“Lâm Thông” một thân áo bào đen kịt. Trở thành tiêu điểm ánh mắt của mọi người.
Mấy vị cường giả của Liên minh Thiết Long ở đây đều có chút tò mò đối với người mang huyết mạch đồng tử này.
Nhưng chỉ có rất ít người, biết rằng ngày xưa, tại Liên minh thịnh hội cua mười ba Tông Lâm Thông được xếp vào trong “Tứ đại tân tinh” của liên minh, xếp song song với Thương Vũ Nguyệt, Từ Từ Huyền, Ngạo Thiên Nguyệt.
Lúc đó, trong đám thiên tài thế hệ trẻ, sự khủng bố của Lâm Thông đã đi vào lòng người, không có người nào nguyện ý đánh với hắn một trận.
Chẳng qua bất luận là Lâm Thông hay là đệ nhất nữ thiên tài Kiếm Đạo Thương Vũ Nguyệt của liên minh mười ba Tông ngày xưa, đều trở thành nền móng cho một người tạo nên kỳ tích huy hoàng
Mà người đó, lại ở trên đỉnh núi phía xa.
- Triệu Phong! Hai năm trước, tại trên Liên minh thịnh hội, ta thua bởi ngươi. Lần này, ta từ trong “Xích Nguyệt truyền thừa” đột phá trở về, sỉ nhục ngày hôm đó, bây giờ ta sẽ đòi lại.
Lâm Thông đứng tại mũi thuyền, trong hai tròng mắt là một màu xích hắc, có chút vặn vẹo, thần bí mà tĩnh mịch.
Một luồng khí tức tinh thần âm lãnh, thẩm thấu vào hư không khiến cho rất nhiều cường giả ở trên lâu thuyền đều cảm thấy trong lòng lạnh lẽo.
Đồng thời.
Ánh mắt âm lệ của Điện Vương Huyết Cương Đà cũng thu hồi, hắn đã xác định, Triệu Phong chính là thiếu niên năm xưa.
Đối mặt với việc Triệu Phong đòi “khiêu chiến”, Điện Vương Huyết Cương Đà lắc đầu, nói:
- Ngươi không phải là đối thủ của hắn.
Sắc mặt Lâm Thông lập tức cứng lại, ánh mắt ngưng trệ, lộ ra vài phần kinh ngạc, có chút không phục.
Thế nhưng người đứng trước mặt hắn là một trong bốn đại cự đầu của Liên minh Thiết Long, ngày xưa còn là Hộ pháp của một Phân đà thuộc Xích Nguyệt Ma Giáo.
Lời nói của Điện Vương Huyết Cương Đà, không ai đám nghi ngờ, lịch duyệt và cấp độ của hắn, đã hoàn toàn vượt qua nhận thức của khu vực Hoành Vân này.
Lâm Thông vừa chuẩn bị lên tiếng thì thiếu niên tóc lam ở trên đỉnh núi xa xa, bỗng nhiên quay đầu lại, tựa cười mà không phải cười, liếc nhìn về phía lâu thuyền chìm trong mây.
Cường giả cấp độ Chân Linh cảnh, ở trên không trung có nhãn lực rất mạnh, mắt thấy một màn này, trong lòng khẽ chấn động
Mắt trái của thiếu niên kia, thâm thúy như biển cả, con mắt màu lam long lanh óng ánh, ôn nhuận như nước.
Động tác của Triệu Phong khiến cho Túc lão ở bên cạnh chú ý.
- Xem ra ta khôi phục khí tức Chân Chủ cấp, có chút hơi quá tay, dẫn đến sự chú ý của đám người Liên minh Thiết Long rồi.
Túc lão thở dài một tiếng.
Nhưng Triệu Phong biết rằng nguyên nhân có lẽ không chỉ như vậy.
Lúc hắn trở về khu vực Hoành Vân, chính bản thân đã trắng trợn phát ra khiêu chiến với “Liên minh Thiết Long”.
Huyết Liêm đồ tể, trưởng lão hạch tâm thứ mười tám và thứ mười, đều vẫn lạc trong tay Triệu Phong
Triệu Phong có tính uy hiếp và khiêu chiến rất lớn đối với Liên minh Thiết Long, khiến cho cao tầng bọn chúng đều chú ý, cho nên cũng không có gì kỳ lạ cả.
Chính thức khiến Triệu Phong cảm thấy ngoài dự liệu, chính là, không ngờ lần này lại gặp được người quen, hơn nữa không chỉ một người.
Trong tâm khảm Triệu Phong tự nhiên khắc sâu ấn tượng đối với Hộ pháp Huyết Cương Đà, ngày xưa, trong Xích Nguyệt động quật, có thể nói là hai bên đã giao phong mạo hiểm, một hồi so đấu trí dũng.
Mà Lâm Thông thậm chí còn là kình địch cường đại tại Liên minh thịnh hội cách đây hai ba năm trước.
Cảnh tượng năm đó, tại Liên minh thịnh hội của mười ba Tông Triệu Phong Thương Vũ Nguyệt và Lâm Thông đều xếp vào “ba hạng đỉnh cao”, dường như lại hiên hiện trước mắt.
- Linh thể dị loại, ngươi dẫn thành viên liên minh lui trước đi, ta đùa giỡn với bọn hắn một phen.
Triệu Phong cười nhạt một tiếng.
Lần này thức tỉnh, sự đau đớn và mệt mỏi trong mắt trái của Triệu Phong đã trở nên rất nhỏ.
Trong không gian mắt trái, đầm nước màu lam kéo dài tới gần mười thước, rung động từng trận sóng nước, ôn nhuận tâm hồn.
Hiện nay, lực lượng huyết mạch đồng tử của Triệu Phong so với trước kia, càng tinh tiến thêm một bậc, khả năng khống chế biến hóa đã bước vào một cảnh giới mới.
- Được! Lão hủ phụ trách chuyện rút lui, ngươi phải cẩn thận một chút.
Túc lão đã có sự ước lượng nhất định đối với thực lực của Triệu Phong cho nên ông ta cũng không phản đối.
Dù sao thì đội hình của Liên minh Thiết Long cũng vô cùng cường đại, ngoại trừ Túc lão ra, những người khác ở lại đây, có lẽ chỉ khiến cho Triệu Phong thêm vướng tay vướng chân mà thôi.
Vù...
Thân hình Túc lão lóe lên, biến mất khỏi đỉnh núi, âm thanh của ông ta quanh quản khắp khe vực, dẫn đầu thành viên của Liên minh Thí Long, hỏa tốc rút lui.
Trên đỉnh núi.
Chỉ còn lại một mình Triệu Phong hắn đứng chắp tay sau lưng, mái tóc lam phiêu dật trong gió, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười nhạt.
- Điện Vương! Dư nghiệt của Liên minh Thiết Long đang rút lui!
- Ồ! Vẫn còn một người! Tiểu tử kia một mình lưu lại cản hậu.
Trên lâu thuyền màu đỏ sậm, lập tức xôn xao.
Tất cả mọi người trong Liên minh Thí Long đều rút lui, bao gồm cả Túc lão Chân Chủ
Duy nhất chỉ có mình thiếu niên tóc lam là ở lại trên đỉnh núi, vẻ mặt trấn định tự nhiên, đứng từ xa giằng co với đám người trên lâu thuyền.
Một màn này, khiến cho Lâm Thông đang đứng trước mũi lâu thuyền, cảm thấy trong lòng chấn động
Giờ phút này, cấp độ Triệu Phong rốt cuộc ra sao, hắn đã không thể nhìn thấu, hơn nữa, khí tức của đối phương lại càng sâu như biển.
Nhưng chỉ riêng phần khí phách mà đối phương biểu hiện ra ngoài, đã khiến Lâm Thông cảm thấy không bằng...
Nếu đổi lại là Lâm Thông gặp phải loại cục diện như vậy, tự nhiên đã vội vàng bỏ chạy, xa bao nhiêu tốt bấy nhiêu, nào dám ở lại.
Mà đối thủ ngày xưa của hắn, lại mỉm cười trấn định, ở lại cản hậu, thong dong đối mặt với một đám cường địch của Liên minh Thiết Long.
- Tiểu tử thật cuồng vọng quả đúng là châu chấu đá xe, không biết lượng sức!
- Điện Vương! Chúng ta nhanh phát động tiến công chớp nhoáng chế ngự kẻ này, đám dư nghiệt của Liên minh Thí Long cũng không trốn được bao xa.
Sau khi kinh ngạc qua đi, một vài cường giả Chân Linh cảnh trên lâu thuyền, đều tức giận, sát khí đằng đằng
Hành vi cuồng vọng của Triệu Phong đã khiến cho một phương nhân mã của Liên minh Thiết Long nổi giận.
Thế nhưng Điện Vương Huyết Cương Đà đứng trên lâu thuyền vẫn bất động sắc mặt ảm tình bất định, thỉnh thoảng lộ ra một tia sát ý cừu hận, nhưng lại không lập tức ra tay.
- Ha ha, Hộ pháp Huyết Cương Đà, đã lâu không gặp, từ khi chia tay đến nay, không có vấn đề gì chứ?
Thiếu niên tóc lam trên đỉnh núi khẽ cười, âm thanh ấm áp như gió, truyền đến rất rõ ràng.
Giờ khắc này Liên minh Thí Long đã rút lui
Thanh âm của Triệu Phong hai bên địch ta đều nghe thấy vô cùng rõ ràng
- Chuyện gì vậy? Triệu Phong và Điện Vương Huyết Cương Đà, đã quen biết nhau từ trước?
Hai bên địch ta, đều cảm thấy quái dị, dường như trong này còn có ẩn tình gì đó.
Nghe khẩu khí của Triệu Phong dường như trước kia đã từng quen biết Điện Vương Huyết Cương Đà, thậm chí có khả năng đã từng giao thủ nữa.
Thậm chí còn có người hoài nghi rằng thiếu niên trẻ tuổi này liệu có phải cũng là một “lão quái vật” nào đó đã ngủ say nhiều năm hay không
Trên lâu thuyền, thành viên từ trên xuống dưới của Liên minh Thiết Long đều nhìn vào Điện Vương Huyết Cương Đà, đợi chờ mệnh lệnh của vị cự đầu trong liên minh.
- Túc lão khôi phục thực lực, xem ra hôm nay muốn tiêu diệt dư nghiệt của “Liên minh Thí Long”, cũng không thực tế lắm. Chẳng qua, nếu như tiểu tử này đã ở lại cản hậu, vậy thì chúng ta cứ chơi đùa với hắn một phen.
Điện Vương Hộ pháp trầm giọng nói, có vẻ rất thong dong chậm rãi.
Trong lòng mấy vị cao nhân Chân Linh cảnh ở đây đều khẽ rùng mình.
Người quen thuộc với Điện Vương Huyết Cương Đà đều biết rằng loại tình huống này xuất hiện, thường có nghĩa là hắn thật sự nổi giận rồi.
Điện Vương Huyết Cương Đà, thập phần thù dai.
Một khi hắn ghét người nào đó, nhất định sẽ “chậm rãi” tra tấn đối phương từng chút một.
Thế nhưng phát động toàn bộ chiến lực của hai Phân Điện, thậm chí còn xuất động một vị Điện Vương cự đầu, chỉ vì đối phó với một tên tiểu tử trẻ tuổi, phải chăng có chút khoa trương?
- Triệu Phong ngươi đám một mình lưu lại cản hậu, phần quyết đoán này, bổn tọa rất bội phục. Nhưng ngươi nhất định sẽ hối hận cả cuộc đời vì quyết định này.
Lệnh kỳ huyết sắc trong tay Điện Vương Huyết Cương Đà vung lên.
Phù...
Lâu thuyền đỏ sậm dẫn động một đoàn gió huyết sắc bạo ngược, không chút e dè phóng thẳng tới đỉnh núi trước mặt
- Truyền lệnh sống... Bắt sống Triệu Phong!
Điện Vương Huyết Cương Đà đứng trước mũi thuyền, cũng không lập tức ra tay.
Triệu Phong đứng trên đỉnh núi phía xa xa, khí tức tinh thần có chút mơ hồ khó đoán.
Cho dù hắn không thể nào phán đoán được thực lực của Triệu Phong nông sâu bao nhiêu, nhưng hắn có thể khẳng định rằng với trình độ của Lâm Thông, e rằng khó có thể địch nổi.
Nếu như không phải chiến lực tiếp cận Chân Chủ cấp, Triệu Phong dám một mình ở lại cản hậu sao?
- Tuân mệnh!
Ba đại cường giả Chân Huyền cấp ở trên lâu thuyền lập tức lĩnh mệnh.
Bọn hắn đều không rõ, giữa Triệu Phong và Điện Vương có ân oán gì, không ngờ lại bất chấp tất cả huy động lực lượng khổng lồ, chỉ vì muốn giải quyết “ân oán riêng”.
- Điện Vương, xin hãy để ta kiềm chế huyết mạch đồng tử của hắn.
Lâm Thông chủ động xin đi giết giặc.
Mục tiêu của lệnh truy nã cấp một có chỗ nào đặc thù, tất cả mọi người đều biết rất rõ.
Huyết mạch đồng tử của Triệu Phong đáng sợ, kết cục của trưởng lão hạch tâm thứ mười tám và thứ mười chính là một ví dụ điển hình.
Cho nên, lần này liên minh mới phái Lâm Thông đến đây.
Vụt vụt vụt...
Lâm Thông dẫn đầu ba đại cường giả Chân Huyền cấp, phát ra tiếng xé gió dồn dập, dẫn đầu một đám nhân mã, từ lâu thuyền bay ra, hướng về phía đỉnh núi mà Triệu Phong đang đứng.
Từ trên cao quan sát, sẽ phát hiện đội ngũ ba đại Chân Huyền cấp này, vừa vặn tạo thành nửa vòng vây, tập trung tiến lên đỉnh núi.
- Sư tôn! Điện Vương cự đầu của Liên minh Thiết Long xuất động chỉ một mình Triệu Phong lưu lại cản hậu, e rằng...
Trong lúc rút lui, Tĩnh công chúa ngoái đầu nhìn lại phía sau.
Mắt thấy thiếu niên tóc lam trên đỉnh núi, một mình một người ngăn cản đội hình khổng lồ của Liên minh Thiết Long, trong lòng nàng thấp thỏm không yên, có chút bất an, không đành lòng.
- Tĩnh nhi yên tâm, Triệu Phong chỉ đùa giỡn với bọn hắn mà thôi, hơn nữa, vì sư cũng sẽ lưu ý chiếu ứng.
Túc lão cười nhạt một tiếng.
Cùng chơi đùa với bọn hắn?
Trong mắt Tĩnh công chúa tràn ngập kinh ngạc, khó có thể tưởng tượng nổi, một lời như vậy lại phát ra từ trong miệng của sư tôn.
Đúng lúc này.
Chiến đấu giữa song phương đã trở nên hết sức căng thẳng
- Xích Nguyệt Ma Đồng!
Thái Thượng trưởng lão cách xa vài dặm, trong hai tròng mắt lóe lên một trận xích hắc vặn vẹo, mơ hồ xuất hiện hình dạng một mặt trăng huyết sắc.
Giết chóc, huyết tinh, âm trầm, bạo ngược,... Các loại khí tức âm u tiêu cực, phảng phất đều tập trung trong con mắt này, “mặt trăng huyết sắc” như ẩn như hiện, hóa thành một lực lượng vô hình trảm phá hư không
Một khắc này, Lâm Thông và mấy vị cường giả Chân Chủ cấp ở bên cạnh đều không rét mà run.
Trong mơ hồ, một đạo mặt trăng huyết sắc hư vô, xuyên thấu trời mây, hung hăng chém lên thiếu niên tóc lam ở trên đỉnh núi.
Nhất cử nhất động của Lâm Thông tự nhiên không qua được mắt Triệu Phong
Hắn không thể không thừa nhận, khả năng vận dụng huyết mạch đồng tử của Lâm Thông bất luận là uy lực hay kỹ xảo, đều đã đạt tới một trình độ mà trước kia không thể nào sánh nổi.
“Xích Nguyệt Ma Đồng” này, hiển nhiên là một phương pháp huyết mạch đồng tử cực kỳ cao thâm, đem toàn bộ lực lượng tinh thần âm u tiêu cực, hội tụ thành một loại xâm thực thẩm thấu, lực lượng Huyết Đạo xông thẳng vào linh hồn, vô cùng bá đạo tàn nhẫn.
Đổi lại là Chân Linh cảnh bình thường thậm chí là một vài Chân Huyền cấp, nếu đối mặt với một chiêu này, e rằng tâm thần sẽ bị chém sụp đổ ngay lập tức.
Luận uy lực tạo nghệ huyết mạch đồng tử, Lâm Thông giờ phút này, thậm chí có thể so sánh với truyền nhân của ba đại thế gia về huyết mạch đồng tử tại Chân Long hội.
Phốc phốc...
Xích Nguyệt Ma Đồng bắn ra một đạo tinh thần huyết nguyệt cường đại, chém thẳng về phía tâm thần Triệu Phong lập tức xâm nhập vào thế giới tinh thần của hắn.
Lâm Thông cùng với hai vị Chân Huyền cấp đều không khỏi lộ ra một tia vui mừng.
Điều không thể ngờ chính là, Triệu Phong vẫn đứng lẳng lặng trên đỉnh núi, cũng không hề tránh lui.
- Ừm? Chuyện này...
Thân hình đang phá không lao tới của Lâm Thông đột nhiên khựng lại.
Bất chợt, trên mặt hắn lộ vẻ kinh dị, sau đó biến thành kinh hãi và khủng hoảng
Một chiêu “Xích Nguyệt Ma Đồng” vừa rồi, giống như đá ném vào biển, ngay cả một cái bọt nước cũng không nổi lên.
Triệu Phong căn bản không hề đếm xỉa tới công kích của Lâm Thông
Trong không gian mắt trái, lực lượng đồng tử thâm sâu như đầm nước u lam, nổi lên một tia rung động trực tiếp hấp thu và chôn vùi đạo huyết nguyệt.
Thiên hạ chí nhu không gì qua được “Thủy”.
Thủy lực lượng dung hòa, hấp thu, sâu dày mênh mông
Một kích vừa rồi của Lâm Thông thật giống như ném một hòn đá nhỏ vào trong hồ nước, không có chút tác dụng gì.