Lâu đường chủ có chút chua xót mà nói.
Trong thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi.
Một người, một đứa trẻ, một con mèo, một bộ xương, nhất thời lâm vào bầu không khí quỷ dị.
Thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi, đã lâm vào nguy cơ thiếu hụt tài nguyên.
Không chỉ nguy cơ tài nguyên, mà tinh thạch trong tay Triệu Phong hiện nay, cũng không nhiều lắm.
Hắn còn phải lưu lại một lượng nguyên tinh thạch để duy trì thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi.
Mà nguy cơ của việc thiếu hụt tài nguyên này, chính là bởi chuyến ghé thăm thành thị của Thiên Cơ tộc.
- Chủ nhân, ta có một đề nghị.
Ánh mắt của Bán Thần ấu đồng lóe lên, đột nhiên nói.
- Đề nghị? Không phải là đi cướp sạch toàn bộ Đảo Vực hay là Tông phái Nhị Tinh chứ?
Triệu Phong trợn mắt khinh thường.
Với tình huống nguy cơ tài nguyên trước mắt mà xét, cho dù cướp sạch vài cái Tông phái Nhất Tinh, diệt mấy chục cái thế lực hải tặc, cũng không
làm nên chuyện gì.
Nguyên nhân cũng không có gì khó hiểu.
Triệu Phong và Bán Thần ấu đồng, có cấp bậc rất cao, tài nguyên phổ thông, căn bản vô dụng.
- Chủ nhân, cách đây không lâu, sau khi ta tiêu diệt một thế lực hải
tặc, đã thu được một tin tình báo. “Hồng Long quần vực” phía trước, có
vài Tông phái Nhị Tinh đang đánh nhau hỗn loạn…
Bán Thần ấu đồng liếm liếm môi, trên mặt đầy vẻ tà ác, biểu tình giống như “ngươi biết rồi đấy”.
Biểu tình này, ở trên mặt của một đứa trẻ, quả thật có chút quái dị, thậm chí tăng thêm vài phần âm trầm.
Meo meo.
Tiểu Tặc Miêu huy động miêu trảo, tỏ vẻ đồng ý, gần đây nó cũng nghèo đến mức không còn gì để ăn rồi.
Trên mặt Khô Lâu đường chủ cũng tràn ngập dáng vẻ hưng phấn chờ mong.
- Chiến trường Nhị Tinh sao?
Tinh thần Triệu Phong chợt run lên.
Tông phái Nhị Tinh đại chiến, quy mô hiển nhiên rất lớn, lượng tài nguyên phải điều động cũng rất khổng lồ.
Nếu là ngày xưa.
Đối mặt với chiến trường Nhị Tinh, Triệu Phong khẳng định là muốn tránh cũng sợ tránh không kịp.
Nhưng bây giờ, chiến trường của Tông phái Nhị Tinh, chẳng khác nào là một nơi “tống tiền” béo bở.
- Ừm, để ta xem bản đồ đã.
Ý niệm Triệu Phong chợt động, trước mắt lập tức xuất hiện quầng sáng Băng Thủy.
Trên quầng sáng, xuất hiện hình vẽ những quần vực xung quanh.
“Hồng Long quần vực” trong lời nói của Bán Thần ấu đồng, chính là ở phía trước, lộ trình đại khái còn cách một phần năm cái quần vực nữa.
Triệu Phong tiếp tục từ trên bản đồ nhìn xuống.
Ánh mắt lướt qua năm quần vực sau đó, Triệu Phong liền thấy được “Càn Thánh quần vực”.
- “Thiên Thánh Cầm Cung” cũng không còn xa nữa…
Trong lòng Triệu Phong chợt động.
Thiên Thánh Cầm Cung, ở ngay trong Vực Nội của “Càn Thánh quần vực”.
Đến trước Thiên Thánh Cầm Cung chơi trò tống tiền, thu một lượng tài phú khổng lồ, quả là một sự lựa chọn không tệ.
- Cứ như vậy đi… xuất phát!
Bản thân Triệu Phong cũng có chút khẩn cấp, không biết là bởi vì do bản
thân túng thiếu, hay là do nơi đó rất gần Thiên Thánh Cầm Cung.
Vụt...
Tốc độ của thuyền Hư Không Hải Quỷ Thi tăng nhanh hơn, toàn bộ con
thuyền, dường như có chút hưng phấn rung động, tiến thẳng đến vị trí
Hồng Long quần vực.
Cùng lúc đó.
Hồng Long quần vực, tại Vực Nội rộng lớn gấp đôi Thanh Hoa Vực.
Ầm ầm ầm...
Giữa bầu trời, sức mạnh to lớn của Vương Giả va chạm, có cảm giác như thiên địa đều rung chuyển.
Núi sông lục địa trong Vực Nội của Đảo Vực, tầng tầng vỡ tan, bụi bặm
bay cuồn cuộn, bên dưới là một số đội ngũ lực lượng Đan Nguyên Cảnh.
Tổng cộng có ba Tông phái Nhị Tinh, đang giao phong kịch liệt tại Vực Nội của Đảo Vực lớn này.
Trên chiến trường, xuất động đến bốn năm vị Vương Giả Hư Thần Cảnh.
Bọn họ đều không biết rằng, có bốn vị khách không mới mà đến, đang nhanh chóng tiếp cận nơi này.