Dưới ánh chiều tà nhàn nhạt, một tòa “núi băng phong nho nhỏ” tràn ngập hân ý, chiết xạ ra lam huy mộng ảo như thủy tinh.
Bên trong tầng băng kia, có bổn tòa “băng điêu” hình người trống rất sống động, đứng lặng hồi lâu, không hề động đậy chút nào.
Quá trình này, giằng co trọn vẹn nửa canh giờ.
Vụt vụt vụt...
Bỗng nhiên, từ phía Hoành Vân Thập Tam Quốc, có hơn mười đạo thân ảnh bay tới.
- Túc lão, mau nhìn...
Trong đám người, một vị thanh niên cầm bào, chỉ vào “tòa núi băng phong” kia, khẽ hô lên một tiếng.
Bên cạnh thanh niên mặc cầm bào, có một vị mỹ nữ mặc váy lam, dịu dàng phong cách cổ điển, khí chất trang nhã cao quý.
- Triệu đại ca bị đóng băng trong đó rồi!
Nữ tử váy lam lập tức thất sắc.
- Tĩnh nhi! Không được tới gần!
Túc lão rùng mình, phất tay ngăn mọi người lại.
Phía xa xa.
Tòa núi băng phong kia phát rạ một luồng hàn ý ngưng huyết thấu xương, trong phương viên một dặm, gió lạnh gào thét, giống như đao cắt.
Tồn tại dưới Chân Linh cảnh, căn bản không thể nào đến gần tòa núi băng phong kia, nếu không e rằng chỉ cần dư âm của hàn khí cũng đủ uy hiếp đến tính mạng rồi.
- Sư tôn! Tại sao Triệu đại ca lại đóng băng cùng mấy người kia? Những người đó là ai?
Tĩnh cộng chúa miễn cưỡng bình ổn tâm tình, đôi mắt đẹp nhìn chăm chú thiếu niên tóc lam trong tầng băng không thể di chuyển đi chút nào.
Túc lão dò xét một lát, thần sắc dần trở nên nặng nề, trong mắt đầy vẻ kinh hãi, sau đó dần lan tràn lên mặt, càng lúc càng mãnh liệt.
Đám thành viên trong Liên minh Thí Long đều ngừng hô hấp, dường như hiểu được một màn bất thường trước mắt.
Thật lâu sau...
Túc lão hít sâu một hơi, trong mắt tràn ngập kính ý khâm phục:
- Triệu Phong không ngờ ngươi có thể làm được đến bước này, khiến cho một vị Xích Nguyệt Đà chủ và ba đại cự đầu cùng bị đóng băng một lúc.
Xích Nguyệt Đà chủ? Xích Nguyệt Ma Giáo?
Đám thành viên của Liên minh Thí Long đều lộ vẻ giật mình kinh hãi.
Hiển nhiên, mọi người đều không ngờ rằng ba người cùng bị băng phong với Triệu Phong lại có địa vị lớn như vậy.
- Triệu đại cạ kịch chiến cùng với Xích Nguyệt Đà chủ và ba đại cự đầu, cuối cùng đóng băng cùng bọn hắn. Chẳng lẽ chính bản thân huynh ấy...
Trong đôi mắt đẹp của Tĩnh công chúa tràn ngập kinh hãi và lo lắng, trống ngóng nhìn thiếu niên tóc lam bị đóng băng như mộng như ảo.
Xích Nguyệt Đà chủ.
Nhân vật cấp bậc này, đối với cường giả trên Đại lục hiện nay mà nói, căn bản chính là giới hạn trong truyền thuyết.
Mấy trăm năm trước.
Xích Nguyệt Ma Giáo thế lực vô biên, có “mười hai Đường, một trăm lẻ tám Phân Đà”, đạt tới trình độ huy hoàng chưa từng có trên Đại lục.
Lúc đỉnh phong, thực lực một Phân Đà của Xích Nguyệt Ma Giáo, đủ để tiêu diệt vài Cường quốc, hết sức dễ dàng
Lúc đỉnh phong thực lực một Phân Đà của Xích Nguyệt Ma Giáo, có thể tiêu diệt được vài Cường quốc, không có gì khó khăn.
Mà một màn trước mắt, không ngờ “thiên kiêu cái thế” của Đại lục lại có thể chiến đấu với cấp bậc “Xích Nguyệt Đà chủ” trong truyền thuyết.
Vừa nghe những lời này, mọi người trong Liên minh Thí Long đều kinh ngạc đến không tưởng tượng nổi.
Mọi người ngoài kinh ngạc ra, còn khô tránh khỏi có chút kích động hưng phấn.
- Tất cả mọi người rút lui! Không được tới gần nơi đóng băng trong phạm vi mười dặm
Túc lão hạ xuống mệnh lệnh.
Cảnh giới và giác quan của ông ta, không khó phát hiện ra, bên trong tầng băng vẫn còn khí tức sinh mệnh, phát ra từ vị trí trung tâm là “Triệu Phong”.
Đám người Tĩnh công chúa cũng không do dự, lập tức rút lui.
Mọi người đều hiểu rằng, chiến đấu đạt tới cấp bậc như Xích Nguyệt Đà chủ, nhóm người mình cũng không thể tạo thành tác dụng gì.
Người duy nhất có năng lực nhúng tay vào, chỉ có một mình Túc lão.
Thế nhưng, mạnh như Túc lão, khi ngưng mắt nhìn vào bốn người bị đóng băng, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Để tạo nên tảng băng phong như vậy, e rằng Triệu Phong phải trả một cái giá rất lớn mới có thể làm được, cũng đã thành công quá nửa... Nếu như ta tùy tiện nhúng tay...
Vẻ mặt Túc lão có chút thận trọng
Lúc này, ba người bị đóng băng bên trong cũng chưa hoàn toàn mất đi phản kháng
Nhất là “Xích Nguyệt Đà chủ”, mặc dù bị băng phong nhưng cơ thể vẫn còn chấn động mãnh liệt.
Còn hai người khác.
Hộ pháp Huyết Cương Đà thì dường như đã lâm vào hôn mê, mất đi phản kháng Còn U Long Điện Vương thì nhờ vào huyết mạch cường hoành dị thường và khí lực sinh mệnh cường đại, vẫn còn một tia chống đỡ.
- Nếu như chỉ vỏn vẹn đóng băng một mình “Xích Nguyệt Đà chủ”, ta đã thành công. Nhưng lại thêm U Long Điện Vương và Hộ pháp Huyết Cương Đà, độ khó liền tăng gấp đôi, nhất là tên “U Long Điện Vương” này...
Triệu Phong bị đóng băng tại vị trí trung tâm, trong lòng thầm nghĩ.
Trong ba đại cự đầu mà hắn động băng, thể chất huyết mạch của U Long Điện Vương vô cùng cường hoành, làm phân tán rất nhiều hàn lực huyết mạch của Triệu Phong.
- Triệu Phong, ngươi cần trợ giúp gì không?
Túc lão truyền âm đến.
Ồ?
Lúc này Triệu Phong mới chú ý đến đám người Túc lão. Vừa rồi hắn toàn lực đóng băng ba đại cự đầu, cho nên cơ bản đã hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới.
- Đã như vậy...
Đám người Túc lão đến đây, khiến Triệu Phong nảy ra một kế hoạch mới.
Lúc trước hắn đại chiến với ba đại cự đầu, thủy chung vẫn lưu lại một ít hậu bị, tránh tình trạng huyết mạch đồng lực hoặc nguyên khí chân lực cạn kiệt.
Thế nhưng bây giờ lại có thêm viện binh là một vị Chân Chủ cấp, có thể tiến lùi tự nhiên rồi.
- Túc lão! Ngươi ở lại giải quyết hậu quả, những người còn lại, tất cả rút lui trăm dặm
Thanh âm của Triệu Phong vang lên trong não hải của Túc lão.
- Được!
Túc lão dường như suy nghĩ gì đó, cũng không hề do dự, lập tức dẫn đầu đám người Liên minh Thí Long, rút lui hơn trăm dặm
Chỉ riêng ông ta là ở lại phụ cận cách đó mười dặm, thuận tiện tru sát những dư nghiệt rải rác của Xích Nguyệt Ma Giáo.
- Chậc chậc! Triệu Phong để xem lực lượng huyết mạch của ngươi, còn có thể duy trì được bao lâu?
- Bổn Đà chủ tẩn chức Chân Linh cảnh hơn 100 năm rồi, tu vi đạt tới Chân Chủ cấp đỉnh phong Chân Linh nguyên còn dồi dào hơn ngươi gấp mấy lần. Đánh lâu dài, ngươi nhất định phải thua.
Xích Nguyệt Đà chủ bị đóng băng mặc dù không thể nói chuyện, nhưng lại có thể thông qua linh thức để truyền âm.
Triệu Phong mặt không đổi sắc, quả thật nội tình Chân Linh nguyên giữa hắn và Xích Nguyệt Đà chủ, có chênh lệch rất lớn.
- Băng Thủy Chuyển Hoán!
Khí tức huyết mạch trên người Triệu Phong thậm chí mắt trái, bỗng nhiên biến ảo.
Khí tức lạnh như băng bỗng nhiên hòa tan như đầm nước ôn nhuận. Thậm chí tầng băng bốn phía cũng đang nhanh chóng tan rã.
- Tầng băng tan rồi?
Xích Nguyệt Đà chủ và U Long Điện Vương đều lộ vẻ vui mừng.
Khiến cho hai người bất ngờ chính lả, tất cả mọi chuyện đều do Triệu Phong chủ động thực hiện.
Thủy Nguyệt Chi Kiếm!
Triệu Phong thúc dục lực lượng huyết mạch tàn thừa không còn nhiều, thủy lam trên người di động ngưng tụ thành một thanh trường kiếm như lưu thủy.
Đi!
Ánh mắt Triệu Phong ngưng tụ, một kiếm đâm tới.
Trường kiếm lưu thủy giống như gợn sóng này, hoàn toàn đi xuyên qua tầng băng thủy đang bị hòa tan.
Vụt...
Sóng kiếm lưu thủy, đâm trúng Xích Nguyệt Đà chủ.
- A...
Thân thể Xích Nguyệt Đà chủ cứng đờ, lúc này chính là khoảnh khắc trước khi hắn sắp phá vỡ băng hàn đông cứng.
Sóng kiếm như lưu thủy kia, không ngờ đã đâm vào trong cơ thể của Xích Nguyệt Đà chủ.
- Huyết Sát Ma Thể!
Hai mắt Xích Nguyệt Đà chủ đỏ bừng, trong cơ thể sôi trào thiêu đốt Chân Linh khí, toàn thân bộc phát một tầng ám diễm huyết sắc rực rỡ.
Không chỉ có vậy.
Làn da trên toàn thân hắn nổi lên ma văn ám sắc, khí lực và sức bền tăng lên vài lần, khí tức lực lượng tăng vọt.
- Phành...
Một luồng khí tức cường hoành bộc phát, Xích Nguyệt Đà chủ vung hai tay lên, tầng tầng băng thủy xung quanh, lập tức nứt vỡ.
- Lấy Thủy hóa Băng!
Triệu Phong thúc dục một tia lực lượng huyết mạch cuối cùng, đem thủy kiếm gợn sóng đã đâm vào trong người Xích Nguyệt Đà chủ, hóa thành băng tinh.
Phốc phốc.
Thủy kiếm hóa băng, cực kỳ sắc bén cứng rắn, chỉ trong chớp mắt đã đâm xuyên ngực Xích Nguyệt Đà chủ.
- A...
Xích Nguyệt Đà chủ kêu thảm một tiếng, thúc dục bí thuật, đem băng kiếm trong cơ thể chấn vỡ rồi hòa tan.
Nhưng kể từ đó, vết thương nặng nề trên người hắn lại mở rộng vài lần, sinh cơ gần như chôn vùi, tử vong gần trong gang tấc.
Trừ phi có được những loại dược vật nghịch chuyển thiên địa tạo hóa như “Hồi Sinh Tục Mệnh Thảo” hoặc “Tân dịch sinh mệnh”, bằng không, cho dù là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh giáng lâm, cũng vô lực thay đổi tình thế.
Vụt vụt...
Xích Nguyệt Đà chủ hóa thành một đạo huyết hà, phá không bỏ chạy.
Chạy mau!
U Long Điện Vương là người thứ hai thúc dục bí thuật, lao vọt vào trong rừng.
- Cứu ta!
Hộ pháp Huyết Cương Đà vừa mới thức tỉnh, thân thể lạnh cứng, vẫn chưa kịp khôi phục, chỉ có thể cố gắng thúc dục Chân Linh khí
Phong Lôi Nhận!
Lòng bản tay của Triệu Phong vẽ lên một cái, đao phong Phong Lôi bổ ra, chém Hộ pháp Huyết Cương Đà thành hai đoạn.
Sau đó.
Ánh mắt của hắn tập trung nhìn về phía hai người Xích Nguyệt Đà chủ đang bỏ chạy.
- Xích Nguyệt Đà chủ bị thương trí mạng, cửu tử nhất sinh, U Long Điện Vương hiện nay chỉ có bảy thành chiến lực lúc đỉnh phong
Ánh mắt Triệu Phong chớp động lộ ra sát cơ.
Lúc này.
Xích Nguyệt Đà chủ và U Long Điện Vương chợt phân ra hai hướng chạy trốn.
- Một kẻ cũng không thể lưu!
Triệu Phong sát phạt quả quyết.
Theo lẽ thường mà nói, Xích Nguyệt Đà chủ không có khả năng sống sót. Thế nhưng để phòng ngừa vạn nhất, Triệu Phong quyết định giết hắn trước.
Về phần U Long Điện Vương, trên người hắn có “Dấu hiệu Mâu thần” của Triệu Phong cũng không cần vội vàng
- Phong Lôi Chi Dực!
Triệu Phong hít sâu một hơi, Phong Lôi Chân Linh trong cơ thể, vội vàng thúc dục theo một phương thức kỳ dị huyền diệu.
Chỉ thấy sau lưng Triệu Phong điện văn tách ra, hơi ngưng tụ một chút, mơ hồ xuất hiện hình thái ban đầu như “cánh chim”, màu sắc lấp lánh rực rỡ.
- Phong Lôi Chi Dực!
- Đây chính là bí kỹ tốc độ thành danh giúp “Phong Lôi Đại Đế” ngày xưa ngạo thị thiên hạ, bây giờ mặc dù ta chỉ tìm hiểu được một phần da lông, nhưng ít nhất có thể tăng phúc một nửa tốc độ.
Sau lưng Triệu Phong âm thanh Phong Lôi chấn vang cuồn cuộn, tạo thành cộng minh với thiên địa Phong Lôi.
Chỉ trong hai nhịp hô hấp, “Phong Lôi Dực” hình thái ban đầu của Triệu Phong thanh phong điện lưu tán loạn, hào quang ngưng thực hơn vài phần.
Đó là bí thuật gì? Dùng lực lượng Phong Lôi, câu thông với nguyên khí thiên địa, ngưng kết Phong Lôi Dực?
Túc lão chấn động thất sắc.
Ngoài trăm dặm, các thành viên của Liên minh Thí Long như Tĩnh công chúa cũng cảm nhận được khí tức khủng bố phát ra từ “Phong Lôi Dực”.
Không ai dám hoài nghi, sau khi Triệu Phong có được đôi cánh chim, tốc độ và tính cơ động đã tăng mạnh, sắp tới sẽ triển khai một trận đuổi giết thảm khốc đối với dư nghiệt của Xích Nguyệt Ma Giáo.
Thế nhưng
Qua vài nhịp hô hấp sau, thiếu niên tóc lam vẫn lơ lừng giữa không trung không hề nhúc nhích.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Lực lượng Phong Lôi ngưng tụ thành cánh chim hình thức ban đầu, bỗng nhiên trở nên ảm đạm
Xảy ra chuyện gì?
Túc lão và đám người Tĩnh công chúa ở đằng sau, đều không hiểu gì cả.
- Xem như các ngươi gặp may.
Lực lượng Phong Lôi trên người Triệu Phong bỗng nhiên tán loạn, lộ ra một tia mệt mỏi, buồn ngủ.
Phong Lôi Dực kết thúc, không chỉ vì khiếm khuyết một tia lĩnh ngộ áo nghĩa đối với bí thuật, mà còn bởi vì một nguyên nhân khác.
Trong không gian của mắt trái.
Đầm nước u lam mười thước tĩnh mịch, đột nhiên mơ hồ nổi lên sóng lớn mãnh liệt, lay động dữ dội.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Dòng chảy Đồng lực bên trong đầm nước màu lam này, giống như hồng thủy tràn đê, không ngừng khuếch trương ra ngoài sau đó lan tràn.
- Sắp đột phá cực hạn mười thước rồi, có lẽ sẽ tiến vào một cấp độ mới...
Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ, dưới cơn mệt mỏi mãnh liệt, thân hình thoáng lung lay, sau đó hạ xuống trên mặt đất.
Lúc đám người Túc lão đuổi tới, Triệu Phong liền phân phó cho bọn họ.
Túc lão khẽ gật đầu, còn Tĩnh công chúa ở bên cạnh thì vội vàng đỡ lấy Triệu Phong
Đối với việc này, đám người Túc lão dường như đã thấy quá quen rồi.
Triệu Phong cười cười, cũng không chống đỡ nữa, dưới cơn buồn ngủ và mệt mỏi mãnh liệt, hắn ngã vào lòng Tĩnh công chúa, cảm nhận ôn hương mềm mại, lẳng lặng chìm vào giấc ngủ.
- Liên minh Thiết Long đã mất đi đại thế, quay trở về Hiểu Nguyệt Tông thôi!
Túc lão nhìn về phương hướng Xích Nguyệt Đà chú và U Long Điện Vương chạy ư liền dẫn đầu mọi người rút lui.
Cùng lúc đó, trong không gian mắt trái...
Ục ục...
Dòng chảy Đồng lực bên trong đềm nước u lam, không ngừng tràn ra bên ngoài, phạm vi đường kính của nó cũng không ngừng khuếch trương, mơ hồ hiện ra một hồ nước hình thái ban đầu.