Triệu Phong trong vòng vây trùng trùng điệp điệp, đầu tiên là bị “ba đại Điện Vương” vây khốn, sau đó là “Tám đại Chân Linh cảnh”, cuối cũng là sáu mươi tư cường giả tinh nhuệ kết thành trận thế.
Thậm chí, trên những dãy núi xung quanh, mười đại Trưởng lão hạch tâm cũng hắn chằm chằm.
Lúc này, Hiểu Nguyệt Tông giống như một tấm thiên la địa võng, khiến cho thân hình Triệu Phong lộ vẻ cô độc chưa từng có.
- Triệu Phong, ngươi khiến bổn tọa cảm thấy rất ngoài dự liệu, không ngờ trong tay còn năm giữ hai bộ quỷ thi Chân Chủ cấp, khó trách ngươi dám trở về khu vực Hoành Vân, khiêu chiến với Liên minh Thiết Long chúng ta.
Sau chốc lát khiếp sợ trong giây lát, U Long Điện Vương rốt cục cũng khôi phục.
Đồng thời, ba đại Điện Vương nhanh chóng trao đổi ánh mắt với nhau.
Vốn đại kế thoạt nhìn đã nắm chắc có thể bắt giết, nào ngờ bây giờ lại xuất hiện dị số.
Hai bên người Triệu Phong là hai bộ Ám Ngân Độc Thi, tăng cường chiến lực của mình lên sánh ngang với ba đại Chân Chủ cấp.
Như vậy, uy hiếp đến từ phía Liên minh Thiết Long sẽ không còn quá nhiều.
Nếu như Triệu Phong thực sự muốn chạy, bọn họ muốn giết hắn cũng không nhiều khả năng thành công lắm.
Có thể nói, muốn giết một Chân Chủ cấp, cần phải có mấy vị Chân Chủ cấp liên thủ thì mới nắm chắc.
Dưới loại tình huống này thúc đẩy, e rằng muốn đối phó với ba đại Chân Chủ cấp, độ khó và trả giá cũng sẽ tăng lên rất nhiều lần
- Triệu Phong... Bổn Tông thừa nhận đã đánh giá thấp ngươi, ngươi rất mạnh, cũng rất cuồng, lần này trở về Hiểu Nguyệt Tông, không ngờ lại xem ta như “mồi nhử”. Nếu ngươi thực sự muốn động thủ, Vân Hải ta bây giờ có lẽ đã là một bộ thi thể nắm dưới đất rồi.
Vân Hải Tông chủ tại vị trí hạch tâm, ánh mắt trở nên âm trầm, lệ quang lập lòe.
Triệu Phong khẽ cười không đáp.
Giết Vân Hải Tông chủ đối với hắn mà nói, cũng không có tính khiêu chiến gì. Liên minh Thiết Long mới là con cá lớn.
Nực cười.
Vân Hải Tông chủ này thân là Nhất Tông chi Chủ, thực lực thủ đoạn đều cường đại, dùng mưu lược mà nổi danh, không ngờ lại đồng thời bị hai phe là Liên minh Thiết Long và Triệu Phong xem như “mồi nhử”.
Đối với Vân Hải Tông chủ mà nói, đây là loại sỉ nhục gì?
Trong hai phe lực lượng, hắn chỉ là một “tiểu nhân vật” không có phân lượng, tiện tay là có thể bóp chết.
Triệu Phong quả thực là cố ý làm như vậy, để cho Vân Hải Tông chủ nếm trải cái tư vị bị xem như “con sâu cái kiên”, bị người khác tùy ý sắp đặt.
- Ha ha ha... Triệu Phong, ngươi sai rồi! Từ vị sư tôn Quảng Quân Hầu đầu tiên của ngươi, cho đến vị Đại trưởng lão thứ hai, nhất mạch các ngươi, tất cả đều là bại tướng dưới tay Vân Hải này!
Vân Hải Tông chủ nở nụ cười dị thường âm nhu quỷ dị.
Ánh mắt Triệu Phong có chút ngưng tụ, Vân Hải chân nhân này còn muốn giở trò gi
Thế nhưng lời của Vân Hải chân nhân cũng không phải là không đúng
Vân Hải chân nhân có thể từng bước leo đến vị trí ngày hôm nay, không chỉ bằng vào thực lực, mà còn dựa vào mưu kế thủ đoạn.
Trước kia, lúc Vân Hải chân nhân vẫn còn là một đệ tử, hắn đã chà đạp Quảng Quân Hầu, từ trong Tông môn cạnh tranh tàn khốc, trổ hết tài năng trở thành một vị Trưởng lão.
Sau đó, trong chiến tranh Tông môn, Vân Hải chân nhân nắm bắt được kỳ ngộ nhân sinh, đầu nhập vào Liên minh Thiết Long, tập sát mỹ nữ Tông chủ, nhất cử đoạt lấy vị trí Tông chủ.
Từ sau khi giành được vị trí Tông chủ, toàn bộ Hiểu Nguyệt Tông đã không ngừng phát triển, xếp hạng trong mười ba Tông không ngừng đề thăng thậm chí tiến vào năm hạng đầu.
Mạnh như Đại trưởng lão, cuối cùng cũng trở thành bại tướng dưới tay Vân Hải chân nhân.
Không thể không thừa nhận, thực lực và thủ đoạn của Vân Hải chân nhân này đã vượt qua thường nhân.
- Đúng vậy, hai sư tôn của ta đều bại bởi ngươi. Nhưng đến lượt ta, tất cả mọi thứ sẽ nghịch chuyển.
Triệu Phong cũng không phủ nhận những sự thật này.
Bại là bại, thắng là thắng
Bất kể là sử dụng thủ đoạn gì, Vân Hải chân nhân đã là người chiến thắng từ vài chục năm trước.
Cho dù lúc trước Triệu Phong tiến vào Hiểu Nguyệt Tông cũng phải giãy dụa để sinh tồn dưới uy thể vô cùng của Vân Hải chân nhân.
- Dần người tới đây!
Ánh mắt Vân Hải chân nhân trở nên lạnh lẽo, bỗng nhiên phất tay một cái.
Vù...
Trên đỉnh núi xa xa, đột nhiên xuất hiện ba đạo thân ảnh.
Hại bên trái phải, lần lượt là một vị nam tử trung niên mặc áo bào vàng một thiếu niên mặt trắng
Hai người này, đang kéo theo một “lão giả tóc bạc”.
- Đại trưởng lão!
Hiểu Nguyệt Tông từ trên xuống dưới đều kinh hô.
Phần lớn ánh mắt đều nhìn chăm chú vào “lão giả tóc bạc” trên đỉnh núi.
Lão giả tóc bạc này, chính là Đại trưởng lão của Hiểu Nguyệt Tông
Trung niên mặc áo bào vang và thiếu niên mặt trắng bên cạnh ông ta, lần lượt là Tiết trưởng lão và Khổng Nguyên Hạo.
- Triệu Phong! Năm xưa trong Phù Loan thí luyện, ngươi đá ta ra ngoài, làm ta lỡ mất một lần kỳ ngộ lớn. Hôm nay gặp lại, ta muốn để ngươi biết mùi vị bị uy hiếp có tư vị như thế nào.
Trên gương mặt trắng nõn của Khổng Nguyên Hạo tràn ngập vẻ ngoan độc.
Nhớ lại năm xưa, hắn chỉ mới tiến vào Hiểu Nguyệt Tông trắc thí được tư chất “Linh thể dị loại”, cũng có thể xem như thiên chi kiêu tử, được Tiết trưởng lão thu làm đệ tử.
Thế nhưng trong Phù Loan thí luyện, tại cửa thứ nhất, hắn đã bị Triệu Phong đá ra ngoài
Từ đó về sau.
Cho dù thiên phú của hắn rất cao, nhưng thủy chung vẫn kém xa đám người Triệu Phong và Bắc Mặc.
- Ha ha ha... Triệu Phong! Vân mỗ đã xác định được, ngươi chính là một người có ân tất báo, giống như hai vị sư tôn của ngươi vậy.
Trên gương mặt tuấn tú của Vân Hải chân nhân tràn ngập vẻ vui mừng như thực hiện được mục đích.
Làm tốt lắm!
Ánh mắt của ba vị đại Điện Vương đều sáng lên.
Nếu như có thể dùng ân sư của Triệu Phong để uy hiếp, cho dù không nhất định có thể phá vỡ đại cục, nhưng ít nhất cũng có thể khiến cho Triệu Phong sợ ném chuột vỡ bình
- Triệu Phong ta cũng không uy hiếp tính mạng của ngươi. Ngươi tự đoạn một tay, hoặc là tự hủy đi một bộ quỷ thi Chân Chủ cấp, như vậy có thể đổi lấy tính mạng sư tôn của ngươi.
Trên mặt Vân Hải Tông chủ lộ vẻ âm hiểm.
Hắn cũng không muốn Triệu Phong tự sát tạ tội để đổi lấy tính mạng của Đại trưởng lão.
Điều này căn bản không thực tế, Triệu Phong cũng không phải kẻ ngu, nếu như hắn chết rồi, vậy thì Đại trưởng lão ngay cả một đường sinh cơ cũng không có.
Bởi vậy.
Vân Hải chân nhân rất cao minh, chỉ cần Triệu Phong tự đoạn một tay hoặc tự hủy đi một bộ quỳ thi Chân Chủ cấp.
Cho dù không thể giết Triệu Phong, nhưng cũng có thể suy yếu chiến lực của đối phương ở một trình độ nhất định.
- Cao minh!
Ba đại Điện Vương không khỏi lau mắt mà nhìn đối với một tiểu nhân vật như Vân Hải Tông chủ.
Thế nhưng
Vân Hải Tông chủ uy hiếp, liệu có thể thành công không?
Dựa theo lẽ thường mà nói, xác suất thành công khá lớn, dù sao thì Vân Hải chân nhân cũng không dùng tính mạng của đối phương mà áp bức.
Lúc này, Hiểu Nguyệt Tông từ trên xuống dưới đều ngừng thở, nhìn vào tầng tầng bao vây xung quanh thiếu niên tóc lam.
- Ha ha! Vân Hải chân nhân, rất đặc sắc.
Triệu Phong không hề kinh ngạc ngoài dự liệu, ngược lại cười nhẹ nhàng.
Trong lòng Vân Hải chân nhàn thoáng rùng mình, chẳng lẽ Triệu Phong là một kẻ lãnh khốc vô tình, căn bản không để ý đến sinh tử của Đại trưởng lão?
- Đáng tiếc, bất kể ngươi có tính toán tường tận như thế nào, vẫn sai một nước cờ rồi. Lúc ta tiến vào Hiểu Nguyệt Tông như vậy đã chú định tất cả cục diện đều do ta làm chủ rồi!
Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một tia trào phúng
Hết thảy cục diện, đều do ta làm chủ!
Vô số cường giả như Vân Hải Tông chủ, ba đại Điện Vương, Hiểu Nguyệt Tông từ trên xuống dưới, đều cảm thấy trong lòng chấn động
- Không ổn! Mau cản huyết mạch đồng tử của hắn lại!
- Người đâu, đi bắt Đại trưởng lão...
Ba đại Điện Vương dường như nghĩ đến điều gì đó, bỗng nhiên thấp giọng hô.
Bịch... Bịch...
Trên đỉnh núi, Tiết trưởng lão và Khổng Nguyên Hạo đều thổ huyết ngã xuống đất, bất tỉnh nhân sự.
Mà để hoàn thành tất cả những điều này, mắt trái của Triệu Phong thậm chí còn không thèm liếc nhìn hai người lấy một cái.
Vù vù vù...
Mười đại trưởng lão hạch tâm ở bên ngoài, sau khi nhận được mệnh lệnh. Lập tức lao về phía Đại trưởng lão trên đỉnh núi.
Chỉ cần bắt được Đại trưởng lão, ít nhất có thể mang đến một chút phiền toái cho Triệu Phong
Cùng lúc đó.
Ba đại Điện Vương đồng loạt phát động thân hình nhoáng lên, tiến hành phát động công kích kiềm chế Triệu Phong.
- Huyễn Cấm Chi Nhãn... Mê Cung Huyễn Thành!
Mắt trái ôn nhuận của Triệu Phong không ngừng rung động lưu chuyển, bên trong mơ hồ hiện ra một dòng nước xoáy thần bí, sinh ra lực hút chí mạng
Vù...
Tất cả mọi người ở đây, đều cảm thấy tinh thần nhoáng lên một cái.
Quảng trường Trung Xu Đường không còn tồn tại, trước mắt bọn họ là một tòa cổ thành hoang vu thê lương.
Cổ thành này bị sương mù màu trắng bao phủ, địa hình bên trong rắc rối phức tạp, giống như một cái mê cung khổng lồ.
Giờ khắc này.
Trên quảng trường Trung Xu Đường, tất cả mọi người đều rơi vào trong thành trì mê cung quỷ dị giả tưởng này, giống như con ruồi không đầu, bay tán loạn bòn phía, tìm kiếm thông đạo.
Mê Cung Huyễn Thành: Dựa trên cơ sở của Huyễn cấm Chi Nhãn, khai phát tinh thần đồng tử thuật trên phạm vi rộng. Thông qua “huyết mạch đồng tử” xây dựng một tòa “Mê cung ảo ảnh”, vây khốn sinh linh trong một khu vực.
Lúc trước, trong Di tích Tử Thánh, Triệu Phong đã từng thi triển qua “Mê Cung Huyễn Thành” một lần.
Lần đó, hắn có Mộc Tinh tinh phách làm hậu thuẫn, dưới trạng thái đồng tử vượt qua không gian, đã thành lập nên mô hình huyễn thuật của “Mê Cung Huyễn Thành”.
Sau khi thi triển, Triệu Phong trực tiếp thông qua Thần Lịnh nhãn, phục chế mô phỏng lại huyễn thuật này, không cần phác họa hay tưởng tượng lần nữa.
Trong vô hình.
Đồng lực tiêu hao khi Triệu Phong thi triển “Mê Cung Huyễn Thành”, đã giảm bớt phân nửa, cho dù không có Mộc Linh tinh phách chống đỡ, hắn vẫn có thể dễ dàng thi triển.
- Xảy ra chuyện gì?
- Đám người ở Trung Xu Đường, tại sao đều đi tới đi lui vậy?
Bên ngoài Hiểu Nguyệt Tông, phần lớn thành viên đều cảm thấy kinh ngạc khó hiểu.
Huyễn lực của “Mê Cung Huyễn Thành” bao trùm toàn bộ quảng trường Trung Xu Đường.
Trên sân, chỉ còn ba đại Điện Vương đang kiệt lực giãy dụa, những người còn lại đều hãm nhập vào trong đó, trên mặt lộ vẻ ngốc trệ.
Một lúc lâu sau.
Vù...
Người đầu tiên giãy dụa thoát ra là U Long Điện Vương, tu vi của hắn cao nhất, đã đạt tới Chân Chủ cấp đại thành.
Thứ hai là Bích Cơ Điện Vương, chỉ hơi chậm hơn U Long Điện Vương, chiến lực của nàng không có ưu thế trong bốn đại Điện Vương, thế nhưng bản thân nàng cũng là người tinh thông huyễn thuật.
Cuối cũng là Thiết Tiêu chân chủ.
- Tên Triệu Phong đi đâu rồi?
Ba đại Điện Vương đều chấn động
Trên quảng trường Trung Xu Đường đã không còn nhìn thấy thân ảnh của Triệu Phong đâu nữa.
- Ha ha, ta ở đây.
Một thiếu niên tóc lam đang lẳng lặng đứng trên đỉnh núi, sóng vai với Đại trưởng lão. Thầy trò hai người, nhìn nhau mỉm cười.
Lý nào lại như vậy?
Trong lòng ba đại Điện Vương nổi giận, có cảm giác như bị Triệu Phong đùa nghịch.
Vốn còn cho rằng Triệu Phong thi triển “Mê Cung Huyễn Thành” là muốn bỏ chạy.
- Ồ! Hắn không mang theo hai bộ quỷ thi Chân Chủ cấp này.
Bích Cơ Điện Vương hô nhỏ một tiếng, đôi mắt đẹp sáng lên.
Hai bộ quỳ thi Chân Chủ cấp này đều đứng ngay bên cạnh nàng
Nếu như có thể chế trụ được hai quỷ thi này, chiếm thành của mình, như vậy thực lực bản thân sẽ tăng mạnh.
- Giết ngươi đầu tiên vậy!
Triệu Phong đứng trên đỉnh núi, mắt trái đổi thành Băng Mâu, đồng tử sâu thẳm giống như vực băng vô tận.
Hàn lực băng phách vô tận bao phủ thể xác và tinh thần của “Bích Cơ Điện Vương”.
Không tốt!
Tâm linh tư duy của Bích Cơ Điện Vương đều bị rét lạnh, động tác trở nên chập chạp.
Phốc phốc phốc...
Hai bộ Ám Ngân Độc Thi cách đó không xa, đồng loạt lao tới, xé rách làn da huyết nhục của “Bích Cơ Điện Vương”.
Lực sát thương khủng bố có thể nói là “kiến huyết phong hầu” dưới Đan Nguyên cảnh, thân hình xinh đẹp như ngọc của Bích Cơ Điện Vương lập tức bị xé thành vài mảnh, ngã xuống trong vũng máu.
Nàng ta chết rồi!
Vù vù...
Ngay sau đó, hai bộ Ám Ngân Độc Thi đều giết đến “U Long Điện Vương” mạnh nhất.
U Long Điện Vương không rét mà run, lỗ chân lông toàn thân dựng đứng, liền đoán định được mục tiêu tiếp theo của Triệu Phong sẽ là mình.
Thế nhưng.
Hắn vẫn đánh giá thấp Triệu Phong
Triệu Phong chính là đang tiểu hành thao tác “nhiều tuyến”, mưu cầu tốc chiến tốc thắng nhất cử chế trụ ba đại Điện Vương.
Huyễn Cấm Chi Nhãn!
Huyết mạch đồng tử của Triệu Phong lại lần nữa vận chuyển.
- Bịch!
“Thiết Tiêu Chân Chủ” ở bên cạnh, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh, gân cốt kiệt quệ, xụi lơ trên mặt đất.