- Ha ha ha, Minh Đồng bí
điển này, là năm xưa ta từ chỗ Tử Vong Đại Đế giao dịch được, có liên
quan đến cấm thuật Minh Đồng của hắn…
Triệu Phong nghe đến đó, không khỏi kinh ngạc, có chút khó có thể tin.
Đoan Mộc Thanh, không ngờ lại có bí kỹ tuyệt học của “Tử Vong Đại Đế”, nghe xong mà không thể tưởng tượng nổi.
Đương nhiên.
Cấp độ Đại Đế Hư Thần Cảnh, là một vòng tròn luẩn quẩn, giao dịch với nhau, cũng không tính là quá kỳ quái.
Nhất là Tử Vong Đại Đế và Đoan Mộc Thanh, đều là Đại Đế cổ xưa, cấp độ tiếp cận nhau.
- Đó là giao dịch cách đây rất lâu rồi, vì nó ta cũng phải bỏ ra cái giá không nhỏ. Chẳng qua, “Minh Đồng bí điển” này cũng không có nhiều tác
dụng với ta lắm, năm xưa giao dịch vật này, chẳng qua là vì hứng thú với cấm thuật “Tử Vong Minh Đồng” mà thôi.
Đoan Mộc Thanh cảm khái nói.
Tuổi thọ của Đại Đế Hư Thần Cảnh, vô cùng xa xưa, có thể đạt tới vạn năm, thậm chí mấy vạn năm.
Sinh mệnh xa xưa như thế, những Đại Đế đó đều tìm hiểu qua về các loại
mật học cấm thuật, dùng cho thu hoạch về sau, khiến linh cảm tiến thêm
một bước.
- Sư tôn, Minh Đồng bí điển này và “Tử Vong Minh Đồng”, có quan hệ gì?
Triệu Phong nhớ là mình đã từng có một bản “Minh Đồng Tàn Thiên”.
“Minh Đồng Tàn Thiên” này, bởi vì là Tàn Thiên, cho nên chỉ cung cấp một số phương pháp lý luận về huyết mạch đồng tử cho Triệu Phong, cũng có
giá trị tham khảo nhất định.
Trong truyền thuyết.
“Minh Đồng Tàn Thiên” có tổng cộng chín chương Tàn Thiên, chín chương hợp nhất, có thể tu thành chung cực “Tử Vong Minh Đồng”.
- Tử Vong Minh Đồng chính thức, tại vùng Thương Hải này, có lẽ chỉ mình
Tử Vong Đại Đế mới có thể tu luyện thành công mà thôi. Mà “Minh Đồng bí
điển” này lại không hoàn chỉnh, cấm thư “Tử Vong Minh Đồng”, cũng không
đề cập nhiều đến công kích cấm thuật chính thức. Thế nhưng, lại diễn
giải rất nhiều lý luận về các loại đồng tử, linh hồn, tử vong,…
Đoan Mộc Thanh đáp.
Triệu Phong nghe vậy, khẽ thở phào một hơi.
Ngẫm lại cũng đúng, Tử Vong Đại Đế không có khả năng đem bản chính thức của “Tử Vong Minh Đồng” giao dịch ra ngoài được.
- Chẳng qua, bên trong “Minh Đồng bí điển” này, ghi lại rất nhiều cấm
thuật mật học của Tử Vong Đại Đế, lý luận cũng khá toàn diện, không chỉ
giới hạn trong nội dung của “Tử Vong Minh Đồng”.
Đoan Mộc Thanh trịnh trọng nói với Triệu Phong.
Trong lòng Triệu Phong thầm cảm kích, cũng minh bạch dụng ý của Đoan Mộc Thanh.
Triệu Phong gặp phải “Tử Vong truy sát”, ở thế bất lưỡng lập với Tử Vong Đại Đế, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày gặp lại.
Đoan Mộc Thanh đem “Minh Đồng bí điển” giao cho Triệu Phong, chính là
muốn hắn nắm rõ về bí pháp Minh Đồng của “Tử Vong Đại Đế”, từ đó mà tìm
hiểu tu tập, cũng tìm được phương pháp đối phó với Tử Vong Đại Đế.
Triệu Phong lặng lẽ đem Minh Đồng bí điển thu lại.
Tiếp đó.
Ánh mắt của hắn lại rơi lên cuốn cổ thư cuối cùng.
Vật này, đặt ở dưới cùng hộp gỗ, hẳn là giá trị của nó cũng không thua kém gì “Minh Đồng bí điển”.
- Vạn Niệm Thần Quyết?
Triệu Phong cầm cuốn cổ thư bí tịch này lên, khẽ lẩm bẩm.
Nhìn qua cuốn “Vạn Niệm Thần Quyết” này, trên mặt Đoan Mộc Thanh không khỏi lộ ra một tia hồi tưởng.
- Đây chính là bí điển bất truyền của Đoan Mộc gia, là bí điển vô thượng tu hành phương diện linh hồn. Thần quyết này, phẩm cấp rất có khả năng
đạt đến “Thiên cấp”, chẳng qua là có chút không hoàn chỉnh.
Thanh âm của Đoan Mộc Thanh, có chút trầm thấp khàn khàn.
Triệu Phong cảm thấy một tia dị thường, “Đoan Mộc Gia” và “Vạn Niệm Thần Quyết”, dường như đã chạm đến chỗ sâu trong nội tâm của Đoan Mộc Thanh.
- Tu hành phương diện Hồn đạo? Vậy thì Thần Linh Nhãn của ta, tuyệt đối là sở trường.
Trong lòng Triệu Phong rất tự tin.
Hắn vô thức mở ra “Vạn Niệm Thần Quyết”, linh thức rót vào trong đó.
Ô...ô...ô...n...g!
Đột nhiên, một luồng lực lượng tinh thần thần bí, dẫn dắt Triệu Phong, tiến vào một thế giới tinh thần mênh mông.
Nội dung của “Vạn Niệm Thần Quyết”, ghi lại toàn bộ thế giới tinh thần này.
- Pháp quyết này, đối với việc đột phá Vương Giả Hư Thần Cảnh, tại
phương diện linh hồn có chút biến chất, có tác dụng thúc đẩy phụ trợ
nhất định. Tu luyện pháp quyết này đến đại thành, có thể nhất niệm hóa
vạn, chính là bí quyết vô thượng, tu luyện linh hồn thần niệm.
Thanh âm của Đoan Mộc Thanh, vang lên bên tai.
Ý thức của Triệu Phong, lại dung nhập vào thế giới tinh thần mênh mông
rộng lớn kia, nhất thời, đã tiếp xúc với rất nhiều học thức và cách vận
dụng thần niệm linh hồn.
Nghe Đoan Mộc Thanh giới thiệu, Triệu Phong không khỏi giật mình.
Thứ nhất, bản “Vạn Niệm Thần Quyết” chính thức, có khả năng đạt tới Thiên cấp.
Công pháp truyền thừa trên thế gian, chia làm bốn cấp độ Phàm, Linh, Địa, Thiên.
Trong đó.
Công pháp Linh cấp, tại Đại lục Thanh Hoa, cũng vô cùng hiếm thấy.
Thiên cấp, căn bản chính là công pháp có cấp bậc cao nhất trên thế gian.
Thứ hai, pháp quyết này, có tác dụng thúc đẩy phụ trợ đối với việc đột
phá Vương Giả Hư Thần Cảnh, lột xác tại phương diện linh hồn.
Nói đơn giản có nghĩa là.
Tu luyện pháp quyết này, có thể gia tăng xác xuất đột phá Vương Giả Hư Thần Cảnh thành công.
- Thần Quyết này, một số Đại Đế khác cũng muốn giao dịch, nhưng vi sư
đều không đồng ý. Nói ra thật sự xấu hổ, vi sư cho rằng với cấp độ của
mình, còn lâu mới có thể đem nó tu luyện đến cảnh giới cao nhất là “nhất niệm hóa vạn”. Hơn nữa, phương diện linh hồn của vi sư, cũng không có
bao nhiêu thiên phú…
Thần sắc của Đoan Mộc Thanh có chút phức tạp.
Bản “Vạn Niệm Thần Quyết” này, ký thác rất nhiều cảm tình đặc thù của hắn.
- Sư tôn, tại sao ngài lại truyền thụ “Vạn Niệm Thần Quyết” cho ta?
Triệu Phong cẩn thận hỏi.
Đoan Mộc Thanh cũng không giấu diếm, liền nói rõ nguyên do.
- Có hai nguyên nhân.
- Thứ nhất, huyết mạch đồng tử của ngươi, dường như có khuynh hướng theo Hồn đạo, ngay cả vi sư cũng không nhìn thấu. Có lẽ, ngươi có thể tu
luyện “Vạn Niệm Thần Quyết” này đến cấp độ siêu việt sư tôn.
- Thứ hai, trong tâm hồn của ngươi, có gieo khí tức ý chí của “Tử Vong
Chi Mâu”, bị nó khắc sâu vào trong linh hồn. Vi sư cũng không am hiểu
Hồn đạo, ý chí cấp bậc Đại Đế quá mạnh mẽ, nếu vội vàng tiến vào chỗ sâu trong linh hồn của ngươi để thăm dò, e rằng sẽ dẫn phát kết quả không
thể dự đoán.
Nguyên nhân thứ nhất, Triệu Phong cũng không cảm thấy kỳ quái.
Hắn có thiên phú dị bẩm tại phương diện tinh thần, ngay cả Đại trưởng lão của Hiểu Nguyệt Tông, cũng có thể thấy được điều này.
Ngược lại, nguyên nhân thứ hai, lại khiến Triệu Phong mừng rỡ ngoài dự liệu:
- Ý của sư tôn là, tu luyện “Vạn Niệm Thần Quyết” này, có thể giúp ta
hóa giải ẩn hoạn mà Tử Vong Đại Đế lưu lại ở sâu trong linh hồn?
- Chính là ý này.
Đoan Mộc Thanh trịnh trọng nói:
- Vi sư có thể giúp ngươi nhất thời, nhưng không thể giúp ngươi cả đời. Tử Vong Đại Đế này, còn cần ngươi tự mình ứng phó.
Cho đến lúc này.
Triệu Phong mới càng thêm bội phục đối với sự cơ trí của Đoan Mộc Thanh.
Cho ngươi khác cá, còn không bằng dạy người bắt cá.
Đoan Mộc Thanh giao “Minh Đồng bí điển” và bí điển bất truyền “Vạn Niệm
Thần Quyết” của Đoan Mộc Gia cho Triệu Phong, để hắn dùng lực lượng của
mình mà phát triển, đồng thời ứng phó với Tử Vong truy sát.
Triệu Phong trịnh trọng cất kỹ hộp gỗ, khom người vái Đoan Mộc Thanh một cái thật sâu, sau đó mới cáo từ rời đi.
Tiến vào Thánh Địa, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi.
Sự tài bồi, kỳ vọng và cảm tình của Đoan Mộc Thanh đối với, hoàn toàn không giống một đôi thầy trò mới quen nhau không lâu.
Những ân tình này…
Trong lòng Triệu Phong cảm kích vô cùng, lặng lẽ khắc ghi trong lòng.
Trở lại nơi ở.
Triệu Phong trước tiên lấy ra “Vạn Niệm Thần Quyết”, bắt đầu tìm hiểu tu luyện.
Ý thức của hắn, rất nhanh tiến vào thế giới tinh thần mênh mông, giống
như bị bỏ đói lâu ngày, hấp thu được rất nhiều học thức và lý luận Hồn
đạo.
Nửa canh giờ sau…
Triệu Phong đã có một cái nhìn tương đối toàn diện đối với “Vạn Niệm Thần Quyết”.
“Vạn Niệm Thần Quyết”, không chỉ đơn giản là trải qua rèn luyện tu hành
thần niệm linh hồn, mà trong đó còn bao hàm rất nhiều bí thuật Hồn đạo,
còn trọng điểm nhắc đến việc khai thác và vận dụng lực lượng linh hồn.
Linh hồn, Hồn đạo.
Từ xưa đến nay, đây vẫn là một cấm khu đối với phương diện tu hành.
Chỉ có đạt tới Vương Giả Hư Thần Cảnh, phương diện linh hồn được lột xác, mới có thể chính thức vận dụng lực lượng linh hồn.
Thế nhưng.
Đây dường như chỉ mới bước vào cánh cửa của một tòa cung điện mà thôi.
Linh hồn, quá mức thần bí, vô cùng cổ xưa, tính hung hiểm tương đương
với một cấm khu, bổn nguyên của nó, rất khó có thể ngược dòng mà tìm
hiểu.
- Vạn Niệm Thần Quyết rất đặc thù, có thể đem ý niệm hóa thành vô tận,
nhất niệm hóa hai, nhất niệm háo mười, nhất niệm hóa trăm, nhất niệm hóa ngàn…Đem kỹ xảo vận dụng lực lượng linh hồn, đạt đến một trình độ không thể tưởng tượng.
Triệu Phong chỉ đọc lướt qua sơ bộ, xem thế là đủ rồi.
Người bình thường, rất khó có thể làm đến mức “nhất tâm đa dụng”.
Mà loại ý niệm phân hóa như “Vạn Niệm Thần Quyết”, lại càng thêm đặc thù.
Phân hóa ý niệm, có được “tính độc lập” nhất định, có thể làm tất cả sự tình, lại ảnh hưởng lẫn nhau không lớn.
Đương nhiên, phân hóa ý niệm thì hiệu quả tư duy của hắn, cũng sẽ giảm đi ít nhiều.
Nói cáchk hác.
Nếu như có thể đạt tới trình độ nhất niệm hóa hai trong “Vạn Niệm Thần Quyết”.
Như vậy Triệu Phong có thể đem ý thức tư duy của mình phân thành hai cá
thể độc lập, một cái là tu luyện “Vạn Niệm Thần Quyết”, còn một cái thì
tham tu truyền thừa của “Phong Lôi Đại Đế”.
Loại ý niệm phân hóa này, đã vượt qua “nhất tâm đa dụng” bình thường.
Đương nhiên, đây chính là cảnh giới lý tưởng trong “Vạn Niệm Thần
Quyết”, còn trong hiện thực, muốn khiến cho hai luồng ý niệm, hoàn toàn
độc lập, vẫn tương đối khó khăn.
- Thử xem xem.
Trong lòng Triệu Phong có vài tia hưng phấn.
Hắn dựa theo pháp môn hạch tâm của “Vạn Niệm Thần Quyết”, bắt đầu tu hành.
Trước mắt.
Triệu Phong không có thần niệm, chỉ có linh thức.
Có được thần niệm thì ít nhất cũng phải đạt tới Nửa bước Hư Thần Cảnh.
Nhưng linh thức và thần niệm, lại cùng là một loại giác quan, nguyên lý cũng giống nhau.
Trong khi tu luyện.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, thân là hạch tâm của Hồn lực, cũng bất tri bất giác tham dự vào.
Nửa ngày sau…
- Ồ… Dường như cũng không khó lắm…
Linh thức của Triệu Phong, nhẹ nhàng một phân thành hai.
Nhớ lại ngày đó.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, có thể dễ dàng điều khiển một quân đoàn
Yêu thú, còn có thể vận dụng rất sống động, chỉ huy như Thần.
Chẳng qua.
Tuần Thú Sư bình thường, điều khiển một quân đoàn Yêu thú, chủ yếu là
thông qua điều khiển Yêu Thú Vương, dùng bí thuật tinh thần, đem mệnh
lệnh của mình, hiệu lệnh toàn bộ quân đoàn.
Mà một số huyết mạch đồng tử hệ Tinh Thần đặc thù, lại là trời sinh có loại năng lực như vậy.
Triệu Phong, chính là trường hợp đặc biệt này.
Thần Linh Nhãn của hắn, từ lâu đã có thể điều khiển một quân đoàn Yêu thú, hết sức dễ dàng.
- Nhất niệm hóa mười!
Ngày thứ hai, ý niệm linh thức của Triệu Phong, nhẹ nhàng chia ra làm mười luồng.
Vù vù…
Vận chuyển “Vạn Niệm Thần Quyết”, lực lượng ý niệm của Triệu Phong, phá không xuất ra.
Khoảnh khắc tiếp theo.
Trên khoảng không của chủ Linh Phong, ba loài phi cầm hướng bay bất đồng, bị một luồng lực lượng ý niệm giam cầm.
Ba loài phi cầm này, đẳng cấp đều có thể so với Chân Linh Cảnh, vậy mà
lại bị ba luồng ý niệm này giam cầm trong thời gian một nhịp hô hấp.
Sau đó.
Ý niệm Triệu Phong khẽ động, mấy cái thùng gỗ trong sân, lăng không bay lên.
- Đây chính là lực lượng ý niệm tinh thần?
Trong lòng Triệu Phong rất thoải mái dễ chịu.
Thần Linh Nhãn của hắn, quả là bảo tàng đối với phương diện tinh thần.
Còn bây giờ, hắn đã tìm được chìa khóa để mở ra cái bảo tàng đó, chính là nhờ vào “Vạn Niệm Thần Quyết”.
Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi.
Ý niệm linh thức của Triệu Phong, đã có thể chia làm mười luồng.
Theo lý thuyết, mười luồng ý niệm này, mỗi một luồng đều có thể ảnh hưởng và điều khiển một bầy Yêu thú.
Mỗi một luồng ý niệm, có thể phát động tinh thần công kích độc lập, hoặc là linh thức truyền âm.
- Không hổ là Thần Quyết Hồn đạo Thiên cấp, nói là nghịch thiên cũngk o quá.
Triệu Phong tán thưởng không thôi.
Hắn cũng không biết, tiến độ tu luyện của mình khủng bố đến mức nào.
Lúc trước, khi tu vi Đoan Mộc Thanh là Đan Nguyên Cảnh, tu luyện “Vạn
Niệm Thần Quyết” này “nhất niệm hóa mười”, cũng mất hết mười năm.
Mà Triệu Phong, lại hồn nhiên không biết điều này, vẫn cho rằng nó là điều hiển nhiên.
Thần Linh Nhãn của hắn, thiên phú tại phương diện linh hồn, có thể nói
là nghịch thiên, giống như cá sinh ra trong nước, trời sinh đã có khả
năng sinh tồn trong đó.
Một ngày nọ…
Triệu Phong vừa chuẩn bị đọc qua “Minh Đồng bí điển” thì một âm thanh vang lên.
- Triệu Phong, vi sư sắp ròi khỏi Thánh Địa, tiến về Quần Đảo vực Cổ
Thanh. Trong thời gian này, ngươi đừng rời khỏi Thánh Địa, có yêu cầu
gì, có thể đề xuất với mọi người.