Dưới tình huống Mộng Hi một
nhà độc đại, Triệu Phong tạm thời bỏ qua việc tranh đoạt Bán Thần tinh
huyết, mà lui về tuyến thứ hai.
Khóa Không Chi Mâu của hắn, ở cự ly xa, có thể phát huy được ưu thế càng lớn hơn.
- Chẳng qua, Khóa Không Chi Mâu của ta, chỉ có thể phát động vào thời
khắc mấu chốt, như vậy mới có thể tạo được hiệu quả tốt nhất.
Triệu Phong cách Dưỡng Tâm Điện, càng ngày càng xa.
Bên phía Dưỡng Tâm Điện, có Tiểu Tặc Miêu ẩn nấp, Triệu Phong có thể thông qua nó mà dùng chung tầm quan sát.
Nói cách khác.
Nhất cử nhất động trong Dưỡng Tâm Điện, Triệu Phong có thể nắm chắc rõ ràng.
Sau thời gian uống cạn chung trà…
Phía trước chợt truyền đến âm thanh xé gió, kèm theo đó là một luồng ý chí Vương Giả quen thuộc.
- Nam Cung Thánh…
Triệu Phong từ xa đã chứng kiến thanh niên huyền y ngạo khí lăng vân, chính là Nam Cung Thánh.
Phương hướng mà Nam Cung Thánh nhắm tới, chính là Dưỡng Tâm Điện.
- Lần này, quả thật náo nhiệt.
Trong lòng Triệu Phong thầm mừng rỡ.
Trong tay Nam Cung Thánh, có một thanh cổ kiếm khí thế kinh thiên, khiến thiên địa cũng phải biến sắc.
Càn Khôn Kiếm.
Gương mặt Triệu Phong thoáng co giật, bình thường dung nhập trong huyết mạch, truyền đến từng trận run rẩy.
Thì ra.
Nam Cung Thánh này đã nhận được sự tán thành của “Càn Khôn Kiếm”, cho nên mới có thể sơ bộ sử dụng Thánh Khí truyền thừa này.
Dù sao thì tu vi của hắn cũng không kém Vương Giả chân chính bao nhiêu.
Để nhận được sự tán thành của “Càn Khôn Kiếm”, Nam Cung Thánh phải bỏ ra một lượng lớn tinh lực và thời gian.
Bằng không.
Với thực lực thiên tài đệ nhất Thánh Địa như hắn, đi nơi nào mà chẳng quét ngang toàn bộ?
Nam Cung Thánh lướt qua không trung,nhàn nhạt liếc nhìn Triệu Phong,
cũng không nói gì, một đường tiến thẳng đến Dưỡng Tâm Điện.
Một lát sau…
Phía trước lại xuất hiện vài đạo thân ảnh quen thuộc.
- Triệu sư đệ.
Người đến, chính là đám người Thần Dịch Lâm, Giang Phàm.
- Các ngươi đều chuẩn bị đến “Dưỡng Tâm Điện” sao? Bên đó cạnh tranh rất kịch liệt…
Triệu Phong đại khái nói rõ tình huống bên đó một phen.
Sau khi nói xong, hắn lại lên đường tiến về một phía khác.
Trên mặt Thần Dịch Lâm lộ vẻ suy tư, nói:
- Triệu Phong này, tới Dưỡng Tâm Điện trước chúng ta một bước, bây giờ lại chủ động rút lui.
Mấy người có chút cảm thấy khó hiểu trước hành vi của Triệu Phong.
Theo lý thuyết.
Với thực lực của Triệu Phong, có lẽ cũng gần đủ cạnh tranh Bán Thần tinh huyết với Nam Cung Thánh và Mộng Hi mới phải.
Triệu Phong lúc này lại tiến về một địa phương nào đó trong Bán Thần Di Viên.
Thoạt nhìn.
Hắn dường như từ bỏ Bán Thần tinh huyết, nhưng kỳ thực, phần lớn tâm niệm của Triệu Phong, đều đặt tại Dưỡng Tâm Điện.
- Trước hết tìm một địa phương yên tĩnh đã.
Triệu Phong sàng chọn những tin tức liên quan đến Bán Thần Di Viên, kết
hợp với những thông tin trước đó đã dùng Khóa Không Chi Mâu quan sát.
Rất nhanh.
Triệu Phong đã xác định được một mục tiêu.
- Tàng Thư Phòng.
Triệu Phong biết rõ, trong Bán Thần Di Viên, có một cái Tàng Thư Phòng.
Trên thực tế, Tàng Thư Phòng này chính là phòng đọc sách nhỏ của Bán Thần khi còn sống.
Trong Tàng Thư Phòng này, tích chứa một vài sách cổ, nhưng nghe nói cũng không có công pháp truyền thừa của Bán Thần.
Nguyên nhân dẫn đến cái chết của Bán Thần, chủ yếu là do “Thần kiếp”,
dường như còn chưa đủ thời gian để chuẩn bị một truyền thừa chính thức
nguyên vẹn.
Chẳng qua.
Triệu Phong lựa chọn Tàng Thư Phòng, chủ yếu là bởi vì nơi đó là một nơi yên tĩnh, mặt khác, hắn cũng muốn thử thăm dò một phen.
Tại Chân Vũ Thánh Địa, đã từng có người nghiên cứu về “Bán Thần Di
Viên”, cảm thấy có vài chỗ, có lẽ còn có những thu hoạch kỳ ngộ không
biết trước được.
Tàng Thư Phòng, chính là một trong số đó.
Thân là thư phòng của Bán Thần trước kia, lại gần như chưa bao giờ xuất hiện qua kỳ ngộ, quả thật không khỏi có chút kỳ quái.
Trong lúc Triệu Phong còn đang di chuyển trong Bán Thần Di Viên.
Thế cục của Dưỡng Tâm Điện, đã xuất hiện biến hóa mới.
- Bán Thần tinh huyết, không phải ta thì không ai có thể đoạt được.
Nam Cung Thánh từ trên trời giáng xuống, tiến vào Dưỡng Tâm Điện.
Lại một luồng sức mạnh to lớn Vương Giả, quanh quẩn trên khoảng không của ao nước.
Vụt...
Hư quang huyền ngân lóe lên, Nam Cung Thánh đã đi đến gần “Bán Thần tinh huyết”.
- Nam Cung Thánh.
Sắc mặt Mộng Hi thoáng co giật, Bán Thần tinh huyết chỉ còn cách bàn tay của nàng một hai xích nữa mà thôi.
Grào...
Dị thú Vương Giả gầm lên một tiếng, một mảnh diễm quang tử điện, uy năng khủng bố, mãnh liệt phóng tới Nam Cung Thánh.
Đây chính là công kích cấp Vương Giả.
Nếu không phải ở trong Bán Thần Di Viên, không gian bị áp chế rất lớn, e rằng khu vực xung quanh, đã loạn đến nghiêng trời lệch đất rồi.
- Hừ!
Trên người Nam Cung Thánh, sức mạnh to lớn của Vương Giả hiển hiện,
ngoài thân nổi lên một tầng quang trạch huyền ngân không u, giống như
gợn sóng.
Phốc phốc phốc…
Công kích của dị thú Vương Giả, phảng phất như lâm vào một mảnh hư không khác.
Meo…
Tiểu Tặc Miêu ẩn nấp ở một nơi hẻo lánh, chợt lộ ra dị sắc.
- Không gian năng lực, không hổ là kẻ có được hai loại thể chất tuyệt đỉnh là “Không Linh Thể” và “Thiên Linh Thể”.
Triệu Phong thông qua Tiểu Tặc Miêu, dùng chung một giác quan.
Ầm…
Hai luồng sức mạnh to lớn của Vương Giả, ở trên khoảng không của ao nước mà va chạm vào nhau, linh hồn và hư không, mơ hồ lắc lư rung chuyển.
- Không tốt…
Phụ cận ao nước, một vài thiên tài Thánh Địa, đều không thể đứng vững.
Giao phong giữa cấp bậc Vương Giả, sóng khí khủng bố, cho dù là trong Bán Thần Di Viên, thì cũng bị càn quét đến nửa dặm.
Con đường Thanh Ngọc Thạch dưới chân, bong ra từng mảng lớn.
Thế nhưng, mỗi viên gạch ngói trong Bán Thần Di Viên, đều không phải bình thường.
Ô...ô...ô...n...g!
Dưới luồng lực lượng kỳ dị này, các kiến trúc hoặc con đường bị phá hủy, đều tự động chữa trị.
Bởi vì.
Bán Thần Di Viên này, chính là một phần không gian do Bán Thần xây dựng.
Ở trong chỗ này, ý chí Bán Thần, cũng không khác gì Thần, không gì không làm được.
- Bán Thần, Thiên Giai Thần Vị, rốt cuộc thì đó là cấp độ như thế nào…
Trong lòng Triệu Phong không khỏi chờ mong và hướng tới.
Chủ nhân của Thần Linh Nhãn, rất có thể có nguồn gốc là một vị Thần Linh Thái Cổ, khẳng định cấp độ còn trên cả Thiên Giai Thần Vị.
- Thu!
Nam Cung Thánh hét lớn một tiếng, trên tay chợt hiện ra một cửa động không u, ngoài rìa là một tầng quang lưu huyền ngân.
Phù…
Một luồng hấp lực không gian huyền diệu, tập trung tại trên Bán Thần tinh huyết.
Hiển nhiên.
Nam Cung Thánh này, muốn dùng bí kỹ không gian để thu lấy “Bán Thần tinh huyết”.
Ô...ô...ô...n...g!
Bán Thần tinh huyết có linh tính, phát ra một luồng uy năng thần lực, chống cự lại luồng hấp lực không u kia.
- Quả nhiên.
Triệu Phong cũng chẳng cần suy nghĩ nhiều.
Loại thiên phú không gian của Nam Cung Thánh, có năng lực thu vật trong
khoảng cách gần rất cường đại, tại phương diện này, có chút giống “Hư
Không Chuyển Vật’ của Triệu Phong.
Hơn nữa.
Sức mạnh to lớn Vương Giả của Nam Cung Thánh, gần như tiếp cận tu vi
Vương Giả, cho dù Bán Thần tinh huyết có giãy dụa mãnh liệt như thế nào, thì vẫn bị hắn chậm rãi kéo đến gần.
- Mơ tưởng.
Mộng Hi thông qua Tử Lân ngọc giác trong tay, điều khiển dị thú Vương Giả, phát động công kích với Nam Cung Thánh.
Bản thân nàng, phải phân ra ít nhất năm thành tinh lực, dùng để điều kiện dị thú Vương Giả.
- Không gian Mộng Diệp.
Mái tóc xanh trên đầu Mộng Hi, như thác nước bay loạn.
Trong khoảnh khắc đó, phương viên mười trượng, đều bị một tầng mộng quang mê ly bao phủ.
Chỉ trong chớp mắt.
Mọi người ở phụ cận, đã đặt mình trong không gian mộng ảo quỷ dị.
Không gian này, nguyên kết cấu, vẫn là một cái ao nước nhỏ trước Dưỡng Tâm Điện.
Thế nhưng, khí tức không gian ban đầu, đã xảy ra biến hóa nghiêng trời
lệch đất, giống như bị khí tức của một không gian khác thẩm thấu.
Vụt vụt vụt...
Mái tóc xanh như thác nước trên đầu Mộng Hi, đột nhiên dài ra gấp đôi, tầng tầng cuốn quanh, trói buộc “Nam Cung Thánh”.
- Lại là không gian Mộng Diệp này.
Nam Cung Thánh nghiến răng nghiến lợi, lập tức rơi vào bị động.
Trong không gian Mộng Diệp, năng lực của những người khác, tạm thời ảnh hưởng không lớn.
Thế nhưng, bản thân Mộng Hi, thực lực lại có thể tăng trưởng trên phạm vi lớn.
- Mộng Diệp tộc – bài danh thứ hai trăm ba mươi chín trên Thái Cổ Vạn
Tộc Bảng. Huyết mạch hệ Linh Hồn hiếm thấy, dung nhập không gian Mộng
Diệp vào không gian hiện thực, ảnh hưởng tới hoàn cảnh.
Thanh niên sáng ngời khẽ lẩm bẩm.
Đem lực lượng Huyễn thuật, ảnh hưởng đến hiện thực, có thể thấy được sự khủng bố của loại huyết mạch này.
- Cực hạn của Huyễn thuật, chính là Hiện Thực Mộng Huyễn. Huyết mạch của nàng, không ngờ đã mơ hồ chạm đến cấp bậc đó rồi.
Tâm linh của Triệu Phong không kìm được mà rung động.
Huyễn Cấm Chi Nhãn của hắn, còn phải kéo ý thức tâm linh của đối phương, vào trong không gian Huyễn Cấm do mình xây dựng nên.
Còn Mộng Hi.
Nàng trực tiếp đem không gian Mộng Diệp, dung nhập vào thế giới hiện thực, ảnh hưởng đến hoàn cảnh.
Loại tình huống này.
Chỉ có năng lực của nàng mới có thể biến không thể thành có thể.
Ví dụ như.
Tóc của Mộng Hi, trong hiện thực thì chỉ dài bằng người thường.
Nhưng trong không gian Mộng Diệp, tóc của nàng có thể kéo dài gấp vài lần, giống như mặc sức tưởng tượng trong mộng cảnh.
Đương nhiên.
Lực lượng của không gian Mộng Diệp, đối với khả năng ảnh hưởng đến không gian hiện thực, cũng có giới hạn.
Phụ cận ao nước.
Thực lực của Mộng Hi, đạt được tăng phúc, bốn phía tràn ngập mộng quang
mông lung, hoàn toàn bất đồng với khu vực khác của Dưỡng Tâm Điện.
Nhất thời.
Nam Cung Thánh đã lâm vào bị động, cửa động không u trong tay đã biến mất.
- Huyền Không Liệt.
Nam Cung Thánh duỗi tay ra, một tầng phong mang màu bạc, xuất hiện trong hư không, truyền đến một luồng khí tức cấm kỵ.
- Thân thể Mộng Diệp.
Thân hình Mộng Hi, ở trong tầng mộng quang mông lung, lập tức biến thành hư ảnh quỷ dị.
Phốc phốc…
“Huyền Không Liệt” đủ dể miểu sát bất kỳ Nửa bước Vương Giả nào, khi
đánh lên người Mộng Hi, lại không tổn hao chút lông tóc nào.
Thứ nhất là nhờ phòng ngự của bản thân nàng, có thể cản trở được ba thành uy năng.
Mà trọng yếu hơn chính là, trong không gian Mộng Diệp, trí tưởng tượng của nàng, có thể ảnh hưởng đến hiện thực.
Thử nghĩ mà xem, nếu như ở trong mộng, bản thân bị giết chết, thì trong hiện thực cũng sẽ không chết.
Không gian Mộng Diệp của Mộng Hi, có thể khiến hiệu quả này xâm nhập vào hiện thực, biến tướng tăng cường lực phòng ngự lên gấp mấy lần.
- Không hổ là huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, quả thật biến thái. Nếu
như có thể học được không gian Mộng Diệp, vậy thì có vốn liếng để ăn
gian rồi.
Tâm linh Triệu Phong không khỏi rung động.
Chẳng qua, hắn cũng biết rằng, loại năng lực huyết mạch đặc thù này, rất khó phục chế.
Trong thời gian ngắn.
Triệu Phong cũng không có ý định ra tay.
- Càn Khôn Kiếm.
Nam Cung Thánh bỗng nhiên lấy ra một kiện Thánh Khí truyền thừa.
Càn Khôn Kiếm vẽ trong hư không một cái, xuất hiện cảm giác trời rung
đất chuyển, ngay cả không gian Mộng Diệp, cũng sinh ra chấn động, bị suy yếu nhất định.
- Không ngờ Nam Cung Thánh lại được Càn Khôn Kiếm thừa nhận. Cho dù hắn
chỉ có thể phát huy được một chút lực lượng da lông bên ngoài của thanh
kiếm này, cũng đủ khiến cho “không gian Mộng Diệp” của ta không ổn định, tiêu hao rất lớn.
Tâm thần Mộng Hi thoáng run.
Nam Cung Thánh quả thật không hổ là đối thủ số mệnh của nàng.
Phành phành phành...
Nam Cung Thánh và Mộng Hi đọ sức, tràng diện kinh tâm động phách, xuyên
qua giới vật chất, tinh thần, thậm chí cả giới Mộng Diệp.
Lúc đám người Thần Dịch Lâm và Giang Phàm đuổi tới nơi, cũng không khỏi líu lưỡi.
- Có lẽ việc Triệu Phong rời đi, chính là một sự lựa chọn sáng suốt.
Thần Dịch Lâm lẩm bẩm.
Trừ phi thực lực của hai phe Nam Cung Thánh và Mộng Hi giảm mất một nửa, bằng không, những người khác căn bản không thể nhúng tay vào.
Hai đại thiên tài, lâm vào giằng co, trong thời gian ngắn, rất khó phân ra thắng bại.
Nhưng đồng thời.
Uy năng do Bán Thần tinh huyết ẩn chứa linh tính phát ra, đều chậm chạp giảm xuống.
- Đánh đi, nếu như hai người này ở trạng thái đỉnh phong, ta cũng không nắm chắc bao nhiêu phần.